Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 245:: Thôn phệ yêu hồn

Sau khi rời khỏi Linh Đan Các, Lâm Tiêu trực tiếp trở về trúc lâu, bắt đầu bế quan tu luyện. Một trăm viên Tụ Linh Đan đều là đan dược nhất phẩm cao cấp, dược hiệu rất tốt, bên trong chứa linh khí thuần hậu, có thể giúp Lâm Tiêu tăng cao tu vi thần tốc. Rất nhanh, Lâm Tiêu lấy ra ba viên Tụ Linh Đan, trực tiếp ăn vào. Ngay lập tức, một luồng linh khí tinh thuần từ trong người tản ra, theo toàn thân lưu chuyển, cuối cùng theo mạch môn, tụ vào khí phủ. Lâm Tiêu vận chuyển Thôn Linh Quyết, luyện hóa hấp thụ tinh hoa trong đan dược. Hiện tại, Thôn Linh Quyết đã đạt đến tầng thứ hai, tốc độ thu nhận và luyện hóa nhanh hơn trước vài lần. Sau nửa canh giờ, ba viên Tụ Linh Đan đã bị Lâm Tiêu hấp thụ gần hết, nếu đổi thành người thường, e là ít nhất cũng phải mất mười ngày. Thôn Linh Quyết chính là bá đạo như vậy. Bất quá, trong cơ thể Lâm Tiêu là thiên cấp linh mạch, dung lượng khí phủ lớn gấp mấy lần người thường, linh khí này tự nhiên không đủ để thỏa mãn nhu cầu phá cảnh. Rất nhanh, Lâm Tiêu lại bắt đầu luyện hóa hấp thụ đan dược, lần này trực tiếp là năm viên Tụ Linh Đan. Cứ như vậy, một đêm trôi qua, mỗi khi Lâm Tiêu hấp thụ mười viên đan dược, liền tĩnh tọa củng cố cảnh giới một chút, sau đó tiếp tục dùng đan dược. Một đêm, Lâm Tiêu luyện hóa ba mươi viên thuốc, linh khí trong khí phủ tăng mạnh, miễn cưỡng đạt đến đỉnh phong sơ kỳ Hóa Tiên Cảnh tứ trọng, cách trung kỳ đã không còn xa. Tu luyện một đêm, Lâm Tiêu lấy ra hai mươi khối Phong Yêu Thạch. Sau đó mở bàn tay ra, Thôn Linh kiếm hiện lên. Vù vù! Thôn Linh kiếm vừa xuất hiện đã rung động, phát ra tiếng kiếm reo hưng phấn, hiển nhiên là cảm nhận được yêu khí trong Phong Yêu Thạch. Lâm Tiêu cầm một khối Phong Yêu Thạch lên, trực tiếp bóp nát. Rắc! Hòn đá vỡ vụn, yêu khí phong tồn bên trong lập tức lan tràn ra, cùng lúc đó, một luồng hồn phách hình rắn màu vàng nhạt tản mát hào quang bay lên, dường như muốn chạy trốn. Vù vù! Lúc này, Thôn Linh kiếm đột nhiên phát ra một đạo kiếm minh, phảng phất có một loại ma lực vô hình, khiến sợi yêu hồn dừng lại trên không trung, run rẩy. Hưu —— Theo một tiếng xé gió, sợi yêu hồn bị Thôn Linh kiếm hút vào, hóa thành năng lượng nhè nhẹ bổ sung vào thân kiếm, làm cho bạch quang trên thân kiếm sáng thêm một chút. "Không hổ là yêu hồn Hóa Tiên Cảnh thất trọng, hiệu quả rất rõ ràng." Thấy vậy, Lâm Tiêu lập tức bóp nát số Phong Yêu Thạch còn lại, từng đạo yêu hồn rất nhanh bị Thôn Linh kiếm hút vào, thế nhưng, Thôn Linh kiếm cũng không có chiều hướng thăng cấp nào, xem ra, khoảng cách đột phá đến Linh giai kiếm còn rất xa. Sau đó, Lâm Tiêu nghỉ ngơi hai canh giờ, rồi đến Kiếm Đạo Điện. Cứ như vậy, Lâm Tiêu ban đêm dùng Tụ Linh Đan tăng cao tu vi, ban ngày thì đến Kiếm Đạo Điện nâng cao kiếm đạo, đồng thời luyện tập Nhất Kiếm Đoạn Diệp và các công pháp khác, mệt thì nghỉ ngơi một lát. Ngày qua ngày, thực lực của Lâm Tiêu nhanh chóng tăng lên. Chớp mắt, đã nửa tháng trôi qua. Trong thời gian này, Lâm Tiêu lại đến đan điện một chuyến, mua hơn một trăm viên Tụ Linh Đan, ngoài ra còn mua rất nhiều Phong Yêu Thạch, trước sau tổng cộng đã bỏ ra gần mười vạn điểm cống hiến, tức 100 triệu kim tệ. Thế mà điều khiến Lâm Tiêu cảm thấy thất vọng là, sau khi nuốt mấy trăm đạo yêu hồn, hơn nữa đều là yêu hồn Hóa Tiên Cảnh sáu, bảy trọng, Thôn Linh kiếm vẫn không có dấu hiệu thăng cấp, bất quá bạch quang trên thân kiếm so với trước kia đã sáng hơn rất nhiều. Nửa tháng trôi qua, tu vi của Lâm Tiêu tăng vọt, đạt đến đỉnh phong hậu kỳ Hóa Tiên Cảnh tứ trọng, chỉ là, vì tất cả đều dựa vào đan dược tăng lên nên hơi có vẻ phù phiếm, cần Lâm Tiêu củng cố thêm một thời gian. Hơn hai trăm viên Tụ Linh Đan, Lâm Tiêu vẫn chưa phá được một cảnh, nếu đổi thành người thường thì thừa sức phá hai cảnh. Hết cách rồi, thiên cấp linh mạch có nhu cầu quá lớn về linh khí, nhưng tương ứng, cũng tôi luyện ra được thân thể càng cường hãn, cùng với linh khí càng thuần túy và nồng nặc, giúp Lâm Tiêu có thể vượt cấp chiến đấu. Ngày này, Lâm Tiêu rời khỏi trúc lâu, cải trang sau đó đến Linh Đan Các. Nhận được Phá Linh Đan xong, Lâm Tiêu lại trở về trúc lâu, củng cố cảnh giới. Chớp mắt, lại một nửa tháng trôi qua, Lâm Tiêu cảm thấy cảnh giới của mình đã đủ củng cố, lúc nào cũng có thể đột phá lên đỉnh phong Hóa Tiên Cảnh tứ trọng. Nếu tiếp tục dùng đan dược tu luyện thì không phải là biện pháp hay, đồng thời, sau khi dùng hơn hai trăm viên Tụ Linh Đan, cơ thể Lâm Tiêu đã có chút mâu thuẫn với Tụ Linh Đan, hiệu quả của Tụ Linh Đan đã giảm, dùng tiếp thì hiệu quả cũng không lớn lắm. Về mặt khác, mảnh vỡ linh kiếm trong tay Lâm Tiêu đã dùng hết từ lâu, việc nâng cao kiếm đạo cũng chậm lại, dù đã dùng hơn hai mươi mảnh vỡ linh kiếm, hắn vẫn dừng lại ở Đại kiếm sư trung kỳ nhập cảnh, đương nhiên cũng đã tiến bộ rất nhiều so với trước, nhưng còn một khoảng cách nữa mới đột phá đến hóa cảnh. Vậy nên, Lâm Tiêu hiện tại cần thêm nhiều mảnh vỡ linh kiếm để giúp nâng cao tu vi kiếm đạo của mình. Đánh cuộc chiến thì không còn thực tế nữa, dù sao hiện tại không còn như trước. Trước đây hắn chỉ là một người mới, không có tiếng tăm gì, chọn chiến lược giả heo ăn hổ, dụ rất nhiều đệ tử cũ mắc bẫy, kiếm được không ít mảnh vỡ linh kiếm. Thế nhưng sau lần đó, tên của hắn đã lan truyền trong Kiếm Đạo Quán, rất nhiều người đã biết rõ thực lực chiến đấu thực sự của hắn. Không ai là người ngu cả, tự biết thực lực không đủ, đương nhiên sẽ không nhận lời khiêu chiến của Lâm Tiêu, mà những thế lực mạnh thì Lâm Tiêu không phải là đối thủ. Bởi vậy, bây giờ muốn thông qua đánh cược để kiếm được mảnh vỡ linh kiếm là rất khó. Đây cũng là lý do tại sao một số đệ tử có thực lực rất mạnh lại khó kiếm được mảnh vỡ linh kiếm, bởi vì có rất ít người dám đánh cược với họ, họ chỉ có thể đi nhận nhiệm vụ để kiếm mảnh vỡ linh kiếm. Trên thực tế, đây cũng là một kiểu cân bằng. Các đệ tử có thực lực trung bình hoặc hơi yếu có thể trao đổi mảnh vỡ linh kiếm thông qua đánh cược, còn các đệ tử có thực lực khá cao thì phải hoàn thành nhiệm vụ để lấy, như vậy sẽ không khiến cho mảnh vỡ linh kiếm bị những đệ tử mạnh độc chiếm mãi. Cho nên, tóm lại là, Lâm Tiêu muốn lấy được mảnh vỡ linh kiếm, chỉ có thể đi nhận nhiệm vụ, hơn nữa còn là nhiệm vụ có độ khó cấp A trở lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận