Ta Nhân Vật Phản Diện Mở Bày, Nhân Vật Chính Cầu Ta Cố Gắng
Chương 167: Lý Phong tông triệu kiến
Chương 167: Lý Phong Tông triệu kiếnNghe Cố Lan Uyên nói không muốn kể gì, Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm cũng chẳng biết làm sao, đành thôi không hỏi nữa. Việc Cố Lan Uyên không kể với Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm chủ yếu là không muốn họ lo lắng. Cố Lan Uyên để Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm vui vẻ hơn chút, đã kể một vài chuyện thú vị tại Vô Nhai Thư Viện. Gặp Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm xong, Cố Lan Uyên đi tìm Lão Phùng. Lão Phùng thấy Cố Lan Uyên thì cảm thán nói: "Ta đã biết, ngươi nhất định sẽ trở về." Cố Lan Uyên ngồi cạnh Lão Phùng, nhìn cái ao nước cách đó không xa: "Sao ao nước đục ngầu thế, sao vậy? Ông không câu cá à?" Lão Phùng lắc đầu: "Không có tâm trạng nên không có quản, vậy sau đó ngươi định làm gì?" Cố Lan Uyên đáp: "Kéo bè kết phái, không từ thủ đoạn." Lão Phùng lấy bầu rượu uống một ngụm: "Thật đúng là vật đổi sao dời, Tiểu Uyên ngươi thay đổi cũng nhiều đấy." Cố Lan Uyên chớp mắt: "Thật ra ta cũng không thay đổi, chỉ là ta rất thích hưởng thụ cuộc sống, có người không muốn cho ta hưởng thụ thì ta sẽ bộc lộ bản tính, giải quyết những người không để cho ta hưởng thụ cuộc sống, cuối cùng thì vẫn tiếp tục hưởng thụ." Lão Phùng cười nói: "Ta thật sự muốn xem xem, nếu Lý Phong Tông bọn họ biết nhiều chuyện là do ngươi làm ra, sẽ có biểu lộ thế nào." Cố Lan Uyên cười nói: "Ta cũng thật muốn xem bọn hắn nghiến răng nghiến lợi." Trong lúc Cố Lan Uyên và Lão Phùng đang trò chuyện thì thánh chỉ tới. Lý Phong Tông triệu Cố Lan Uyên vào hoàng cung. Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm đều rất lo lắng. Cố Lan Uyên đột nhiên bật cười: "Sao ai cũng như vậy hết vậy, bệ hạ chắc không giết ta đâu nhỉ? Đúng không, vị c·ô·ng c·ô·ng này?" Vị thái giám đưa thánh chỉ biến sắc, Cố Lan Uyên dám nói những lời này? Cố Minh Mộc vỗ một cái vào đầu Cố Lan Uyên: "Ăn nói lung tung gì đó, vào cung đừng chọc giận bệ hạ! Rõ chưa?" "Vâng vâng vâng, con hiểu rồi, vậy xin vị c·ô·ng c·ô·ng dẫn con đi gặp bệ hạ." Trong ánh mắt lo lắng của Cố Minh Mộc và Nam Cung Thấm, Cố Lan Uyên theo thái giám đi vào hoàng cung. Thái giám trực tiếp đưa Cố Lan Uyên tới tẩm điện của Lý Phong Tông. "Thái úy chi t·ử Cố Lan Uyên đã đến!" Một lát sau, một cung nữ mở cửa tẩm điện: "Bệ hạ tuyên gặp." Cố Lan Uyên theo cung nữ dẫn đường đi vào tẩm điện. Trong thư phòng của tẩm điện, Cố Lan Uyên gặp Lý Phong Tông. Cố Lan Uyên quỳ hai đầu gối xuống đất: "Thần, Cố Lan Uyên tham kiến bệ hạ." Lý Phong Tông đặt tấu chương trong tay xuống, nhìn Cố Lan Uyên: "Đứng lên đi, trẫm thật là cảm khái, thời gian trôi nhanh thật, đứa bé năm xưa đi sau lưng Thái úy, giờ đã lớn thế này." Cố Lan Uyên giả bộ: "Đều là nhờ có phúc của bệ hạ." Lý Phong Tông cười như không cười nhìn Cố Lan Uyên: "Hả? Ngươi thật sự nghĩ vậy sao? Còn tưởng rằng ngươi sẽ h·ậ·n trẫm chứ." Cố Lan Uyên "sợ hãi" nói: "Thần sao dám h·ậ·n bệ hạ, thần cảm tạ bệ hạ còn không kịp." Lý Phong Tông hỏi: "Huynh trưởng ngươi Lan Hiên vì sao không về Kim Lăng ngươi biết không?" Cố Lan Uyên đáp: "Thần biết, huynh trưởng bị mắc trọng b·ệ·n·h, đang tịnh dưỡng, không tiện đường sá đi lại đến Kim Lăng, mong bệ hạ t·h·a ·t·h·ứ." Lý Phong Tông nheo mắt nhìn Cố Lan Uyên: "Hả? Mắc trọng b·ệ·n·h sao, thật đúng là đột ngột nhỉ, nhưng tốt nhất vẫn nên đưa về Kim Lăng thì hơn, trẫm cũng có thể p·h·ái ngự y đến chữa cho Lan Hiên." Cố Lan Uyên hơi cúi đầu: "Xin lỗi bệ hạ, huynh trưởng đã tìm y sư chữa trị, đang dần chuyển biến tốt, nên không làm phiền đến ngự y ạ." Nụ cười trên mặt Lý Phong Tông bỗng biến m·ấ·t: "Là không thể đến, hay là không muốn tới hả? Nếu trẫm nhất định muốn hắn đến Kim Lăng thì sao?" Cố Lan Uyên nhìn thẳng vào Lý Phong Tông, hỏi: "Bệ hạ, có ta còn chưa đủ sao?" Lý Phong Tông sững người, lần đầu tiên dùng ánh mắt dò xét quan sát kỹ Cố Lan Uyên. Một lúc sau, Lý Phong Tông đột nhiên cười: "Trẫm lại đánh giá t·h·ấ·p ngươi rồi, trách sao có thể được Vô Nhai Thư Viện tuyển chọn, nếu Lan Hiên bệnh nhẹ, vậy thì để hắn tĩnh dưỡng đi, trẫm muốn phong quan cho ngươi, ngươi muốn làm quan gì?" Cố Lan Uyên mở miệng nói: "Ta muốn làm quan không cần lên triều, ta không thể dậy sớm thế được, ta thích hưởng thụ, mong bệ hạ tác thành." Lý Phong Tông không làm khó Cố Lan Uyên: "Nếu vậy, cho ngươi làm tòng ngũ phẩm bí thư thừa vậy." Bí thư thừa, chức trách là quản văn tịch các loại việc, có thể nói là không có thực quyền, chính là một chức quan nhàn rỗi. Cố Lan Uyên quỳ xuống đất cảm tạ: "Đa tạ bệ hạ." Lý Phong Tông phất tay, để Cố Lan Uyên lui ra. Cố Lan Uyên vừa lui xuống, ánh mắt Lý Phong Tông trở nên đáng sợ, hắn lúc trước vốn không chú ý đến Cố Lan Uyên, nghĩ Cố Lan Uyên là một kẻ quan nhị đại chỉ biết ăn rồi chờ c·h·ết, dù sao chuyện lúc Cố Lan Uyên đi Vô Nhai Thư Viện, Lý Phong Tông cũng có nghe qua. Hoàn toàn là bị ép đi. Nhưng giờ đây, Cố Lan Uyên lại có thể thản nhiên đối đáp, không hề bối rối, thậm chí còn không sợ nói “có ta còn chưa đủ sao?”, rõ ràng Cố Lan Uyên rất hiểu rõ tình hình ở Kim Lăng, cũng biết việc để hắn đến Kim Lăng là để làm con tin. Còn chuyện Cố Lan Hiên mắc trọng b·ệ·n·h, Lý Phong Tông hoàn toàn không tin. Lý Phong Tông gọi một tên thái giám đến. "L·ệ·n·h người của Hoàng Thành Ti, đi điều tra Cố Lan Hiên!" Cố Lan Uyên rời khỏi hoàng cung, cũng không về nhà mà đi đến phủ đệ Lý Văn Hạo. Thời gian gấp rút, hiện tại phải lập tức hành động, quấy tung Kim Lăng này lên. Mà Cố Lan Uyên cũng cần một người có thể sắp xếp cùng mình. Cố Lan Uyên không để mắt đến Lý Kỳ Ninh, cũng chẳng coi trọng Lý Thiên Trạch, dù sao Lý Thiên Trạch từng p·h·ái người á·m s·át hắn. Còn Lý Húc Nghiêu, chỉ là kẻ ngu ngốc, không đáng nhắc tới. Nên Cố Lan Uyên đã chọn Lý Văn Hạo. Người này mặc dù có một chút đam mê đặc biệt nhưng không thể phủ nhận năng lực của hắn cũng rất khá. Tới phủ đệ Lý Văn Hạo, Cố Lan Uyên sai người giữ cửa vào thông báo cho Lý Văn Hạo. Trong phòng Lý Văn Hạo vừa nghe đến Cố Lan Uyên thì lông mày trong nháy mắt nhíu lại. Lý Văn Hạo không thể hiểu nổi, vì sao Cố Lan Uyên vừa ra khỏi hoàng cung liền đến tìm hắn? Hiện tại không rõ Cố Lan Uyên có tình huống thế nào, Lý Văn Hạo cũng không dám tiếp xúc bừa. Thế là Lý Văn Hạo lên tiếng: “Nói ta không có nhà.” Cố Lan Uyên nghe người hầu ra báo Lý Văn Hạo không có nhà thì cười lạnh nói: "Đây là cơ hội thứ hai, nói cho hắn biết, không cần cơ hội này, ta liền đi tìm Nhị hoàng t·ử." Người hầu lại vào tìm Lý Văn Hạo bẩm báo. Lý Văn Hạo càng thêm khó hiểu rốt cuộc Cố Lan Uyên muốn gì, nhưng đã thành c·ô·ng khơi gợi được sự tò mò của Lý Văn Hạo, hắn hơi muốn biết về cơ hội Cố Lan Uyên nói đến. Lý Văn Hạo nói với người hầu: "Cho hắn vào gặp ta." Cố Lan Uyên theo người hầu dẫn đường vào trong phủ đệ Lý Văn Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận