Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 208:: Chiến Lý Lâm

Rất nhanh, Lý Lâm và Đinh Chỉ Điệp hai người đi lên chiến đài.
Hai người đều chiến bại, nhưng vẫn có cơ hội đi vào ba vị trí đầu. Trong hai người bọn họ, người thắng trận có quyền khiêu chiến người đang đứng thứ hai, chính là Lâm Tiêu. Nếu thắng, sẽ đi vào vòng tranh đoạt ba vị trí đầu. Bởi vậy, trận chiến này vô cùng then chốt, ai mà thua, coi như hết cơ hội giành vị trí trong top 3.
Đối với cả Lý Lâm và Đinh Chỉ Điệp, bọn họ đều là cao thủ số một của các viện, là niềm hy vọng của viện mình. Đương nhiên bọn họ muốn xông vào top 3 để giúp học viện có thêm nhiều tài nguyên hơn. Tất nhiên, cũng sẽ có những phần thưởng tương xứng.
Sau khi lên chiến đài, hai người không dài dòng mà xông vào giao chiến ngay.
Đinh Chỉ Điệp với linh khí băng hàn, cùng Lý Lâm với thương pháp Liệt Nhật giao chiến hỗn loạn. Băng cùng lửa va chạm, trận chiến này hết sức kịch liệt khiến người xem vô cùng hưng phấn.
Cuối cùng, Lý Lâm giành chiến thắng sít sao trước Đinh Chỉ Điệp. Như vậy, Lý Lâm có tư cách khiêu chiến Lâm Tiêu. Để đảm bảo công bằng, trọng tài đặc biệt cho Lý Lâm một canh giờ nghỉ ngơi.
Một lúc sau, trận khiêu chiến bắt đầu.
Trên chiến đài, Lý Lâm và Lâm Tiêu đứng đối diện nhau, chiến ý ngút trời.
Trận chiến này, Lý Lâm mang quyết tâm tất thắng, thân là cao thủ số một của Thanh Mộc Viện, võ giả đỉnh cao Hóa Tiên Cảnh tầng bốn, hắn có lòng tin rất lớn để chiến thắng Lâm Tiêu. Dù sao, Lâm Tiêu đến ngoại viện chưa đến nửa năm, kinh nghiệm tích lũy so với đám đệ tử cũ như bọn họ vẫn kém hơn một chút. Có lẽ cho hắn thêm một thời gian phát triển, thực lực có khả năng sẽ lớn mạnh vượt bậc, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là vũ đài của hắn.
"Top 3, ta nhất định phải vào được top 3." Lý Lâm nắm chặt trường thương trong tay, trong mắt ánh lên niềm tin kiên định.
Về phía Lâm Tiêu cũng tỏ ra kiên quyết. Hắn nhất định phải thắng trận này, đánh bại đối thủ đang cản bước để tiến vào top 3, mới có tư cách cùng Khương Chấn, Tạ Xuyên tranh ngôi vị quán quân. Chuyện liên quan đến sự sống còn của Thiên Hỏa Viện, Lâm Tiêu tuyệt đối không thể dừng bước tại đây.
"Các ngươi nghĩ, trận này ai sẽ thắng?" Ở khu vực khán đài, rất nhiều đệ tử bàn tán.
"Còn phải nói, Lý Lâm nhất định thắng. Thực lực của hắn tiệm cận Khương Chấn, rất có khả năng chính là người đứng thứ ba. Còn Lâm Tiêu, đúng là có thiên phú dị bẩm, thế nhưng cảnh giới quá thấp, chỉ riêng điều này đã chiếm bất lợi rất lớn, trận này, Lý Lâm có khả năng thắng rất cao."
"Đáng tiếc, nếu cho Lâm Tiêu này thêm nửa năm nữa thì hắn nhất định có cơ hội tranh ngôi vô địch. Có lẽ, hắn chỉ có thể chờ đến kỳ ngoại viện đại bỉ tiếp theo mới tỏa sáng. Lần này ngoại viện đại bỉ, chú định tất cả hào quang đều sẽ bị Tạ Xuyên và Khương Chấn hai người che phủ."
"Hắn lần đầu tiên tham gia ngoại viện đại bỉ, đã đi đến được bây giờ, cũng là một kỳ tích, dù thua cũng không sao."
Một bên, Viện trưởng Thanh Mộc Viện, Mục Lâm nhìn Lý Lâm trên chiến đài, khẽ nói: "Chỉ cần phát huy bình thường, thắng trận này chắc không có vấn đề gì."
Còn tại khu vực Thiên Hỏa Viện, Từ Viêm lại nhíu mày. Đây là trận đấu then chốt, Lâm Tiêu thắng, Thiên Hỏa Viện sẽ có hy vọng, nếu bại, Thiên Hỏa Viện đành chấp nhận kết quả lịch sử.
Bên cạnh, Tiết Dương cũng có vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn chằm chằm chiến đài. "Lâm Tiêu, ngươi còn có thể tạo ra một kỳ tích nữa không?"
"Cô cô, cô thấy Lâm Tiêu có thể thắng không?" Lam Yên Nhi chớp chớp mắt hỏi.
Lam Nhược Băng suy nghĩ một chút, bình thản nói: "Có lẽ hơi khó. Lý Lâm có chiến lực đỉnh phong Hóa Tiên Cảnh tầng bốn, hơn nữa còn là ngụy đại thương sư đỉnh phong, Lâm Tiêu chỉ chiếm chút ưu thế ở phương diện Đại kiếm sư. Nhưng cảnh giới lại thua kém quá nhiều, e là không phải đối thủ của Lý Lâm."
"Chẳng lẽ không có một chút hy vọng nào sao?" Lam Yên Nhi cau mày.
"Sao thế, lo lắng cho tiểu tình nhân của ngươi à?" Một bên, Phùng Hiểu Linh cười hì hì một tiếng, làm Lam Yên Nhi cau mày lại, liếc nàng một cái: "Đừng nói nhảm, ta là lo lắng cho bạn ta."
"Tiểu Điệp, ngươi và Lý Lâm vừa giao thủ, trận chiến này ngươi thấy thế nào?" Lam Nhược Băng nhìn về phía Đinh Chỉ Điệp.
Đinh Chỉ Điệp nãy giờ im lặng, trầm ngâm một lát, nhàn nhạt nói: "Lý Lâm là ngụy đại thương sư đỉnh phong, cách đại thương sư không còn xa. Hơn nữa, thương pháp Liệt Nhật của hắn đã đạt đại thành, là một môn công pháp Huyền giai thượng phẩm đại thành, uy lực có thể nghĩ. Cộng thêm cảnh giới của hắn đã gần đạt Hóa Tiên Cảnh tầng năm, thật là một cao thủ. Ta chỉ là cảnh giới thấp hơn hắn một chút nên mới thua hắn một chiêu."
"Lâm Tiêu này tuy nói đã là Đại kiếm sư, nhưng cảnh giới so với ta còn thấp hơn rất nhiều, có lẽ cơ hội thắng Lý Lâm gần như bằng không."
Nghe vậy, Lam Yên Nhi càng nhíu chặt mày, nhìn về phía Lâm Tiêu trên chiến đài, đôi bàn tay ngọc âm thầm siết chặt.
"Bắt đầu thi đấu!"
Trên chiến đài, một tiếng nói hùng hồn vang lên. Lập tức, gần như cùng lúc đó, hai bóng người nhanh như chớp xông về phía đối phương.
"Coong!" Theo một tiếng kim loại va chạm vang lên, mũi kiếm của Lâm Tiêu chém vào cán thương của Lý Lâm. "Ầm" một tiếng, kình khí bùng nổ, hai người đều lùi lại mấy bước. Nhưng gần như cùng lúc đó, hai người dừng bước, lần thứ hai hướng đối phương tấn công tới.
Có thể thấy rõ, chiến ý của hai người mạnh mẽ bao nhiêu, khát vọng giành chiến thắng lớn nhường nào.
Lý Lâm rất rõ ràng, so với Lâm Tiêu, ưu thế lớn nhất của hắn chính là cảnh giới, cũng chính là sức bùng nổ của linh khí. Vì vậy, hắn chỉ cần một mực duy trì sức bùng nổ linh khí ở cường độ cao, không lâu sau, Lâm Tiêu chắc chắn sẽ thất bại.
Chỉ thấy Lý Lâm khẽ quát một tiếng, linh khí trong cơ thể nháy mắt bộc phát, tỏa ra hơi thở cực kỳ mãnh liệt. Ngay cả Đinh Chỉ Điệp ở khán đài cũng phải hơi nhíu mày, khí tức này, so với lúc đối chiến với cô còn mạnh hơn một chút.
"Liệt Nhật Thương pháp!"
Lý Lâm cầm trường thương trong tay, thương dài như rồng, liên tục hung hăng đâm ra, mỗi một nhát đâm đều mang theo thương mang chói mắt phá không mà ra. Thương mang lướt qua chỗ nào, nơi đó phát ra tiếng nổ lớn, thấy rõ tốc độ vừa nhanh vừa mạnh.
Đối mặt với từng đạo thương mang công kích, Lâm Tiêu cũng không hề hoảng loạn. Cổ tay rung lên, trường kiếm múa lượn, tung ra từng đạo kiếm khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận