Thôn Linh Kiếm Chủ

Chương 1048:: Ba tháng ước hẹn

Chương 1048: Ba tháng ước hẹn.
Theo hắn, ban nãy hắn phóng thích uy áp tinh thần, chẳng qua chỉ là năm phần mười mà thôi, hơn nữa đối phương rất có thể mượn một loại bảo vật nào đó, cho nên mới ngăn cản được. Đối phương, chung quy chỉ là một người đến từ công hội cấp thấp, lại còn trẻ như vậy, Triệu Húc căn bản không coi hắn ra gì, nhưng mà, xung quanh có nhiều người đang nhìn như vậy, nếu hắn ngay cả một tên tiểu tử của công hội cấp thấp cũng không trị được, sau này còn mặt mũi nào mà giao du, nghĩ vậy, sắc mặt Triệu Húc lạnh lẽo, lại muốn phóng thích uy áp tinh thần mạnh hơn.
Bên kia, Lâm Tiêu lại nhíu mày, tuy nói uy áp tinh thần của Triệu Húc không có bất kỳ đe dọa nào đối với hắn, nhưng chỉ một lời không hợp đã ra tay nặng như vậy, hành vi này thật sự là thô bạo, bá đạo. Nếu Lâm Tiêu chỉ là một Linh Vân Sư nhị cấp thuần túy, tu vi võ đạo bình thường, e là vừa rồi, hắn đã bị trấn áp thổ huyết quỳ xuống, thậm chí tinh thần chi hạch cũng có thể vì thế mà bị tổn thương, ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.
Nghĩ đến đây, sự lạnh lẽ trong mắt Lâm Tiêu càng đậm, nhưng hắn cũng không định động thủ, vừa rồi hắn nghe những người xung quanh nói, Triệu Húc này hiển nhiên có lai lịch bất phàm, nếu như hắn thật sự động thủ ở chỗ này, e rằng sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức. Thế nhưng, điều này không có nghĩa Lâm Tiêu định bỏ qua cho Triệu Húc, trong lòng hắn đã nảy sinh một kế hoạch.
Mắt thấy Triệu Húc lại muốn phóng thích uy áp tinh thần lần nữa, Lâm Tiêu đột nhiên lên tiếng: "Chờ một chút đã".
"Thế nào, tiểu tử, biết sai rồi à, muộn rồi!" Triệu Húc nhếch miệng, mi tâm ánh sáng lóe lên, càng nhiều tinh thần chi lực mạnh mẽ tích lũy lại, quả đúng như hắn nghĩ, tiểu tử này chung quy cũng chỉ là một Linh Vân Sư nhị cấp mà thôi, có lẽ biết mình không đỡ nổi, cho nên cố tình kéo dài thời gian, nhưng hắn sẽ không mắc lừa.
"Ta đánh cuộc với ngươi một ván!" Lúc này, Lâm Tiêu bỗng nhiên nói.
Nghe vậy, mọi người sững sờ, Triệu Húc cũng hơi ngẩn người, thoáng chốc, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười mang vẻ hài hước, tinh thần chi lực trên người cũng dần tiêu tán, "Ồ? Ta lại muốn nghe một chút, ngươi muốn đánh cược cái gì?"
Thực ra, hắn cũng đã nhìn thấu đối phương, muốn động thủ, cũng không cần vội nhất thời, không ngại nghe thử hắn nói thế nào.
"Liền đánh cược, ta có hoàn thành nhiệm vụ tứ tinh này hay không!" Lâm Tiêu thản nhiên nói, với một giọng điệu rất nghiêm túc.
"Ha ha, buồn cười, Linh Vân Sư nhị cấp, hoàn thành nhiệm vụ tứ tinh, tiểu tử, ngươi điên rồi sao!" Triệu Húc ngửa mặt cười lớn, cứ như thể vừa nghe được một chuyện cười vậy. Mà xung quanh, rất nhiều Linh Vân Sư cũng cười vang một mảnh, rất nhiều người liên tục lắc đầu, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu càng thêm vẻ khinh bỉ.
Không ngờ rằng, cái tên tiểu tử mới vào nghề đến từ công hội cấp thấp này, không những thực lực thấp mà chỉ số thông minh cũng rất đáng lo ngại, thật không biết, hắn vào được Linh Huyền Công Hội bằng cách nào, có phải là đi cửa sau không vậy.
"Hiện tại ngưỡng cửa tuyển người của các công hội cấp thấp đều thấp đến như vậy sao, thật không hiểu, trình độ của ngươi như vậy, làm sao mà vào được Linh Huyền Công Hội." Triệu Húc chế nhạo nói.
"Vậy, ngươi có dám đánh cuộc không đây?" Lâm Tiêu cười nhạt, nhìn về phía Triệu Húc, "Nếu ngươi không dám đánh cược, thì coi như thôi, xem ra, Linh Vân Sư của công hội trung cấp cũng chỉ giỏi ba hoa chích chòe mà thôi."
"Ha hả, tiểu tử, ngươi đừng kích ta, yên tâm, ta đánh cược với ngươi, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là ngươi chỉ có thể dùng thực lực của bản thân, không được mượn sức người khác, nếu không coi như ngươi thua. Tiền cược để cho ta định, ai thua, đi học chó sủa ba tiếng, sau đó phải dập đầu gọi người thắng là gia gia, thế nào, ngươi dám hay không?" Triệu Húc nói, một dạng khiêu khích nhìn Lâm Tiêu.
"Được, một lời đã định." Lâm Tiêu gật đầu đồng ý.
"Đây là lời ngươi nói đấy, đừng có mà giở trò quỵt nợ, chư vị, mọi người ở đây làm chứng, tránh cho tên tiểu tử này đến lúc đó lại giở mánh." Triệu Húc cười lạnh nói, khóe miệng tràn đầy vẻ hài hước, phảng phất đã nhìn thấy cảnh tượng Lâm Tiêu quỳ xuống dập đầu.
Thật là có ý tứ, rất lâu rồi không thấy có Linh Vân Sư công hội cấp thấp nào dám cược với hắn, những Linh Vân Sư cấp thấp hắn từng gặp, ai nấy đều hèn nhát, bị hắn mắng cũng không dám cãi, khó khăn lắm mới đụng được một cái tên cứng đầu, phải chơi hắn thật tử tế. Triệu Húc cười thầm trong lòng, nghĩ vậy.
Đương nhiên hắn sẽ không lo Lâm Tiêu giở trò, hay là sau khi rời đi không quay lại, bởi vì Linh Huyền Công Hội, từng phân hội đều có liên kết với nhau, vừa rồi thông tin của Lâm Tiêu đã được đăng ký ở đây, trừ phi hắn rời khỏi Linh Huyền Công Hội, nếu không, chỉ cần còn cầm ngọc bài Linh Huyền thì dù trốn đến chân trời góc biển cũng sẽ bị tìm ra. Với lại, nếu hắn thực sự không giữ ước định, Triệu Húc hoàn toàn có thể mang chuyện này lan rộng ra ngoài, đến lúc đó, toàn bộ Linh Huyền Công Hội sẽ biết chuyện này, một khi mất đi uy tín, đến lúc đó, tại công hội hắn sẽ đi lại rất khó khăn.
"Nếu như ta thua, ta đương nhiên sẽ tuân thủ ước định, đương nhiên, ngươi cũng đừng hòng giở trò!" Lâm Tiêu nhàn nhạt nói, trong lòng cười lạnh một tiếng, đồ ngốc.
"Đương nhiên rồi, ta Triệu Húc ở cái hồng vực này cũng coi như là một nhân vật có uy tín danh dự, nói ra lời nào chính là một cái đinh, mọi người đều ở đây chứng kiến, ta tự nhiên sẽ tuân thủ đánh cược!"
"Bất quá, chúng ta cần phải giới hạn một chút thời gian, ba tháng, nhiều nhất là ba tháng, ngươi phải quay lại đây để giao nộp nhiệm vụ, nếu không thì coi như ngươi thua." Triệu Húc nói.
"Được! Trong vòng ba tháng, ta nhất định sẽ trở lại." Lâm Tiêu liếc nhìn Triệu Húc một cái, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khó hiểu, rồi xoay người rời đi.
Nhận thấy nụ cười nơi khóe miệng của Lâm Tiêu, Triệu Húc lại càng xem thường, "Cố tình ra vẻ bí hiểm! Đến lúc đó, xem ngươi khóc như thế nào!"
Mà sau quầy, cô gái thanh tú nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Tiêu, đôi mày thanh tú không khỏi nhíu lại, luôn cảm thấy mọi việc dường như không đơn giản như mọi người nghĩ, nàng cũng không biết tại sao, lại có loại cảm giác này, cứ cho là suy nghĩ này sai lầm, thì cũng có thể cho là đó là trực giác của phụ nữ đi.
Rời khỏi Linh Huyền Công Hội, Lâm Tiêu đi đến Hỗn Loạn Lĩnh Vực dựa theo bản đồ chỉ dẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận