Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 168: Thế lực siêu cấp mới xuất hiện, Thiên Môn

Đồng thời.
Trên mặt đường còn đường ở trung ương Kiếm Đế Thành xuất hiện một cái khe rãnh cực lớn, chính là bị một kiếm này của Hạ Hâm chém ra.
Cái khe rãnh này dài mấy chục vạn mét, giống như kéo dài vô tận, chia toàn bộ Kiếm Đế Thành thành đôi.
Cũng không phải là hắn muốn cố ý hủy thành trì của Kiếm Tiên người ta mà là hắn thi triển ra một kiếm này, nếu chém ra thì không thể thu hồi, hắn chỉ có thể khống chế lại, không chém giết vị Đông Hoang Kiếm Tiên đó thôi.
Về phần Kiếm Đế Thành phía sau hắn.
Hạ Hâm đã không thể ra sức.
Hắn cũng rất bất đắc dĩ, cấm kỵ kiếm thể và kiếm tâm cùng mở ra, uy lực quá lớn!
Ai bảo kiếm tiên này không kháng đánh như thế, ngay cả một nửa uy lực trong một kiếm này của hắn cũng không có chống cự được!
Có đôi khi, quá mạnh cũng không tốt.
Hạ Hâm cảm thấy bây giờ nếu như Bán Thần không ra, hẳn là hắn là đỉnh chiến lực trong thế giới này.
Ai, vô địch đúng là tịch mịch!
Một ngươi kháng đánh một chút cũng không có.
"Cảm ơn!" Kiếm Tiên Đông Hoang mở miệng nói với Hạ Hâm một câu: "Ngươi thắng, ta không bằng ngươi."
Hắn nói cảm ơn đương nhiên là vì mới nãy, đến thời khắc cuối cùng Hạ Hâm đổi hướng một kiếm đó, không có lấy tính mạng hắn.
Bốn phía Kiếm Đế Thành, giờ phút này, tất cả người tu hành đều yên tĩnh lại.
Bọn họ còn chấn kinh với uy thế kinh khủng của một kiếm vừa rồi của Hạ Hâm.
Quá mạnh.
Mạnh không gì sánh kịp, đây là thực lực của vị Kiếm Thần Thần Châu này sao!
Thể chất kiếm đạo kinh khủng, lại có kiếm tâm, đồng thời lĩnh ngộ thiên địa kiếm thế mà cường giả Thần Cảnh mới có thể lĩnh ngộ ra được!
Vị Kiếm Thần Thần Châu này, bàn về thực lực kiếm đạo thì tuyệt đối là đệ nhất thế giới này!
Tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang thua không oan.
Hắn rất mạnh.
Chỉ là Kiếm Thần Thần Châu mạnh hơn mà thôi.
Bởi vì mới nãy, một kiếm của Kiếm Tiên Đông Hoang, mặc dù là tiêu hao ngàn năm kiếm đạo bản nguyên chém ra nhưng cũng đã có thể sánh ngang với công kích của cường giả Luân Hồi Cảnh cao giai.
Lấy Luân Hồi Cảnh nhị trọng chém ra công kích của cường giả Luân Hồi Cảnh cao giai, đủ để kiêu ngạo.
Thế gian này, có được mấy người có thể vượt bốn cái tiểu cảnh giới trở lên chiến đấu!
Kiếm Tiên Đông Hoang đã rất yêu nghiệt.
Chỉ đáng tiếc hắn sinh cùng một thời đại với vị Kiếm Thần Thần Châu này mà thôi.
Sinh cùng một thời đại với nhân vật cấm kỵ như Kiếm Thần Thần Châu thì số mệnh đã định, tất cả yêu nghiệt đều sẽ bị trấn áp.
Cùng thời đại, cùng cảnh giới, vị Kiếm Thần Thần Châu này tuyệt đối vô địch.
Có lẽ.
Chỉ có những yêu nghiệt trong thượng giới mới có tư cách tranh phong với vị Kiếm Thần Thần Châu này.
Hạ giới không có.
Trong lòng tu sĩ của Kiếm Đế Thành và tu sĩ ủng hộ tuyệt thế Kiếm Tiên của Đông Hoang cảm thấy rất khó chịu.
Thần tượng của bọn họ, vị tuyệt đối sẽ không thua trong lòng bọn họ, thua.
Hắn thua.
Ngay cả tài nguyên bọn cược với Thiên Môn là hắn thắng cũng không còn.
Những tu sĩ bỏ toàn bộ tài sản ra chỉ còn lại cái quần.
Trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ có khổ mà không nói được, rất muốn khóc!
Nếu biết như vậy thì đã không hâm mộ.
Nếu biết như vậy thì đã không đánh cược.
Nhất thời đánh cược nhất thời thoải mái, thua thì mất sạch toàn bộ tài nguyên.
Không có tài nguyên, sau này bọn họ chỉ có thể căng thẳng hấp thu thiên địa linh khí tu hành.
Lúc này, Phúc bá đang cười ha hả dẫn bốn vị thị thần còn lại và hai mươi lăm vị thần nô của Thiên Môn đi thu tài nguyên trên người của đám người đánh cược đó.
Coi như không tệ.
Lần này đánh cược lấy được tài nguyên, đặc biệt là tài nguyên của tất cả tu sĩ trong Kiếm Đế Thành và bảo khố Kiếm Đế Thành.
Vốn liếng của một thế lực siêu cấp, tăng thêm tài nguyên của tất cả người tham dự đánh cược ở đây, lần này thu hoạch không ít, nói là cắt rau hẹ của toàn bộ giới tu hành không khác gì nhiều.
Toàn bộ những tư nguyên này cộng lại đã có thể vượt tất cả tài nguyên mà bọn họ cướp được trong thời gian này, có thể còn nhiều hơn một chút.
Cho dù Hạ Hâm luyện chế Tiên Thiên Thần Dịch cho Cơ Thụy Nhi, một ngày một chén thì ít nhất cũng có thể luyện chế khoảng một tháng rưỡi.
Phúc bá vơ vét tất cả tài nguyên tới, cười ha hả đưa cho Hạ Hâm, Hạ Hâm nhìn thấy lần này lại thu hoạch được nhiều tài nguyên như vậy.
Cực kỳ hài lòng.
Nếu có thêm vài lần tỷ thí như thế này nữa thì quá tốt.
Đáng tiếc Hạ Hâm biết chuyện này chỉ có thể làm một lần, lần sau những tu sĩ này sẽ thông minh hơn, chắc chắn sẽ không rơi vào bẫy nữa.
"Ngươi rất không tệ." Hạ Hâm tán dương Kiếm Tiên Đông Hoang một câu.
Hắn khen, đương nhiên không phải nói Kiếm Tiên Đông Hoang này có thực lực mạnh mà là khen bảo khố của Kiếm Đế Thành hắn nhiều.
Không hổ là thế lực truyền thừa trên vạn năm.
Hắn và Kiếm Tiên Đông Hoang này không có oán thù gì, cho nên mới nãy hắn không có hạ sát thủ, chỉ không cẩn thận hủy quê quán Kiếm Đế Thành của Kiếm Tiên này thôi.
Một kiếm của hắn trực tiếp chém vào giữa Kiếm Đế Thành, chẻ nó ra làm đôi.
Nhưng mà Hạ Hâm cũng hết cách rồi.
Trong lòng rất bất đắc dĩ, đến Kiếm Đế Thành đánh dấu là nhiệm vụ mà hệ thống phá dỡ phát, hắn biết, cho dù hắn đã cẩn thận chú ý.
Nhưng cuối cùng vẫn bị hệ thống đắc thủ, khiến cho Kiếm Đế Thành của Kiếm Tiên người ta bị chém ra làm đôi.
Bây giờ hệ thống phá dỡ rất vui vẻ khi đạt được mục đích!
Nhưng mà.
Hạ Hâm khen nhưng Kiếm Tiên Đông Hoang lại không hiểu là có ý gì.
Hắn đang khen thực lực của ta mạnh, vậy là tán thành ta rồi?
Trong lòng Kiếm Tiên Đông Hoang có chút vui mừng, mặc dù thua sạch tài nguyên và tiền đặt cược nhưng có thể được vị Kiếm Thần Thần Châu này tán thành cũng được.
Hạ Hâm nói xong thì dẫn một đám thị thần và thần nô của Thiên Môn rời khỏi đây.
Chuyện đã xong, ở lại đây cũng không có ý nghĩa.
Bây giờ.
Hắn còn có một địa điểm trong nhiệm vụ đánh dấu, thế lực ma đạo xếp hạng thứ hai, Vạn Ma Điện.
Bởi vì chuyện của Băng Ma Lão Tổ, Vạn Ma Điện muốn hắn đến giải thích, vậy thì hắn đến.
Tài nguyên trong bảo khố của Vạn Ma Điện cũng không ít, nếu muốn hắn đến giải thích, vậy tới đó thuận tiện mượn một chút tài nguyên cũng không quá đáng chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận