Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 107: Ba vị thị thần Tàng Cung Cảnh, mười vị nô bộc Vô Thủy Cảnh, di tích Côn Bằng mở ra

Lại truyền Thị Thần Quyết và Thần Nô Quyết cho sáu người, đội trưởng đội hộ vệ đó tên là Cát Tuyên.
Sau khi ăn Thị Thần Đan, tu vi Cát Tuyên tăng lên tới Tàng Cung Cảnh tam trọng, năm vị đội viên còn lại tu vi tăng lên tới Vô Thủy Cảnh tứ trọng.
Hạ Hâm trực tiếp bổ nhiệm hắn làm nguyên lão Thiên Môn, năm vị đội viên là hộ pháp Thiên Môn, phái sáu người bọn họ đi Linh Vực, trợ giúp sáu người Phúc bá cùng thành lập Thiên Môn.
Đến đây.
Thiên Môn đã có được bốn vị cường giả Tàng Cung Cảnh tọa trấn gồm hắn, Phúc bá, Vân bà, Cát Tuyên với mười cao thủ Vô Thủy Cảnh tứ trọng đảm nhiệm tầng lớp cấp cao gồm tiểu Lục tử, tiểu Lý tử, Tiểu Linh.
Sáu người quỳ xuống đất cung kính lĩnh mệnh, sau đó rời khỏi phủ thân vương.
Lúc này, Lâm Hỏa Nhi đã trở về, nói chuyện gia chủ Lâm gia tìm đến nàng cho Hạ Hâm, Hạ Hâm gật đầu tỏ vẻ mình biết rồi.
Sau đó gọi hai người Lâm Hỏa Nhi và Hạ Tiểu Tiểu vào diễn võ trường của phủ thân vương.
Chỉ đạo hai người tu hành Thần Hành Thuật, mặc dù Hạ Tiểu Tiểu đã tu luyện Thần Hành Thuật nhập môn nhưng để cho nàng tiến bộ thêm nữa cũng tốt.
Về phần Thần Hành Thuật của Lâm Hỏa Nhi, mặc dù đã có thể sơ bộ sử dụng nhưng vẫn kém một chút hỏa hầu, dù sao Lâm Hỏa Nhi có huyết mạch Phượng Hoàng, cũng không chuyên về phương diện này, cho nên thiên phú của nàng không có trợ giúp nhiều cho việc học tập môn thần thông này.
Nếu để cho nàng học tập thần thông có liên quan hỏa diễm thì Hạ Tiểu Tiểu không sánh bằng nàng.
Hạ Hâm cho hai người làm quen Thần Hành Thuật một chút, chuẩn bị hai ngày nữa di tích Côn Bằng mở ra thì hắn sẽ dẫn hai người vào trong đó.
Hạ Tiểu Tiểu là đi vào tầm bảo, thuận tiện giúp nàng thức tỉnh Trọng Đồng, mà Lâm Hỏa Nhi thì tu vi đã đạt tới Hóa Hải Cảnh, cứ ở trong phủ thân vương tu luyện mãi cũng không phải cách hay, phải tìm cơ hội đi lịch luyện mới được.
Chạng vạng tối.
Cơ Thụy Nhi đi ra ngoài mua thức ăn như thường lệ.
Đồng Mỗ thì đi căn cứ của Thiên Ma Giáo ở hoàng thành một chuyến, tám ma Hỗn Nguyên Ma Quân trở về hoàng thành.
Bẩm báo kết quả điều tra vị tuyệt thế Kiếm Thần của bọn họ trong bảy ngày này và những chuyện xảy ra trong Thần Châu đại địa.
Nghe đám người Hỗn Nguyên Ma Quân bẩm báo xong, Đồng Mỗ rời khỏi căn cứ của Thiên Ma Giáo, đi tới bên cạnh Cơ Thụy Nhi đang mua thức ăn trong hoàng thành, theo nàng đi về phủ thân vương.
Trên đường.
Đồng Mỗ bẩm báo lại: "Hôm nay mấy người Hỗn Nguyên Ma Quân trở về một lần, bẩm báo một số chuyện xảy ra trong bảy ngày này."
"Chuyện gì." Cơ Thụy Nhi giọng điệu bình thản hỏi, hình như bây giờ thế gian này ngoại trừ phu quân nàng ra thì nàng không còn hứng thú với cái gì cả.
"Tám người Hỗn Nguyên Ma Quân bọn họ vẫn không có tìm được tung tích của vị tuyệt thế Kiếm Thần đó." Đồng Mỗ nói.
"A, vậy thì cho bọn họ tiếp tục tìm, Thiên Ma Giáo ta không nợ ân tình của người khác." Cơ Thụy Nhi đáp.
"Ừm." Đồng Mỗ gật gật đầu, nói tiếp: "Gần đây, Thần Châu đại địa xảy ra một số chuyện, rất nhiều thế lực tà đạo bị một đám cường giả đột nhiên xuất hiện cướp sạch, rất nhiều thế lực tà đạo Nhất lưu Nhị lưu đều gặp độc thủ."
"A, bị cướp sạch thì cướp sạch đi, dù sao những thế lực tà đạo đó vốn cũng không phải là thứ tốt gì." Cơ Thụy Nhi nói.
"Ừm." Đồng Mỗ gật gật đầu, nói: "Chỉ là vị cường giả Tàng Cung Cảnh, thủ lĩnh mấy người cướp sạch thế lực tà đạo đó rất âm hiểm, không chỉ cướp sạch bảo khố của những thế lực tà đạo Nhất lưu mà ngay cả tài nguyên trên người những tu sĩ của thế lực tà đạo đó cũng không buông tha, vơ vét sạch sẽ."
Cơ Thụy Nhi không có trả lời, vẫn bước đều bước, những chuyện loạn thất bát tao trong Thần Châu đại địa này, nàng hoàn toàn không có hứng thú.
Bây giờ nàng chỉ muốn về nhanh, nấu cơm cho phu quân.
Để lại Đồng Mỗ lầm bầm lầu bầu ở phía sau, nói: "Nhưng mà mặc dù người này có chút âm hiểm, vơ vét sạch sẽ bảo khố lẫn tài nguyên trên người lẫn trong bảo khố của những thế lực tà đạo đó, tính cách này ta rất thích."
Vốn là vậy.
Đã đi cướp rồi, đương nhiên là ngay cả người và tông môn đều phải cướp sạch sẽ.
Nếu không chỉ cướp tông môn bảo khố, không cướp thứ trên người những tà tu đó, giữ lại cho bọn họ ăn tết sao.
Ngây người một lúc, nhìn thấy Cơ Thụy Nhi đã đi xa, Đồng Mỗ vội vàng chạy theo.
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Hai ngày sau.
Một trong tam đại di tích ở Huyền Vực, di tích Côn Bằng mở ra.
Hạ Hâm nói đại ca Hạ Chân vẽ địa đồ di tích Côn Bằng thành ba phần, hắn và Hạ Tiểu Tiểu với Lâm Hỏa Nhi, mỗi người một phần.
Bởi vì di tích Côn Bằng cực kỳ lớn, hơn nữa không chỉ có cửa vào ở Huyền Vực, những chỗ khác ở Thần Châu đại địa, thậm chí ở Đông Hoang, Bắc Mạc, Tây Vực, Nam Lĩnh đều có cửa vào.
Là một di tích thượng cổ.
Hơn nữa từ cùng một cái cửa vào đi vào di tích Côn Bằng thì địa điểm xuất hiện cũng không giống nhau, địa điểm mỗi người xuất hiện đều là ngẫu nhiên.
Cho nên Hạ Hâm nói Hạ Chân vẽ địa đồ di tích Côn Bằng thành ba phần, mỗi người một phần, như vậy thì cho dù là lạc đường trong di tích thì cũng thuận tiện tìm kiếm được bảo vật trong di tích và tìm được nhau trong đó.
Về phần Cơ Thụy Nhi, Hạ Hâm nói nàng yên tâm ở lại phủ thân vương dưỡng thai, trong khoảng thời gian mình không ở phủ thân vương, dặn dò Vân bà bảo vệ nàng, thanh thản ổn định chờ hắn trở về.
Cơ Thụy Nhi biết Hạ Hâm đi vào di tích Côn Bằng là vì tìm kiếm tài liệu cuối cùng để thức tỉnh Trọng Đồng cho Hạ Tiểu Tiểu.
Cho nên cũng không có ngăn cản hắn mà là dặn dò hắn chú ý an toàn, đi sớm về sớm, trong nhà còn có một nương tử dù mang thai mà vẫn mỹ lệ làm rung động lòng người đang chờ hắn về.
Tạm biệt thê tử xong, Hạ Hâm dẫn theo Lâm Hỏa Nhi và Hạ Tiểu Tiểu, trực tiếp lên đường đi tới di tích Côn Bằng.
Lần này đi vào trong di tích Côn Bằng, tìm được Hải Tâm Thảo, thức tỉnh Trọng Đồng cho cô gái nhỏ này, hoàn toàn nhiệm vụ hệ thống.
Lại có thể nhận được một đợt ban thưởng.
Chắc chắn là có phần thưởng là tu vi tinh thuần, đến lúc đó hắn có thể tăng cảnh giới lên lần nữa, đạt đến Tàng Cung Cảnh ngũ trọng thậm chí là lục trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận