Ta Nhân Vật Phản Diện Mở Bày, Nhân Vật Chính Cầu Ta Cố Gắng
Chương 163: Thảo tặc hịch văn
Thứ sử sau một hồi bị Cố Lan Uyên vừa ép buộc vừa dụ dỗ, đã đồng ý đến Tuyệt Linh Cung để điều tra. Dù sao nếu không điều tra thì cái mạng cũng khó giữ. Thứ sử lo lắng nói: "Thế nhưng...nếu Tuyệt Linh Cung không cho chúng ta vào điều tra thì làm sao bây giờ?"
Cố Lan Uyên nói: "Cứ đến đó trước đã, đồng thời phải tỏ rõ ý muốn nhất định vào điều tra, nếu đối phương dứt khoát không cho vào thì tính tiếp, nhưng nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta sẽ trực tiếp chém ngươi!"
Thứ sử vội vàng đáp lời: "Vâng vâng vâng, ta biết rồi."
Cố Lan Uyên rời khỏi phủ thứ sử, tìm đến Cố Lan Hiên đang chờ bên ngoài Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên nói với Cố Lan Hiên: "Lão ca, đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ vị thứ sử kia công bố thảo tặc hịch văn, rồi chúng ta sẽ cho người ra trận."
Cố Lan Hiên khẽ gật đầu, liếc nhìn đám người mấy trăm người phía sau, bọn họ đã trở thành con tốt thí, sẽ phải bỏ mạng trong Bạch Linh Thành này. Sau khi chờ đợi hai tiếng đồng hồ, phủ thứ sử đã công bố thảo tặc hịch văn, điều động nha dịch đến các đường lớn ngõ nhỏ trong Bạch Linh Thành để tuyên đọc. Ánh mắt Cố Lan Uyên lạnh lùng nhìn đám binh sĩ mấy trăm người phía sau: "Mục tiêu là đám võ giả thuộc môn phái liên minh, thấy là g·i·ế·t! Bây giờ tiến vào thành!"
Mấy trăm tên lính lập tức xông vào Bạch Linh Thành, tìm k·i·ế·m các võ giả của môn phái liên minh để t·r·u·y s·á·t. Đám võ giả liên minh trong Bạch Linh Thành nghe thấy thảo tặc hịch văn, ai nấy đều lộ vẻ khó tin. Chuyện môn phái liên minh cùng triều đình tranh chấp giờ hầu như ai cũng biết, nhưng triều đình vẫn luôn hành động dưới danh nghĩa Thanh Lan Giản Tông, cho nên chuyện này vẫn chưa đưa ra ngoài ánh sáng. Nhưng giờ với một đạo thảo tặc hịch văn này, chẳng khác nào việc đã phơi bày ra ánh sáng, lẽ nào triều đình không sợ bọn họ được ăn cả ngã về không sao?
Đám người của Cố Lan Uyên sau khi vào Bạch Linh Thành liền nhắm thẳng vào vị trí của các võ giả liên minh, hễ thấy là đ·ộ·n·g thủ. Nhưng đám người này tự nhiên không phải là đối thủ của đám võ giả liên minh, có thể nói là một cuộc t·à·n s·á·t đơn phương. Các võ giả liên minh rất khó hiểu, với thực lực như thế này, sao dám đến cản bọn họ chứ? Hơn nữa còn biết rõ là không đ·ị·c·h lại nhưng từng tên vẫn không sợ c·h·ế·t xông lên, không sợ c·h·ế·t sao?
Nhưng dù có thắng, các võ giả liên minh cũng chỉ có thể rút lui, bởi vì giờ bọn họ đã bị coi là đạo tặc, nếu còn ở lại Bạch Linh Thành sẽ bị vây quét. Còn về phần tuyệt Thánh thiền… thì chỉ có thể chờ tìm cơ hội khác.
Ở một bên khác. Thứ sử dẫn người đến trước cửa Tuyệt Linh Cung, nói rõ rằng triều đình phái họ đến Tuyệt Linh Cung tìm k·i·ế·m võ giả liên minh, phòng trường hợp có người t·r·ố·n vào Tuyệt Linh Cung. Các đệ tử thủ vệ nói với thứ sử rằng không có võ giả liên minh nào vào Tuyệt Linh Cung, bảo thứ sử dẫn người trở về. Lúc này trong lòng thứ sử đắng chát, rất muốn quay người bỏ đi, nhưng không thể được, không chừng có người của Hoàng Thành Ti đang giám thị hắn. Thủ đoạn của Hoàng Thành Ti, hắn cũng đã được nghe qua. Thế là thứ sử lần nữa khẳng định, nhất định phải vào điều tra, đây là mệnh lệnh của triều đình, hắn không thể không tuân theo.
Các đệ tử thủ vệ chỉ có thể vào báo cáo hỏi ý kiến. Sau nửa ngày, đệ tử thủ vệ trở ra, vẫn kiên quyết từ chối yêu cầu vào điều tra của thứ sử, đồng thời mang theo một câu nói của Tuyệt Thánh thiền. Ngay cả Tuyệt Thánh thiền đã lên tiếng, thứ sử như trút được gánh nặng mà dẫn người rời đi.
Về tới phủ thứ sử, Cố Lan Uyên đã đợi sẵn. Cố Lan Uyên hỏi: "Nhanh như vậy đã về, xem ra là không thể vào được Tuyệt Linh Cung rồi?"
Thứ sử khó xử nói: "Đại nhân, không phải là ta không muốn vào tìm k·i·ế·m, mà là bọn họ không cho vào, ngay cả vị đại tông sư kia cũng tự mình lên tiếng."
Cố Lan Uyên lập tức hỏi: "Lời gì?"
Thứ sử thành thật trả lời: "Hai người kia đã giao hẹn với ta, nếu như nhất định phải điều tra, vậy thì giao ước sẽ đổ vỡ."
Ánh mắt Cố Lan Uyên lóe lên tia sáng. Hai người kia? Giao ước? Hai người kia hẳn là Hoa Hạc và một vị đại tông sư thần bí khác trong triều. Xem ra việc Tuyệt Thánh thiền không giúp môn phái liên minh không chỉ là vì không muốn tranh giành chỗ nước đục này, mà còn có giao ước với hai vị đại tông sư. Ánh mắt Cố Lan Uyên trầm xuống, có giao ước thì càng phải xử lý để phá vỡ giao ước này, nói không chừng sẽ có thể thuận lợi kéo Tuyệt Thánh thiền vào vũng nước đục này.
Cố Lan Uyên hắng giọng rồi nói: "Hừ, Tuyệt Linh Cung...thật cho là có đại tông sư thì muốn làm gì thì làm? Ta thấy Tuyệt Linh Cung nhất định là đang giấu võ giả môn phái liên minh! Triệu Thứ Sử, hãy tuyên bố hịch văn lên án Tuyệt Linh Cung, nói Tuyệt Linh Cung đang đối nghịch với triều đình, cấu kết với môn phái liên minh, không thừa nhận thân phận môn phái của Tuyệt Linh Cung, đồng thời hãy thu hết các t·h·i t·h·ể, mang vứt trước cửa Tuyệt Linh Cung đi, người của chúng ta bỏ mình, Tuyệt Linh Cung phải chịu trách nhiệm lớn!"
Thứ sử trừng mắt nhìn Cố Lan Uyên đầy khó tin. Điên rồi sao?! Trong Tuyệt Linh Cung có một đại tông sư đấy, đây chẳng phải là đắc tội gắt gao với vị đại tông sư này sao? Nếu không phải tấm lệnh bài kia, thứ sử đã cho rằng Cố Lan Uyên đến gây chuyện rồi. Bây giờ thứ sử lại muốn xác minh lại tấm lệnh bài này là thật hay giả. Cố Lan Uyên nghiêm mặt nói với thứ sử: "Có lẽ ngươi cảm thấy làm như vậy là không lý trí, nhưng đây là phương châm kế hoạch của triều đình, ngươi cũng biết hiện giờ triều đình và các môn phái đó đang giao tranh ác liệt, hiện tại triều đình đang chiếm thế thượng phong, do đó môn phái liên minh mới nghĩ đến chuyện đến Bạch Linh Thành, hy vọng Tuyệt Thánh thiền gia nhập bọn họ. Mặc dù vị đại tông sư này có giao ước với triều đình, nhưng Tuyệt Linh Cung vẫn khiến triều đình như nghẹn ở cổ họng, lỡ như Tuyệt Thánh thiền xé bỏ giao ước thì thế công của triều đình sẽ bị gián đoạn, giờ vì những việc này, bên ngoài Tây Kỳ Quốc và Tấn Quốc đang nhìn chằm chằm, lúc nào cũng có thể thừa cơ tấn công, cho nên phải nhanh chóng giải quyết vấn đề trong Đại Lương Quốc, ta nói vậy ngươi đã hiểu chưa?"
Thứ sử vẻ mặt nghiêm túc, khẽ gật đầu. Nghe cũng có đạo lý. Nhưng là...triều đình làm vậy, thì hắn sẽ rất nguy hiểm.
Cố Lan Uyên dường như đã nhìn ra lo lắng của thứ sử, trấn an nói: "Ngươi không cần lo lắng cho an nguy của mình, ngươi cứ làm theo lời ta nói, sau này tự nhiên sẽ có người thay ngươi, hoặc đưa ngươi điều đến nơi khác làm thứ sử tiếp, nếu như chuyện này làm tốt đẹp thì rất có thể sẽ đưa ngươi về các tỉnh Lục bộ nhậm chức."
Thứ sử lập tức phấn chấn, mặc dù nói hắn là thứ sử, là người đứng đầu một thành ở Bạch Linh Thành, nhưng hắn vẫn phải nể mặt Tuyệt Linh Cung, gần như không có khả năng thăng quan. Nếu như có thể được điều đến Lục bộ, vậy thì tương lai của hắn đều sẽ khác. Thứ sử đồng ý: "Vậy ta đi làm ngay, mong đại nhân nói tốt cho ta vài câu ở triều đình!"
Cố Lan Uyên cười nói: "Dễ nói, dễ nói, mau đi làm đi, ngươi làm xong ta cũng có thể sớm báo cáo, việc điều lệnh của ngươi cũng sẽ sớm phát xuống, ta nghĩ chắc ngươi cũng không muốn ở lại Bạch Linh Thành lâu đâu nhỉ?"
"Được, ta đi làm ngay đây!" Trong đầu thứ sử bây giờ toàn là thăng quan, vô cùng hưng phấn mà đi làm ngay.
Cố Lan Uyên nói: "Cứ đến đó trước đã, đồng thời phải tỏ rõ ý muốn nhất định vào điều tra, nếu đối phương dứt khoát không cho vào thì tính tiếp, nhưng nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta sẽ trực tiếp chém ngươi!"
Thứ sử vội vàng đáp lời: "Vâng vâng vâng, ta biết rồi."
Cố Lan Uyên rời khỏi phủ thứ sử, tìm đến Cố Lan Hiên đang chờ bên ngoài Bạch Linh Thành. Cố Lan Uyên nói với Cố Lan Hiên: "Lão ca, đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ vị thứ sử kia công bố thảo tặc hịch văn, rồi chúng ta sẽ cho người ra trận."
Cố Lan Hiên khẽ gật đầu, liếc nhìn đám người mấy trăm người phía sau, bọn họ đã trở thành con tốt thí, sẽ phải bỏ mạng trong Bạch Linh Thành này. Sau khi chờ đợi hai tiếng đồng hồ, phủ thứ sử đã công bố thảo tặc hịch văn, điều động nha dịch đến các đường lớn ngõ nhỏ trong Bạch Linh Thành để tuyên đọc. Ánh mắt Cố Lan Uyên lạnh lùng nhìn đám binh sĩ mấy trăm người phía sau: "Mục tiêu là đám võ giả thuộc môn phái liên minh, thấy là g·i·ế·t! Bây giờ tiến vào thành!"
Mấy trăm tên lính lập tức xông vào Bạch Linh Thành, tìm k·i·ế·m các võ giả của môn phái liên minh để t·r·u·y s·á·t. Đám võ giả liên minh trong Bạch Linh Thành nghe thấy thảo tặc hịch văn, ai nấy đều lộ vẻ khó tin. Chuyện môn phái liên minh cùng triều đình tranh chấp giờ hầu như ai cũng biết, nhưng triều đình vẫn luôn hành động dưới danh nghĩa Thanh Lan Giản Tông, cho nên chuyện này vẫn chưa đưa ra ngoài ánh sáng. Nhưng giờ với một đạo thảo tặc hịch văn này, chẳng khác nào việc đã phơi bày ra ánh sáng, lẽ nào triều đình không sợ bọn họ được ăn cả ngã về không sao?
Đám người của Cố Lan Uyên sau khi vào Bạch Linh Thành liền nhắm thẳng vào vị trí của các võ giả liên minh, hễ thấy là đ·ộ·n·g thủ. Nhưng đám người này tự nhiên không phải là đối thủ của đám võ giả liên minh, có thể nói là một cuộc t·à·n s·á·t đơn phương. Các võ giả liên minh rất khó hiểu, với thực lực như thế này, sao dám đến cản bọn họ chứ? Hơn nữa còn biết rõ là không đ·ị·c·h lại nhưng từng tên vẫn không sợ c·h·ế·t xông lên, không sợ c·h·ế·t sao?
Nhưng dù có thắng, các võ giả liên minh cũng chỉ có thể rút lui, bởi vì giờ bọn họ đã bị coi là đạo tặc, nếu còn ở lại Bạch Linh Thành sẽ bị vây quét. Còn về phần tuyệt Thánh thiền… thì chỉ có thể chờ tìm cơ hội khác.
Ở một bên khác. Thứ sử dẫn người đến trước cửa Tuyệt Linh Cung, nói rõ rằng triều đình phái họ đến Tuyệt Linh Cung tìm k·i·ế·m võ giả liên minh, phòng trường hợp có người t·r·ố·n vào Tuyệt Linh Cung. Các đệ tử thủ vệ nói với thứ sử rằng không có võ giả liên minh nào vào Tuyệt Linh Cung, bảo thứ sử dẫn người trở về. Lúc này trong lòng thứ sử đắng chát, rất muốn quay người bỏ đi, nhưng không thể được, không chừng có người của Hoàng Thành Ti đang giám thị hắn. Thủ đoạn của Hoàng Thành Ti, hắn cũng đã được nghe qua. Thế là thứ sử lần nữa khẳng định, nhất định phải vào điều tra, đây là mệnh lệnh của triều đình, hắn không thể không tuân theo.
Các đệ tử thủ vệ chỉ có thể vào báo cáo hỏi ý kiến. Sau nửa ngày, đệ tử thủ vệ trở ra, vẫn kiên quyết từ chối yêu cầu vào điều tra của thứ sử, đồng thời mang theo một câu nói của Tuyệt Thánh thiền. Ngay cả Tuyệt Thánh thiền đã lên tiếng, thứ sử như trút được gánh nặng mà dẫn người rời đi.
Về tới phủ thứ sử, Cố Lan Uyên đã đợi sẵn. Cố Lan Uyên hỏi: "Nhanh như vậy đã về, xem ra là không thể vào được Tuyệt Linh Cung rồi?"
Thứ sử khó xử nói: "Đại nhân, không phải là ta không muốn vào tìm k·i·ế·m, mà là bọn họ không cho vào, ngay cả vị đại tông sư kia cũng tự mình lên tiếng."
Cố Lan Uyên lập tức hỏi: "Lời gì?"
Thứ sử thành thật trả lời: "Hai người kia đã giao hẹn với ta, nếu như nhất định phải điều tra, vậy thì giao ước sẽ đổ vỡ."
Ánh mắt Cố Lan Uyên lóe lên tia sáng. Hai người kia? Giao ước? Hai người kia hẳn là Hoa Hạc và một vị đại tông sư thần bí khác trong triều. Xem ra việc Tuyệt Thánh thiền không giúp môn phái liên minh không chỉ là vì không muốn tranh giành chỗ nước đục này, mà còn có giao ước với hai vị đại tông sư. Ánh mắt Cố Lan Uyên trầm xuống, có giao ước thì càng phải xử lý để phá vỡ giao ước này, nói không chừng sẽ có thể thuận lợi kéo Tuyệt Thánh thiền vào vũng nước đục này.
Cố Lan Uyên hắng giọng rồi nói: "Hừ, Tuyệt Linh Cung...thật cho là có đại tông sư thì muốn làm gì thì làm? Ta thấy Tuyệt Linh Cung nhất định là đang giấu võ giả môn phái liên minh! Triệu Thứ Sử, hãy tuyên bố hịch văn lên án Tuyệt Linh Cung, nói Tuyệt Linh Cung đang đối nghịch với triều đình, cấu kết với môn phái liên minh, không thừa nhận thân phận môn phái của Tuyệt Linh Cung, đồng thời hãy thu hết các t·h·i t·h·ể, mang vứt trước cửa Tuyệt Linh Cung đi, người của chúng ta bỏ mình, Tuyệt Linh Cung phải chịu trách nhiệm lớn!"
Thứ sử trừng mắt nhìn Cố Lan Uyên đầy khó tin. Điên rồi sao?! Trong Tuyệt Linh Cung có một đại tông sư đấy, đây chẳng phải là đắc tội gắt gao với vị đại tông sư này sao? Nếu không phải tấm lệnh bài kia, thứ sử đã cho rằng Cố Lan Uyên đến gây chuyện rồi. Bây giờ thứ sử lại muốn xác minh lại tấm lệnh bài này là thật hay giả. Cố Lan Uyên nghiêm mặt nói với thứ sử: "Có lẽ ngươi cảm thấy làm như vậy là không lý trí, nhưng đây là phương châm kế hoạch của triều đình, ngươi cũng biết hiện giờ triều đình và các môn phái đó đang giao tranh ác liệt, hiện tại triều đình đang chiếm thế thượng phong, do đó môn phái liên minh mới nghĩ đến chuyện đến Bạch Linh Thành, hy vọng Tuyệt Thánh thiền gia nhập bọn họ. Mặc dù vị đại tông sư này có giao ước với triều đình, nhưng Tuyệt Linh Cung vẫn khiến triều đình như nghẹn ở cổ họng, lỡ như Tuyệt Thánh thiền xé bỏ giao ước thì thế công của triều đình sẽ bị gián đoạn, giờ vì những việc này, bên ngoài Tây Kỳ Quốc và Tấn Quốc đang nhìn chằm chằm, lúc nào cũng có thể thừa cơ tấn công, cho nên phải nhanh chóng giải quyết vấn đề trong Đại Lương Quốc, ta nói vậy ngươi đã hiểu chưa?"
Thứ sử vẻ mặt nghiêm túc, khẽ gật đầu. Nghe cũng có đạo lý. Nhưng là...triều đình làm vậy, thì hắn sẽ rất nguy hiểm.
Cố Lan Uyên dường như đã nhìn ra lo lắng của thứ sử, trấn an nói: "Ngươi không cần lo lắng cho an nguy của mình, ngươi cứ làm theo lời ta nói, sau này tự nhiên sẽ có người thay ngươi, hoặc đưa ngươi điều đến nơi khác làm thứ sử tiếp, nếu như chuyện này làm tốt đẹp thì rất có thể sẽ đưa ngươi về các tỉnh Lục bộ nhậm chức."
Thứ sử lập tức phấn chấn, mặc dù nói hắn là thứ sử, là người đứng đầu một thành ở Bạch Linh Thành, nhưng hắn vẫn phải nể mặt Tuyệt Linh Cung, gần như không có khả năng thăng quan. Nếu như có thể được điều đến Lục bộ, vậy thì tương lai của hắn đều sẽ khác. Thứ sử đồng ý: "Vậy ta đi làm ngay, mong đại nhân nói tốt cho ta vài câu ở triều đình!"
Cố Lan Uyên cười nói: "Dễ nói, dễ nói, mau đi làm đi, ngươi làm xong ta cũng có thể sớm báo cáo, việc điều lệnh của ngươi cũng sẽ sớm phát xuống, ta nghĩ chắc ngươi cũng không muốn ở lại Bạch Linh Thành lâu đâu nhỉ?"
"Được, ta đi làm ngay đây!" Trong đầu thứ sử bây giờ toàn là thăng quan, vô cùng hưng phấn mà đi làm ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận