Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 984:: Dục huyết phấn chiến tiểu Bạch

"A!" Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, linh hồn của Minh Huyền Thánh Giả chấn động mãnh liệt, tựa như có một luồng sức mạnh vô hình khống chế hắn, từng chút bóc tách ký ức của hắn ra. Và theo ký ức không ngừng mất đi, linh hồn Minh Huyền Thánh Giả cũng dần dần trở nên hư ảo. Ký ức chiếm một bộ phận rất quan trọng của linh hồn, mất ký ức, linh hồn tự nhiên cũng sẽ bị trọng thương. Khoảng chừng nửa canh giờ sau, linh hồn Minh Huyền Thánh Giả đã vô cùng suy yếu, giống như một tầng mây mù, mờ ảo bất định, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ tiêu tan. "Lão già, ngươi lão già này, ta nguyền rủa ngươi, cả đời không được siêu sinh, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ giống như ta, hồn phi phách tán!" Minh Huyền Thánh Giả điên cuồng gào to, lúc này hắn mất đi rất nhiều ký ức liên quan đến tu luyện, cho dù có thể đi đoạt xác sống lại, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, hắn hận Bạch Uyên, có thể tưởng tượng được, lúc này, hắn cũng hoàn toàn không đếm xỉa đến, đơn giản chửi cho sướng miệng, ngược lại, hắn đã muốn chết. "Ha ha." Bạch Uyên cười nhạt, hồn nhiên không để ý, sau một khắc, một luồng tàn hồn thoát khỏi thạch bi, bay thẳng đến trước mặt Minh Huyền Thánh Giả. Sau một khắc, sợi tàn hồn này bỗng nhiên biến thành hình người, thoạt nhìn là một ông già, lão giả xòe bàn tay ra, một cổ lực thôn phệ bao phủ, sau một khắc, linh hồn Minh Huyền Thánh Giả một trận vặn vẹo, chốc lát hóa thành từng sợi năng lượng, bị lão giả thu nhận. "Lâm Tiêu, đây chính là một trận tạo hóa không nhỏ, cho ngươi!" Bạch Uyên cười nhạt, xoa cằm suy ngẫm, sau một khắc, lại lần nữa hóa thành một sợi tàn hồn, bay trở về trước tấm bia đá. Bên ngoài, tiểu Bạch sau lưng Lâm Tiêu, đang bay nhanh trên không trung. Phía sau, đám người Hàn Tử Phong đuổi theo không bỏ. Ai cũng không chú ý tới, lúc này, sợi khí tức đen như mực giữa mi tâm của Lâm Tiêu đã tiêu tan. Gào thét! Tiểu Bạch rống to, cả người hào quang bao phủ, tốc độ tăng đến cực điểm, lợi trảo huy động, trong không khí vạch ra những vệt sáng, thân hình cấp tốc đi xa. "Đáng chết, tiểu súc sinh, đứng lại!" Đám người Hàn Tử Phong gào thét, toàn lực gia tốc, hóa thành từng đạo quang lưu cực tốc truy kích đi. Vút! Bỗng nhiên, mấy đạo lưu quang cực nhanh lướt đi, nhanh như tia chớp, sau một khắc, trực tiếp chặn trước mặt tiểu Bạch. Đây là mấy đệ tử Vu gia, cưỡi chim muông khôi lỗi, tốc độ rất nhanh, chặn ở trước mặt tiểu Bạch. Gào thét! Tiểu Bạch gào thét, móng vuốt huy động, đánh ra hơn mười đạo móng vuốt, cuồng oanh ra. Mấy đệ tử Vu gia không chút hoang mang, thao túng chim muông khôi lỗi phát ra công kích, đồng thời, bọn họ mở ra từng đạo quyển trục linh văn, thả ra từng đạo công kích. Thình thịch! Thình thịch! Vài tiếng nổ vang, kình khí bắn ra bốn phía, thân hình tiểu Bạch khẽ run lên, không khỏi liên tiếp lui về phía sau. Đúng lúc này, lại có mấy bóng người vọt tới, dẫn đầu, chính là Hàn Tử Phong và Âu Dương Kiếm, hai người một trái một phải, bịt kín đường lui của tiểu Bạch. Chốc lát, những người khác cũng đều chạy tới, bao vây tiểu Bạch. Ba gia tộc lớn, tổng cộng hơn sáu mươi người, ba vòng trong ba vòng ngoài, phá hủy toàn bộ đường lui của tiểu Bạch. "Giết nó, thừa dịp linh hồn còn chưa hoàn toàn dung nhập, nhanh chóng giết nó, nếu không vô cùng hậu họa!" Hàn Tử Phong hét lớn, không chần chờ, thân hình lóe lên, một kiếm chém ra, kiếm khí sắc bén trực tiếp chém về phía lưng Lâm Tiêu trên lưng tiểu Bạch. Gào thét! Tiểu Bạch hét giận dữ, một trảo đánh ra, móng vuốt vỡ vụn, kiếm khí liên tục, trực tiếp chém vào người hắn, phốc thử một tiếng, tiên huyết văng khắp nơi, trên thân tiểu Bạch bị rạch ra một vết máu. Hàn Tử Phong, chính là người đứng đầu thế hệ trẻ của Hàn gia, thiên phú không tầm thường, lại có tu vi đỉnh phong Thiên Linh Cảnh tam trọng, tiểu Bạch căn bản không phải đối thủ. Vút! Đúng lúc này, lại có một đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh tiểu Bạch, chính là Âu Dương Kiếm, Âu Dương Kiếm cầm trong tay một thanh đại phủ, đột nhiên nhất phủ chặt xuống. Gào thét! Nhận thấy có người tập kích, tiểu Bạch kinh sợ, chuyển thân một trảo đánh ra. Thình thịch! Một tiếng nổ vang, thân hình tiểu Bạch lùi lại, một cái móng vuốt không ngừng run rẩy, thậm chí xuất hiện vết rách, máu tươi chảy ròng ròng. "Đem tiểu tử kia giao ra đây, sau này làm tọa kỵ của ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!" Hàn Tử Phong lạnh lùng nói, khí tức trên người bức người, giống như một thanh tuyệt thế lợi kiếm. Gào thét! Đáp lại hắn, là tiếng gầm giận dữ của tiểu Bạch, tiểu Bạch nghiến răng, cả người lông nổ tung lên, hai mắt đỏ như máu, bao phủ sát khí. "Hàn huynh, tiểu súc sinh này không thức thời, dứt khoát chém hắn, vừa vặn, Âu Dương gia ta đang luyện chế một loại đan dược, cần huyết thú làm dẫn, vừa vặn dùng tiểu súc sinh này làm thuốc!" Âu Dương Kiếm lạnh lùng cười một tiếng. "Được, đồng loạt ra tay, giải quyết tiểu súc sinh này, giết chết Lâm Tiêu, tuyệt đối không thể để lão già kia đoạt xác thành công, nếu không, tất cả mọi người tại chỗ đều sẽ xong đời!" Hàn Tử Phong trầm giọng nói, vừa dứt lời, thân hình hắn lướt ầm ầm ra, nhắm thẳng vào tiểu Bạch, gần như cùng lúc đó, Âu Dương Kiếm cũng xuất thủ. Xuy! ! Mấy đạo kiếm khí sắc bén chém về phía tiểu Bạch, tiểu Bạch gào thét, đột nhiên một trảo đánh ra, móng vuốt kinh thiên, thế mà vẻn vẹn chỉ ngăn cản được hai đạo kiếm khí, ba đạo kiếm khí còn lại, trực tiếp chém trúng vào người hắn. Phốc! Tiểu Bạch phun ra một ngụm tinh huyết, thân hình lùi gấp, trên người có thêm ba vết thương, máu tươi ào ạt chảy ra. Mà đúng lúc này, đại phủ của Âu Dương Kiếm đã tới, kình phong khủng bố đánh tới, khiến cho da lông trên thân tiểu Bạch đều bị gió chém lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận