Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 1086: Thai Phong

Minh!
Cuồng phong gào thét lướt qua, khiến cửa sổ và cửa chính loảng xoảng rung động, cây cối run lẩy bẩy, cành lá đổ rạp về một phía.
Cư dân ven bờ biển Cường Bạo đều có kinh nghiệm phong phú ứng đối thời tiết gió lốc, họ đều đóng chặt cửa sổ, dán giấy niêm phong đan xen lên, tránh ở những nơi xa ban công và cửa sổ.
Dù là như thế, nghe tiếng phần phật rung động bên ngoài, thỉnh thoảng là tiếng gió rít bén nhọn, cảm nhận được nhà cửa khẽ run rẩy, bọn hắn vẫn không nén được lo âu và sợ hãi, còn đám người lang thang thì đã trốn vào giáo đường hoặc viện tế bần.
Thủy triều lên xuống, thỉnh thoảng đập tung lên bầu trời trên biển, thân ảnh Lumen mang mũ trùm, mặc áo choàng đen hiện ra giữa cuồng phong.
Quần áo hắn bị thổi bay phấp phới, mũ trùm của hắn sắp không giữ được.
Hắn không có năng lực bay lượn cùng trôi nổi, đánh giá thấy vân tường tầng tầng bao quanh khu vực cốt lõi của Thai Phong, không cách nào tìm được tọa độ Linh giới sau cùng trong hoàn cảnh hỗn loạn, chỉ có thể dùng thấy tức đoạt được.
Sau đó, hắn kích phát ấn ký màu đen trên vai phải, "Truyền tống" đến chỗ sâu của Thai Phong.
Cùng lúc đó, tại khu vực hắn vốn ở, một lượng lớn giọt nước bị cuồng phong cuốn tới giữa không trung ngưng kết thành băng, nhiệt độ chợt hạ xuống.
Chỗ sâu của Thai Phong, thân ảnh Lumen vừa hiện ra, luồng gió gào thét chụp về phía hắn tựa như đoàn tàu hơi nước chạy như điên, hung mãnh đến gần như hình thành thực chất.
Lumen thuận thế bị thổi bay, trong hoàn cảnh trời đất tối sầm, thế giới tựa như sắp hủy diệt này, lại lần nữa dựa vào phương thức thấy tức đoạt được để "Truyền tống" đi tới nơi sâu hơn của Thai Phong.
Nơi hắn đi qua, lại là nước mưa ngưng tụ thành băng, dày đặc lít nhít.
Sau mấy lần như thế, hắn cuối cùng đã tới đích:
Mắt bão của Thai Phong!
Cuồng phong dường như tan biến trong thoáng chốc, nơi trên cao thậm chí còn có thể trông thấy bầu trời xanh thẳm.
Lumen không có thời gian tán thưởng sự đặc thù nơi này, đôi mắt lam nhạt mà trong veo bỗng nhiên nhuốm màu đen sắt.
Giữa lúc rơi xuống với tốc độ cao, hắn nhanh chóng quan sát vân tường xung quanh, kết cấu cốt lõi của Thai Phong.
"Trinh sát nhược điểm"!
Thai Phong cũng có nhược điểm!
Chỉ trong mấy giây, Lumen đang rơi xuống đã nhìn thấy mấy mảng lớn có màu sắc ảm đạm.
Nhược điểm của Thai Phong không chỉ có một chỗ.
Lumen lại lần nữa sử dụng "Truyền tống" đi tới gần mảng ảm đạm lớn nhất, dùng thái độ kẻ bề trên nhìn về phía nó.
Đến bước này, nếu đổi lại là Danh sách 3 thuần túy của đường tắt "Thợ Săn", việc hoàn thành chuyện kế tiếp thật ra tương đối khó khăn. Coi như thật sự có thể chuyên dùng bạo phá cùng "Thu hoạch" thông qua việc nhắm vào nhược điểm để phá hủy kết cấu cốt lõi của Thai Phong, Thai Phong cũng không nhất định sẽ cứ thế tiêu tán, nó có khả năng tái lập và tăng cường, đến lúc đó, thời tiết cũng sẽ không thay đổi trong thời gian ngắn.
Nhưng đối với "Bất Lão Ma Nữ" mà nói, tại sao phải dùng biện pháp thô bạo như vậy? Vả lại hiệu quả chưa hẳn đã tốt.
Lumen đang bắt đầu rơi xuống lấy ra một chiếc gương, chiếu rọi mảng ảm đạm kia trên vân tường cùng gió lốc ra.
Điều này dĩ nhiên không phải vì nguyền rủa nhược điểm, hoàn thành thu hoạch, nguyền rủa của "Ma Nữ" không thể nhắm vào vật vô linh tính. Việc Lumen muốn làm rất đơn giản, đó chính là cưỡng ép chuyển dời nhược điểm của Thai Phong, chỗ yếu ớt trong kết cấu cốt lõi vào bên trong thế giới trong gương.
Đây cũng là một loại phá hoại, đồng thời còn có thể lặp lại nhiều lần trong thời gian ngắn.
Lumen giơ tay phải lên, trong lúc rơi xuống, dùng tốc độ cao vuốt ve mặt kính.
Tiếng răng rắc vang lên, chiếc gương trang điểm kia dường như không chịu nổi gánh nặng, sắp sửa nứt ra.
Lumen không chút do dự rót một lượng lớn linh tính vào, cưỡng ép kéo mảng vân tường kia, mảng gió lốc kia rơi vào thế giới trong gương.
Khi một khu vực như vậy đột nhiên trống không, tấm gương trong tay Lumen nứt ra nhiều vết.
Cùng lúc đó, kết cấu cốt lõi của Thai Phong bắt đầu vỡ vụn, vân tường từng mảng từng mảng tản ra.
Lumen sử dụng "Truyền tống" cùng năng lực kéo sự vật vào thế giới trong gương, tiếp tục phá hoại những điểm yếu kết cấu khác, không cho Thai Phong cơ hội tái tổ hợp.
Đến cuối cùng, vân tường và gió lốc bị đẩy vào thế giới trong gương càng ngày càng nhiều.
Trên đường ven biển gần cơn bão này nhất, một số người đang ở trong phòng quan sát tình hình mặt biển đột nhiên phát hiện cuồng phong yếu đi, sóng biển nhấp nhô giảm bớt.
Nơi xa, tầng mây bao quanh cùng cuồng phong tựa như tiến vào một cái phễu, không ngừng trút xuống một nơi nào đó, vô cùng hùng vĩ.
Đám người thấy cảnh này vừa nháy mắt, liền không hiểu sao cảm giác tầng mây bị gió lốc bao phủ lại thiếu đi một mảng giữa không trung.
Từng mảng, từng mảng, lại một mảng.
Phanh, phanh, ầm!
Một phần gương bên trong phòng của bọn hắn bỗng nhiên vỡ tan, có gió thổi ra, nhưng không tính là đặc biệt mãnh liệt.
Đây là tàn dư của những cơn gió trong thế giới trong gương, đã trốn khỏi sự lạc lối, vượt đường xa tới, ngẫu nhiên lựa chọn đích đến.
Lại qua mười mấy giây, tại khu vực bị Thai Phong ảnh hưởng này, bầu trời dần dần quang đãng.
Nhìn bầu trời xanh thẳm không mây, Lumen cấp tốc rơi về phía mặt biển.
Hắn dùng một lần "Truyền tống", trực tiếp xuất hiện trên mặt biển xanh thẳm, dưới chân có thêm một tảng băng nổi thật dày.
Dưới sự liên kết linh hoạt của những sợi tơ nhện vô hình, tinh trụ tím pha xanh, lông vũ tử diễm, tinh thạch thiết cốt, huyết dịch có màu sắc đậm nhạt khác biệt, nhánh cây cháy đen, nước trong nhìn qua không có gì kỳ lạ, dồn dập bay ra từ trong "Bọc hành lý Lữ khách", thoát ly vật chứa ban đầu, hội tụ trong một chiếc ly thủy tinh.
Giữa lúc vô thanh vô tức, chất lỏng màu tím đã thành hình bắt đầu cháy rừng rực, khiến thủy tinh hòa tan, nhỏ giọt xuống dưới.
Lumen bưng lấy khối chất lỏng đang bùng cháy này, đưa nó đến bên miệng, uống vào.
Cả người hắn bỗng chốc bị nhóm lửa, bao gồm cả hắn trong gương.
Ầm ầm!
Giữa không trung mây đen trùng điệp, có tia chớp chân thực, mưa đá chờ các sự vật ngưng tụ ra, bị trạng thái của Lumen hấp dẫn, bổ về phía hắn.
Lúc này, thông tin Linh giới của khu vực này còn chưa hoàn toàn thay đổi, vẫn còn một phần tương ứng với Thai Phong. Thông tin về việc Lumen chỉ dựa vào năng lực bản thân đã thay đổi thời tiết này đang nhanh chóng hội tụ vào.
Điều này khiến Lumen có liên hệ cực mạnh với khu vực này, với Linh giới tương ứng.
Ầm ầm!
Tia chớp đánh xuống, mưa đá bén nhọn đập xuống, đủ loại thời tiết cực đoan trong phạm vi nhỏ đột kích, đều xé rách và phá hủy Lumen vẫn đang thiêu đốt. Lumen cảm nhận được nỗi đau đớn kịch liệt trên cả ba phương diện thân thể, tâm trí và linh hồn, suy nghĩ dần dần mơ hồ, phảng phất muốn bay vào mảnh Linh giới của khu vực này.
Mảnh Linh giới của khu vực này kháng cự sự dung nhập tinh thần và ý thức của Lumen, bởi vì hắn là kẻ phá hoại, là người thay đổi, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ bị bài trừ.
Lúc này, trong suy nghĩ mơ hồ, Lumen nghe thấy từng giọng nói, chúng đến từ Aurore, đến từ Franca, đến từ Jenna, đến từ rất nhiều 'neo'.
Thân thể của hắn bị xé rách, vỡ vụn, biến thành tro tàn, bao gồm cả hắn trong gương và hắn đang ngủ say ẩn trong gương.
Một giây sau, bên trong tro tàn hài cốt ấy, một đóa hỏa diễm tím pha xanh lơ lửng dấy lên, lung la lung lay.
Ngọn lửa này cấp tốc bành trướng và trở nên kịch liệt, bên trong rèn luyện ra từng sợi xương cốt màu đen sắt, từng mảng từng mảng ký hiệu và hoa văn phức tạp không thể diễn tả đan vào nhau.
Chúng nó dần dần tạo thành một thân thể cao năm sáu mét, giống như Cự nhân Hỏa diễm trong truyền thuyết giáng lâm hiện thực.
Ngay sau đó, gương mặt Lumen ngưng tụ ra, mặc dù mang màu đen sắt, lấp lóe ánh kim loại, nhưng vẫn có thể nhìn ra được dung mạo anh tuấn và khí chất dương cương.
Hắn còn mọc ra mái tóc màu đỏ máu, từng sợi từng sợi đều to dài như mãng xà, phần đỉnh hoặc là con ngươi đen trắng rõ ràng đang chuyển động, hoặc là cái miệng mở ra có răng độc.
Hình dáng sinh vật thần thoại hoàn chỉnh!
Hình dáng sinh vật thần thoại hỗn hợp đặc thù của một phần "Ma Nữ"!
Giờ khắc này, Lumen loáng thoáng cảm ứng được vật thể hình cờ xí "0 01" cùng bóng đen cực đại chiếm cứ tại chỗ giếng cổ sâu kia.
Đây đều là những sự vật có liên hệ mật thiết với hắn, đứng ở đỉnh của đường tắt. Cái trước tương đối rõ ràng hơn, cái sau vô cùng mơ hồ, dường như được bao phủ bởi từng tầng sương mù trắng xám.
Mặt khác, còn có ba ánh nhìn chăm chú cách không chiếu tới, nhưng Lumen không phát hiện được bọn chúng là ai, đến từ nơi nào.
Loại cảm ứng ảo giác này thoáng qua rồi biến mất, thân thể Lumen nhanh chóng thu nhỏ lại, ngọn lửa tím pha xanh bên ngoài thân cũng biến mất theo.
Một giây sau, hắn biến trở về hình dáng nam giới loài người, toàn thân trên dưới đều tràn đầy vẻ nam tính và khí chất dương cương:
Thân cao đã vượt qua hai mét, da màu đồng cổ, từng khối cơ bắp không chỉ rõ ràng, tràn ngập cảm giác sức mạnh, cảm giác bùng nổ, mà đường cong còn trôi chảy, hình dáng ưu mỹ, giống như tác phẩm kiệt xuất nhất của nhà điêu khắc.
Dung mạo của hắn càng thêm anh tuấn, càng thêm sắc bén, đôi mắt lam nhạt sâu hơn một chút, nhưng chi tiết ngũ quan lại vô cùng đẹp đẽ, mang theo vài phần nhu hòa, làm tan đi một chút cảm giác công kích.
Lumen đưa mắt nhìn về phía trước, vùng biển này đã ngưng tụ thành một tầng băng thật dày, óng ánh, có thể trông thấy dòng nước xanh thẳm đang khuấy động mãnh liệt ở phía dưới.
"Bọc hành lý Lữ khách" ở nơi xa trên tầng băng, bằng không cho dù là vật đặc chế của tiên sinh "Ngu Giả", dưới ánh nhìn chăm chú của vị tồn tại vĩ đại này, cũng sẽ bị tổn hại trong Liệt Diễm đốt cháy và tai họa thời tiết vừa rồi.
Sợi tơ nhện vô hình kéo một cái, "Bọc hành lý Lữ khách" bay trở về tay Lumen. Lumen lấy ra quần áo sạch để thay, mặc lên người, lại giống như người lớn đang cố mặc đồ trẻ con.
Thân ảnh của hắn chợt tan biến, chỉ để lại từng tảng băng nổi vỡ vụn.
Nơi khô hạn nhiệt độ cao.
Thấy nữ vu lấy đi huyết dịch người chết, mọi người vừa sợ vừa hiếu kỳ vây xem ở nơi xa, không thiếu tín đồ đi tìm giáo sĩ. Đột nhiên, tiếng sấm ầm ầm rền vang.
Bọn hắn vô thức ngẩng đầu lên, nhìn về phía trên cao, phát hiện không biết từ lúc nào mây đen đã giăng kín, bầu trời trở nên có chút âm u.
Lạch cạch!
Một giọt nước mưa đập vào đôi môi khô khốc của một người đang vây xem.
Hắn ngạc nhiên giơ hai tay lên, la lớn:
"Trời mưa rồi, trời sắp mưa rồi!"
Phía nam vương quốc Haagenti.
Các cư dân đang ở trong phòng lo lắng trận bão tuyết nếu tiếp tục sẽ đè sập mái nhà, đang cân nhắc có nên bất chấp nguy hiểm, đi dọn dẹp trước một ít không.
Đúng lúc này, bọn hắn trông thấy từng sợi nắng trong suốt xuyên qua kính cửa sổ, chiếu vào phòng.
Chuyện này... Các cư dân nhanh chóng chạy vội tới cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Những đám mây đen từng khối thống trị bầu trời đều đã tiêu tan, Mặt Trời không quá ấm áp lại một lần nữa chiếu rọi lên mặt đất.
Tuyết rơi như lông ngỗng giữa không trung càng ngày càng nhỏ, cho đến khi không còn thấy nữa.
Ầm ầm!
Trong thời tiết giông bão, rất ít người dám ra khỏi cửa, bọn trẻ con núp bên cạnh cha mẹ, sợ hãi đến không dám ngủ.
Cha mẹ của bọn hắn thì lo lắng tiếp sau đó sẽ có mưa lớn và nước lũ.
Trong tâm trạng như vậy, bọn hắn chợt phát hiện, tia chớp dường như đã một khoảng thời gian không rạch ngang bầu trời, tiếng sấm ầm ầm không biết đã biến mất từ lúc nào.
Trier, trong biệt thự xa hoa.
Từng đoàn từng đoàn ánh lửa tím pha xanh bay vào, ngưng tụ thành Lumen anh tuấn thẳng tắp trước mặt Franca, Jenna, Anthony và Ludwig.
"Lại cao lớn hơn rồi..."
Franca ngẩng đầu lên, đánh giá mấy giây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận