Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 138:: Huyết Nguyệt Bát Sát

Chương 138: Huyết Nguyệt Bát Sát.
Lúc này, năm người áo đen bỗng nhiên đồng thời ra tay, năm đạo khí tức mạnh mẽ trực bức Mạc Thanh Phong.
Lâm Tiêu dậm chân xuống, vội vàng chắn trước người Mạc Thanh Phong, định xuất kiếm, nhưng cũng bị Mạc Thanh Phong đẩy ra!
"Mạc sư huynh!"
Ánh mắt Mạc Thanh Phong sắc bén, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, bàn tay Mạc Thanh Phong đưa về phía trước, nắm lấy chỗ máu kia trong tay, sau đó đột ngột vạch một đường lên thân kiếm.
"Huyết Nguyệt Bát Sát!"
Vừa dứt lời, thân kiếm tức khắc đổi thành hoàn toàn ánh đỏ ngầu, tỏa ra khí tức kinh người.
Mắt thấy năm đạo bóng đen đã xông tới, Mạc Thanh Phong run cổ tay, hét lớn một tiếng, trực tiếp một kiếm chém ngang về phía trước!
Tức khắc, một đạo kiếm khí loan nguyệt màu đỏ máu phá không mà ra, mang theo một loại khí sát phạt nồng nặc, kiếm khí chỗ đi qua, không khí đều khẽ run lên.
Cảm giác được sát khí mãnh liệt tán phát từ kiếm khí màu đỏ máu, mấy người áo đen đều biến sắc, không dám khinh thường, vội vàng đấm ra một quyền!
Tức khắc, năm đạo ánh quyền đồng thời rung động ra.
Trong giây lát, kiếm khí màu đỏ máu đã chém kích vào ánh quyền.
Thình thịch!
Theo một tiếng nổ vang rung trời, ánh quyền tức khắc nổ tan ra, mà kiếm khí màu đỏ máu kia vẫn sắc bén như cũ, phần kiếm khí còn lại tiếp tục hướng mấy người chém tới!
Mấy người áo đen biến sắc, vội vàng dồn lực ngưng tụ thành một cái Linh Khí Hộ Thuẫn.
Kiếm khí đột nhiên chém vào hộ thuẫn, song song nổ tung.
Và đúng lúc này, lại là một đạo kiếm khí màu đỏ máu chém tới!
Mấy người áo đen không dám thờ ơ, vội vàng dậm chân dưới đất, linh khí quanh thân quán trú vào lòng bàn tay, sau đó đột ngột một chưởng đẩy ra!
Năm đạo khí tức hội tụ thành một chỗ, giống như hồng thủy, mang theo khí thế vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp bạo dũng ra.
Thế nhưng, vừa mới tiếp xúc với kiếm khí, dòng lũ lớn này đã bị chém ra, một phân thành hai, hướng hai phía tán đi.
"Cái gì!" Mấy người sắc mặt kịch biến, và đúng lúc này, lại có hai đạo kiếm khí màu đỏ máu chém tới!
Chỉ là, hai đạo kiếm khí này rõ ràng yếu hơn trước một chút, nhưng đối với mấy người áo đen mà nói, vẫn rất sắc bén.
Ngay sau đó, mấy người áo đen vội vàng thúc linh khí quanh thân đến cực hạn, hai tay đánh lên hư không, rồi đột ngột ấn xuống một cái!
Thình thịch!
Linh khí giống như dòng sông lớn bị chặn bỗng phát ra, xông về hai đạo kiếm khí.
Kiếm khí và linh khí gặp nhau, hai luồng khí tức kịch liệt giằng co, điên cuồng trùng kích, sau đó ầm ầm nổ tung!
Ầm! !
Theo một tiếng vang thật lớn, toàn bộ thạch thất đều rung chuyển, tảng đá trong phạm vi mấy chục trượng nháy mắt nứt toác ra, trong chốc lát, linh khí tàn sát bừa bãi, hỗn loạn.
Và đúng lúc này, Mạc Thanh Phong bỗng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn vẫn cứng rắn chém ra kiếm cuối cùng!
Xuy! !
Lần này, ba đạo kiếm khí màu đỏ máu đồng phát, khí tức tuy so với trước đó yếu hơn một chút, nhưng vẫn rất mạnh!
Cùng lúc đó, sau khi phát ra kiếm khí, vẻ mặt Mạc Thanh Phong cũng tái nhợt tới cực điểm, hắn suýt nữa quỳ rạp xuống đất, may mắn kịp thời dùng kiếm chống đỡ thân thể, cả người không ngừng run rẩy.
Ba đạo kiếm khí màu đỏ máu mạnh mẽ chém tới, mấy người áo đen vẻ mặt hết sức khó coi, vừa mới liên tiếp giao phong mấy lần, linh khí của bọn họ đã tiêu hao rất nhiều, đặc biệt là vừa rồi một kích kia, trong nháy mắt tiêu hao một lượng lớn linh khí, trong nhất thời, linh khí không thể nhanh chóng tụ lại.
Trong lúc đó, mấy người áo đen khẽ cắn răng, đột nhiên dậm chân, dồn hết sức đem linh khí trong phủ vận chuyển ra, sau đó tập trung lực lại trước mặt tạo thành một mặt Linh Khí Hộ Thuẫn!
Gần như cùng lúc đó, một đạo kiếm khí chém tới, trực tiếp chém vào hộ thuẫn!
Ầm!
Kiếm khí vỡ vụn, hộ thuẫn đột nhiên run lên, răng rắc một tiếng, xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Thấy thế, sắc mặt mấy người áo đen kịch biến, và đúng lúc này, lại một đạo kiếm khí chém tới.
Ầm!
Kiếm khí vỡ vụn, hộ thuẫn theo đó nổ lớn tung!
Xuy! !
Lúc này, đạo kiếm khí màu đỏ máu cuối cùng đột nhiên chém tới!
Lúc này, hắc y nhân đã không có hộ thuẫn bảo hộ, trong tình thế cấp bách, chỉ có thể dùng thân xác cứng rắn chống lại!
"A ——" đi kèm tiếng hét thảm, hai người áo đen trực tiếp bị kiếm khí chém ngang đứt lìa.
Còn mấy người khác, cũng bị tàn dư kiếm khí gây thương tích, phun máu bay ngược ra.
Bên kia, Mạc Thanh Phong quỳ một chân trên đất, từng ngụm từng ngụm thở phì phò, khóe miệng dính đầy máu tươi, vẻ mặt vô cùng trắng bệch.
Và đúng lúc này, một đạo thân ảnh bỗng nhiên lao nhanh về phía Lâm Tiêu.
Chính là Độc Cô Phi.
Vừa nãy, Độc Cô Phi vẫn đang chờ cơ hội, hiện tại Mạc Thanh Phong trọng thương, Lâm Tiêu không người bảo hộ, chính là cơ hội hành động tuyệt hảo.
Thấy Độc Cô Phi xông về phía mình, ánh mắt Lâm Tiêu sắc bén, bước chân dẫm xuống, thi triển nhanh ảnh bộ, nháy mắt xuất hiện trước mặt Độc Cô Phi.
Gần như cùng lúc đó, hai người đồng thời một kiếm chém ra!
Coong!
Mũi kiếm giao kích tiếng vang lên, kình khí bắn ra, hai người đều liên tiếp lui về phía sau.
Và đúng lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên nhanh chóng lao tới, trực bức Lâm Tiêu đang lui lại, chính là Lôi Tử Phong.
Cảm giác được một luồng sát khí đánh tới bên cạnh, đồng tử Lâm Tiêu co rút lại, vội vàng một kiếm chém sang bên cạnh!
Ầm!
Một luồng khí tức mạnh mẽ đánh vào lưỡi kiếm của Lâm Tiêu, Lâm Tiêu bị đánh bay, ầm một tiếng đụng vào vách tường, vách tường vỡ vụn, Lâm Tiêu theo đó rơi xuống, bỗng ho ra một ngụm máu tươi.
Và ngay khi Lâm Tiêu vừa rơi xuống, lại có một bóng đen lao tới, nháy mắt đã đến trước mặt Lâm Tiêu, sau đó đột nhiên một quyền đánh vào đầu Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu còn chưa đứng dậy, đã cảm giác được một luồng linh áp bao phủ tới, trong lòng hoảng hốt, nhưng lúc này muốn phòng ngự đã không kịp.
Ầm!
Linh khí ầm ầm nổ vang, bóng đen kia liên tục lùi mười mấy trượng, đồng tử hơi co lại, nhìn chằm chằm người trước mặt đã ngăn trước Lâm Tiêu, trong mắt thoáng chút kiêng kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận