Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 10: Ba loại vật phẩm

Sau khi kiểm tra xong trạng thái thân thể, Lumen cân nhắc một chút rồi đi chậm rãi đi sát cạnh tường hành lang rộng rãi.

Trong quá trình này, cậu gần như thả lỏng đầu óc, không suy nghĩ, không phân tích, chỉ quan tâm liệu mình có thể bị mặt gương toàn thân bằng bạc đặt ở cuối hành lang sâu thăm kia chiếu trúng không.

Cuối cùng, Lumen dừng lại theo bản năng.

Cậu hy vọng có thể lợi dụng định luật tụ hợp củ đặc tính phi phàm và sự mẫn cảm đối với vận mệnh của ‘Thợ săn vận mệnh’ để giúp mình tìm ra căn phòng đằng sau cánh cửa ánh sao ‘Thích hợp’ với mình nhất.

Ở đây có lẽ sẽ tồn tại vật phẩm cấp cao thuộc con đường ‘Thợ săn’, thậm chí là nguyên liệu chính của ma dược ‘Kỵ sĩ thiết huyết’.

Nhìn cánh cửa nửa trong suốt được ngưng tụ từ một vùng ánh sao lấp lánh ở bên cạnh người kia, Lumen hạ thấp giọng, hỏi:

“Termiporus, anh cảm thấy nơi này sẽ ẩn chứa nguy hiểm rất lớn không?”

Có kinh nghiệm từ sự kiện ‘Trường phái Chân lý’, Lumen càng thêm đề phòng và cảnh giác vị Thiên sứ thuộc lĩnh vực túc mệnh này, nhưng điều này không có nghĩa là cậu sẽ hoàn toàn không tham khảo ý kiến của đối phương, chỉ cần tìm đúng trường hợp, đúng điều kiện tiên quyết, Termiporus vẫn có thể đưa ra ý kiến có ích.

Giống như hiện tại, có cô ‘Ma thuật sư’ ở bên ngoài, Termiporus gần như không có hy vọng thoát khỏi phong ấn, cái chết hoặc dị biến xảy ra trên người mình sẽ chỉ khiến cho hắn cảm thấy tồi tệ hơn, trong trường hợp này, nhìn chung hắn sẽ đưa ra một vài gợi ý nhất định đối với nguy hiểm.

Lumen không thể tự nhìn thấy thay đổi trong vận mệnh của bản thân, nhưng Termiporus có thể nhìn thấy cậu!

Termiporus vẫn giữ im lặng, không trả lời câu hỏi của Lumen.

Lumen không thất vọng, mà đặt bàn tay phải vẫn ở trong trạng thái kích phát hơi thở còn sót lại của ‘Hoàng đế máu’, lên tay nắm cửa của cánh cửa ánh sao trước mặt.

Cậu chậm rãi vặn nắm cửa, dáng vẻ chuẩn bị đẩy cánh cửa ra, đồng thời chờ đợi Termiporus có phản ứng nhất định.

Cánh cửa ánh sao dần mở rộng, mà Termiporus không hề lên tiếng.

“Không có phản ứng cũng là một loại phản ứng! Điều này có nghĩa là mình có thể gánh chịu được nguy hiểm bên trong căn phòng này, hoặc là có lẽ mình sẽ được giúp đỡ.” Lumen bình tĩnh đẩy cánh cửa ánh sao kia ra, bước vào bóng tối u ám đang thống trị căn phòng phía sau cánh cửa.

Đột nhiên, một vệt lửa xanh trắng rực bùng lên, một thanh kiếm thẳng màu đen sắt rực lửa đang thiêu đốt dữ dội bổ xuống đầu cậu.

Lumen đã chuẩn bị cho bất kỳ trường hợp ngoài ý muốn nào, nhanh chóng kích phát ấn ký màu đen bên vai phải, thoáng hiện sang bên cạnh phòng.

Phập!

Thanh kiếm thẳng màu đen sắt được bao phủ bởi ngọn lửa xanh trắng rực cháy dữ dội kia bổ thẳng xuống mặt sàn ánh sao nửa trong suốt, tạo thành khe nứt rất sâu.

Bên trong khe nứt, một phần ánh sao chảy ra, trạng thái giống như nham thạch nóng chảy.

Nương theo ánh lửa vẩy ra xung quanh, Lumen thấy rõ kẻ tấn công mình là ai.

Đó là một chiếc áo giáp toàn thân bằng sắt đen, cao gần hai thước, vị trí con mắt bên dưới mặt nạ bảo hộ của áo giáp không có ánh lửa giống như sinh vật bất tử, mà là một khoảng tối, giống như căn bản không có người mặc nó.

Xoạt một tiếng, bộ áo giáp toàn thân bằng sắt đen này xoay người, hướng về phía Lumen, lại giơ cao thanh kiếm thẳng lớn được bao phủ bởi ngọn lửa xanh trắng rực cháy dữ dội.

Mà trước đó, đôi mắt màu xanh lam của Lumen đã biến thành màu đen sắt.

Cậu nhìn thấy nhược điểm của bộ áo giáp toàn thân dành cho người bán khổng lồ này, là vệt trắng bệch ở chỗ khớp nối.

Ngay khi thanh kiếm thẳng màu đan mang theo ánh lửa bổ tới, Lumen lại một lần nữa sử dụng ‘Truyền tống’, biến mất tại chỗ.

Phập một tiếng, đốm lửa màu xanh trắng rực bắn ra bốn phía, mà bóng dáng của Lumen lại nhanh chóng phác thảo ra sau lưng bộ áo giáp toàn thân màu đen sắt.

Cậu kéo căng người, vung nắm đấm phải được bao phủ trong ngọn lửa trắng rực.

Tiếng keeng quanh quẩn vang lên, một đấm này của Lumen dội thẳng vào điểm khớp nối giữa phần mũ giáp và thân giáp của bộ áo giáp toàn thân màu đen sắt.

“Thu gặt!”

Sau cú đấm thành công, Lumen lập tức lại ‘Truyền tống’ rời đi, tránh khỏi tầm chém của bộ áo giáp toàn thân màu đen sắt vừa xoay nửa người lại.

Cứ như vậy, cậu dựa vào ‘Truyền tống’ mang tính cơ động cao, không ngừng xuất hiện sau lưng mục tiêu, dùng ‘Thu gặt’ tấn công vào cùng một ví trí, tuyệt đối không tham lam, mỗi lần thoáng hiện đều chỉ đấm một cú.

Keeng! Keeng! Keeng!

Sau năm lần liên tục ‘Thu gặt’, bộ áo giáp toàn thân màu đen sắt chợt đứng bất động tại chỗ.

Vết nứt dữ tợn từ phần khớp nối giữa mũ giáp và thân giáp, cấp tốc lan tràn ra các phía, rất nhanh trải rộng khắp thân nó.

Răng rắc!

Bộ áo giáp toàn thân bằn sgắt đen này hoàn toàn nứt vỡ, từng mảnh từng mình ki loại vỡ ra, rơi xuống mặt sàn được ngưng tụ từ ánh sao, phát ra âm thanh lộp độp như tiếng mưa rơi.

Keeng, thanh kiếm thẳng lớn được bao phủ bởi ngọn lửa xanh trắng rực kia cũng rơi thẳng xuống mặt sàn.

“Bản thân nó không có trí tuệ, chuyển động cứng nhắc, cấp bậc mạnh hơn danh sách 6 nhưng chưa đến danh sách 5, nhưng lực công kích của thanh kiếm thẳng này cực kỳ cao, nếu mình bị chém trúng, ngoại trừ kịp thời sử dụng cái bóng hoạt hóa để thay thế, nếu không chắc chắn sẽ chết ngay tại chỗ, hoặc là mất cánh tay cái chân, may là đối phương không đánh trúng mình, à, thân nó cũng rất cứng rắn, thậm chí còn cứng hơn ‘Người thủ hộ’ mà mình gặp trong lễ mộng. Lumen vừa liếc mắt quan sát trạng thái vỡ nát của bộ áo giáp, vừa mượn ánh lửa còn sót lại trên thân thanh kiếm thẳng màu đen kia để đánh giá toàn bộ căn phòng, đề phòng chuyện ngoài ý muốn khác có thể xảy ra.

Nơi này khá trống trải, chỉ có một cái bệ đá trông như tế đàn, bên trên đặt một cái bình thủy tinh trong suốt không lớn, bên trong bình thủy tinh đựng vật thể màu vàng nhạt pha chút hồng đỏ ở trạng thái bán lỏng, trên đỉnh bình cắm một cái bấc màu đen khá to.

“Ngọn nó có hiệu quả thần kỳ sao?” Lumen đoán đơn giản, “Cũng không biết có tác dụng gì.”

Sau khi cơ bản đã xác định không có chuyện ngoài ý muốn nào khác nữa, lúc này, cậu mới hướng ánh mắt nhìn về phía áo giáp toàn thân sắt đen sụp thành đống mảnh vỡ.

Cậu phát hiện trong số mảnh vỡ có một tấm thuộc da kỳ quái.

Tấm thuộc da kia to chừng nửa cái khăn mặt, màu da trắng nõn, bề mặt nhẵn nhụi, cho dù nhìn từ xa cũng khiến cho Lumen cảm thấy nó cực kỳ quyến rũ, lúc trước có lẽ nằm trên cơ thể của một người phụ nữ xinh đẹp.

“Da người sao?” Lumen hơi nhíu mày, lẩm bẩm rồi bước tới đó.

Cậu không lập tức nhặt thanh kiếm thẳng màu đen với ngọn lửa bao bọc bên ngoài đã tắt hơn phân nửa và tấm da người trắng nõn mê người kia lên, mà lấy một con dao găm từ trong ‘Túi lữ hành’ ra.

Lumen dùng chuôi dao găm để khều tấm da kia, trải nó ra trước mắt.

Đập vào mắt cậu là vài từ đơn màu đen đầu tiên được viết bằng tiếng Hermes cổ:

“Tuyệt vọng.”

“Danh sách 4.”

Đột nhiên, Lumen cảm giác hô hấp trở nên nặng nề, đầu óc choáng váng, trạng thái thân thể chuyển biến kém đến mức có thể nhận thấy bằng mắt thường.

Cậu vội dời tầm mắt, và sử dụng con dao găm để khều tấm da nhẵn nhụi trắng nõn kia, nhét cả hai vào trong ‘Túi lữ hành’.

Cảm giác khó chịu cũng chậm rãi biến mất.

“Công thức điều chế ma dược ‘Ma nữ tuyệt vọng’ sao?” Lumen nhớ lại những gì mà mình vừa chứng kiến, cũng có suy đoán nhất định, “Tấm da viết công thức điều chế là trực tiếp cắt từ trên người của một vị ‘Ma nữ tuyệt vọng’, cho nên bản thân nó đã có đặc thù và nguy hiểm sao? Không hổ là bảo tàng từ thời vương triều Tudor, loại nào cũng có.”

Trong lúc suy nghĩ không ngừng xoay chuyển, tầm mắt của Lumen hướng tới thanh kiếm thẳng màu đen với ngọn lửa xanh rực trắng càng ngày càng yếu đi, không còn hừng hực như lúc vừa rồi nữa.

Cậu cân nhắc một lát, hiện tại cậu sẽ không mạo hiểm xác nhận năng lực, hiệu quả và tác động tiêu cực của vật phẩm này, mà gỡ ‘Túi lữ hành’ ra, chủ động trùm lên nó, đặt vào một góc không có các vật phẩm khác xung quanh.

Lumen lại dùng cách tương tự để đưa ngọn nến kỳ quái, đựng trong bình thủy tinh vào trong ‘Túi lữ hành’.

Cậu sẽ không thử nghiệm lung tung mà dự định đợi đến khi ra ngoài sẽ xin ý kiến cô ‘Ma thuật sư’ về tình hình của những vật phẩm này!

Sau khi xác nhận căn phòng này không còn gì khác, Lumen đi qua cánh cửa ánh sao, quay trở về hành lang rộng rãi sâu thẳm kia.

Cậu đang định tiếp tục dựa vào định luật tụ hợp đặc tính phi phàm và mẫn cảm đối với vận mệnh của ‘Thợ săn vận mệnh’ để lựa chọn căn phòng tiếp theo có thể thăm dò, thì một thanh âm hư ảo như đến từ chân trời, vang lên bên tai:

“Đối với cậu mà nói, các phòng khác đều rất nguy hiểm.”

Đây là giọng nói của cô ‘Ma thuật sư’.

Quả nhiên cô ấy và ngài ‘Người treo ngược’ đều đang quan sát… Ý của câu nói vừa rồi là chuyến thăm dò tạm dừng ở đây sao? Nội tâm Lumen nháy mắt bình tĩnh hơn rất nhiều.

Cậu suy nghĩ vài giây, quyết định sẽ làm một việc trước khi rời khỏi vùng không gian dị độ này.

Cậu di chuyển chậm rãi từ bên cạnh, từng chút một đi vòng tới chiếc gương toàn thân bằng bạc ở cuối hành lang, tinh thần vẫn luôn tập trung cao độ, chỉ cần nghe thấy lời ngăn cản của cô ‘Ma thuật sư’, cậu sẽ lập tức xoay người rời khỏi đây.

Mãi cho đến khi cậu tới bên cạnh chiếc gương toàn thân bằng bạc kia, cô ‘Ma thuật sư’ vẫn không lên tiếng ngăn cản cậu.

Lumen hít một hơi thật sâu, thận trọng đưa bàn tay phải về phía mặt trước của chiếc gương toàn thân bằng bạc kia.

Cậu không biết nếu chỉ chiếu rọi một bàn tay, liệu mặt gương toàn thân bằng bạc kia có lại bị kích phát dị thường hay không.

Trong lúc bàn tay chậm rãi di chuyển đến gần, thần kinh của Lumen vẫn luôn căng chặt.

Cuối cùng, cậu ấn tay lên mặt gương, cảm giác được bề mặt vừa cứng rắn lại vừa mỏng manh, lạnh như băng.

Ngay sau đó, Lumen kích phát năng lực khế ước đến từ ‘Jack đẫm máu’, ‘Dấu ấn gương’!”

Cậu muốn thử xem, sau khi trở ra bên ngoài, liệu còn có thể cảm ứng được dấu ấn để lại trong mảnh không gian bí ẩn này hay không.

Màu máu từ lòng bàn tay cậu thấm vào mặt kính, hình thành một ảnh ngược.

Trong lúc chờ đợi, trong đầu Lumen đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ:

“Liệu chuyện mình gặp phải vừa rồi có trùng với tác động tiêu cực do khế ước ‘Dấu ấn gương’ mang lại hay không? Cái này quả thuật thuộc về phạm trù sự kiện nguy hiểm dị thường và quỷ dị liên quan đến gương.

Chỉ trong nháy mắt, Lumen đã lưu xong ‘Dấu ấn gương’.

Làm xong chuyện này, cậu bắt đầu quay trở về theo tuyến đường lúc đến, ven đường luôn tránh khu vực có thể bị mặt gương toàn thân bằng bạc kia chiếu tới, giẫm từng bước lên bậc cầu thang bằng gỗ hướng lên trên.

Không lâu sau, trước mắt Lumen sáng ngời, cậu thấy đèn treo tường và ánh lửa ảm đạm ở hai bên sườn khoang thuyền.

Cậu ‘quay trở về’ con thuyền ‘Kẻ báo thù u lam’.

Lumen đi tới bên hông của boong tàu trước, cậu còn chưa kịp mở miệng nhờ cô ‘Ma thuật sư’ giúp mình lấy ba món vật phẩm vừa thu hoạch được từ trong ‘Túi lữ hành’ ra và thực hiện bước ‘Giám định’ tương ứng, chợt nghe thấy vị nắm giữ lá bài ẩn chính Major Arcana này cười nói:

“Không hổ là ‘Thợ săn’ có cấp bậc Thiên sứ giả và hơi thở còn sót lại của Tudor, một lần lấy được cả ba món vật phẩm liên quan chặt chẽ với ‘Thợ săn’ và ‘Ma nữ’.”

“Thanh kiếm thẳng này là thứ mà cậu mong chờ, nó được chế từ đặc tính phi phàm ‘Kỵ sĩ thiết huyết’.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận