Ta Nhân Vật Phản Diện Mở Bày, Nhân Vật Chính Cầu Ta Cố Gắng
Chương 155: Hành động bên trong
Chương 155: Hành động bên trong Tô Uyển Đồng dẫn Lâm Ngật Xuyên tiến vào đại điện. Sư phụ của Tô Uyển Đồng là Mục Kha rất hoan nghênh Lâm Ngật Xuyên, bằng hữu của đệ tử bảo bối nhà mình, mà cũng là học sinh của Vô Nhai Thư Viện, lại còn là thiên chi kiêu tử có thiên phú màu đỏ, nên Mục Kha rất nhiệt tình. Dưới sự dẫn dắt của Tô Uyển Đồng, Lâm Ngật Xuyên kể cho Mục Kha nghe về tình thế hiện tại mà Cố Lan Uyên nói với hắn, tình hình Nghê Quang Môn, và cả cách phá giải. Mục Kha nghe xong lời Lâm Ngật Xuyên, liền trầm ngâm, đồng thời hỏi thăm ai là người nói cho hắn biết. Lâm Ngật Xuyên trả lời là do tông chủ Thanh Lan Giản Tông, cháu trai của Cố Huyền Tri là Cố Lan Uyên nói. Khi biết người nói là cháu trai của Cố Huyền Tri, Cố Lan Uyên, Mục Kha cảm thấy độ tin cậy rất cao. Về chuyện hiện tại là cuộc tranh đấu giữa triều đình và liên minh môn phái, Mục Kha đương nhiên rất rõ ràng. Nghe được có một con đường có thể xâm nhập Thanh Lan Giản Tông, Mục Kha lập tức nghĩ kế, quả thực phản công là một biện pháp tốt. Nhưng về chuyện Nghê Quang Môn nhất định phải biến mất, Mục Kha không tin. Nếu phản công thành công, chẳng khác nào Nghê Quang Môn được bảo vệ, nếu triều đình đến nữa, thì Nghê Quang Môn và liên minh môn phái cũng không phải dạng vừa. Mục Kha bày tỏ lòng cảm kích với Lâm Ngật Xuyên, đồng thời lập tức đi tìm các cao tầng liên minh môn phái bên trong Nghê Quang Môn để bàn về khả năng phản công Thanh Lan Giản Tông. Sau một hồi thảo luận, kết quả mà liên minh môn phái đưa ra là có thể thử phản công, điều kiện tiên quyết là con đường vào Thanh Lan Giản Tông ở đầu núi hoang kia là thật. Hiện tại Thanh Lan Giản Tông đang giằng co với Nghê Quang Môn, họ đang chờ đợi võ giả triều đình phái tới gia nhập, một khi võ giả triều đình gia nhập hoàn tất, thì chắc chắn sẽ lập tức tấn công Nghê Quang Môn. Việc này không nên chậm trễ, liên minh môn phái lập tức chỉnh hợp nhân viên, thành lập một đội quân võ giả phản công, tìm đường đến Thanh Lan Giản Tông, và phản công Thanh Lan Giản Tông. Nếu Cố Lan Uyên biết Lâm Ngật Xuyên thuyết phục liên minh môn phái phản công một cách dễ dàng như vậy thì nhất định sẽ rất kinh ngạc, chỉ là Cố Lan Uyên cũng không rõ hiện tại liên minh môn phái đang trong tình cảnh khốn cùng. Liên minh môn phái dù lớn mạnh, nhưng lại quá phân tán, nên không thể thống nhất chỉ huy, chỉ có thể phòng thủ chống cự, không thể tổ chức tấn công hiệu quả, một hơi đánh trống cả ba lần đều bị xìu, dẫn đến sĩ khí của liên minh môn phái hiện tại không tốt lắm. Mà tin tức về việc võ giả triều đình sắp gia nhập Thanh Lan Giản Tông, bọn họ cũng nghe ngóng được, dù sao việc triều đình điều động quy mô lớn khó mà giấu giếm được. Vì vậy, khi biết có con đường để vào Thanh Lan Giản Tông phản công, liên minh môn phái tự nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Mà Lâm Ngật Xuyên biết sự việc thuận lợi như vậy, cũng rất vui mừng. Nhưng khi Lâm Ngật Xuyên biết Mục Kha không chấp nhận giải tán Nghê Quang Môn, trong lòng vẫn có chút lo lắng. Dù sao Cố Lan Uyên đã nói, triều đình rất coi trọng thể diện, nếu không nể mặt triều đình, thì triều đình sẽ tiêu diệt toàn bộ Nghê Quang Môn. Nhưng Lâm Ngật Xuyên trong lòng vẫn ôm tâm lý may mắn, nói không chừng không nghiêm trọng như lời Cố Lan Uyên nói. Liên minh môn phái và triều đình lần lượt khua chiêng gõ trống chuẩn bị. Lâm Ngật Xuyên tạm thời ở lại Nghê Quang Môn, muốn xem sự tình sẽ phát triển như thế nào, mà hắn còn có thể dùng Hà Đồ Lạc Thư giúp đỡ chút...
Ở Vô Nhai Thư Viện, Cố Lan Uyên cũng không hề nhàn rỗi, hắn bảo Cố Lan Hiên dạo gần đây hãy chú ý kỹ tình hình Nghê Quang Môn. Nếu như đến lúc đó Lâm Ngật Xuyên thật sự thuyết phục được liên minh môn phái phản công, thì vừa vặn có thể kéo gia gia của hắn đi ra. Một tuần sau. Cố Lan Uyên nhận được thư của Cố Lan Hiên. Võ giả triều đình về cơ bản đã điều hành xong, trên núi hoang phía sau Thanh Lan Giản Tông phát hiện có người. Nhìn thấy thư của Cố Lan Hiên, Cố Lan Uyên phán đoán thời điểm mà triều đình và võ giả Thanh Lan Giản Tông tấn công, chính là thời điểm võ giả liên minh môn phái phản công, và đó cũng là cơ hội để bọn hắn đưa Cố Huyền Tri ra ngoài. Bởi vậy, Cố Lan Uyên tìm đến Phương Càn. "Ta muốn xin phép nghỉ mấy ngày, trước hết cứ xin một tháng." Phương Càn cau mày nói: "Một tháng? Ngươi muốn đi làm gì? Hiện tại ngươi bị rất nhiều người chú ý, rời khỏi thư viện đối với ngươi mà nói rất nguy hiểm." Cố Lan Uyên đáp: "Cho nên ta muốn lén lút rời đi, ta cần lão đầu ngươi phối hợp chút, nói là bế quan tu luyện một tháng, sau đó ta sẽ lặng lẽ rời khỏi thư viện để đi làm việc, còn việc ta muốn đi làm gì, ta muốn kéo lão đầu nhà ta ra khỏi Thanh Lan Giản Tông." Phương Càn nghi ngờ nói: "Ngươi muốn mang Cố Huyền Tri ra khỏi Thanh Lan Giản Tông? Việc này hơi khó đó, hiện tại triều đình cần đến tên tuổi của Cố Huyền Tri, sẽ không dễ dàng để các ngươi mang đi đâu." Cố Lan Uyên tự tin nói: "Loạn lạc sắp bắt đầu rồi, Lý Hữu Càn trong Thanh Lan Giản Tông còn lo không xong cho bản thân mình, không rảnh quản gia gia ta đâu, nên chắc chắn sẽ đưa được ông ra thôi." Phương Càn lông mày nhướng lên, loạn lạc sắp bắt đầu...Cố Lan Uyên lại đang làm chuyện gì? Nhưng Phương Càn cũng không hỏi nhiều: "Nếu ngươi đã bàn bạc kỹ rồi, vậy ta cũng không nói gì, tiểu tử ngươi mưu ma chước quỷ nhiều, tự ngươi cẩn thận, ta sẽ phối hợp với ngươi." "Cám ơn ngươi, lão sư." Dưới sự phối hợp của Phương Càn, Cố Lan Uyên cùng Đồ Sơn Vấn Nhị nói mình muốn bế quan một thời gian, sau đó lén lút rời khỏi Vô Nhai Thư Viện. Cố Lan Uyên nhờ người của Nam Cung gia ở Giang Cổ Quận, che giấu thân phận rời khỏi Giang Cổ Quận. Năm ngày sau, Lâm Đan quận. Cố Lan Uyên và Cố Lan Hiên hội ngộ thành công. Cố Lan Hiên hỏi: "Tiểu Uyên, xem tình hình hiện tại, chắc không bao lâu nữa bọn họ sẽ hành động, ngươi dự định làm thế nào để mang gia gia ra khỏi Thanh Lan Giản Tông?" Cố Lan Uyên đáp: "Cải trang thôi, lão ca, mang theo 1.000 quân tinh nhuệ, toàn bộ mặc dạ hành phục, sau đó tự xưng là tử sĩ của Trương gia Tuyền Dương!" Cố Lan Hiên kinh ngạc nhìn Cố Lan Uyên: "Trương gia Tuyền Dương? Tại sao lại tự xưng là sát thủ của Trương gia Tuyền Dương?" Cố Lan Uyên trầm giọng nói: "Bởi vì Trương gia Tuyền Dương là thế lực của nhà mẹ đẻ Thất hoàng tử Lý Thiên Trạch, Trương gia Tuyền Dương dựng lên một tổ chức sát thủ, hiện tại Lý Kỳ Ninh và Lý Văn Hạo ra sức đối phó Lý Hữu Càn như vậy, Lý Thiên Trạch dựa vào cái gì mà vẫn thư thái như thế." Cố Lan Hiên giật giật khóe miệng, xem ra đứa em trai này, chắc chắn đã thua thiệt trên tay Lý Thiên Trạch rồi. Cố Lan Hiên đáp ứng: "Vậy được, ta sẽ đi chuẩn bị ngay, còn ngươi thì sao? Thật sự Tiểu Uyên ngươi không cần thiết phải rời khỏi thư viện, ngươi cứ ở thư viện chỉ huy ta là được rồi." Cố Lan Uyên lắc đầu: "Ta ở trong thư viện viết thư chỉ huy hiệu quả quá thấp, lại nhiều yếu tố không chắc chắn, nên tốt hơn hết ta nên đi ra ngoài trực tiếp chỉ huy, ta sẽ núp ở bên cạnh lão ca là được, vậy nên ta và ngươi sẽ xuất phát cùng lúc, tiến về Thanh Lan Giản Tông! Về phần an nguy của ta, lão ca ngươi không cần lo lắng, dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vì có hung đao cức phách bên mình, ta dường như không thể chết được." Cố Lan Hiên có chút kỳ lạ, không thể chết được? Chắc không phải là ý trên mặt chữ đấy chứ. Vì thời gian rất gấp, Cố Lan Uyên và Cố Lan Hiên lập tức đến Bạch Dương Quận điều động 1.000 binh sĩ, sau đó chạy đến Thanh Lan Giản Tông.
Ở Vô Nhai Thư Viện, Cố Lan Uyên cũng không hề nhàn rỗi, hắn bảo Cố Lan Hiên dạo gần đây hãy chú ý kỹ tình hình Nghê Quang Môn. Nếu như đến lúc đó Lâm Ngật Xuyên thật sự thuyết phục được liên minh môn phái phản công, thì vừa vặn có thể kéo gia gia của hắn đi ra. Một tuần sau. Cố Lan Uyên nhận được thư của Cố Lan Hiên. Võ giả triều đình về cơ bản đã điều hành xong, trên núi hoang phía sau Thanh Lan Giản Tông phát hiện có người. Nhìn thấy thư của Cố Lan Hiên, Cố Lan Uyên phán đoán thời điểm mà triều đình và võ giả Thanh Lan Giản Tông tấn công, chính là thời điểm võ giả liên minh môn phái phản công, và đó cũng là cơ hội để bọn hắn đưa Cố Huyền Tri ra ngoài. Bởi vậy, Cố Lan Uyên tìm đến Phương Càn. "Ta muốn xin phép nghỉ mấy ngày, trước hết cứ xin một tháng." Phương Càn cau mày nói: "Một tháng? Ngươi muốn đi làm gì? Hiện tại ngươi bị rất nhiều người chú ý, rời khỏi thư viện đối với ngươi mà nói rất nguy hiểm." Cố Lan Uyên đáp: "Cho nên ta muốn lén lút rời đi, ta cần lão đầu ngươi phối hợp chút, nói là bế quan tu luyện một tháng, sau đó ta sẽ lặng lẽ rời khỏi thư viện để đi làm việc, còn việc ta muốn đi làm gì, ta muốn kéo lão đầu nhà ta ra khỏi Thanh Lan Giản Tông." Phương Càn nghi ngờ nói: "Ngươi muốn mang Cố Huyền Tri ra khỏi Thanh Lan Giản Tông? Việc này hơi khó đó, hiện tại triều đình cần đến tên tuổi của Cố Huyền Tri, sẽ không dễ dàng để các ngươi mang đi đâu." Cố Lan Uyên tự tin nói: "Loạn lạc sắp bắt đầu rồi, Lý Hữu Càn trong Thanh Lan Giản Tông còn lo không xong cho bản thân mình, không rảnh quản gia gia ta đâu, nên chắc chắn sẽ đưa được ông ra thôi." Phương Càn lông mày nhướng lên, loạn lạc sắp bắt đầu...Cố Lan Uyên lại đang làm chuyện gì? Nhưng Phương Càn cũng không hỏi nhiều: "Nếu ngươi đã bàn bạc kỹ rồi, vậy ta cũng không nói gì, tiểu tử ngươi mưu ma chước quỷ nhiều, tự ngươi cẩn thận, ta sẽ phối hợp với ngươi." "Cám ơn ngươi, lão sư." Dưới sự phối hợp của Phương Càn, Cố Lan Uyên cùng Đồ Sơn Vấn Nhị nói mình muốn bế quan một thời gian, sau đó lén lút rời khỏi Vô Nhai Thư Viện. Cố Lan Uyên nhờ người của Nam Cung gia ở Giang Cổ Quận, che giấu thân phận rời khỏi Giang Cổ Quận. Năm ngày sau, Lâm Đan quận. Cố Lan Uyên và Cố Lan Hiên hội ngộ thành công. Cố Lan Hiên hỏi: "Tiểu Uyên, xem tình hình hiện tại, chắc không bao lâu nữa bọn họ sẽ hành động, ngươi dự định làm thế nào để mang gia gia ra khỏi Thanh Lan Giản Tông?" Cố Lan Uyên đáp: "Cải trang thôi, lão ca, mang theo 1.000 quân tinh nhuệ, toàn bộ mặc dạ hành phục, sau đó tự xưng là tử sĩ của Trương gia Tuyền Dương!" Cố Lan Hiên kinh ngạc nhìn Cố Lan Uyên: "Trương gia Tuyền Dương? Tại sao lại tự xưng là sát thủ của Trương gia Tuyền Dương?" Cố Lan Uyên trầm giọng nói: "Bởi vì Trương gia Tuyền Dương là thế lực của nhà mẹ đẻ Thất hoàng tử Lý Thiên Trạch, Trương gia Tuyền Dương dựng lên một tổ chức sát thủ, hiện tại Lý Kỳ Ninh và Lý Văn Hạo ra sức đối phó Lý Hữu Càn như vậy, Lý Thiên Trạch dựa vào cái gì mà vẫn thư thái như thế." Cố Lan Hiên giật giật khóe miệng, xem ra đứa em trai này, chắc chắn đã thua thiệt trên tay Lý Thiên Trạch rồi. Cố Lan Hiên đáp ứng: "Vậy được, ta sẽ đi chuẩn bị ngay, còn ngươi thì sao? Thật sự Tiểu Uyên ngươi không cần thiết phải rời khỏi thư viện, ngươi cứ ở thư viện chỉ huy ta là được rồi." Cố Lan Uyên lắc đầu: "Ta ở trong thư viện viết thư chỉ huy hiệu quả quá thấp, lại nhiều yếu tố không chắc chắn, nên tốt hơn hết ta nên đi ra ngoài trực tiếp chỉ huy, ta sẽ núp ở bên cạnh lão ca là được, vậy nên ta và ngươi sẽ xuất phát cùng lúc, tiến về Thanh Lan Giản Tông! Về phần an nguy của ta, lão ca ngươi không cần lo lắng, dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vì có hung đao cức phách bên mình, ta dường như không thể chết được." Cố Lan Hiên có chút kỳ lạ, không thể chết được? Chắc không phải là ý trên mặt chữ đấy chứ. Vì thời gian rất gấp, Cố Lan Uyên và Cố Lan Hiên lập tức đến Bạch Dương Quận điều động 1.000 binh sĩ, sau đó chạy đến Thanh Lan Giản Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận