Ta Nhân Vật Phản Diện Mở Bày, Nhân Vật Chính Cầu Ta Cố Gắng
Chương 162: Trắng linh thành hành động
Chương 162: Bạch Linh Thành hành động Cái linh khế xuyên qua Lâm Ngật mà đi kia, chiếu sáng U Huỳnh U Huỳnh, rơi vào trong tay Cố Lan Uyên. Cố Lan Uyên có chút mờ mịt, không biết đó là thứ gì.
"Lão ca, huynh biết đây là cái gì không?" Cố Lan Uyên hỏi Cố Lan Hiên bên cạnh.
Cố Lan Hiên cẩn thận xem xét linh khế U Huỳnh trên cổ tay Cố Lan Uyên một chút, lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, có lẽ gặp nguy hiểm, muội nên tháo nó ra trước đi, rồi sau đó hỏi những người khác xem có ai biết đây là cái gì thì tốt hơn."
Cố Lan Uyên thử tháo linh khế U Huỳnh ra, nhưng dù Cố Lan Uyên dùng sức thế nào, tay đều đỏ cả lên, cũng không thể tháo linh khế U Huỳnh ra được. Cố Lan Uyên cau mày nhìn U Huỳnh trên cổ tay: "Tháo không được, ta thử dùng cức phách xem sao!"
Cố Lan Uyên rút hung đao cức phách ra, dùng sức chém về phía U Huỳnh. Khi phong nhận của hung đao cức phách chém trúng U Huỳnh, U Huỳnh liền như một đoàn chất lỏng sền sệt quấn chặt lấy phong nhận của hung đao cức phách, hóa giải trảm kích của hung đao cức phách. Cố Lan Uyên không tin tà thử lại mấy lần, kết quả đều như vậy. Cố Lan Uyên có chút mở to hai mắt nhìn: "Rốt cuộc là cái gì vậy? Sao mà tà môn vậy?"
Cố Lan Hiên cũng buồn bực hết sức, hung đao cức phách của Cố Lan Uyên dù sao cũng là linh khế, vậy mà chém không đứt cái đồ chơi này, mà lại vòng tay màu đen này sao lại như vật sống vậy, gặp công kích còn có thể tự động hóa giải. Nếu tháo không ra, Cố Lan Uyên tạm thời cũng chỉ có thể bỏ qua nó. Cố Lan Uyên nhìn xem trận chiến đã gần kết thúc, nói với Cố Lan Hiên: "Lão ca, thám tử giám thị Tuyệt Linh Cung có phát hiện."
Cố Lan Hiên hỏi: "Phát hiện gì?"
Cố Lan Uyên lấy một phong thư ra đưa cho Cố Lan Hiên: "Người trong liên minh môn phái đã tới Bạch Linh Thành, nơi Tuyệt Linh Cung đóng, xem ra muốn tiếp xúc với Tuyệt Linh Cung."
Cố Lan Hiên nhận lấy thư mở ra xem, trên mặt lộ ra ý cười: "Xem ra kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, vậy sau này không cần phải tiêu diệt những môn phái nhỏ này đúng không?"
Cố Lan Uyên nhẹ gật đầu: "Không sai, sau đó phải tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch, nghĩ cách kéo Tuyệt Linh Cung vào hố lửa, ép Tuyệt Thánh thiên gia nhập vào cuộc tranh chấp này."
Cố Lan Hiên lo lắng hỏi: "Muội định làm cách nào để ép buộc? Chuyện này phải cẩn thận mới được, nếu thất bại, chúng ta sẽ đắc tội một đại tông sư."
Khóe miệng Cố Lan Uyên hơi nhếch lên: "Kỳ thực không cần tiếp xúc với Tuyệt Linh Cung cũng có thể ép Tuyệt Thánh thiên, ở Bạch Linh Thành, chẳng phải có võ giả của liên minh môn phái sao? Lợi dụng bọn chúng và Bạch Linh Thành, có thể đạt được mục đích mong muốn, nhưng phải bỏ đi không sai biệt lắm hơn mấy trăm người mới được."
Cố Lan Hiên nhíu chặt hai hàng lông mày lại: "Còn phải bỏ đi hơn mấy trăm người sao? Làm như vậy không phải..."
Đôi mắt Cố Lan Uyên sâu thẳm nói: "Rất tàn nhẫn đúng không? Với ta mà nói cũng không tàn nhẫn, chỉ cần đạt được mục đích, bỏ đi bao nhiêu người ta cũng không để tâm."
Cố Lan Uyên tự giễu cười một tiếng, lẩm bẩm nói: "Ngay từ đầu ta còn không tán thành cái gì nhân vật phản diện, ta thấy ta vẫn rất hiền lành, bây giờ nhìn lại, cũng không nói sai mà...Vô luận bao nhiêu người, có phải người vô tội hay không, ta đều không có cảm giác gì."
Cố Lan Hiên nhìn Cố Lan Uyên, ánh mắt đột nhiên có chút đau lòng. Lúc đầu Cố Lan Uyên vô tư vô lự sinh hoạt trong nhà, nhưng ai có thể ngờ nhà lập tức biến đổi. Cố Lan Hiên đặt tay lên vai Cố Lan Uyên, chân thành nói: "Ta sẽ không thấy Tiểu Uyên muội tàn nhẫn, ta tin muội, cũng sẽ luôn ủng hộ muội!"
Cố Lan Uyên vừa cười vừa nói: "Tốt, thu dọn tàn cuộc ở đây một chút, sau đó đi Bạch Linh Thành."
Bạch Linh Thành.
Cao tầng liên minh môn phái đã ba lần muốn gặp Tuyệt Thánh thiên, nhưng đều bị đệ tử Bạch Linh Cung trước cửa cung từ chối. Đệ tử thủ vệ nói rõ, Tuyệt Thánh thiên sẽ không gặp bọn họ cũng sẽ không quản chuyện này. Nhưng cao tầng liên minh môn phái vẫn kiên nhẫn, bởi vì bọn họ hiểu rõ, nếu không có Tuyệt Thánh thiên chống lưng, sau này liên minh môn phái căn bản là phản công không được, bọn họ cần một cường giả làm chỗ dựa, để sĩ khí dâng cao. Thế là liên minh môn phái quyết định bám trụ đến cùng, cho đến khi Tuyệt Thánh thiên chịu gặp bọn họ mới thôi.
Và ngay ngày thứ sáu.
Bạch Linh Thành xuất hiện một nhóm người, tìm đến thứ sử Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên đeo mặt nạ ném một tấm lệnh bài xuống trước mặt thứ sử: "Chúng ta phụng mệnh triều đình, đến đây tiễu phỉ!"
Tấm lệnh bài này của Cố Lan Uyên tự nhiên là phỏng chế, nhưng lại phảng phất như thật. Thứ sử cầm lệnh bài quan sát một hồi, xác nhận là thật, nghi ngờ hỏi: "Không biết triều đình muốn diệt phỉ nào? Bên trong Bạch Linh Thành ta cũng không có đạo tặc mà?"
Cố Lan Uyên mở miệng nói: "Đám đạo tặc của liên minh môn phái lúc này đang ở Bạch Linh Thành, ta nghĩ Triệu thứ sử hẳn không phải không biết chứ?"
Sắc mặt thứ sử cũng thay đổi: "Chúng ta thật sự biết, nhưng triều đình hiện tại cũng chưa chính thức hạ hịch văn, những võ giả này cũng không tính là đạo tặc."
Cố Lan Uyên vừa cười vừa nói: "Không cần khẩn trương, chính là bởi vì không có hịch văn chính thức, nên huynh mới có thể ngồi đây nói chuyện với chúng ta, nếu không, huynh đã phải ở trong ngục mà nói chuyện rồi."
Sắc mặt thứ sử đã hòa hoãn hơn nhiều, hiện tại chuyện tranh đấu giữa liên minh môn phái và Thanh Lan Giản Tông đã làm đến náo động lên rồi. Lúc đầu thứ sử còn lơ đãng, dù sao Bạch Linh Thành của hắn cũng là nơi môn phái có đại tông sư tọa trấn, làm sao có thể liên lụy đến người hắn được. Không ngờ triều đình lại muốn động thủ với võ giả của liên minh môn phái đã vào Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên nói giọng nghiêm túc: "Như vậy, điều đầu tiên huynh cần làm là tuyên bố hịch văn thảo phạt, Thanh Lan Giản Tông thay mặt triều đình tiến hành truy nã những võ giả của liên minh môn phái bên trong Bạch Linh Thành, chuyện truy nã này người của chúng ta sẽ lo liệu, không cần các ngươi làm."
Thứ sử khẽ thở phào nhẹ nhõm, nghe nói trong Bạch Linh Thành, liên minh môn phái có mấy tông sư, đám người của ông nếu đi truy nã thì khác gì đi chịu chết. Cố Lan Uyên nói ngay sau đó: "Sau đó các ngươi dẫn người đến Tuyệt Linh Cung, tiến hành điều tra, không được bỏ sót một góc nào, để phòng Tuyệt Linh Cung che giấu phản nghịch!"
Thứ sử đột nhiên biến sắc, nói chuyện cũng không lưu loát: "Không, không được! Tuyệt Linh Cung tuyệt đối sẽ không che giấu võ giả liên minh môn phái, nếu như bọn họ muốn che giấu thì đã không ngăn cản, không để bọn họ vào trong Tuyệt Linh Cung!"
Đùa sao, để hắn dẫn người đến Tuyệt Linh Cung, còn không bằng phái người đi truy nã võ giả của liên minh môn phái ấy. Bởi vì liên minh môn phái là người ngoài, mà Tuyệt Linh Cung lại là môn phái của Bạch Linh Thành, sau lưng họ có thể phủi mông rời đi, vậy ông thì sao? Cố Lan Uyên lạnh lùng nói: "Huynh muốn kháng chỉ sao? Ta là người của Hoàng Thành Ti, có quyền tiền trảm hậu tấu, hoặc là ta chém huynh bây giờ, hoặc là phải nghe theo an bài của triều đình, huynh nhớ kỹ cho ta, huynh là quan viên ăn quân lương triều đình, không phải là chó săn của Tuyệt Linh Cung! Trả lời ta! Huynh muốn chết, hay là dựa theo mệnh lệnh của triều đình mà làm việc!"
Mặt thứ sử đã xanh mét rồi còn có lựa chọn nào? Ngoài đồng ý ra thì làm gì còn lựa chọn nào khác chứ.
"Lão ca, huynh biết đây là cái gì không?" Cố Lan Uyên hỏi Cố Lan Hiên bên cạnh.
Cố Lan Hiên cẩn thận xem xét linh khế U Huỳnh trên cổ tay Cố Lan Uyên một chút, lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, có lẽ gặp nguy hiểm, muội nên tháo nó ra trước đi, rồi sau đó hỏi những người khác xem có ai biết đây là cái gì thì tốt hơn."
Cố Lan Uyên thử tháo linh khế U Huỳnh ra, nhưng dù Cố Lan Uyên dùng sức thế nào, tay đều đỏ cả lên, cũng không thể tháo linh khế U Huỳnh ra được. Cố Lan Uyên cau mày nhìn U Huỳnh trên cổ tay: "Tháo không được, ta thử dùng cức phách xem sao!"
Cố Lan Uyên rút hung đao cức phách ra, dùng sức chém về phía U Huỳnh. Khi phong nhận của hung đao cức phách chém trúng U Huỳnh, U Huỳnh liền như một đoàn chất lỏng sền sệt quấn chặt lấy phong nhận của hung đao cức phách, hóa giải trảm kích của hung đao cức phách. Cố Lan Uyên không tin tà thử lại mấy lần, kết quả đều như vậy. Cố Lan Uyên có chút mở to hai mắt nhìn: "Rốt cuộc là cái gì vậy? Sao mà tà môn vậy?"
Cố Lan Hiên cũng buồn bực hết sức, hung đao cức phách của Cố Lan Uyên dù sao cũng là linh khế, vậy mà chém không đứt cái đồ chơi này, mà lại vòng tay màu đen này sao lại như vật sống vậy, gặp công kích còn có thể tự động hóa giải. Nếu tháo không ra, Cố Lan Uyên tạm thời cũng chỉ có thể bỏ qua nó. Cố Lan Uyên nhìn xem trận chiến đã gần kết thúc, nói với Cố Lan Hiên: "Lão ca, thám tử giám thị Tuyệt Linh Cung có phát hiện."
Cố Lan Hiên hỏi: "Phát hiện gì?"
Cố Lan Uyên lấy một phong thư ra đưa cho Cố Lan Hiên: "Người trong liên minh môn phái đã tới Bạch Linh Thành, nơi Tuyệt Linh Cung đóng, xem ra muốn tiếp xúc với Tuyệt Linh Cung."
Cố Lan Hiên nhận lấy thư mở ra xem, trên mặt lộ ra ý cười: "Xem ra kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, vậy sau này không cần phải tiêu diệt những môn phái nhỏ này đúng không?"
Cố Lan Uyên nhẹ gật đầu: "Không sai, sau đó phải tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch, nghĩ cách kéo Tuyệt Linh Cung vào hố lửa, ép Tuyệt Thánh thiên gia nhập vào cuộc tranh chấp này."
Cố Lan Hiên lo lắng hỏi: "Muội định làm cách nào để ép buộc? Chuyện này phải cẩn thận mới được, nếu thất bại, chúng ta sẽ đắc tội một đại tông sư."
Khóe miệng Cố Lan Uyên hơi nhếch lên: "Kỳ thực không cần tiếp xúc với Tuyệt Linh Cung cũng có thể ép Tuyệt Thánh thiên, ở Bạch Linh Thành, chẳng phải có võ giả của liên minh môn phái sao? Lợi dụng bọn chúng và Bạch Linh Thành, có thể đạt được mục đích mong muốn, nhưng phải bỏ đi không sai biệt lắm hơn mấy trăm người mới được."
Cố Lan Hiên nhíu chặt hai hàng lông mày lại: "Còn phải bỏ đi hơn mấy trăm người sao? Làm như vậy không phải..."
Đôi mắt Cố Lan Uyên sâu thẳm nói: "Rất tàn nhẫn đúng không? Với ta mà nói cũng không tàn nhẫn, chỉ cần đạt được mục đích, bỏ đi bao nhiêu người ta cũng không để tâm."
Cố Lan Uyên tự giễu cười một tiếng, lẩm bẩm nói: "Ngay từ đầu ta còn không tán thành cái gì nhân vật phản diện, ta thấy ta vẫn rất hiền lành, bây giờ nhìn lại, cũng không nói sai mà...Vô luận bao nhiêu người, có phải người vô tội hay không, ta đều không có cảm giác gì."
Cố Lan Hiên nhìn Cố Lan Uyên, ánh mắt đột nhiên có chút đau lòng. Lúc đầu Cố Lan Uyên vô tư vô lự sinh hoạt trong nhà, nhưng ai có thể ngờ nhà lập tức biến đổi. Cố Lan Hiên đặt tay lên vai Cố Lan Uyên, chân thành nói: "Ta sẽ không thấy Tiểu Uyên muội tàn nhẫn, ta tin muội, cũng sẽ luôn ủng hộ muội!"
Cố Lan Uyên vừa cười vừa nói: "Tốt, thu dọn tàn cuộc ở đây một chút, sau đó đi Bạch Linh Thành."
Bạch Linh Thành.
Cao tầng liên minh môn phái đã ba lần muốn gặp Tuyệt Thánh thiên, nhưng đều bị đệ tử Bạch Linh Cung trước cửa cung từ chối. Đệ tử thủ vệ nói rõ, Tuyệt Thánh thiên sẽ không gặp bọn họ cũng sẽ không quản chuyện này. Nhưng cao tầng liên minh môn phái vẫn kiên nhẫn, bởi vì bọn họ hiểu rõ, nếu không có Tuyệt Thánh thiên chống lưng, sau này liên minh môn phái căn bản là phản công không được, bọn họ cần một cường giả làm chỗ dựa, để sĩ khí dâng cao. Thế là liên minh môn phái quyết định bám trụ đến cùng, cho đến khi Tuyệt Thánh thiên chịu gặp bọn họ mới thôi.
Và ngay ngày thứ sáu.
Bạch Linh Thành xuất hiện một nhóm người, tìm đến thứ sử Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên đeo mặt nạ ném một tấm lệnh bài xuống trước mặt thứ sử: "Chúng ta phụng mệnh triều đình, đến đây tiễu phỉ!"
Tấm lệnh bài này của Cố Lan Uyên tự nhiên là phỏng chế, nhưng lại phảng phất như thật. Thứ sử cầm lệnh bài quan sát một hồi, xác nhận là thật, nghi ngờ hỏi: "Không biết triều đình muốn diệt phỉ nào? Bên trong Bạch Linh Thành ta cũng không có đạo tặc mà?"
Cố Lan Uyên mở miệng nói: "Đám đạo tặc của liên minh môn phái lúc này đang ở Bạch Linh Thành, ta nghĩ Triệu thứ sử hẳn không phải không biết chứ?"
Sắc mặt thứ sử cũng thay đổi: "Chúng ta thật sự biết, nhưng triều đình hiện tại cũng chưa chính thức hạ hịch văn, những võ giả này cũng không tính là đạo tặc."
Cố Lan Uyên vừa cười vừa nói: "Không cần khẩn trương, chính là bởi vì không có hịch văn chính thức, nên huynh mới có thể ngồi đây nói chuyện với chúng ta, nếu không, huynh đã phải ở trong ngục mà nói chuyện rồi."
Sắc mặt thứ sử đã hòa hoãn hơn nhiều, hiện tại chuyện tranh đấu giữa liên minh môn phái và Thanh Lan Giản Tông đã làm đến náo động lên rồi. Lúc đầu thứ sử còn lơ đãng, dù sao Bạch Linh Thành của hắn cũng là nơi môn phái có đại tông sư tọa trấn, làm sao có thể liên lụy đến người hắn được. Không ngờ triều đình lại muốn động thủ với võ giả của liên minh môn phái đã vào Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên nói giọng nghiêm túc: "Như vậy, điều đầu tiên huynh cần làm là tuyên bố hịch văn thảo phạt, Thanh Lan Giản Tông thay mặt triều đình tiến hành truy nã những võ giả của liên minh môn phái bên trong Bạch Linh Thành, chuyện truy nã này người của chúng ta sẽ lo liệu, không cần các ngươi làm."
Thứ sử khẽ thở phào nhẹ nhõm, nghe nói trong Bạch Linh Thành, liên minh môn phái có mấy tông sư, đám người của ông nếu đi truy nã thì khác gì đi chịu chết. Cố Lan Uyên nói ngay sau đó: "Sau đó các ngươi dẫn người đến Tuyệt Linh Cung, tiến hành điều tra, không được bỏ sót một góc nào, để phòng Tuyệt Linh Cung che giấu phản nghịch!"
Thứ sử đột nhiên biến sắc, nói chuyện cũng không lưu loát: "Không, không được! Tuyệt Linh Cung tuyệt đối sẽ không che giấu võ giả liên minh môn phái, nếu như bọn họ muốn che giấu thì đã không ngăn cản, không để bọn họ vào trong Tuyệt Linh Cung!"
Đùa sao, để hắn dẫn người đến Tuyệt Linh Cung, còn không bằng phái người đi truy nã võ giả của liên minh môn phái ấy. Bởi vì liên minh môn phái là người ngoài, mà Tuyệt Linh Cung lại là môn phái của Bạch Linh Thành, sau lưng họ có thể phủi mông rời đi, vậy ông thì sao? Cố Lan Uyên lạnh lùng nói: "Huynh muốn kháng chỉ sao? Ta là người của Hoàng Thành Ti, có quyền tiền trảm hậu tấu, hoặc là ta chém huynh bây giờ, hoặc là phải nghe theo an bài của triều đình, huynh nhớ kỹ cho ta, huynh là quan viên ăn quân lương triều đình, không phải là chó săn của Tuyệt Linh Cung! Trả lời ta! Huynh muốn chết, hay là dựa theo mệnh lệnh của triều đình mà làm việc!"
Mặt thứ sử đã xanh mét rồi còn có lựa chọn nào? Ngoài đồng ý ra thì làm gì còn lựa chọn nào khác chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận