Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 526:: Tẩy Tủy đan

Chương 526: Tẩy Tủy Đan
Nghe vậy, Âu Dương Hoa lúc này mới thở phào, vội vàng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra năm mươi nghìn khối linh thạch thượng phẩm giao cho Cố lão. Hắn oán độc liếc nhìn Lâm Tiêu một cái, năm mươi nghìn linh thạch thượng phẩm, đối với hắn mà nói không phải là số lượng nhỏ, nếu không phải Lâm Tiêu, hắn sao có thể tổn thất ngần ấy. Bất quá nghĩ lại, nhìn bộ dạng của Lâm Tiêu, cũng không giống người có tiền, phỏng chừng đến một vạn khối linh thạch thượng phẩm cũng không có, hừ, cứ chờ bị tước tư cách đi.
Ngay lúc Âu Dương Hoa nghĩ vậy, Lâm Tiêu cũng đã đưa ra năm mươi nghìn linh thạch giao cho Cố lão, khiến Âu Dương Hoa hơi kinh hãi, một lát khóe miệng hơi nhếch, như vậy càng tốt, nếu như gặp hắn trong Vân Thiên Sơn Mạch, hắn có thể tự tay kết liễu Lâm Tiêu.
Năm mươi nghìn linh thạch thượng phẩm, đối với Lâm Tiêu mà nói, đâu phải là một con số nhỏ, gần như hắn đã lấy ra hơn phân nửa tài sản của mình, trong lòng tuy có chút xót xa, nhưng vì tham gia thi tuyển, chỉ có thể vậy. Lâm Tiêu trong lòng thầm thề, năm mươi nghìn linh thạch thượng phẩm này, nhất định sẽ từ trên người Âu Dương Hoa lấy lại gấp đôi.
"Được, chuyện này cứ xem như vậy, bất quá, nếu còn để ta phát hiện các ngươi động thủ, trực tiếp trục xuất khỏi Vân Thiên Thành!" Cất linh thạch xong, Cố lão cảnh cáo một câu rồi rời đi.
"Tiểu tử, từ nhỏ đến lớn, những người đắc tội ta Âu Dương Hoa, còn chưa từng có ai có thể sống sót, ngươi tốt nhất cầu khẩn đừng gặp ta trong kỳ thi, nếu không, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!" Khi nói, trong mắt Âu Dương Hoa đầy sát khí lạnh lẽo.
"Ngươi cũng vậy." Lâm Tiêu lạnh lùng đáp, nói thêm cũng là phí lời, gặp trong thi tuyển, ở trong lòng hắn, Âu Dương Hoa và đám người đã bị xếp vào danh sách phải giết.
"Hừ, đi!" Âu Dương Hoa phất tay áo bào, Dương Không Vô Địa huynh đệ cùng với thanh niên áo tím đi theo.
"Lâm Tiêu, thật xin lỗi, đều là tại ta không tốt." Mộ Dung Thi đi đến trước mặt Lâm Tiêu, vẻ mặt có chút áy náy.
"Nói gì vậy, đến cả nữ nhân của mình mà còn bảo vệ không xong, còn ra gì là đàn ông, ngươi yên tâm, tên Âu Dương Hoa kia dám bất kính với ngươi, mối nợ này, ta sớm muộn gì sẽ tính sổ với hắn!" Lâm Tiêu mỉm cười, xoa đầu Mộ Dung Thi, hai người nắm tay nhau rời đi.
Nhìn Lâm Tiêu và Mộ Dung Thi dắt tay nhau rời đi, Nam Cung Kiếm sắc mặt u ám đáng sợ, không ngờ, Lâm Tiêu lại có thể thoát được một kiếp, bất quá, trốn ngày mùng một chứ trốn không được ngày rằm, trong thi tuyển, Âu Dương Hoa chắc chắn sẽ không tha cho hắn, hắn chỉ cần đứng bên cạnh xem kịch vui là được.
Ba ngày sau.
"Toàn bộ người tham gia thi tuyển khu đông, tập hợp ở bên ngoài Vân Thiên Thành." Một âm thanh hùng hồn, mạnh mẽ vang vọng trên bầu trời Vân Thiên Thành, chấn động cả màng nhĩ.
Sau nửa canh giờ, bên ngoài Vân Thiên Thành đã tụ tập năm, sáu trăm người. Đứng đầu đội ngũ là ba lão giả tóc trắng, chính là ba vị lão giả hôm trước ở trong đại điện phụ trách đăng ký. Ba người khí tức hùng hậu, không giận tự uy, khiến người ta có cảm giác sâu không lường được.
"Được, người đã đến đông đủ, bây giờ, theo ba người chúng ta đến vùng ngoại vi Vân Thiên Sơn Mạch." Nói xong, ba vị lão giả liền bay lên không, hướng Vân Thiên Sơn Mạch đi. Lâm Tiêu và những người khác cũng ngự không đuổi theo.
Rất nhanh, mọi người đến được ngoại vi Vân Thiên Sơn Mạch. Vân Thiên Sơn Mạch, ở bên ngoài Vân Thiên Thành trăm dặm, cổ thụ che trời, mênh mông vô bờ, giống như một con yêu thú khổng lồ đang chiếm giữ nơi đây, khiến người ta có cảm giác vô cùng áp bức. Mọi người đứng ở ngoài dãy núi, vị lão giả tóc trắng ở giữa đảo mắt nhìn bọn họ, nhẹ giọng nói, "Bây giờ, ta tuyên bố một vài quy tắc thi tuyển."
"Lần thi tuyển này, tổng cộng có 650 người tham gia, nhưng số lượng trúng tuyển chỉ có một trăm người. Nói cách khác, có hơn 500 người sẽ bị loại bỏ." "Cách tuyển chọn, lại dựa trên số lượng Thương Lan lệnh bài các ngươi đang giữ."
Nghe vậy, trong lòng Lâm Tiêu khẽ động, Thương Lan lệnh bài, chẳng phải là miếng ngân bài phát lúc đăng ký sao?
"Thương Lan lệnh bài, chính là ngân bài phát cho các ngươi ở trong đại điện, trên đó có khắc chữ đông," lão giả tóc trắng nói tiếp, "các ngươi sẽ thông qua trận truyền tống để vào trong sơn mạch, sau đó thông qua cướp đoạt ngân bài của người khác để tăng số lượng ngân bài, chỉ cần ai có được sáu miếng ngân bài thì sẽ hợp lệ."
"Trong thi tuyển lần này, người nào có số lượng ngân bài đứng top 10 sẽ có khen thưởng."
"Người đứng thứ nhất, thưởng một ngàn khối linh tinh, ba bình Tẩy Tủy Đan."
"Người đứng thứ hai, năm trăm khối linh tinh, một lọ Tẩy Tủy Đan."
"Người đứng thứ ba, ba trăm khối linh tinh, nửa chai Tẩy Tủy Đan."
"Người thứ tư đến thứ sáu, nửa chai Tẩy Tủy Đan."
"Người thứ bảy đến thứ mười, một trăm khối linh tinh."
Nghe thấy phần thưởng, tất cả mọi người đều lộ vẻ nóng rực, cho dù là những thiên tài của các đế quốc lớn cũng lộ ra chút khao khát. Tẩy Tủy Đan, là đan dược tứ phẩm thượng cấp, có tác dụng rất tốt trong việc rèn luyện thân thể. Đối với người của một vài đế quốc lớn, đan dược tứ phẩm cấp bậc không cao lắm, nhưng bởi vì vật liệu luyện chế Tẩy Tủy Đan quý hiếm, dẫn đến Tẩy Tủy Đan rất ít, dù là ở đế quốc lớn cũng vậy. Cũng chính vì vậy, nghe nói có Tẩy Tủy Đan trong phần thưởng, rất nhiều thiên tài đế quốc lớn đều hừng hực ý chí, thầm tính toán, nhất định phải giành được nó.
Trong đám người, thần sắc của Lâm Tiêu cũng có chút biến động, thân xác của hắn, sau khi đạt đến tam phẩm viên mãn thì đã rơi vào bình cảnh, mãi khó có thể đột phá lên tứ phẩm. Tam phẩm lên tứ phẩm, là một ranh giới, là từ Ngọc Da cảnh vượt qua bậc thang Ngân Cốt cảnh, chỉ cần đột phá được, thân xác của Lâm Tiêu sẽ có một bước tiến vượt bậc. Tẩy Tủy Đan này, có lẽ sẽ giúp hắn phá được bình cảnh này. Xem ra, mục tiêu của ta không chỉ có sáu miếng ngân bài, mà còn phải ở thứ hạng cao hơn, Lâm Tiêu thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận