Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 5: ‘Kẻ cướp đoạt’

“Kẻ tham ăn?” Lumen dùng giọng điệu vô cùng khẳng định, nói: “Khá phù hợp với hình tượng.”

Ludwig không nhìn ra lời trào phúng ẩn ý của cậu, mà tự giới thiệu ngắn gọn:

“Tại danh sách này, đói khát thật sự trở thành một phần thân thể của chúng tôi, khiến chúng tôi quay chung quanh nó, cho phép xảy ra rất nhiều tiến hóa.”

“Có những tiến hóa nào?” Lumen lo lắng Ludwig sẽ miêu tả giống như danh sách ‘Kẻ lưu lạc’, chỉ nói một câu như vậy với ‘Kẻ tham ăn’, cho nên mới chủ động hỏi.

Ludwig tạm dừng vài giây, để nuốt thức ăn trong miệng.

Tiếp theo, hắn lại nhét một miếng bánh chanh nhỏ vào miệng, vừa nhai vừa đáp:

“Nội tạng có lợi cho tiêu hóa thức ăn và hấp thụ năng lượng hơn, răng nanh cứng hơn, có lực hơn, lực cắn xé, và sức ăn cũng vượt mức bình thường rất nhiều.

“Cái này có thể giúp chúng tôi tăng hiệu suất thu hoạch sức mạnh khác nhau từ thức ăn, hơn nữa, không cần sợ ảnh hưởng từ thức ăn có độc tố, virus và vi khuẩn.”

“Nói cách khác, cho dù là kịch độc, chỉ cần cậu coi nó là thức ăn, dùng miệng để nhai, cậu sẽ không bị tử vong do trúng độc đâu nhỉ?” Lumen đột nhiên cảm thấy Ludwig rất thích hợp làm ‘Trợ thủ’ cho ‘Dược sư’.

Ludwig uống ngụm sữa, lắc đầu:

“Không thể vượt qua giới hạn nhất định, rất nhiều ‘Kẻ tham ăn’ cũng bởi vì ăn uống bừa bãi mà chết.”

Chẳng lẽ nhóc không ăn bừa bãi hay sao? Lumen thầm cười nhạo một câu.

Đồng thời, cậu âm thầm cảm thán:

Người này vẫn khá thành thật, phần lớn thời điểm quả thật giống một đứa trẻ, cho nên mới quên kháng nghị mình hỏi thêm nhiều câu.

Ludwig buông chai sữa thủy tinh xuống, cầm một hộp bánh bích quy lên.

Trong tiếng nhai răng rắc giòn tan, hắn tiếp tục nói:

“Tương ứng với danh sách 7 là ‘Mỹ thực gia’.”

“Đến cấp bậc này, chúng tôi sẽ có năng lực ăn và tiêu hóa thức ăn mạnh hơn, có thể nhận ra nguyên liệu nào có thể ăn, cái nào không thể ăn, nguyên liệu nào có thể mang lại thay đổi đặc biệt, nguyên liệu nào cần kết hợp với thứ khác mới có tác dụng.”

Lumen nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi nói:

“Chiết xuất thông tin tương ứng từ thức ăn là một trong những năng lực của ‘Mỹ thực gia’ sao?”

Năng lực này đã giúp Lumen không ít.

“Ừ.” Ludwig đội mũ ngủ cotton dày màu vàng ngoan ngoãn gật đầu.

Hắn không giải thích chi tiết về năng lực tương ứng.

“Tuy ‘Mỹ thực gia’ rất hữu dụng, nhưng tôi cảm giác ở danh sách này, mấy nhóc vẫn thiếu năng lực chiến đấu, ừ, có lẽ ‘Kẻ lưu lạc’ cho nhóc chút năng lực ẩu đả đấy.” Lumen đứng ở góc độ của mình để đánh giá.

Ludwig không giải thích, cũng lười giải thích, vẫn tập trung vào thức ăn trong miêng và thức ăn ngon tiếp theo sẽ vào miệng.

Hắn bóc vỏ một viên kẹo trọn, bỏ vào trong miệng, trên mặt lộ vẻ hưởng thụ:

“Lên cao hơn, cũng chính là danh sách 6 mà các chú nói, gọi là ‘Đầu bếp’.”

“Tôi còn tưởng rằng nó được gọi là ‘Bậc thầy điều chế rượu’ chứ.” Lumen trêu ghẹo một câu.

Ludwig cũng nghiêm túc ngẫm nghĩ rồi nói:

“Phạm vi bao hàm của ‘Đầu bếp’ rộng hơn, cũng không phải chỉ có thể điều chế rượu.”

Lumen trầm ngâm suy nghĩ rồi gật đầu:

“Năng lực của ‘Đầu bếp’ là lợi dụng nguyên liệu nấu ăn đặc biệt, để chế ra thức ăn, đồ điểm tâm, đồ uống và rượu có tác dụng thần kỳ sao?

Ludwig đã thể hiện năng lực này quá nhiều lần.

Ludwig bất giác lộ vẻ đắc ý:

“Đúng vậy, bởi vì mỗi vị ‘Đầu bếp’ sẽ thu được nguyên liệu nấu ăn khác nhau, chế ra các món ăn khác nhau nên sẽ có đặc tính cụ thể và năng lực cũng không giống nhau.”

“Điều chung của nhóm ‘Đầu bếp’ là đều có năng lực xử lý nguyên liệu nấu ăn xuất sắc, cái này bao gồm cả kỹ thuật cắt, xẻ, bổ và tìm điểm yếu.”

Con đường ‘Mỹ thực gia’ đến danh sách này mới được tính là có năng lực chiến đấu thật sự, nhưng ‘Đầu bếp’ tương tự như ‘Người chịu khế’, năng lực chiến đấu thực tế lại được quyết định bởi sự kết hợp của bản thân, cao thì rất cao, thấp thì rất thấp, Lumen liên tưởng tới ‘Người chịu khế’, tò mò hỏi:

“Đầu bếp’ có bị hạn chế số lượng hiệu quả mang tính vĩnh cửu đạt được thông qua thức ăn thần kỳ hay không?”

Về phần tác động tiêu cục, Lumen đã được trải nghiệm qua món ‘Phi lê cá đá chanh’:

Dựa vào nguyên liệu nấu ăn và thành phẩm khác nhau, thức ăn hoặc rượu thần kỳ sẽ mang đến tác động tiêu cực khác nhau, những tổng thể rõ ràng yếu hơn ‘Người chịu khế’.

“Không có.” Ludwig nhanh chóng lắc đầu, “Chỉ cần hoàn toàn chấp nhận đói khát, chấp nhận sự tham lam thì không giới hạn số lượng.”

Chuyện này… Số lượng quá cao cũng khá đáng sợ, nhưng điều này có nghĩa là số lượng tác động tiêu cực cũng không bị hạn chế, cho dù mỗi một loại đều không bằng ‘Người chịu khế’, nhưng chồng chất lâu dài, lượng biến thành chất, Lumen cân nhắc một hồi, nhìn Ludwig cơ bản đã ăn xong bữa ăn, nói:

“Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cũng chính là lần tôi thấy nhóc đang ăn con chuột, lúc đó nhóc là ‘Kẻ tham ăn’ hay là ‘Mỹ thực gia’?”

Ludwig cũng không giấu diếm:

“Mỹ thực gia.”

Quả thật, sau đó hắn luôn bình phẩm thức ăn nọ kia, Lumen suy nghĩ một chút rồi nói:

“Lần ăn sâu Batins đen đó, nhóc khôi phục lại cấp bậc ‘Đầu bếp’ đúng không?”

Ludwig ‘ừ’ một tiếng:

“Vốn chỉ còn thiếu chút nữa, ăn ba con sâu Batins đen là đủ rồi.”

“Danh sách kế tiếp là cái gì?” Lumen kéo chủ đề về đúng quỹ đạo.

Ludwig nghiêm túc đào bới ký ức của mình:

“Là ‘Kẻ cướp đoạt’.”

“Kẻ cướp đoạt?” Lumen chợt liên tưởng đến ‘Viên đạn cướp đoạt’ lấy được từ chỗ Jebus.

Nó đến từ giao dịch với giáo phái Tà thần thuộc con đường ‘Mỹ thực gia’ sao?

Ludwig nghĩ Lumen đang đợi hắn giải thích năng lực ‘Kẻ cướp đoạt’, nhớ lại, nói:

“Kẻ cướp đoạt’ có thể cướp được đến ba loại năng lực của mục tiêu trong một khoảng thời gian nhất định, nếu sau đó còn ăn luôn một phần máu thịt của mục tiêu, có thể đạt được một loại năng lực trong số đó mang tính vĩnh cửu, trừ khi hắn lại uống ma dược lần nữa, hoặc là giết chết tôi, không, ‘Kẻ cướp đoạt’ tương ứng.”

“Lên đến ‘Kẻ cướp đoạt’, phổ món ăn của chúng tôi sẽ trở nên rộng hơn, rất nhiều trước kia không thể ăn, hiện tại có thể ăn, trước kia không có cách nào ăn được, hiện tại cũng có biện pháp để ăn được.”

“Thử ví dụ?” Lumen không thể xác định được liên tưởng của mình

“Đúng vậy.” Ludwig cực kỳ thành thật nói.

Lumen lấy ‘Viên đạn cướp đoạt’ có bề mặt bóng mờ từ trong ‘Túi lữ hành’ ra, đặt nó lên mặt bàn:

“Cái này đến từ ‘Kẻ cướp đoạt’ sao?”

Ánh mặt của Ludwig đột nhiên rực sáng:

“Đúng vậy.”

Nhóc vội vàng nói:

“Tôi, tôi có thể chọn nó làm phần thưởng không? Tôi bỏ đặc tính phi phàm kia!”

“Tôi cảm thấy đặc tính phi phàm quý hơn nó đấy.” Lumen cố ý nói lời khách sáo.

Ludwig khổ sở, nói với giọng luyến tiếc, nói:

“Nhưng chỉ có thể chọn một.”

“Hiện tại tôi lại không thể ăn thẳng đặc tính phi phàm, chỉ có thể sử dụng nó để chế tạo một ít thức ăn.”

Như vậy sao… Lumen nhìn Ludwig, sắp xếp từ ngữ, nói:

“Nhóc phải ăn bao nhiêu nữa mới có thể khôi phục lại thành ‘Kẻ cướp đoạt’?”

“Càng về sau càng khó, không thể chỉ trông chờ vào tích lũy số lượng được, còn cần nguồn thức ăn có năng lượng cao và thích hợp hơn.” Ludwig chỉ vào ‘Viên đạn cướp đoạt’ kia, nói “Tôi ít nhất phải ăn hai trăm viên đạn như vậy mới có thể khôi phục thành ‘Kẻ cướp đoạt’.”

Lumen bật cười, như ác ma thì thầm hỏi:

“Còn nếu ăn trực tiếp ‘Kẻ cướp đoạt’ chế tạo ra viên đạn này thì sao?”

“Có thể lập tức khôi phục!” Ánh mắt của Ludwig trở nên sáng ngời dị thường.

Nụ cười của Lumen càng trở nên rõ ràng:

“Có vẻ năng lực chủ động tiến công của cậu không mạnh cho lắm, tôi có thể giúp cậu thu hoạch những loại vật phẩm này, bắt người phi phàm tương ứng, nhưng trước khi tôi trở thành bán thần, cậu cần nghe tôi nói, nhận chỉ huy của tôi, bồi dưỡng độ ăn ý giữa chúng ta.”

“Đây là lời hứa của tôi, cậu chỉ cần hoàn thành giao dịch này, được chứ?”

Ludwig do dự một lúc mứi miễn cưỡng gật đầu, nói:

“Thành giao.”

Phù, bình tĩnh… đây mới chỉ là bắt đầu ‘Thuần phục’, chưa phải kết thúc, giai đoạn ở giữa còn rất dài,

“Trước kia nhóc đi theo vị nào?”

“Không cần nói cho tôi biết tôn danh, chỉ tìm đại một danh từ mô tả, giống như ‘Mẫu thân vĩ đại’ chẳng hạn.”

Ludwig giật mình ngơ ngác.

Vẻ mặt của hắn thay đổi vài lần, đột nhiên chảy nước mắt, gào khóc giống như trẻ nhỏ:

“Tôi, tôi không nhớ rõ!”.”

“Tôi quên, tôi quên toàn bộ rồi.”

Nghe thấy tiếng kêu khóc của hắn, Lugano khoác áo khoác dày, đi từ phòng dành cho khách ra.

Vị ‘Bác sĩ’ này liếc mắt thấy Lumen, vừa khó hiểu lại nghi hoặc hỏi:

“Sao hắn lại khóc thế?”

Đây vẫn là quái vật khủng bố ở trong ‘Lễ mộng’ sao?

Lumen cười cười:

“Tôi đang cho hắn xem đồ ăn ngon mà chưa cho hắn ăn.”

“Được rồi.” Lugano nghi hoặc nhìn người này lại nhìn người kia vài lần, cuối cùng vẫn lý trí lựa chọn quay trở về phòng của mình.

Bởi vì sự xuất hiện ngắn ngủi của hắn, Lumen nhớ tới vật phẩm tương tự, nảy sinh ý nghĩ nguy hiểm nào đó.

Cậu lôi đoạn cuống rốn Omi Bella từ trong ‘Túi lữ hành’ ra, ‘Xin ý kiến’ của Ludwig đang dần ngừng nức nở:

“Nó có thể sử dụng để chế ra loại thức ăn hay rượu gì không?”

Đoạn cuống rốn của đứa con của ‘Mẫu thân vĩ đại’ này vốn được cho rằng chỉ có thể dùng để làm nguyên liệu thi pháp hoặc chế tạo thuốc phù chú, làm nguyên liêu phụ trợ cho vật phẩm thần kỳ, vũ khí phi phàm, mà hiện tại, Lumen lại cảm thấy ‘Mỹ thực gia’ có lẽ sẽ có cái nhìn khác.

Ludwig nhìn đoạn cuống rốn Omi Bella, liếm môi nói:

“Có thể chế ra ba loại thức ăn có tác dụng thần kỳ khác nhau.”

“Một loại thức ăn có tác dụng có thể chữa khỏi hoàn toàn bệnh vô sinh.”

“Cái này thì không cần.” Lumen buồn cười hỏi, “Tác dụng của hai loại thức ăn khác gì sao?”

Ludwig rất chuyên nghiệp nói:

“Một loại có thể cho chú năng lực tự chữa lành cực mạnh, nhưng không bằng ‘Quỷ hút máu’.

“Còn một loại.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận