Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 172: Khương Tuyền Hi: Ta chọc trúng ổ ma đạo rồi sao

Đạo Tông thì không được, Đạo Tông là thế lực chính đạo xếp hạng thứ nhất, mọi cử động đều phải giữ vững phong phạm của thế lực đứng đầu chính đạo, tương đối chú trọng mặt mũi, làm chuyện gì cũng phải có lý có cứ, không thể để cho người ta có cớ nói ra nói vào.
"Ừm, xem như tiểu tử ngươi tương đối thông minh, được rồi, xuống núi một chuyến, đến thăm ngươi một chút, đưa tấm lòng của mấy lão gia hỏa chúng ta đến tay ngươi là được rồi, ta chuẩn bị trở lại Đạo Tông, phong ấn Thiên Ngoại Tà Tộc trong Đạo Tông cực kỳ quan trọng, liên quan đến an nguy của toàn bộ thế giới, ta cũng không thể rời đi quá lâu." Chưởng giáo Đạo Tông nói.
Chưởng giáo Đạo Tông đưa bảy cái không gian giới chỉ trên tay cho Hạ Hâm, nói: "Ta đi xuống đây là muốn nói cho tiểu tử ngươi một tiếng, Đạo Tông không có trách ngươi, ngươi không cần che che lấp lấp, ngươi có thể lấy được thành tựu ngày hôm nay, những lão gia hỏa chúng ta đều rất vui mừng, sau này ngươi muốn về Đạo Tông thì về, gặp được chuyện gì không thể xử lý được hoặc là gặp được kẻ địch mạnh mẽ thì có thể đến Đạo Tông tìm chúng ta, mấy lão gia hỏa chúng ta đều ủng hộ ngươi."
Nghe vậy.
Trong lòng Hạ Hâm lại ấm lên, có Đạo Tông, có chưởng giáo sư phụ và chư vị trưởng bối Đạo Tông thì quá tốt.
Hắn là một người rất may mắn.
Có thể gặp được những trưởng bối Đạo Tông như thế này trong giới tu hành tàn khốc.
Nếu đổi thành thế lực khác thì chắc chắn đã ngấp nghé bí mật trên người hắn rồi.
Nhưng Đạo Tông không những không có ngấp nghé bí mật trên người hắn mà còn nâng đỡ hắn, nói nếu hắn gặp được chuyện rắc rối không thể giải quyết được thì có thể về tìm giúp đỡ.
Hạ Hâm quỳ xuống trên hư không, thi lễ một cái với chưởng giáo Đạo Tông, nói: "Chưởng giáo yên tâm, Hạ Hâm ta một ngày là người của Đạo Tông thì cả đời đều là người của Đạo Tông, cho dù sau này ở bên ngoài ta phát triển thành như thế nào thì Đạo Tông vĩnh viễn là tông môn của ta."
Nghe Hạ Hâm nói như vậy, chưởng giáo Đạo Tông nở một nụ cười mừng rỡ.
Quả nhiên, không có uổng công bọn họ thương tiểu tử này.
Với tiềm lực của tiểu tử này bây giờ, Thiên Môn mà hắn thành lập chắc chắn sẽ không yếu hơn Đạo Tông, dưới tình huống này, tiểu tử này vẫn cam kết với hắn như vậy.
Như vậy cũng chứng tỏ được tấm lòng của hắn, hắn chưa bao giờ quên ơn dạy bảo của Đạo Tông.
"Đứng lên đi." Chưởng giáo Đạo Tông nâng Hạ Hâm lên, nói: "Cứ như vậy đi, ta đi về."
Nói xong, chưởng giáo Đạo Tông quay người bay đi mất.
Trong Đạo Tông có phong ấn Thiên Ngoại Tà Tộc.
Hơn nữa còn là chỗ phong ấn mạnh nhất, không thể có sơ xuất, Thiên Ngoại Tà Tộc một chủng tộc tương đối mạnh mẽ trong số đông đảo tiểu thế giới hạ giới.
Thường xuyên xâm lấn những tiểu thế giới còn lại.
Nếu như bị Thiên Ngoại Tà Tộc đột phá được phong ấn giết vào thế giới này, sợ là thế giới này sẽ sinh linh đồ thán.
Cho nên phong ấn Thiên Ngoại Tà Tộc trong Đạo Tông không thể sơ thất được.
Hơn nữa.
Sở dĩ chưởng giáo Đạo Tông vội vã chạy về như thế cũng là không muốn theo Hạ Hâm trở về phủ thân vương ở vương triều Đại Hạ, dù sao thì thê tử của hắn cũng là nữ ma đầu của Thiên Ma Giáo.
Hắn là chưởng giáo Đạo Tông, bây giờ hắn đến nhà Hạ Hâm thì rất là bất tiện.
Đối với cả hai đều không tốt.
Cho nên hắn chọn trực tiếp đưa tài nguyên cho Hạ Hâm, sau đó đi về.
"Vậy chưởng giáo đi thong thả." Hạ Hâm tạm biệt chưởng giáo Đạo Tông, đương nhiên hắn cũng biết trong Đạo Tông có phong ấn Thiên Ngoại Tà Tộc, cho nên cũng không có giữ chưởng giáo lại.
Huống hồ thân phận chưởng giáo đặc thù, hắn cũng không tiện dẫn chưởng giáo về vương triều Đại Hạ, nếu không đến lúc đó hắn gặp nương tử mình, bầu không khí sẽ rất xấu hổ.
Gặp chưởng giáo như vậy thôi cũng được.
Hạ Hâm dùng thần thức kiểm tra bảy cái không gian giới chỉ chưởng giáo đưa tới.
Không kiểm tra không biết, vừa kiểm tra một phát là giật mình, trong mỗi cái không gian giới chỉ đều có một lượng tài nguyên lớn.
Đặc biệt là một cái trong đó, tài nguyên chứa trong đó đủ để cho hắn luyện chế Tiên Thiên Thần Dịch cho năm ngày.
Sáu cái còn lại thì ít hơn một chút, nhưng mà toàn bộ sáu cái cộng lại cũng đủ cho hắn luyện chế Tiên Thiên Thần Dịch cho chừng mười ngày.
Nói cách khác, tài nguyên trong bảy cái không gian giới chỉ có thể đủ cho hắn luyện chế Tiên Thiên Thần Dịch cho chừng nửa tháng.
Hạ Hâm lại cảm động.
Lúc đầu hắn cho là tài nguyên mà chưởng giáo đưa tới có thể sẽ không có bao nhiêu, xem ra là hắn coi thường của cải của chưởng giáo và chư vị tiền bối Luân Hồi Cảnh của Đạo Tông.
Bảy vị trưởng bối, trong không gian giới chỉ của mỗi người đều có rất nhiều.
Đặc biệt là lão Đạo Tôn đó, đủ để hắn luyện chế Tiên Thiên Thần Dịch cho năm ngày, tương đương với hơn năm lần tài nguyên mà hắn lấy từ tay tám ma ngày đó!
Quả nhiên đại lão Bán Thần Cảnh không giống như những người khác.
Hơn nữa Hạ Hâm cảm động nhất chính là bọn họ chịu lấy ra cho mình.
Còn là vô điều kiện, lấy ra tặng cho hắn.
Những trưởng bối này thật lòng tốt với hắn. Hạ Hâm âm thầm quyết định, cho dù tương lai như thế nào thì Đạo Tông mãi mãi là tông môn của hắn.
Những trưởng bối này mãi mãi là người hắn tôn kính nhất.
Hạ Hâm cất kỹ tài nguyên trong không gian giới chỉ, sau đó mừng khấp khởi trở về phủ thân vương trong vương triều Đại Hạ.
Lại lấy được nửa tháng tài nguyên.
Bây giờ trên người đã tích lũy được ba tháng tài nguyên rồi.
Thoải mái.
Trở lại phủ thân vương.
Hạ Hâm gọi Vân bà tới, lại gọi một đội trưởng đội hộ vệ và năm tên hộ vệ tới.
Ban một viên Thị Thần Đan và năm viên Thần Nô Đan mới lấy được cho bọn họ.
Thị thần mới tên là Đinh Tiêu, sau khi phục dụng Thị Thần Đan thì tu vi của hắn tăng lên tới Luân Hồi Cảnh nhị trọng.
Bây giờ, bên trong Thiên Môn, ngoại trừ hắn ra thì đã có được bảy vị thị thần Luân Hồi Cảnh.
Ngoài ra, thần nô Tàng Cung Cảnh lại có thêm được năm vị, cũng đạt tới ba mươi vị.
Hạ Hâm phái sáu người bọn họ đến Linh Vực, tọa trấn giám sát xây dựng Thiên Môn.
Năm người Phúc bá sẽ dẫn theo hai mươi lăm vị thần nô còn lại đi tìm các thế lực tà đạo mượn tài nguyên.
Tổng bộ Thiên Môn chỉ có mỗi con đại yêu Tàng Cung Cảnh bị Phúc bá thu phục, vừa khéo có thể phái sáu người bọn họ đến đó tọa trấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận