Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 868: Thánh Sơn, ai cho các ngươi dũng khí

Lời nói của đám người kia khiến cho sắc mặt Đồng lão cắt không còn giọt máu.
Không ngờ người đi đường này muốn mọi người Thiên Môn ở đây giao ra căn nguyên linh hồn.
Nếu không trực tiếp giết chết.
Nói thật, một đám mạnh nhất chỉ là Hỗn Nguyên cảnh thất trọng, nếu như cấp cao của Thiên Môn ở đây thì chuyện này vốn cũng chẳng phải là chuyện lớn gì.
Dẫu sao Thiên Môn cũng có rất nhiều cường giả Hỗn Nguyên cảnh thất trọng trở lên.
Nhưng Môn chủ và các cấp cao khác, tất cả đều không có ở đây, đã đi tham gia cuộc thi xếp hạng ở Vạn Tộc Thánh viện, cao thủ còn lại của Thiên Môn căn bản không thể phản kháng.
“Chư vị, môn chủ của chúng ta còn chưa trở về, chúng ta không là chủ được. Chờ môn chủ ta trở lại sẽ cùng chư vị thương lượng được chứ?” Đồng lão nói.
Trước tiên ổn định những người này, chờ môn chủ trở về thì tất cả sẽ trở nên dễ dàng rồi.
“Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, chán sống.” Hỗn Nguyên cảnh thất trọng dẫn đầu của Thánh Sơn nổi giận, tất nhiên hắn hiểu được Đồng lão đang cố gắng trì hoãn.
Nghĩ môn chủ của ngươi trở về là có thể chống lại chúng ta sao? Nực cười.
Bây giờ bọn họ không có thời gian dây dưa với Đồng lão.
“Không giết một số người các ngươi thì không biết trời cao đất rộng, tưởng bản tôn chỉ đùa giỡn với các ngươi.” Người dẫn đầu Thánh Sơn hừ lạnh, nói: “Một Hỗn Nguyên cảnh lên, diệt bọn họ.”
“Vâng.” Một vị Hỗn Nguyên cảnh ngũ trọng bên cạnh hắn tuân lệnh. Đối phó với Đồng lão, chỉ mình hắn là đủ rồi.
Hỗn Nguyên cảnh còn lại, sẽ làm tăng khí thế cho hắn.
Chỉ một thoáng sau, trên không trung, trên người tổ yêu, khí thế của hơn mười vị Hỗn Nguyên cảnh bộc phát.
Tất cả những người ở lại Thiên Môn xanh mặt.
Hơn mười vị Hỗn Nguyên cảnh cao giai, bọn họ phải làm thế nào để chống lại chứ.
Vị Hỗn Nguyên cảnh ngũ trọng bước ra trong hư không, đi tới bầu trời Thiên Môn, một tay giơ lên, đột nhiên một chưởng xuất ra đuổi giết Đồng lão và rất nhiều Hỗn Nguyên cảnh của Thiên Môn.
Một chưởng này mang theo thánh đạo chi uy vô tận, Hỗn Nguyên chi lực xoay quanh, khí thế dồi dào, bao trùm toàn bộ Hỗn Nguyên cảnh của Thiên Môn, giống như một thế giới đè xuống Thiên Môn.
Đúng lúc vô số cường giả Thiên Môn vô cùng tuyệt vọng, trên bầu trời Thiên Môn, không gia đột nhiên bị xé rách.
Trên không trung xuất hiện một cái khe, trong khe đó có một kiếm xuất ra chém tới bàn tay khổng lồ trong không trung kia.
Lập tức Chúa Tể chi lực mênh mông, Chúa Tể kiếm thế tùy tướng, đây là kiếm quang sắc bén đến cực hạn.
Trong nháy mắt chém bàn tay khổng lồ đang hướng tới Thiên Môn trong không trung kia thành mảnh nhỏ, bay tán loạn.
Kể cả cường giả Hỗn Nguyên cảnh thi triển ra bàn tay khổng lồ kia cũng bị một kiếm chém ra làm hai nửa, từ trên không trung rơi xuống.
Thân tử đạo tiêu!
Cảnh tượng bất thình lình trước mắt khiến mọi người khiếp sợ, dù là cao thủ Thiên Môn hay người Thánh Sơn tới xâm chiếm Thiên Môn cũng vậy.
Người Thiên Môn vui mừng, là môn chủ của họ trở lại.
Người Thánh Sơn thì khiếp sợ.
Một kiếm vừa rồi kia quả thực mạnh khủng khiếp.
Uy lực Chúa Tể cảnh.
Là ai chém ra một kiếm kia ?
Môn chủ mạnh nhất Thiên Môn là một vị Chúa Tể cảnh sao?
Người Thánh Sơn nhìn về khe nứt không gian.
Chỉ thấy Hạ Hâm trực tiếp từ trong hư không đi ra, dẫn theo cấp cao Thiên Môn với rất nhiều Hỗn Nguyên cảnh, từ hư không đi ra, đáp xuống.
Khí thế của Hạ Hâm khuếch tán ra.
Uy áp Chúa Tể cảnh bao trùm cả khu vực Thiên Môn khiến cho mặt mấy người Thánh Sơn đều tái mét.
Hạ Hâm cười lạnh.
Mới vừa nãy, sau khi trong đầu hắn vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở, hắn liền dẫn người trực tiếp dịch chuyển không gian mấy lần, quay trở về bên trong Thiên Môn, đúng lúc đối mặt với người Thánh Sơn đến xâm chiếm Thiên Môn.
Mặt Hạ Hâm lạnh như băng, đám cường giả từ bên ngoài vùng đất Thiên Hoang này lại muốn nắm thần hồn cường giả Thiên Tôn cảnh trở lên của Thiên Môn trong tay, chẳng trách hệ thống lại nhắm vào bọn họ như vậy.
Các đại thế lực siêu nhiên tự cho rằng mình có vài vị Hỗn Nguyên cảnh là có thể lập ra quy tắc cho vùng đất Thiên Hoang!
Buồn cười.
Hôm nay hắn sẽ cho các thế lực ngoại giới này biết, quy tắc của hắn mới là quy tắc.
Có hắn trấn giữ vùng đất Thiên Hoang, quy tắc của Thiên Môn chính là quy tắc của vùng đất Thiên Hoang.
Đồng lão và tất cả các cao thủ Thiên Môn nhìn thấy Hạ Hâm dẫn theo cao tầng Thiên Môn từ trong khe nứt không gian đi ra, trong lòng đầy vui mừng.
Môn chủ trở lại rồi.
Một kiếm xuất ra chém chết vị Hỗn Nguyên cảnh kia của Thiên Sơn.
Hạ Hâm dẫn theo cao tầng Thiên Môn ở trên bầu trời, đối mặt với người của Thánh Sơn.
Người Thánh Sơn cảm nhận được uy áp Chúa Tể cảnh trên người Hạ Hâm thì trợn tròn mắt.
Chuyện gì đây.
Chúa Tể cảnh, môn chủ Thiên Môn sao lại mạnh như vậy.
Bọn họ ngàn dặm xa xôi tới đây, lại đá trúng ván sắt rồi sao!
Vị Hỗn Nguyên cảnh cao giai dẫn đầu của Thánh Sơn nhìn Hạ Hâm, sắc mặt nghiêm trọng, đồng thời nghi ngờ hỏi: “Ngươi là môn chủ Thiên Môn sao?”
Chuyện tới nữa này hắn vẫn không dám tin Thiên Môn có tu vi Chúa Tể cảnh.
Chúa Tể cảnh dù ở trong Hồng Mông Vô Tận ngoài vùng đất Thiên Hoang cũng là tồn tại vô địch đứng hàng đầu, có thể lưu danh trên bảng xếp hạng, vĩnh viễn lưu truyền!
Chúa tể của tất cả.
Căn cứ vào tin tình báo truyền về Thánh Sơn hai mươi ngày trước, tu vi của Thiên Môn cao nhất là Hỗn Nguyên cảnh cao giai.
Làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy mà bồi dưỡng được cường giả Chúa Tể cảnh chứ.
Bug cũng không thể được như vậy đâu.
Đúng là không hợp lẽ thường.
“Nếu là cao thủ Thiên Môn mời về, kính xin các hạ không nên trợ giúp Thiên Môn. Nếu không ra tay với cao thủ Thánh Sơn chúng ta chính là trở thành kẻ địch của Thánh Sơn, chắc chắn sẽ bị trả thù rất thảm.”
Lúc trước bọn họ đã điều tra qua, Thiên Môn không có Chúa Tể cảnh, thế nên bọn họ suy đoán Hạ Hâm là trợ thủ do Thiên Môn mời tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận