Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 481: Thứ gì đó trong rương da

Anthony Reid không dùng hai tay không để tìm kiếm vật phẩm trên từng khối thi thể của tướng quân Phillip mà xé đôi tấm áo choàng rách nát ra, quấn bên ngoài tay, tránh tiếp xúc trực tiếp.
“Tìm được rồi…” Hắn đang định nói ngắn gọn những thu hoạch vừa rồi, lại bị Lumen cắt lời.
Tốc độ nói của Lumen rất nhanh, thái độ cũng rất rõ ràng: “Chúng tôi chuẩn bị lẻn đến rìa vùng sương mù màu xám bao phủ xung quanh thành phố kia, anh có muốn đi theo không?” Mí mắt của Anthony Reid hơi nhảy lên một cái nói: “Đi.” Hắn biết, với tình huống hiện tại, nếu hắn tách khỏi đội, hành động một mình, rất có khả năng hắn sẽ chết chỉ sau vài giây, điều này còn phụ thuộc vào việc tiếng gào thét điên cuồng khủng bố kia có lại truyền đến hay không.
Lumen không vội hỏi đối phương thu hoạch được vật phẩm gì trên người tướng quân Phillip, hai tay cậu nắm lấy bả vai của Jenna và Anthony, đồng thời ra hiệu cho Franka kéo cổ áo của mình.
Ấn ký màu đen ở vị trí bên vai phải của cậu chợt lóe lên một tia sáng u ám.
Bóng dáng của bốn người lập tức biến mất, ‘Truyền tống’ thẳng đến rìa thành phố lớn bị tàn phá kia, ‘Truyền tống’ đến vùng sương mù màu xám ở phía trước.
Nhìn thấy tức đạt được.
Sau đó, Lumen thử bước vào vùng sương mù màu xám kia, không thấy xuất hiện tình huống phong ấn ở ngực bị kích phát.
Điều này có nghĩa là nhóm người Franka có thể đi qua mà không cần hắn mang theo vào.
Olsen giống như con gấu đói đi từ phía sau nhìn Gardner Martin không đội mũ áo giáp, bên trong đôi mắt màu nâu đỏ giống như có các tia sáng khác nhau lập lòe và chuyển động.
Cũng chỉ trong một hai giây sau đó, hắn xác định được lớp phòng ngự yếu ớt nhất trí mạng nhất của Gardner Martin.
Cho dù không thể một kích giết chết được đối phương thì sau khi đối phương bị thương, ‘Áo giáp ngạo mạn’ cũng sẽ cắn trả, siết chết người mặc ở ngay bên trong nó!
Tay phải của Olsen lặng lẽ đút vào túi quần rồi lại rút ra, ngón trỏ và ngón cái kẹp một viên đạn màu vàng óng.
Quả cầu lửa đỏ đậm gần chuyển thành màu trắng rực nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, và bị khống chế chỉ phát nổ theo hướng và mục tiêu được chỉ định.
Sóng xung kích cuồng bạo đẩy mạnh viên đạn trong lòng bàn tay Olsen, để cho nó phát ra tiếng nổ đùng đoàng bắn ra ngoài, nhắm thẳng vào cái gáy của Gardner Martin.
Đúng lúc này, Gardner Martin lảo đảo một cái, cả người đổ về phía trước, vừa lúc tránh kịp viên đạn kia.
Gần như cùng lúc, bốn phía xung quanh bị ánh sáng ban mai thần thánh chiếu sáng.
Bên trong ánh sáng ban mai thần thánh, bên ngoài thân Olsen chợt phun ra một làn khói đen, giống như xác sống bị bao phủ bởi ánh sáng mặt trời do ‘Người tịnh hóa’ tạo ra.
Hắn theo bản năng nhắm mắt lại, giống như không thể chịu được ánh sáng chói chang như vậy.
Mà Gardner Martin vừa đổ về phía trước kia đã không còn vẻ yếu ớt như lúc trước nữa, vẻ mặt lạnh lùng ánh mắt càng thêm sắc bén, hắn xoay người, đội mũ áo giáp lên đầu.
Ngay sau đó, cả người hắn chợt ‘Bùng cháy’ hóa thành một ngọn giáo lửa màu trắng rực, vù một tiếng bay ra ngoài, đâm vào giữa trán của ‘Giám sát’ Olsen.
Năng lực chống chịu lửa cháy và nóng chảy của Olsen rất mạnh, tuy xương sọ bị cháy đen nhưng vẫn không bị ngọn giáo lửa trắng rực đâm xuyên qua đầu, chủ yếu bị thương tổn do chấn động mạnh.
Ánh lửa tiêu tán, bóng dáng của Gardner Martin thoát khỏi ngọn giáo lửa đang thiêu đốt, nắm đấm bọc trong lớp áo giáp màu trắng bạc, vung lên giữa không trung, đánh về phía đầu của Olsen.
Cổ của Olsen tự đứt lìa, kéo theo xương sống đầm đìa máu phi lên trên không.
Diễn biến này khiến cho một đấm vỡ sọ của Gardner Martin bị thất bại, thân thể lại một lần nữa đứng ở trên mặt đất.
Nhưng mà, ở bên một bàn tay khác của hắn không biết từ khi nào lại ngưng tụ ra một thanh kiếm ánh sáng khổng lồ sắc bén.
Cả người Gardner Martin khụy xuống, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, cắm thanh kiếm khổng lồ này vào sâu trong bùn đất màu đen.
Một trận gió bão khủng khiếp chợt nổi lên, một lượng lớn mảnh vỡ ánh sáng cuốn lên không trung, thổi quét qua khu vực này.
Khoảng cách cần thiết để ‘Áo giáp ngạo mạn’ lại một lần nữa ngưng tụ ra ‘Kiếm thần hi’, chế tạo ra ‘Cơn bão ánh sáng’ ngắn hơn rất nhiều so với danh sách 6 ‘Kỵ sĩ bình minh’ bình thường, mà lúc này so với lần trước Gardner Martin sử dụng cũng chỉ mới qua một hai phút.
Ánh mắt của Olsen chỉ còn lại một cái đầu với chòm râu rậm rạp màu nâu đỏ, chợt cứng đờ lại, hắn đang định kết hợp với ngọn giáo lửa màu trắng rực, lao về phương xa để chạy trốn.
Nhưng cơn bão đánh đánh úp tới, hắn đã bị ánh sáng nuốt chửng hoàn toàn.
Đợi đến khi ‘Cơn bão ánh sáng’ hơi lắng xuống, thân thể Olsen đã xuất hiện nhiều vết thương lớn nhỏ, nghiêm trọng nhất là vị trí ngực bị đâm thủng, xé toạc nội tạng của hắn, mà cái đầu kéo theo xương sống đầm đìa máu lơ lửng giữa không trung kia, cho dù là con mặt, hay là mũi đều bị mảnh vỡ ánh sáng phá hủy, xương sọ bị rạn nứt, bằng mắt thường có thể nhìn thấy óc bên trong đã bị bóp méo và biến thành màu đen.
Gardner Martin đã điều chỉnh trạng thái của bản thân thật tốt, trước tiên tạo ra mấy chục quả cầu lửa màu đỏ đậm gần chuyển thành màu trắng rực lơ lửng xung quanh thân.
Chúng nó gào thét bay ra, lần lượt lao vào đầu của Olsen đã gần như hôn mê bất tỉnh.
Trong tiếng nổ ầm ầm liên hoàn, cái đầu kéo theo đoạn xương sống đầm đìa máu kia bị nổ tung, mảnh vỡ và chất lỏng bắn ra khắp nơi.
Gardner Martin giơ tay kéo lớp giáo che mặt lên, nhìn thân thể không đầu của Olsen ngã rầm xuống đất, nhìn vô số mảnh xương sọ đã không nhìn ra hình dạng ban đầu, khẽ cười, nói:
“Tao vẫn luôn cảm thấy mày rất kỳ quái, lần này đúng lúc có cơ hội để thử, không ngờ mày thật sự ra tay với tao.” “Như vậy cũng tốt, vừa loại trừ được một mối họa ngầm, lại vừa triệt tiêu được nguyền rủa cắn trả của ‘Áo giáp ngạo mạn’.” Vừa rồi hắn cố ý thể hiện trạng thái của mình không tốt, lại để lộ ra một số chi tiết có vấn đề, cũng là để dẫn Olsen mắc câu.
Biểu hiệu suy yếu quá đơn giản ngược lại càng dễ khiến cho đối phương cảnh giác và nghi ngờ.
Sau khi cảm thán một câu, Gardner đi về phía cái rương bằng da loại nhỏ màu nâu bị vứt lăn lóc dưới đất, gần như bị vỡ vụn kia.
Hắn vẫn luôn tò mò không biết bên trong cái rương này của Olsen rốt cuộc chứa cái gì, nhưng đối phương không chịu cho hắn biết đáp án, luôn dùng lời đe dọa để ứng phó, hiện tại, hắn có thể tự mở ra nhìn rồi.
Gardner Martin tháo khóa của chiếc rương da ra, để mở nó ngay trước mặt mình.
Bên trong chứa một cái đầu.
Đó là một cái đầu có đường nét ngũ quan thâm thúy, đôi mắt màu nâu hơi đỏ, mái tóc đen hơi hỗn loạn, thái dương có mấy sợi tóc bạc, đườn cong rõ ràng, trên khuôn mặt cũng không tính là gầy yếu dính đầy máu.
Đây là Gardner Martin!
Đây là đầu của chính Gardner Martin !
… Sau khi đám người Lumen đi xuyên qua tầng ngoài cùng của màn sương mù màu xám, thì giống như giữa trưa chuyển tới chạng vạng, trước mặt chỉ là một mảng tối đen, những tòa nhà không cân xứng xung quanh, cho dù là bên trái cao, bên phải thấp, hay là giống như bị người tưới đầy máu tươi đều lặng lẽ nửa dung nhập vào trong bóng tối ảm đạm.
Càng đi xa, càng tới gần tòa cung điện nửa đổ nát có mái nhọn cao ngất tới tầng mây thì tình trạng của thành phố càng thiệt hại nghiêm trọng hơn, tựa như bị người khổng lồ đấm một quyền vào khu vực đó, bị sóng xung kích tàn sát bừa bãi xung quanh.
Lumen không thể nhìn thấy rõ từng chi tiết, thứ nhất là ánh sáng không đủ, thứ hai là khoảng cách quá xa, những tòa nhà ở giữa với đủ loại kiểu dáng nếu không phải ở xung quanh cung điện thì kiến trúc của nó cũng thật sự quá cao lớn, cho dù có sập thì đống đổ nát để lại cũng giống như một hòn núi nhỏ, mấy người bọn họ căn bản không có khả năng nhìn thấy cảnh tượng tương ứng ở ven thành phố.
“Chúng ta phải tìm một chỗ gần khu vực này để ẩn náu.” Franka nhìn xung quanh một vòng, trong lòng hoàn toàn không có ý tưởng xâm nhập kỷ đệ tứ Trier.
Bốn người bọn họ đang ở trên một con phố hẹp, nhà hai bên đường gần đến mức người sống trong nhà chỉ cần mở cửa sổ, với tay ra ngoài là gần như có thể bắt tay nhau được.
Hầu hết các căn nhà ở nơi này đều giống như phải hứng chịu một trận địa chấn dữ dội, hoặc tầng dưới cùng bị sụp đổ, ‘Ngồi’ thẳng ở trên đó, hoặc xuất hiện khe nứt lớn, rung lắc nhưng vẫn không sụp đổ.
Jenna chú ý đến một ngôi nhà được coi là còn nguyên vẹn nhất trong con phố này, nó được sơn màu đen như sắt, cửa sổ bên trái có hình vòm, bên phải là hình vuông, một bên có rất nhiều hình vẽ bậy màu đỏ sậm, một bên lại rất sạch sẽ, bên trong các khe hở thậm chí còn không có cỏ dại mọc.
Ngoại trừ hai vị trí dễ thấy nhất thì căn nhà này còn có rất nhiều chi tiết không cân xứng, những vết nứt chạy dài như con rết khổng lồ chủ yếu rải rác phía bên trái của căn nhà.
“Đi vào căn nhà đó được không?” Jenna thử hỏi.
Lumen lắc đầu: “Càng quá nguyên vẹn, càng có khả năng tồn tại dị thường, ai biết được hiện tại tình huống của dân chúng kỷ đệ tứ Trier như thế nào.” “Chúng ta vẫn nên tìm một căn nhà đã sụp đổ hoàn toàn, trốn sau lưng nó, ít nhất những gì bên trong đều đã bị vùi lấp.” “Được.” Franka đồng ý với lựa chọn của Lumen.
Ở kỷ đệ tứ Trier, cô cũng không có cách nào hoàn thành được “Ma kính bói toán’.
Chẳng bao lâu, đám người Lumen đi tới đoạn giữa con phố, rồi đi vòng qua một căn nhà màu đỏ bị sụp đổ hoàn toàn lẳng lặng nằm trong đêm tối, ẩn nấp phía sau nó.
Mãi đến lúc này, Anthony Reid mới có cơ hội nhổ ‘Mũi tên khát máu’ cắm ở trước ngực, trả cho Jenna.
Tiếp theo, hắn mở một nửa tấm áo choàng màu đen nhuốm máu ra mặt đất, triển lãm những gì mà mình thu hoạch được.
Tổng cộng có ba loại vật phẩm :
Một là chiếc sáo Gudi được làm bằng xương cẳng tay đã biến thành màu đen được chế tạo rất thô sơ, mặt trên có mấy lỗ thủn màu đỏ sậm, hai đầu được đục rỗng.
Thứ hai là một chiếc hộp gỗ được sơn màu tối, thể tích không quá lớn, có thể nhét vào bên trong túi, hai bên trái phải sườn hộp có một cái lỗ lớn, được che bằng một lớp màng da như ‘Bức màn’.
Thứ ba là rất nhiều tiền vàng, tiền bạc và tiền đồng.
Anthony Reid chỉ vào chiếc sáo Gudi nói: “Cái này được hình thành từ những đốm sáng xuất hiện trên thi thể của Phillip, tụ về xương cẳng tay của hắn, dường như có vật vô hình lắng đọng trên bề mặt của nó.” Đặc tính phi phàm ‘Chuyên gia âm mưu’ hoặc ‘Kẻ thu gặt’ kết hợp với xương cẳng tay của chính mình, đây là kết quả cửa sự kết hợp với sức mạnh ban ân ‘Người đã chết’ sao? Lumen khẽ gật đầu.
Bởi vì trước đó Phillip đều không có cơ hội để đánh trả, cho nên cậu cũng không thể xác định được rốt cuộc vị tướng quân này là danh sách 6 ‘Chuyên gia âm mưu’ hay là danh sách 5 ‘Kẻ thu gặt’, chỉ có thể từ hành vi chế tạo ra không ít quạ lửa màu đỏ đậm gần chuyển thành màu trắng rực, mà phán đoán hắn ở trên con đường ‘Thợ săn’, hơn nữa đã qua danh sách 7.
Nếu là cái sau, Lumen sẽ rất may mắn vì mình có được nguyên liệu chính để thăng cấp, nhưng rắc rối là, cái này đã bị pha trộn với sức mạnh ban ân của Tà thần, không có cách nào dùng trực tiếp để điều chế ma dược.
“Thứ lắng đọng lại là ô nhiễm của Tà thần, anh không đụng trực tiếp vào nó là một lựa chọn sáng suốt đấy.” Lumen cũng mượn chuyện này mà nhắc nhở Anthony một câu.
Ở trong phong ấn dưới lòng đất này, sức mạnh ban ân Tà thần không có cách nào quay trở về cơ thể mẹ.
“Cái này được tìm thấy trên người Phillip…” Anthony vừa chỉ vào cái hộp gỗ nhỏ sẫm màu kia, còn chưa nói xong thì chợt nghe thấy tiếng gào thét điên cuồng thô bạo từ phía xa xôi truyền đến.
Lần này, cả bốn người bọn họ đã đi vào màn sương màu màu xám nên chỉ xuất hiện tình trạng choáng váng, không phải chịu ảnh hưởng khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận