Ta Nhân Vật Phản Diện Mở Bày, Nhân Vật Chính Cầu Ta Cố Gắng

Chương 49: Xác định mục tiêu

Chương 49: XÁC ĐỊNH MỤC TIÊU
Cố Lan Uyên phân tích, khiến Cố Minh Mộc có thể nói rộng mở, sáng tỏ. Cố Minh Mộc đột nhiên phát hiện Cố Lan Uyên rất có tiềm chất làm quân sư, rõ ràng hắn mỗi ngày ở trong triều đình, có một số việc lại nhìn không ra, ngược lại Cố Lan Uyên có thể thông qua những đầu mối có hạn này, phân tích ra thế cục triều đình hiện tại. Có Cố Lan Uyên phân tích, Cố Minh Mộc ở trong triều đình liền dễ làm hơn nhiều, có thể tránh được rất nhiều rắc rối nhạy cảm.
Cố Lan Uyên dò hỏi: "Lão cha, ngươi đã sắp xếp người ra ngoài chưa?"
Cố Minh Mộc đáp: "Đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần Thất hoàng tử từ hoàng thành đi ra, liền có thể biết ngay."
Cố Lan Uyên nhắc nhở: "Không thể chỉ nhìn Thất hoàng tử, các hoàng tử khác cũng phải để mắt tới, phát hiện thì cũng đừng hành động thiếu suy nghĩ, mục đích của chúng ta chỉ là phải hiểu rõ ai phái sát thủ đến là được rồi, chúng ta không cần thiết phải đối đầu với hắn, sẽ có người khác tìm đến gây phiền phức."
Cố Minh Mộc tự nhiên biết những người khác mà Cố Lan Uyên nói chỉ là đám Lý Kỳ Ninh, đáp ứng: "Được, ta hiểu rồi."
Cố Lan Uyên duỗi lưng một cái: "Hô, mệt mỏi, ta đi ăn cơm trưa, sau đó ngủ trưa một giấc."
"Không được! Đi tu luyện! Không được nghỉ ngơi!"
"Uy uy uy, lão cha, không thể trở mặt nhanh như vậy chứ!"
"Ta cứ trở mặt thì sao nào! Mau đi, không đi là ăn đòn!"
"Ngươi đừng có cởi thắt lưng ra, ta không nói không đi mà, ta đi còn không được sao?!"
Cố Lan Uyên ủ rũ về tới vườn hoa. Cố Lan Uyên bị ép bắt đầu tu luyện, còn Đồ Sơn Vấn Nhị vì bầu bạn cùng Cố Lan Uyên, cũng đi theo Cố Lan Uyên cùng nhau tu luyện. Cố Lan Uyên rất muốn nói thật không cần thiết. Bởi vì không có so sánh thì sẽ không có tổn thương, Đồ Sơn Vấn Nhị càng cố gắng, hắn nhận được phê bình có khả năng lại càng cao....
Ba ngày sau. Khoảng cách Đồ Sơn Vấn Nhị muốn xuất phát tiến về Vô Nhai Thư Viện cầu học chỉ còn sáu ngày. Vô Nhai Thư Viện ở Giang Cổ Quận, vị trí của Giang Cổ Quận, phía tây giáp Tây Kỳ Quốc, phía bắc giáp Tấn Quốc. Tuy nói Vô Nhai Thư Viện ở trong Đại Lương Quốc, nhưng bởi vì tính đặc thù của Vô Nhai Thư Viện, khiến Giang Cổ Quận trở thành quận tự trị. Đó là cam kết năm xưa của Tiên Đế để Vô Nhai Thư Viện được xây ở Đại Lương Quốc. Cho nên Giang Cổ Quận có một bộ phương thức quản lý của riêng mình, vừa phải tiếp nhận sự quản lý của Đại Lương Quốc, nhưng cũng phải tuân theo quy tắc phương thức quản lý của bản thân Giang Cổ Quận. Bởi vậy nhân tài các quốc gia khác mới có thể đến Vô Nhai Thư Viện cầu học, sau khi tốt nghiệp có thể tự quyết định đi ở, là ở lại Đại Lương Quốc hay là đến các quốc gia khác. Kim Lăng Thành đi Giang Cổ Quận mất ba bốn ngày, cho nên Đồ Sơn Vấn Nhị sáu ngày sau xuất phát, thời gian vẫn còn đủ.
Lúc này Cố Lan Uyên bị Lão Phùng giám sát tu luyện. Cố Lan Uyên cũng thích cái cảm giác tu luyện, nhưng chỉ giới hạn ở việc dùng chân khí theo đường tiểu chu thiên vận hành trong các huyệt vị ở thân thể, so với mát xa còn thoải mái hơn. Khoảng hai giờ chiều, có một người vội vàng tới Thái úy phủ tìm Cố Minh Mộc. Một tiếng sau, Cố Minh Mộc đi tới vườn hoa tìm Cố Lan Uyên: "Tiểu Uyên, con đi theo ta một lát, có kết quả rồi."
Mắt Cố Lan Uyên lóe lên, có kết quả, xem ra là điều tra ra được gì rồi. Đi theo Cố Minh Mộc đến nội sảnh, Cố Minh Mộc nói: "Đêm qua, Thất hoàng tử Lý Thiên Trạch rời khỏi hoàng thành, sau đó tìm một chỗ kín đáo tiến hành cải trang, đi vòng hai con đường, tại một con hẻm nhỏ vắng người gặp một người."
Cố Lan Uyên hỏi: "Là sát thủ?"
Cố Minh Mộc biểu lộ nghiêm trọng: "Chắc là không sai, Lý Thiên Trạch gọi đối phương là 15 hào, xem ra đúng là một tổ chức sát thủ, bất quá người của chúng ta không dám đi theo tiếp, bởi vì thực lực của đối phương rất mạnh, rất dễ bị phát hiện, sau khi xác định xong thì đã rút lui."
Cố Lan Uyên vuốt cằm nói: "Như vậy là đủ, bây giờ đã xác định là Lý Thiên Trạch, vậy cũng có thể xác định đúng là một tổ chức sát thủ dùng số thứ tự để gọi nhau, lão cha, tiếp theo ngươi cứ làm bộ bên ngoài là được rồi, có một số việc không tra thì không sao, nhưng một khi tra thì cái gì cũng ra chuyện. Những chuyện này rốt cuộc vẫn là việc nhà của bọn họ, chúng ta bị cuốn vào chuyện nhà của người khác, chúng ta có thể không tham dự thì cứ không tham dự, tiếp theo cứ để ta lo."
Cố Minh Mộc lo lắng: "Con muốn đem chuyện của Lý Thiên Trạch bại lộ cho đám Lý Kỳ Ninh, con định làm gì? Có nguy hiểm không?"
Cố Lan Uyên thần bí nói: "Không nguy hiểm đâu lão cha, các người lén lút đến xem là biết, tiện thể bảo Lão Phùng phối hợp một chút với con."
Sau khi ngụy trang, Cố Lan Uyên cùng Lão Phùng rời khỏi Thái úy phủ, dừng lại phía sau một quán bán canh nhỏ. Mà sở dĩ dừng lại ở phía sau quán này, là bởi vì chủ quán cẩu Nhật Đức là một người nổi tiếng gian thương và lắm chuyện. Cố Lan Uyên giả giọng nói: "Ê, lão Lý, ông nghe chưa? Ngày hội chùa xảy ra vụ sát thủ ám sát, sát thủ ám sát nhị công tử của Thái úy phủ là Cố Lan Uyên, ôm nguyệt lâu hoa khôi Tô Uyển Đồng, cả hai đều bị trọng thương, nghe nói còn ám sát tứ hoàng tử ở phía bên kia hội chùa!"
Tai nhọn, cẩu Nhật Đức ngay lập tức ngửi được mùi bát quái, dựng đứng lỗ tai nghe. Lão Phùng cũng giả giọng: "Đương nhiên là nghe rồi, ta có một người bạn thân làm quan, mấy ngày trước Cố Thái Úy rất tức giận trên triều đình, hình như ở Kim Lăng Thành có một tổ chức sát thủ bí ẩn, giống như là tổ chức sát thủ này dùng số thứ tự để xưng hô."
Cố Lan Uyên nhìn xung quanh rồi nói: "Ta có tin mật nè ~"
Lão Phùng phối hợp "hiếu kỳ" hỏi: "Hả? Tin mật gì?"
Cố Lan Uyên cố gắng hạ giọng, dùng thanh âm vừa đủ để cẩu Nhật Đức có thể nghe được: "Tổ chức sát thủ bí ẩn kia, là thế lực của Thất hoàng tử!"
Lão Phùng "kinh hãi" nói: "Không thể nói bừa như thế!"
Cố Lan Uyên ngữ khí chắc nịch nói: "Sao lại là nói bừa chứ? Có người tận mắt thấy đêm qua Thất hoàng tử lén lút rời khỏi hoàng thành, sau đó tiến hành cải trang, ở trong một hẻm nhỏ phía phố Nam gặp mặt một người bí ẩn, mà Thất hoàng tử gọi người đó là 15 hào, như vậy còn không thể nói rõ vấn đề sao?"
Lão Phùng "kinh ngạc" nói: "Nếu vậy, chẳng phải là nói Thất hoàng tử ám sát hoàng huynh của mình? Chuyện này quá khó tin, thế nhưng ta nghe người ta nói Thất hoàng tử người rất tốt, danh tiếng rất cao mà."
Cố Lan Uyên thở dài: "Haiz, biết người biết mặt khó biết lòng mà, chuyện hoàng gia không phải đều rất loạn sao, chuyện này ngươi cũng đừng có nói ra ngoài nha, ám sát tứ hoàng tử, nhị công tử của Thái úy phủ, nghe nói sau lưng ôm nguyệt lâu còn có Nghê Quang Môn, vị hoa khôi kia là đệ tử của môn chủ Nghê Quang Môn, chuyện này cũng không thể xem nhẹ được đâu."
Lão Phùng "tiếc nuối" nói: "Ha, không thể nói ra thì đáng tiếc quá, ta còn muốn chém gió với lão Vương bọn họ nữa."
"Kỳ thực ta cũng muốn chém gió với lão Vương bọn họ, bọn họ mà biết chắc chắn sẽ rất kinh hãi, sau đó rất sùng bái ta, hay là chúng ta đi tìm lão Vương bọn họ ngay bây giờ đi, để bọn họ ngạc nhiên chơi!"
Sau khi phối hợp xong, Cố Lan Uyên và Lão Phùng lập tức chuồn đi. Cố Minh Mộc ẩn mình trong bóng tối quan sát, thật không ngờ Cố Lan Uyên lại dùng phương thức như vậy để vạch trần Lý Thiên Trạch, đúng là... rất có phong cách riêng. Ngược lại nếu là Cố Minh Mộc thì chắc chắn sẽ không nghĩ ra loại biện pháp này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận