Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 892: Đại Địa ban ân

"'Đại Địa ban ân' có thể khiến đất đai trong phạm vi ba trăm cây số trở nên màu mỡ, nguồn nước trở nên dồi dào, xu hướng sinh sôi của sự sống gia tăng, khiến cho dù điều kiện hoàn cảnh bất lợi cũng không thể ngăn cản sự sống thai nghén đời sau, chỉ có thể làm giảm số lượng và tần suất...
"'Đại Địa ban ân' sẽ ngẫu nhiên dẫn đến việc đại địa trong phạm vi ba trăm cây số trở nên hoang vu, lương thực tuyệt diệt, thực vật tàn lụi. Trừ phi hiệu quả hoang vu kết thúc, nếu không mảnh đất này sẽ không thể trở nên màu mỡ trở lại. Hiệu ứng này có khả năng bị năng lực cấp độ Thiên Sứ cùng loại Tịnh Hóa áp chế, khiến sự hoang vu chỉ giới hạn trong phạm vi rất nhỏ, không thể lan rộng...
"Nếu chủ động sử dụng, 'Đại Địa ban ân' có thể khiến mọi sinh mệnh trong phạm vi 30 ki lô mét nhanh chóng trôi qua sinh mệnh cho đến chết. Các năng lực tương tự bên ngoài lĩnh vực cũng vì vậy mà dần dần tàn lụi, rơi vào suy yếu. Mà người chết không có đủ sinh mệnh khi tiến vào vùng lĩnh vực này, sẽ nhanh chóng trở về với Đại Địa.....
"'Đại Địa ban ân' còn có thể khiến phạm vi 50 cây số bao phủ đủ loại kịch độc, mọc ra đủ loại thực vật siêu phàm có lợi cho bản thân. Tương tự, nó còn có thể thuần hóa tất cả động vật không có trí tuệ cao cấp trong khu vực này, khiến xu hướng mất khống chế của mỗi một Phi Phàm giả mạnh lên...
"Thông qua tiếp xúc, 'Đại Địa ban ân' có khả năng tạo ra từng con rối từ trong bùn đất, thực vật, dung nham, khoáng thạch, kim loại, đồng thời giao phó cho chúng nó sinh mệnh và lực lượng nhất định. Con rối mạnh nhất không cao hơn danh sách 3, số lượng con rối cấp độ bán thần bị giới hạn là chín cái...
"'Đại Địa ban ân' có khả năng cải tạo hoàn cảnh, khiến cả Thâm Uyên đều trở nên thích hợp cho nhân loại sinh tồn...
"Người nắm giữ 'Đại Địa ban ân' sẽ thực sự trở thành một thể với Đại Địa, rừng cây, dòng nước, mỏm núi, khoáng thạch... trong phạm vi đó, có thể mượn nhờ chúng nó để xuyên qua, tốc độ nhanh chậm khác nhau...
"Mỗi một lần bị 'Đại Địa ban ân' đánh trúng, đều sẽ phải tiếp nhận khảo nghiệm mất khống chế, đồng thời cũng tiếp nhận khảo nghiệm tử vong. Nếu không thể thông qua, hoặc là tại chỗ mất khống chế, hoặc là trực tiếp tử vong....
"'Đại Địa ban ân' có thể khiến người nắm giữ ngắn ngủi biến thành một loại sinh vật thần thoại, nhưng cần người nắm giữ có thể tiếp nhận tri thức thần bí học cùng xung kích ý niệm điên cuồng mà hình dáng sinh vật thần thoại tương ứng mang tới...
"'Đại Địa ban ân' có thể khiến người nắm giữ có tất cả đặc thù của nữ tính.
"Sinh mệnh tiếp xúc với 'Đại Địa ban ân' hoặc là được chữa trị toàn bộ thương thế cùng tất cả tật bệnh, hoặc là tử vong trong nháy mắt. Cụ thể là loại kết quả nào, trước đó không thể bói toán, tiên đoán được. Theo tiên đoán, nữ tính có được huyết mạch Omi Bella, từng chịu đựng sự phản bội của trực hệ sẽ không gặp phải kết cục tử vong trong nháy mắt này."
"Người không thỏa mãn điều kiện trên dù cho đủ may mắn, thu được hiệu quả chữa trị, sau đó cũng không thể sử dụng 'Đại Địa ban ân' vượt quá một phút đồng hồ, nếu không sẽ mất khống chế hoặc tử vong."
"Người thỏa mãn điều kiện cũng sẽ phải chịu những ảnh hưởng tiêu cực khác.
"Phàm là người biết được những thông tin trên, nếu không có đủ thần tính, đại khái suất sẽ cảm ứng mà thụ thai trong một khoảng thời gian ngắn sau đó, mang thai sinh vật không rõ.
"Chú thích: Ngoại trừ phần tiên đoán, tất cả miêu tả đều dựa vào kinh nghiệm, bài học và nhận thức của Bạch Ngân thành."
Xem xong tư liệu về "Đại Địa ban ân", Lumen cuối cùng đã hiểu tại sao cần phải là nữ tính có được huyết mạch Omi Bella, từng chịu đựng sự phản bội của trực hệ mới có thể tiếp xúc, cầm lấy vật phong ấn cấp "0" này, và sử dụng trong thời gian ngắn. Đổi lại người khác thì thuần túy là đang đánh cược mạng sống, trừ phi đã không còn biện pháp nào khác để chữa trị thương thế và tật bệnh trên người, hoặc là gặp phải nguy hiểm mà bình thường không thể vượt qua, nếu không sẽ không có ai đi thử.
"Nhưng mạnh thì thật sự rất mạnh, không hổ là vật phong ấn cấp '0'. Hơn nữa nếu chỉ sử dụng trong thời gian ngắn, ảnh hưởng tiêu cực cũng không đến nỗi hoàn toàn không thể chấp nhận, chỉ là cần phải áp chế hiệu quả hoang vu, đồng thời phòng bị kẻ địch sau khi chết biến thành Ác Linh càng khủng bố hơn..."
Lumen im lặng tự nói vài câu, dồn sự chú ý vào nội dung mấu chốt nhất.
Đó là Omi Bella trong trạng thái rất tồi tệ đi đến Bạch Ngân thành, tìm kiếm bộ phận Tế tự.
Dựa theo lời giải thích của "Ma thuật sư" nữ sĩ, lúc này Omi Bella đã bị đánh cắp thân phận và vận mệnh, người của Bạch Ngân thành không có khả năng biết được nữ tính Cự Nhân trước mắt chính là "Bội Thu nữ thần" Omi Bella.
Nhưng trong ghi chép, các cư dân Bạch Ngân thành lại vô cùng xác thực không chút nghi ngờ biết được đó chính là Omi Bella, thậm chí chưa từng nảy sinh một chút hoài nghi nào, chưa từng đưa ra bất kỳ dị nghị gì.
Bọn họ cho rằng đây là một sự thật không cần kiểm chứng, phản ánh vào trong ghi chép chỉ là hai câu nói ngắn ngủi như vậy, mục đích là để miêu tả Omi Bella đã dùng phương thức nào để đến Bạch Ngân thành.
Lumen ngẩng đầu, nhìn về phía "Thái Dương" tiên sinh đang ngồi dựa vào tường, như có điều suy nghĩ hỏi:
"'Bội Thu nữ thần' Omi Bella đi đến Bạch Ngân thành lúc đó là hình ảnh nào?"
Hắn nhớ kỹ trong ghi chép trước đó có đề cập, Omi Bella đã từng nhiều lần giáng lâm Bạch Ngân thành, chủ yếu hiện ra hai loại hình ảnh, một loại đại biểu cho bội thu và sinh sôi, một loại biểu tượng cho hoang vu và tử vong.
Điều này khiến Lumen hoài nghi Omi Bella có phải tồn tại hai thân phận hay không, thân phận bị đánh cắp vận mệnh chính là "Bội thu và sinh sôi", còn người đi đến Bạch Ngân thành tìm kiếm hiến tế chính là "Hoang vu và tử vong".
"Thái Dương" tiên sinh lắc đầu:
"Lúc ấy không có ghi chép."
Lumen lấy tay chống má, trầm mặc suy tư:
"Theo việc yêu cầu Bạch Ngân thành hiến tế một nửa con dân mà xem, xác thực càng gần với hình ảnh hoang vu và tử vong...
"Nhưng nếu như hình ảnh 'Bội thu và sinh sôi' bị trọng thương, cũng có khả năng đòi hỏi sinh mệnh để giúp bản thân khôi phục...
"Hơn nữa, hai loại hình ảnh thì có thể lý giải, nhưng hai cái thân phận làm thế nào tập trung trên người một người... Cũng không thể là 'Bội Thu nữ thần' Omi Bella trước kia từng đánh cắp thân phận và vận mệnh của một Omi Bella khác chứ? Hắn cũng không phải đường tắt "Thâu Đạo giả", cũng không có truyền thuyết nào cho thấy hắn sở hữu vật phẩm tương tự..."
Lumen cân nhắc một lát, đứng dậy nói:
"Ta muốn tiếp xúc một chút với 'Đại Địa ban ân'."
Xem huyết mạch Omi Bella có thể mang đến cộng hưởng gì, thu hoạch được thông tin gì.
"Thái Dương" tiên sinh Derrick Berg đứng dậy theo:
"Được."
Hắn khoác áo bào trắng mộc mạc, trầm ổn đi phía trước, từ chỗ nối tiếp ở tầng hai tiến vào tháp tròn, sau đó đi thẳng xuống dưới, xuyên qua địa lao tối tăm tĩnh mịch, đến trước một cánh cửa đá nặng nề ngược chiều.
Sau cửa đá là cầu thang loang lổ kéo dài xuống dưới, điểm điểm ánh sáng Thần Hi từ chỗ sâu lộ ra, mang đến một chút tầm nhìn.
Lumen phát hiện vách tường hai bên cầu thang ẩm ướt, tựa hồ thấm không ít giọt nước, mà từng lùm từng lùm thực vật màu đen như sợi tóc từ trong khe hở chui ra, rủ xuống ở đó.
Càng đi xuống phía dưới cầu thang, ánh sáng ban mai càng sáng, giữa những bức tường ẩm ướt và thực vật màu đen dạng sợi tóc thì mọc ra những cây nấm đủ màu sắc, những bông lúa mạch vàng óng, cỏ mặt đen đặc hữu các loại, linh tính trong không khí cũng biến thành càng thêm hoạt bát và tràn đầy.
Nội tâm Lumen dần dần rung động, phảng phất như đang trở về vòng tay của mẫu thân, cũng hoặc đang tìm về chính mình trong quá khứ.
Hắn nghe được âm thanh máu chảy xuôi, thanh âm đó hư hư thực thực đến từ trong cơ thể hắn, lại giống như là bắt nguồn từ đáy cầu thang.
"Thật sự chính là Omi Bella à... Vô hình Thần tử xác thực chính là Omi Bella..."
Lumen cảm khái hai câu, ổn định lại trạng thái bản thân. Tóc của hắn đang ở trong áo choàng từng tấc từng tấc mọc dài ra, da của hắn trở nên càng thêm tinh tế mịn màng có độ đàn hồi.
Lại đi xuống một hồi, Lumen nhìn thấy ánh nắng, đó là đến từ "Thái Dương" tiên sinh.
Ánh sáng vàng kim thuần túy, ấm áp, thần thánh cấp tốc tràn ngập khu vực này, khiến lực lượng hoang vu và khí tức tử vong lùi về rìa.
Thấy cảnh tượng này, Lumen bản năng liên tưởng tới "Ma Nữ", "tật bệnh" và "ôn dịch":
"Trong lĩnh vực ánh nắng như thế này, tuyệt đại bộ phận vi khuẩn gây bệnh thần bí học đều sẽ nhanh chóng tiêu vong, ngược lại là số ít vi khuẩn gây bệnh bình thường có khả năng sinh tồn..."
Cuối cùng, "Thái Dương" Derrick Berg cùng Lumen đã tới một căn phòng lớn trải rộng điểm điểm Thần Hi.
Nơi này tràn ngập mùi bùn đất, khí tức cỏ xanh cùng hương thơm đóa hoa. Trần nhà, sàn nhà và bốn bức tường xung quanh treo đầy loại đồ vật màu đen như sợi tóc kia, mọc ra đủ loại thực vật và cây nấm.
Ở giữa căn phòng này, một đống bùn màu nâu đất chồng lên, đỉnh cắm một đoạn thân cây to lớn, khô héo.
Thân cây kia chỉ thiếu một chút là có thể chống đỡ trần nhà, cao chừng bảy tám mét, cần ba bốn người mới có thể ôm hết. Vỏ cây trên bề mặt đã rơi xuống hơn phân nửa, những phần còn lại đều hiện lên màu xám tro.
Tâm cây của nó đã rỗng, trần trụi lộ ra bên ngoài. Phần gỗ đối diện Lumen và "Thái Dương" tiên sinh có chỗ nhô lên, chỗ lõm xuống, phác họa ra một hình người không có hai chân, giống như nhân loại.
Thân ảnh kia dùng cành cây trên thân làm tay, gương mặt cực độ vặn vẹo, đóng vai trò con mắt là hai đóa hoa đỏ thắm khổng lồ.
Trong những đường vân gỗ trên "thân thể" nó, những sợi tơ máu như ẩn như hiện.
"Đây chính là 'Đại Địa ban ân'."
"Thái Dương" tiên sinh tạo ra từng mảnh ánh nắng thần thánh dung hợp cùng với những điểm Thần Hi trong căn phòng.
Lumen đã cảm giác được máu trong người đang xao động, cảm giác mình cùng đoạn thân cây khô héo kia có mối liên hệ dị thường chặt chẽ, bắt nguồn từ huyết mạch.
Cả hai vốn là một thể.
Lumen phảng phất như nhận được triệu hoán, vô thức đi về phía trước. Gương mặt thanh lịch mà sạch sẽ của hắn trong ánh Thần Hi xen lẫn ánh nắng chiếu rọi giống như đang tự động phát ra hào quang.
Một bước, hai bước, ba bước... Hắn đi tới đỉnh đống bùn màu nâu đất kia, đứng trước đại thụ khô héo.
"Thái Dương" Derrick Berg không có ngăn cản nàng.
Lumen hít vào một hơi, điều chỉnh lại trạng thái, chuẩn bị sẵn sàng sử dụng "Gương Thế Thân" sau đó mới duỗi ra bàn tay phải xương thịt đều đặn, ngón tay thon dài, sờ về phía thân cây khô héo đang rỉ ra từng sợi tơ máu.
Ngón tay của hắn vừa chạm đến khúc gỗ màu sắc ảm đạm, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cảnh tượng:
Bầu trời mông lung, tựa hồ bao phủ bởi sương mù âm u, một bóng mờ to lớn phảng phất có thể chống đỡ cả thiên địa xuất hiện phía trước, phía sau thì là những đường cong mơ hồ phác họa ra thân ảnh kỳ dị....
Cảnh tượng như vậy chợt lóe lên, ngay sau đó là bóng tối không một chút ánh sáng, là sự tĩnh lặng vô cùng yên tĩnh.
Không biết qua bao lâu, trong bóng tối và tĩnh lặng, một tiếng khóc thê lương như có như không truyền đến:
"Con của ta, Omi Bella."
"Con của ta, Omi Bella..."
Lumen bỗng nhiên thoát ly ảo giác, giống như bị một lực lượng vô hình cưỡng ép đẩy rời khỏi "Đại Địa ban ân".
Hắn chợt cảm giác vai phải nhói lên một cái, mang theo một ít lạnh lẽo của ánh trăng chiếu rọi.
Đó là ấn ký khế ước nguồn gốc từ "sưng tấy làm mủ tay gãy" bị kích phát, nhưng lại không hề sinh ra hiệu quả gì, không mang đến "truyền tống" hay "thoáng hiện".
Bạn cần đăng nhập để bình luận