Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 232:: Một chiêu phân thắng thua

Chương 232: Một chiêu phân thắng bại.
Nghe vậy, Lâm Tiêu vẫn là cười nhạt, thả người nhảy lên chiến đài. Lúc này, dưới tòa chiến đài này đã sớm vây đầy người, trên thực tế, theo Lâm Tiêu và Vương Bá bắt đầu chiến đấu một trận, các đệ tử quanh chiến đài cũng đã lục tục chạy tới. Hiện tại, trên cơ bản toàn bộ các đệ tử tầng thứ hai đều tụ tập ở dưới một tòa chiến đài.
Trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, Quách Dũng đi lên chiến đài. Quách Dũng, có chiến lực Hóa Tiên Cảnh lục trọng đỉnh phong, trong tầng thứ hai của Kiếm Đạo Quán chưa từng thất bại, ngoài ra, hắn còn đứng thứ chín mươi bảy trên bảng xếp hạng nội viện.
Bảng nội viện là danh sách chọn ra 100 người có chiến lực cao nhất trong số các cao thủ của ba phong thuộc nội viện. Những đệ tử có thể leo lên bảng nội viện, trên cơ bản đều có thể vượt cấp chiến đấu, càng đứng trước bảng thì càng có thể vượt cấp chiến đấu ở mức độ cao hơn.
Nghe nói người đứng đầu bảng nội viện, Dương Hiên của Thiên Huyền Phong, có thể vượt hai cấp rưỡi chiến đấu mà không bại. Cần biết, ở cấp bậc Hóa Tiên Cảnh này, càng về sau, thực lực mỗi khi chênh lệch một cảnh giới nhỏ đều cách xa nhau rất nhiều, huống chi là hai cảnh giới nhỏ rưỡi, người có thể vượt hai cảnh giới chiến đấu, đã được coi là thiên tài tuyệt thế, trong Vấn Kiếm Học Viện chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Đương nhiên, đối với Lâm Tiêu có thiên cấp linh mạch thì cũng có thể vượt cấp chiến đấu, đặc biệt là hiện tại, khi Thiên Linh Khí Bạo Trảm của hắn đã đạt đến đại thành, cộng thêm Khí Kiếm Chỉ thần bí khó lường, thì với tu vi Hóa Tiên Cảnh tứ trọng, hắn cũng đã có thể giao chiến với Hóa Tiên Cảnh thất trọng mà không thua. Thậm chí nếu thời cơ thích hợp, cũng có cơ hội chém giết Hóa Tiên Cảnh thất trọng.
Trên chiến đài, Lâm Tiêu và Quách Dũng đứng đối diện nhau, trong ánh mắt nhìn nhau của cả hai đều lóe lên một chút sắc bén và chiến ý nồng đậm.
"Lâm Tiêu, trận chiến này ta đánh cược với ngươi hai vạn điểm cống hiến, ngươi có dám không?" Quách Dũng nói với giọng lạnh nhạt, mặt trầm như nước.
"Có gì mà không dám." Lâm Tiêu mỉm cười, trực tiếp đáp ứng.
"Được," Quách Dũng gật đầu, mặt hướng mọi người dưới đài, "Các vị có thể cho ta mượn 15,000 điểm cống hiến được không? Quách Dũng ta nhất định sẽ giúp các ngươi nhân đôi số điểm cống hiến."
"Được, Quách sư huynh, chỗ ta có hai ngàn điểm cống hiến, cầm dùng đi." Vừa dứt lời đã có người hô, trực tiếp chuyển điểm cống hiến cho Quách Dũng.
"Ta cũng có ba nghìn điểm cống hiến."
"Chỗ ta có hai nghìn…"
Rất nhanh, số điểm cống hiến đã góp đủ.
Nhìn ra được, những người này rất tin tưởng vào Quách Dũng, dù sao thì hắn là người đứng trong bảng nội viện, trong hơn một ngàn đệ tử của nội viện thì hắn nằm trong top 100, có thể nói là tinh anh trong những thiên tài.
Sau khi gom đủ điểm cống hiến, Quách Dũng nhìn Lâm Tiêu một cái, "Lâm sư đệ, hay là thế này đi, một chiêu phân thắng thua, thế nào?"
Lời vừa nói ra, rất nhiều người ở dưới đài đều chấn động trong lòng. Một chiêu phân thắng bại, chơi kiểu kích thích vậy sao? Những đệ tử đã bỏ điểm cống hiến ra lại càng thấy kinh hoàng, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.
"Có gì không thể!" Lâm Tiêu mỉm cười, trực tiếp đáp.
"Được, thống khoái." Quách Dũng cười nhạt, ngay lập tức, cánh tay rung lên, thanh trường kiếm sau lưng phóng lên cao, sau đó rơi vào trong tay hắn. Bên kia, Lâm Tiêu cũng tay cầm Thôn Linh kiếm, mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Ánh mắt hai người giao nhau trên không trung, giống như đao quang kiếm ảnh va chạm, vô hình tóe lửa, còn chưa xuất thủ đã có thế giương cung bạt kiếm.
Phanh!
Trong giây lát, khí tức trên người hai người bùng nổ, khí thế nháy mắt tăng vọt. Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trên thân Quách Dũng bạo phát ra, liên tục kéo lên, mơ hồ khiến cho không khí xung quanh phát ra những tiếng rung rẩy.
Mà ở bên kia, khí tức trên thân Lâm Tiêu cũng bùng nổ điên cuồng, tuy hắn chỉ có tu vi Hóa Tiên Cảnh tứ trọng, nhưng khi bộc phát toàn lực thì khí tức đã có thể sánh với Hóa Tiên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong! Lúc này, hắn không hề áp chế thực lực của mình!
Một người là người mới vừa nhập nội viện, nhưng thực lực thâm sâu khó lường, vượt cấp khiêu chiến, đã đánh bại ba vị Hóa Tiên Cảnh lục trọng, còn một người lại là cao thủ đứng trên bảng nội viện, có chiến lực Hóa Tiên Cảnh lục trọng đỉnh phong, có thể vượt cấp chiến đấu, thực lực có thể so với Hóa Tiên Cảnh thất trọng trung kỳ.
Trong cuộc quyết đấu giữa hai cao thủ, cuối cùng ai có thể giành chiến thắng? Mọi người nhìn chằm chặp vào chiến đài, không ai dám chớp mắt dù chỉ một cái, sợ bỏ lỡ điều gì.
Khí tức trên người hai người liên tục tăng lên, sau cùng cũng đạt đến đỉnh phong. Cùng lúc đó, hàn quang trong mắt hai người lóe lên, bước chân đạp một cái, nháy mắt bạo phát về hai bên. Chỉ thấy Quách Dũng mặt trang nghiêm, hét lớn một tiếng, một luồng khí tức mạnh mẽ từ sau lưng hắn tuôn ra, tỏa ra ánh sáng chói mắt, cuối cùng ngưng tụ thành một vầng liệt nhật.
Liệt nhật sáng rực, vô cùng chói mắt, không gian xung quanh đều bị thiêu đốt bập bềnh không ổn định, bên trong giống như ẩn chứa sức mạnh bạo tạc khủng bố, làm cho vẻ mặt của mọi người ở dưới đài ngưng lại.
Ở bên kia, Lâm Tiêu lại hai tay cầm kiếm, giơ qua đỉnh đầu, linh khí quanh thân giống như thủy triều nhanh chóng ngưng tụ vào trên thân kiếm, nhấc lên một luồng khí lưu đáng sợ xung quanh.
Trong mắt Quách Dũng đột nhiên lóe lên phong mang, sau một khắc, sải bước ra, đồng thời trường kiếm trong tay vung trảm về phía trước!
“Liệt Nhật Thiên Trùng!” Ầm!
Một vầng liệt nhật hào quang chói mắt từ phía sau Quách Dũng bạo phát ra, nơi nó đi qua, ngay cả không khí đều bị thiêu đốt vặn vẹo, không gian rung nhẹ.
"Thiên Linh Khí Bạo Trảm!"
Không có chiêu thức hoa lệ, Lâm Tiêu gầm lên một tiếng, chỉ đơn giản là một nhát bạo trảm xuống! Lần này, uy lực của Thiên Linh Khí Bạo Trảm đã được hắn phát huy đến cực hạn, không hề áp chế.
Xuy! !
Một đạo kiếm khí dài năm trượng phá không mà ra, xé rách không khí, mang theo từng đợt khí bạo, giống như ẩn chứa uy lực đáng sợ, nơi nó đi qua, không gian đều rung rẩy. Trong lúc mọi người chăm chú nhìn, kiếm khí kinh thiên trực tiếp chạm trán với vầng liệt nhật.
Ầm! Ầm!
Tiếng nổ lớn liên tục vang lên, trên chiến đài vang vọng không ngừng, hai luồng khí tức cường thế va chạm điên cuồng vào nhau. Một luồng sóng gió đáng sợ nổi lên, những sóng xung kích mạnh mẽ xao động tứ phía, trong sát na toàn bộ chiến đài kịch liệt rung chuyển, kình khí đáng sợ trong nháy mắt bao phủ cả chiến đài, không khí rung động, sau đó lại tràn xuống dưới đài.
"Không được, ngăn cản!"
Ở dưới đài, mọi người sắc mặt biến đổi, vội vàng hợp lực ngự khí, tạo thành một mặt Linh Khí Hộ Thuẫn to lớn.
Ầm! !
Tàn dư kình khí xông vào hộ thuẫn, nổ tung ầm ầm, bên trên hộ thuẫn lập tức xuất hiện đầy vết rạn, làm cho mọi người liên tiếp lùi lại, một số người tu vi thấp thậm chí trực tiếp bị chấn động đến mức khí huyết cuồn cuộn. Thế mà cho dù là như vậy, ánh mắt của mọi người vẫn nhìn chằm chặp vào chiến đài, không hề có chút phân thần nào. Dù chỉ là dư ba cũng đã có uy lực như vậy, khó có thể tưởng tượng được uy thế trên chiến đài lại đáng sợ đến mức nào!
Thình thịch! !
Theo một tiếng vang thật lớn, mọi người chính là thấy một vầng liệt nhật bị kiếm khí xuyên thủng, từ trên xuống dưới, xuất hiện một khe nứt đầy hào quang. Thế mà kiếm khí vừa mới xuyên qua liệt nhật thì cũng bị ngọn lửa của liệt nhật thiêu hủy, tiêu tán mất.
Oanh ——
Một mảnh hào quang chói mắt từ trên đài tỏa ra, mọi người không khỏi nhắm mắt lại. Khi mọi người mở mắt ra lần nữa thì lại thấy hai bóng người đều hoàn hảo không chút tổn hại mà đứng tại chỗ. Cân sức ngang tài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận