Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 443: Cạm bẫy trong cạm bẫy

Người đàn ông nghi ngờ là Bovard Pompeiro này bước lên trước một bước rồi chợt lấy lại được chút lý trí.
Hắn kéo cái nơ sậm màu xuống dưới cổ, trên đỉnh đầu và hai bên bả vai chợt xuất hiện ba cái bóng mờ.
Ba cái bóng này cũng không lớn, giống như trẻ con mới được sinh ra, làn da tái xanh nhợt nhạt, khuôn mặt bầu bĩnh méo mó, vẻ mặt dữ tợn.
“Nuôi dưỡng quỷ nhỏ!”
Ba con quỷ nhỏ trong suốt mơ hồ kia lập tức chui vào trong ngực Bovard Pompeiro, tự chiếm lấy một vị trí, điên cuồng hút.
Trong chốc lát, bóng của chúng nó rõ ràng hơn rất nhanh, chúng thét lên một tiếng đau đớn, thoát ly khỏi cơ thể mẹ, xoay quanh bốn phía, dùng tốc độ cực nhanh bay khắp ngóc ngách khác nhau trong căn nhà số 20 phố Terrace này.
Chúng nó không có thực thể, có thể xuyên tường xuyên cửa, trong thời gian cực ngắn đã chạy qua tủ quần áo, bàn, phòng thay quần áo, buồng vệ sinh của phòng ngủ chính, không buông tha bất kỳ một không gian nào mà kẻ đánh lén có thể lẩn trốn.
Ba con quỷ nhỏ có khuôn mặt trắng xanh âm độc lần lượt thay đổi vị trí, thậm chí dạo quanh toàn bộ bóng đen trong phòng, với yêu cầu không để cho bất kỳ người phi phàm nào dựa vào sức mạnh siêu nhiên để ẩn núp trong hoàn cảnh đặc thù này.
Thấy Paulina mở to mắt nhìn với ánh mắt ướt át lại nghi hoặc, Bovard Pompeirp theo bản năng giải thích: “Dựa cảm nguy hiểm của tôi nói cho tôi biết, nơi này có chút vấn đề, thời gian này, tôi phải cực kỳ thận trọng, không thể xảy ra bất kỳ sơ suất nào.”
“Đợi tôi loại từ tất cả tai họa ngầm, xác nhận an toàn xong là đêm nay chúng ta có thể hưởng thụ thời gian vui vẻ này rồi.”
Không biết vì sao, giọng điệu của Bovard lại dịu dàng hơn rất nhiều so với trước kia khi đối mặt với Paulina, lại càng sẵn lòng giải thích, giống như cảm tình và không gian mà đối phương đặc biệt chuẩn bị cho hắn đã chạm trúng linh hồn hắn, khiến cho hắn bất giác bị hấp dẫn mà muốn lấy lòng đối phương.
Bovard Pompeiro vừa dứt lời thì một con quỷ nhỏ rời khỏi phòng ngủ chính, đi điều tra các phòng bên cạnh.
Nó lần lượt thay đổi các phòng, đi đến cuối hành lang, xuyên qua tủ quần áo, chui vào từng ngóc ngách.
Giây tiếp theo, nó thấy một bóng người bị trói rất chặt, miệng bị bịt kín.
Bóng người kia mặc một bộ váy ngủ màu trắng nhạt, váy áo xộc xệch để lộ ra một mảng da lớn, cô ta có khuôn mặt xinh đẹp, khí chất trang nhã, thân hình đầy đặn, giống như một quả mọng chín đỏ, người đó chính là Paulina!
Con quỷ nhỏ có khuôn mặt méo mó phát ra một tiếng chét chói tai, bay vù vào trong lòng Bovard Pompeiro, ôm lấy ngực hắn bắt đầu hút, vừa hút vừa truyền tải cho vật chủ thấy cảnh tượng mà mình nhìn thấy.
Sắc mặt của Bovard Pompeiro lập tức thay đổi, hắn hiểu rõ mình đã rơi vào cạm bẫy, bị mai phục.
May mắn là bản thân hắn rất cẩn thận, sớm tìm ra tai họa ngầm!
Thân thể của liên lạc viên của tổ chức ‘Tội nhân’ này chợt tối sầm lại, cả người hòa vào cái bóng, giống như mãng xà bò vào bóng đen bên cạnh vách tường.
Năng lực ẩn nấp của ‘Bóng đen mai táng’ không giống với năng lực ẩn náu trong bóng tối của rất nhiều người phi phàm khác, cái sau chủ yếu lợi dụng bóng tối và tính chất không hấp thụ ánh sáng để che giấu thân thể, mà hắn là lợi dụng năng lực, chuyển hóa thân thể thành cái bóng, thật sự trở thành một phần của cái bóng, giống như những sinh vật đặc thù sống trong hoàn cảnh như này, nhưng dễ bước làm từ khu vực bóng đen vào không gian dị độ.
Giờ khắc này, Bovard Pompeiro tự như chìm vào biển không ánh sáng, mà thân thể hắn giãn nở ra, giống như những giọt nước màu đen hòa vào nhau.
Hắn chạy như điên về phía căn phòng ở cuối hành lang kia.
Hắn muốn giải cứu Paulina, muốn đưa cô ta thoát khỏi phố Terrace.
Hắn có tính chiếm hữu quá mức đối với ‘Người đẹp mỹ vị’ này.
Trong lúc Bovard di chuyển trong bóng tối, hắn đột nhiên nghe thấy tách một tiếng.
Đèn tường khí gas chợt bùng sáng, lửa ngồi đầy bên trong quả cầu thủy tinh, chiếu ra ánh sáng màu vàng nhạt.
Toàn bộ đèn khí gas treo hai bên tường hành lang biến thành mặt trời thu nhỏ, xua tan bóng tối nơi này.
Trên mặt sàn chỉ còn lại một bóng đen hình người vặn vẹo như mãng xà.
Jenna dựa vào ‘Nói dối’ biến thành nữ hầu đi từ phòng bên cạnh ra, ném một ngọn lửa màu đen về phía cái bóng của Bovard Pompeiro.
Liên lạc viên của tổ chức ‘Tội nhân’ này lập tức cảm giác được sự suy yếu và đau đớn từ sâu bên trong linh hồn.
Hắn không do dự sử dụng ‘Hoán đổi bóng’.
Bên trong căn nhà số 20 phố Terrace, tất cả người hầu và quản gia của Paulina đều đã trở thành tín đồ của túc mệnh thần phục sứ giả Bovard Pompeiro, cái bóng của bọn họ đều có thể bị hoán đổi!
Bên trong phòng của một nữ hầu thường xuyên đi theo bên người Paulina, cái bóng của con người đột nhiên vặn vẹo, xảy ra biến hóa.
Cái bóng đen chợt đứng lên và trở nên dày hơn, hiện ra bóng dáng của Bovard Pompeiro.
Mà trên hành lang, cái bóng đang bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt nhanh chóng biến mất không thấy, bên trong phòng, thân thể của nữ hầu kia giật giật mấy cái, từ lỗ mũi, lỗ tai, miệng và khóe mắt đều chảy ra một chút lửa màu đen, rất nhanh sau đó cô ta yên tính trở lại, kết thúc sinh mệnh.
Bovard Pompeiro dựa vào hiệu quả của ‘Hoán đổi bóng’, lại sử dụng một năng lực khế ước khác.
Hắn chạy như điên về phía trước, kéo ra mấy chục đến cả trăm ‘ảo ảnh’.
‘Ảo ảnh’ không ngừng lóe lên, thay đổi vị trí, khiến cho Jenna không thể tập trung lại càng khó phân biệt.
Trong nháy mắt, một chuỗi bóng dáng của Bovard Pompeiro tiến vào căn phòng có Paulina đang bị trói, mở cánh cửa tủ quần áo ra.
Trong mắt Paulina là bất ngờ, là khát vọng, là mong chờ, cô ta nhìn tay phải của Bovard bóng loáng giống như phủ một lớp kim loại, trở nên cực kỳ sắc bén.
Trong phút chốc, liên lạc viên của tổ chức ‘Tội nhân’ này đã cắt đứt dây thừng, muốn mang theo Paulina cố gắng thoát phá vòng vây.
Hắn có tổng cộng tám năng lực khế ước, còn một cái chưa từng được sử dụng.
Ngay khi dây thừng lỏng ra, Paulina bất giác nhớ tới những lần bị Bovard ngược đại, cảm giác đau đớn tựa như khắc sâu trong trí não ào ào tuôn ra.
Thù hận như nước lũ không thể ngăn chặn được điên cuồng dâng lên trong lòng cô ta, cô ta muốn kẻ từng tổn thương mình phải chịu sự trừng phạt của vận mệnh.
Cô ta lập tức nâng tay phải lên.
Hồi chuông cảnh báo điên cuồng vang lên trong đầu Bovard, hắn có dự cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Nhưng mà, ở khoảng cách này, phản ứng của bất kỳ ai cũng không thể nhanh hơn ‘Thuật điện quang’ được.
Lòng bàn tay Paulina phun ra một lượng lớn tia điện quang màu trắng bạc, roet roẹt nhắm vào người Bovard, thân thể hắn bị tê liệt trong giây lát, ngay cả suy nghĩ cũng giống như bị điện quang nuốt chửng, tạm thời không thể sử dụng được năng lực.
Franka trong dáng vẻ của Paulina đã bước vào khoảng cách bán kính trong vòng năm thước, cô giơ ‘Nhẫn trừng phạt’ đã đeo từ trước đó, nhắm thẳng về phía mục tiêu.
Trong mắt cô chợt lóe một tia chớp, cả người Bovard chợt hơi ngửa ra sau, linh hồn đau đớn như bị xé rách, nhất thời khó có thể suy nghĩ được.
“Đâm thủng tinh thần!”
Bốp!
Jenna chạy rất nhanh đến bên cạnh mục tiêu, trước khi Bovard dựa vào năng lực nhẫn nại của ‘Khổ tu sĩ’ để khôi phục, cô nắm chặt nắm tay, dùng sức nện mạnh vào sau mang tai của Bovard.
Liên lạc viên của tổ chức ‘Tội nhân’ này lập tức hôn mê bất tỉnh.
Trước khi Bovard hoàn toàn mất ý thức, hắn thấy một đôi giày da buộc dây màu đen, tai nghe thấy một giọng nói trào phúng: “Tao không cần tự ra tay cũng đối phó được với mày.”
Bovard giãy giụa thoát khỏi bóng tối, tỉnh táo lại.
Thứ đầu tiên đầu vào mắt hắn là một cái cẳng chân trái đeo giày da buộc dây màu đen đang gác lên đùi phải, sau đó, hắn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi tựa lưng trên ghế sô pha đơn, hai tay để lên hai bên tay vịn của ghế.
Bovard theo bản năng muốn sử dụng năng lực nhưng toàn bộ suy nghĩ trong đầu lại giống như giẫm phải vũng bùn, không có chút phản ứng nào.
Giây tiếp theo, hắn mới chú ý thấy hai chân mình đã biến thành chân bò, trên người bọc một lớp da bò màu nâu.
‘Thuật tạo súc’, Bovard nháy mắt hiểu rõ tình cảnh hiện tại của mình, tiếp theo hắn thấy một người đàn ông trẻ tuổi có mái tóc màu vàng kim xen lẫn đen đang thản nhiên mở cái túi màu xanh xám mà hắn vốn giấu trong túi áo trong ra.
Cái này... Bovard theo bản năng nín thở, hy vọng đối phương có thể lấy món vật phẩm kia ra.
Rất nhanh, hắn thấy người thanh niên trẻ tuổi kia lấy ra một đồng xu bằng vàng trị giá 5 đồng Fil có một mặt khắc nổi hình chim mặt trời từ trong cái túi màu xanh xám ra.
Đúng vậy! Chính là nó! Bovard mong chờ diễn biến tiếp theo sắp sửa xảy ra.
Cùng lúc đó, hắn tập trung tinh thần, ngưng tụ lực chú ý, bắt đầu quan sát vận thế của đối phương.
Đây là một trong số ít năng lực không bị ‘Thuật tạo súc’ hạn chế.
Khuôn mặt của Bovard trong đầu bò chất phác kia chợt dại ra.
Hắn thấy kẻ địch có đủ loại vận thế, thấy tầng tầng lớp lớp màu sắc chồng chất lên nhau không ngừng vận chuyển.
Một cơn đau nhức chợt truyền thẳng vào não bộ Bovard, hắn theo bản năng nhắm mắt lại, cảm giác niêm mạc nóng rực, một chất lỏng nhuốm đẫm máu chậm rãi chảy từ trong mắt ra.
Bovard giống như nhìn thẳng vào thứ không nên nhìn, đau nhức vừa mới giảm bớt đôi chút, hắn lại nghe thấy thanh niên trẻ tuổi kia cười nói:
“Anh đang mong chờ tôi cầm vào đồng tiền vàng xui xẻo này, bị đổi vận thế một cách bị động, trở nên xui vẻo, nhờ đó có thể giúp cho anh thoát khỏi khốn cảnh này sao?”
Đối phương biết ‘Thuật đổi vận’ lại còn có thể dùng ‘Thuật tạo súc’, đối phương thuộc về tổ chức khác cũng tín ngưỡng túc mệnh, hay là... Trong đầu Bovard Pompeiro lập tức xuất hiện một cái tên: Lumen Lee?
Lumen dường như nhìn ra suy nghĩ của Bovard, cậu cười như không cười, nói: “Tôi nghĩ anh vẫn luôn đề phòng tôi chứ.”
Đáy lòng Bovard trầm xuống, coi như chết tâm chờ đợi may mắn, ngay sau đó, hắn định dùng linh tính để chấn động không khí bên trong tấm da bò, mơ hồ niệm ra tôn danh của vị kia.
Nhưng mà, hắn rất nhanh phát hiện ra linh tính của mình cận kề điểm khô kiệt, tinh thần cực kỳ suy yếu, ngay cả việc tụng niệm cũng không thể làm được.
“Nếu anh đã hiểu rõ tình cảnh của mình thì có thể trả lời câu hỏi của tôi rồi chứ.” Lumen mỉm cười nói.
Bovard theo bản năng há miệng, nhưng lại chỉ phát ra tiếng bò rống.
Hắn có một loại xúc động muốn giao lưu với đối phương, nhưng chỉ có thể phát ra tiếng ùm bò.
Jenna mặc trang phục lính đánh thuê dành cho nữ mang đến một chiếc máy đánh chữ với kết cấu bằng đồng thau, đặt xuống trước mặt Bovard.
Đây là đề nghị của Franka.
Không cần phải lo lắng đến chuyện sau khi Bovard Pompeiro bị ‘Thuật tạo súc’ biến thành bò không thể trả lời được câu hỏi, chỉ cần hắn không phải kẻ thất học, có chỉ số thông minh nhất định, là có thể đánh bàn phím để soạn ra đáp án, nhược điểm duy nhất là tốc độ không thể nhanh được.
Nhìn thấy con bò đực không tính là quá lớn ngồi hai chân sau xuống đất, khó khăn đưa hai cái móng chân trước đặt lên trên bàn phím máy đánh chữ trước mặt, Franka ẩn thân ở bên cạnh để chuẩn bị ngăn cản hành vi mất lý trí của đối phương bất kỳ lúc nào, không khỏi thầm lẩm bẩm một câu: Đúng là nhìn không biết là người hay là bò đang ngồi trước máy đánh chữ gõ phím nữa.
Lumen liếc mắt nhìn Bovard một cái, hỏi thẳng: “Nhà Sanson đang ở đâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận