Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 734:: Lôi Ngục Tông

Đọc đến đây, Lâm Tiêu không khỏi thầm may mắn, hoàn hảo Bạch thúc kịp thời gọi hắn lại, bằng không, hắn chỉ sợ cũng phải bước theo vết xe đổ của đại điểu. "Cái Huyết Kiếm Thảo này, đối với việc lĩnh ngộ kiếm thế, thật sự có tác dụng tuyệt hảo, so với áo nghĩa tinh thạch còn tốt hơn." Lâm Tiêu liếm liếm môi, mắt lộ vẻ tinh quang, trong lòng tính toán xem làm sao thu những cây Huyết Kiếm Thảo này vào tay. "Dùng kiếm hồn của ngươi, không, là Sát Lục Chi Đồng để giao tiếp, chắc sẽ hữu dụng." Bạch Uyên nói. "Vậy ta thử xem." Mắt Lâm Tiêu sáng lên, lập tức bắt tay vào làm. Chỉ thấy hai mắt hắn khép hờ, sau một khắc, bỗng mở mắt, một đôi đồng tử đã biến thành màu đỏ như máu, tỏa ra sát khí nồng nặc. Lâm Tiêu liếc nhìn hồ nước phía trước, hơi suy nghĩ, tùy ý hướng một gốc Huyết Kiếm Thảo đi đến. Khi hắn đến gần phạm vi mười trượng của Huyết Kiếm Thảo, lập tức một luồng khí tức sắc nhọn ập vào mặt, phảng phất như kiếm khí vô hình chém tới, làm Lâm Tiêu cảm thấy da dẻ đau nhức. Bất quá, thân xác của Lâm Tiêu không yếu, cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, tiếp tục tiến lên. Rất nhanh, khoảng cách cây Huyết Kiếm Thảo chỉ còn ba trượng. Đến phạm vi này, Lâm Tiêu đã cảm nhận rõ ràng, kiếm thế mạnh mẽ nghiền ép đến. Ầm! Một luồng khí thế sắc bén bá đạo từ trong cơ thể Lâm Tiêu quét ra, Lâm Tiêu trực tiếp phóng thích kiếm thế của mình, nhị trọng kiếm thế. Lại đi thêm một trượng rưỡi. Kiếm thế càng mạnh, Lâm Tiêu dần dần có chút không chịu được. "Sát Lục Chi Đồng!" Ánh mắt Lâm Tiêu trở nên lẫm liệt, sát khí vô tận từ trong mắt bùng ra, bao phủ quanh thân. Những cây Huyết Kiếm Thảo kia, dường như có chút cộng hưởng với Sát Lục Chi Đồng của Lâm Tiêu, lại hơi rung rung, phát ra những âm thanh kiếm reo như có như không. Nhân cơ hội đó, Lâm Tiêu cuối cùng cũng đến trước Huyết Kiếm Thảo, một luồng linh khí cuốn lấy bụi cây, rồi nhổ Huyết Kiếm Thảo xuống, thu vào nạp giới. Sau đó, bắt chước làm theo, lần lượt, sau ba canh giờ, toàn bộ Huyết Kiếm Thảo bên cạnh hồ đều được thu sạch, tổng cộng ba mươi ba cây. "Hô——" Dẹp xong Huyết Kiếm Thảo, Lâm Tiêu lùi về một bên, đặt mông ngồi xuống đất, há miệng thở dốc. Không ngừng sử dụng Sát Lục Chi Đồng là một sự tiêu hao cực lớn đối với Lâm Tiêu, thêm vào đó Sát Lục Chi Đồng còn có giới hạn thời gian, Lâm Tiêu trước sau nghỉ ngơi mấy lần mới thu hết toàn bộ Huyết Kiếm Thảo. "Có những Huyết Kiếm Thảo này, kiếm thế của ta chắc chắn có thể đột phá đến đệ tứ trọng, thậm chí là tầng thứ cao hơn." Lâm Tiêu khắp mặt là vẻ vui mừng. Kiếm thế, sau khi đột phá đệ tam trọng thì lên cấp thứ hai, gọi là nhị giai kiếm Vương. Kiếm thế có tổng cộng cửu trọng, ba trọng đầu là giai đầu, tương ứng với các tầng thế bình thường, trong đó ba trọng này tương ứng với sơ kỳ và trung kỳ của cảnh giới, ba trọng sau tương ứng với hậu kỳ và đỉnh phong. Nói cách khác, nếu kiếm thế có thể đạt đến cấp thứ hai, thì chỉ riêng ở cấp độ thế thôi, đã có thể so sánh với một số ý cảnh nguyên tố, đó chính là chỗ nghịch thiên của kiếm thế, càng tu luyện về sau thì ưu thế này càng rõ rệt. "Lần này, chúng ta thu hoạch thật không nhỏ, lại để chúng ta tìm được Băng Tinh Thạch, đem ra ngoài bán chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền." "Đúng vậy, đúng là vị diện mới mở rộng có khác, đồ tốt thật nhiều." "Băng Tinh Thạch!" Thần sắc Lâm Tiêu khẽ động, Băng Tinh Thạch, chính là một trong hai loại tài liệu mà hắn cần để tu luyện Thôn Linh Quyết đệ lục trọng. Lúc này, một nhóm người đi đến. Tổng cộng có sáu người, đều là thanh niên nam nữ, mặc trường bào màu lam, phía trên thêu hình lôi điện. Trang phục này, Lâm Tiêu quá quen thuộc, chính là dấu hiệu của Lôi Ngục Tông. "Không ngờ, lại đụng phải đệ tử Lôi Ngục Tông." Ánh mắt Lâm Tiêu nheo lại, hiển nhiên, Lôi Ngục Tông cũng tham gia mở rộng vị diện này. Đối với Lôi Ngục Tông, Lâm Tiêu không có nhiều cảm tình tốt, nguyên nhân thì không cần nói nhiều. Sáu người vừa xuất hiện liền nhìn thấy Lâm Tiêu. "Người của Thiên Kiếm Tông?" Một thanh niên cao lớn ngẩn người, lập tức khóe miệng nhếch lên, lộ vẻ xem thường. Thiên Kiếm Tông, trong lục đại thế lực thì thực lực tổng hợp yếu nhất, mấy lần Thương Lan Vực đại điển gần đây, không có một đệ tử nào vào được trận chung kết, đương nhiên là bị những thế lực khác khinh thường. Huống hồ, nơi này chỉ có Lâm Tiêu một người, đám đệ tử Lôi Ngục Tông này lại càng không để hắn vào mắt. "Chờ một chút, chỗ đó có kiếm thế dày đặc." Lúc này, một nữ tử không hề nói gì bỗng nhiên lên tiếng, ánh mắt hướng về phía hồ nước. Mấy người nhanh chóng đi đến, phát hiện xung quanh tràn ngập kiếm thế nồng nặc, chỉ là đang dần tiêu tan. "Chẳng lẽ chỗ này có bảo vật gì? Nếu không thì, kiếm thế này từ đâu mà ra?" "Kiếm thế đang dần tiêu tán, chẳng lẽ, bảo vật đã bị lấy đi?" Những đệ tử Lôi Ngục Tông này nhíu mày trầm tư. "Các ngươi nhìn, chỗ này có dấu vết bị người đào xới." Lúc này, nữ tử áo đỏ bỗng nhiên chỉ vào bờ hồ nói. "Thật vậy, khẳng định là có người đào đi thứ gì, kiếm thế này chắc chắn là từ đồ vật đó phát ra, mà lại còn tỏa ra kiếm thế nồng nặc như vậy thì tuyệt đối không đơn giản, nói không chừng có giúp ích rất lớn cho việc lĩnh ngộ kiếm thế." Thanh niên cao lớn con mắt lóe lên, lộ ra vẻ nóng bỏng, hắn cũng là một kiếm tu, kiếm thế bị kẹt ở nhị trọng nhiều năm rồi, khó có thể tiến thêm, nếu như có thể lấy được loại bảo vật này, nói không chừng có thể có đột phá. Không chỉ có thanh niên cao lớn, trong sáu người, trừ hắn ra thì còn ba người khác cũng là kiếm tu, lúc này tim cũng đều nóng ran như lửa. Bỗng nhiên, ánh mắt của thanh niên cao lớn hướng về phía Lâm Tiêu. Lúc này, Lâm Tiêu cũng đã đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Nghe được nàng kia nói có phát hiện dấu vết đào bới, hắn đã biết là không ổn, ở cái nơi này, không có bất cứ quy tắc ràng buộc nào, việc giết người cướp của xảy ra quá thường xuyên. Huống hồ, chiến lực của thanh niên cao lớn không hề tầm thường, tuyệt đối là Địa Linh Cảnh tứ trọng đỉnh phong, những người khác tu vi cũng tuyệt đối không thấp, Lâm Tiêu không có nắm chắc có thể thắng, không chống lại được. Bất quá, Lâm Tiêu cũng không thể quá nhanh rời đi, nếu không, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ, nên hắn tính thần không hay quỷ không biết rời đi, thấy sắp sửa đi được thì lại bị thanh niên cao lớn để mắt tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận