Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 399: Cây khoai ma (Nhân sâm)

Bóng người cao gậy kia tuy kinh hoàng nhưng cũng kịp thời phản ứng lại.
Đầu gối của hắn chợt tung ra, lao nhanh đến mức giống như có thể tạo ra tàn ảnh, đánh về phía Lumen.
Tay phải không cầm cây cỏ kỳ dị kia vươn ra ngoài, toàn bộ móng tay của hắn đều dài ra thêm một đoạn, bề mặt phủ kiến ký hiệu và hoa văn thần bí, thoạt nhìn có vẻ rất cứng rắn và sắc bén.
Mà bóng tối xung quanh Lumen giống như có sự sống, tập hợp, liên kết lại tạo thành một sợi dây xích tối đen, ý đồ muốn quấn quanh người cậu, khống chế cậu ngay tại chỗ.
Lumen đứng bất động tại chỗ, liếc mắt nhìn bóng người đang dùng tốc độ cực nhanh lao về phía mình, cậu khẽ ‘Hừ’ một tiếng.
Hai luồng tia sáng màu trắng lập tức bay ra khỏi lỗ mũi cậu, đâm thẳng vào mục tiêu căn bản còn chưa kịp tránh né.
Bóng người cao gầy kia lập tức hôn mê bất tình, đổ gục trên mặt đất.
Sợi dây xích ngưng tụ từ bóng đêm cũng tan rã theo.
“Hắn thế mà lại không chạy, ngược lại muốn tấn công mình sao.” Lumen đã thay đổi một khuôn mặt mới, cười lắc đầu.
Cậu dùng ‘Du hành xuyên qua linh giới’ dịch chuyển tới đây chính là không để cho mục tiêu phát hiện ra sự dị thường và nguy hiểm, đợi cho khoảng cách của hai bên chỉ còn cách nhau hai đến ba thước, lúc đó cho dù đối phương muốn chạy trốn thì cũng trốn không nổi, không thể tránh khỏi ‘Thuật hừ hà’, kết quả tệ nhất cũng là lưỡng bại câu thương.
Cho nên, Lumen mới nhàn nhã nói một tiếng ‘Chào hỏi’, nếu đối phương nguyện ý phối hợp, trả lời đàng hoàng thì cậu cũng không cần phải chiến đấu.
Việc này rất giống với một câu nói thường xuyên xuất hiện với tần suất cao trong ‘Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn’:
Dùng thái độ tốt để làm cho người khác phục tùng!
Lumen cẩn thận quan sát vài giây, xác nhận bóng người cao gầy kia thật sự bị hôn mê.
Hắn ngồi xổm xuống dưới, kiểm tra cây cỏ dại kỳ dị có bộ rẻ màu đỏ như máu này, phát hiện chúng nó ngoại trừ là linh tính vượt quá mức so với các giống thực vật khác thì không có gì đặc biệt cả.
Lumen suy nghĩ một chút, rồi nhấc bóng người cao gầy kia lên, dùng sức rung vài cái.
Đợi đối phương chuẩn bị tỉnh lại, cậu mới buông tay ra, lui về phía sau vài bước.
Từ cách chiến đấu vừa rồi, cậu bước đầu xác nhận đối phương là người phi phàm ở bậc trung trên con đường ‘Dược sư’, mà dựa theo những lời miêu tả trong cuốn sổ ghi chép vu thuật của Aurore, danh sách 7 của con đường này gọi là ‘Ma cà rồng, có nghĩa là con người sau mỗi lần uống ma dược tương ứng để thăng cấp, cuối cùng sẽ biến thành một chủng tộc khác, hình dạng của họ cũng bị thay đổi.
Aurore hiểu khá rõ về trạng thái cơ bản và năng lực của ‘Ma cà rồng’, bởi vì trong ‘Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn’ cũng có hai người được gọi là ‘Huyết tộc’, trong đó có là thành viên có biệt hiệu là ‘Hiệu trưởng’ thuộc nhóm ‘Học viện’.
Cho nên Lumen mới có thể đánh giá từ phản ứng và tốc độ của mục tiêu, cộng thêm việc móng tay của hắn đột nhiên dài ra một đoạn và loại năng lực pháp thuật có thể tạo được dây xích từ bóng đêm để đoán được đối phương là ‘Ma cà rồng’.
Nếu đã không phải ‘Bác sĩ tâm lý’, cũng không có loại vật phẩm kia thì hai bên không phải kẻ địch đúng nghĩa, có thể nói chuyện một cách thân thiện thì vẫn nên cố gắng trò chuyện thật thân thiện.
Bóng người cao gầy kia vừa tỉnh dậy thì lập tức nhảy dựng lên, ánh mắt đề phòng đánh giá bốn phía xung quanh, thấy một người trẻ tuổi có mái tóc màu vang, khuôn mặt tươi cười, mặc quần áo gọn gàng đứng bên cạnh giá treo cổ.
Hắn theo bản năng vừa định tấn công đối phương thì suy nghĩ trong đầu hơi đổi, lại cố gắng kiềm chế lại.
Đối phương rõ ràng có thể dễ dàng khống chế mình, nếu muốn giết thì đã giết, muốn bán thì đã bán rồi, nhưng lại không làm gì cả, ngược lại cứu mình tỉnh lại!
Điều này chứng minh một là đối phương tạm thời không có ác ý, hai là cho mình thấy đối phương có đủ thực lực cũng đủ tự tin, căn bản không sợ mình phản kháng và chạy trốn.
Bóng người cao gầy nhớ lại việc đối phương đột nhiên xuất hiện mà không để lại bất kỳ dấu hiệu nào và lồng ánh sáng trắng dị thường kia, cảm thấy cho dù là nam tước, thậm chí là tử tước của gia tộc ra tay thì cũng không thể tránh khỏi việc bị thua nhanh mà không có sức phản kháng giống như mình.
Kết hợp với việc hắn hoàn toàn không biết hai luồng ánh sáng trắng là năng lực gì, thuộc con đường nào, hắn nghi ngờ danh sách của vị trước mắt mình này có lẽ còn cao hơn dự tính của mình!
“Cậu muốn làm gì?” Bóng người cao gầy trầm giọng hỏi.
Lumen luôn trong trạng thái chuẩn bị sử dụng ‘Thuật hừ hà’ bất kỳ lúc nào, nhưng vẻ mặt lại thản nhiên:
“Anh là Ma cà rồng sao?”
“Huyết tộc.” Bóng người cao gầy kia nhấn mạnh.
Lumen ngẩng đầu nhìn mặt trăng ửng đỏ trên bầu trời, mỉm cười hỏi:
“Là người của gia tộc nào?”
Tuy cậu căn bản không biết đám ma cà rồng này chia thành bao nhiêu gia tộc lớn, gia tộc nào nổi tiếng, nhưng cũng không ngại tỏ ra giống như lão quái vật sống quá nhiều năm, cũng tích lũy được rất nhiều kiến thức.
Từ ánh mắt, ngôn ngữ cơ thể và giọng nói của bóng người cao gầy kia, cậu cảm giác đối phương đang rất sợ hãi, vì thế tiện đà sắm vai như vậy.
Cậu căn bản không thiếu đối tượng để bắt chước, trong đó có một người đúng là sống rất nhiều năm, chính là lão quái vật Amon.
“Tôi thuộc gia tộc Bruce.” Bóng người cao gầy kia không giấu nổi vẻ kiêu ngạo của mình, “Tôi tên là Lanno Bruce.”
Là gia tộc quái quỷ nào vậy? Hoàn toàn chưa từng nghe nói tới… Lumen khẽ gật đầu, nói:
“Là gia tộc Bruce.”
Cậu liếc nhìn cỏ dại kỳ dị trong tay Lanno một cái:
“Thứ này là gì?”
“Đây là khoai ma.” Lanno cảm thấy người phi phàm cường đại như thế này chắc chắn sẽ chướng mắt loại thực vật chỉ có thể coi là nguyên liệu có linh tính, nên cũng trả lời đầy đủ.
Anh không nên hỏi một câu trả lời một câu như vậy chứ, phải chủ động hơn mới phải, chủ động giải thích tác dụng của nó là gì, vì sao lại đào lên, anh như vậy thì tôi giữ hình tượng như thế nào đây? Lumen vừa oán thầm một câu, suy nghĩ trong đầu cũng thay đổi thật nhanh, nói:
“Anh cố ý tới đây lấy, là bởi vì loại cây này có tác dụng đối với sự khác thường nào đó của anh sao?”
Lanno do dự hai giây, cuối cùng cũng chịu khuất phục trước sự sợ hãi:
“Đúng vậy, tôi có thể dùng nó để điều chế nước thuốc có thể giúp tôi vượt qua trạng thái linh tính dâng trào mỗi khi trăng tròn.”
Trạng thái linh tính dâng trào… Lumen nhớ tới một nội dung trong cuốn sổ ghi chép vu thuật của Aurore:
Vị ‘Hiệu trưởng’ của nhóm ‘Học viện’ thuộc ‘Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn’ kia đã từng tìm kiếm biện pháp để giải quyết trạng thái linh tính dâng trào khi trăng tròn, nhưng không có kết quả.
Dựa theo lời miêu tả của vị huyết tọc kia, mấy năm trước, thủy tổ của chủng tộc cổ xưa này đã tỉnh lại, sau khi đoạt được binh quyền từ tay ‘Nữ Thần Đêm Tối’ thì trạng thái của tất cả thành viên của Huyết tộc vào mỗi kỳ trăng tròn đều không được ổn định.
Không giống với loại dị chủng sẽ bởi vậy mà phát điên, mất lý trí mà ngược lại đối với Huyết tộc, đây là một loại tăng trưởng, nhưng linh tính tưởng trưởng quá đột ngột, tựa như thủy triều vọt tới, vẫn tạo thành áp lực quá nặng đối với thân thể của ma cà rồng, một số thành viên thậm chí còn bởi vì linh cảm tăng quá nhiều trong thời gian ngắn ngửi mà xuất hiện trạng thái ảo giác hoặc là gặp nguy hiểm không cần thiết.
Lumen nhìn Lanno nói:
“Loại cây khoai ma này có thể ngăn chặn trạng thái linh tính dâng trào khi trăng tròn sao?”
“Tôi có quen biết mấy vị là Huyết tộc nhưng hình như bọn họ cũng không biết chuyện này.”
Cả ‘Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn’ cũng không biết!
Lanno không che giấu vẻ đắc ý của mình:
“Có lẽ tôi là người đầu tiên phát hiện ra điều này, khoai ma là một loại thực vật phát triển ở ngay phía dưới thi thể của người treo cổ, nơi đó phát ra một thứ thần lực nào đó đến từ lòng đất.”
Một loại thực vật có linh tính đến từ lòng đất sao? Lumen đăm chiêu suy nghĩ, hỏi:
“Làm sao anh phát hiện ra điều này?”
Thấy một người phi phàm cường đại như vậy cũng không biết lai lịch và tác dụng của cây khoai ma, nụ cười trên mặt Lanno càng thêm rõ ràng:
“Ban đầu nó chỉ là lời đồn, nói loại thực vật phát triển bên dưới thi thể của người bị treo cổ có thể điều trị được rất nhiều loại bệnh, cậu có biết, mỗi một Huyết tộc đều là ‘Dược sư’ không, tuy tôi không tin lời đồn này cho lắm, nhưng cảm thấy mình cũng có thể thử nghiệm một chút, nên cố tình kiếm cỏ khoai ma để điều chế nước thuốc, kết quả phát hiện nó có thể kiềm chế dao động linh tính.”
Lời đồn… lại là lời đồn sao? Lumen không khỏi nhíu mày:
“Anh có biết lời đồn này truyền từ đâu không?”
“Tôi không biết.” Lanno lắc đầu, “Ở Trier này có rất nhiều loại lời đồn mà, giống như mấy tháng gần đâu, tôi còn đang lo sợ đám dân chúng ngu dốt không có kiến thức kia đi tìm kiếm cỏ khoai ma sẽ phá hủy hệ sinh trưởng của bọn chúng, kết quả lại xuất hiện lời đồn mới, bọn họ lại bắt đầu tìm kiếm bánh mì dính máu người.”
Ở Trier này, muốn tìm ra được ngọn nguồn phát ra lời đồn quả thật là một chuyện vô cùng khó khăn… Lumen bất đắc dĩ lặng lẽ thở dài, ngược lại hỏi:
“Tại sao anh lại phải đào bùn đất nhiễm máu tươi của phạm nhân bị xử bắn đem chôn đến bên dưới giá treo cổ?”
Lanno lại khoe kết quả nghiên cứu của mình:
“Tôi phát hiện ra, cây khoai ma phát triển khá tốt bên dưới thi thể người bị treo cổ, nhưng không phải lúc nào cũng có phạm nhân vị treo cổ, cho nên tôi lấy máu tươi của phạm nhân bị tử hình khác đến chôn ở đó, cũng có thể giúp cho cây khoai ma phát triển tốt, hiệu quả tuy không tốt bằng, nhưng vẫn đủ dùng.”
Lumen chậm rãi gật đầu, sau đó cậu lại nghĩ tới một vấn đề:
“Ai đặt tên cho nó là cỏ khoai ma, ban đầu không phải lời đồn đấy chứ?”
Nhắc đến ‘Nghiệp vụ’ của mình, Lannao đĩnh đạc nói:
“Loại thực vật này đã được biết đến và đặt tên từ rất sớm nhưng không ai phát hiện ra giá trị của nó, nó là một loại nguyên liệu chứa linh tính, làm chất dẫn cho một số loại pháp thuật của tôi…”
Nói tới đây, Lanno đột nhiên giật mình:
“Tổ tiên của tôi, những ‘Dược sư’ vĩ đại, vì sao lại chưa từng thử dùng cỏ khoai ma để điều chế nước thuốc nhỉ? Bọn họ cũng bị giới hạn trong kiến thức về ma dược và có thể tự đi tìm nguyên liệu nền, dựa trên nguyên tắc để sáng tạo ra nhiều loại thuốc khác nhau…”
“Có lẽ bọn họ đã từng thử nhưng thời đó không có tình trạng linh tính dâng trào?”
Liệu có thể do linh tính dâng trào vào mỗi kỳ trăng tròn mang đến một loại sức mạnh thần kỳ nào đó cho cỏ khoai ma? Lumen không phải ‘Dược sư’, cũng không phải chuyên gia thần bí học, nên không thể đưa ra kết luận đúng đắn được, chỉ có thể dựa vào mấy lời lẩm bẩm của Lanno để phỏng đoán.
Cậu thay đổi chủ đề:
“Vì sao anh không báo cáo tác dụng của cỏ khoai ma cho các vị bề trên trong gia tộc? Thứ này có giá trị rất lớn đối với cả Huyết tộc đấy.”
Lanno nói:
“Nước thuốc tôi điều chế ra vẫn còn một vài vấn đề, tôi không biết có phải do độc tính có trong cỏ khoai ma không có cách nào hóa giải nên mới có thể thành ra như vậy hay không, tôi dự định phải xác nhận xong điểm này trước khi báo cáo lên, chỉ có như vậy, tôi mới có cơ hội có thể trở thành nam tước mà không bị kẻ khác dị nghị.”
“Vấn đề gì?” Lumen nửa tò mò nửa cũng là muốn hỏi giúp ‘Hiệu trưởng’ của ‘Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn’.
Lanno vuốt vuốt mái tóc đen để hơi dài của mình, vừa nghi ngờ lại lo lắng nói:
“Mỗi lần uống thử nước thuốc được điều chế từ cỏ khoai ma, tôi đều có cảm giác giống như ăn phải nấm độc, sẽ thấy trên mặt đất có rất nhiều hoa tươi, trong đó có rất nhiều người tí hon đang khiêu vũ, trên người tôi cũng mọc đầy nấm.
Mỗi lần xuất hiện ảo giác đều có điểm khác biệt nhất định nhưng thường xuyên lặp lại một vài chi tiết.”
Liệu có một loại khả năng là do hắn giành trước tự mình tiến vào trạng thái ảo giác, khiến cho linh tính dâng trào không có cách nào mang lại tác dụng phục cho hắn nữa, cho nên hắn mới cho rằng cỏ khoai ma có thể kiềm chế loại hiện tượng này chăng? Lumen thầm lẩm bẩm mấy câu.
Cậu không hỏi nhiều, mà kích phát ‘Du hành xuyên qua linh giới’, trực tiếp biến mất ngay trước mắt Lanno.
Vị này có thể là danh sách 5 ‘Khách lữ hành’ hoặc có vật phẩm tương tự chăng? Lanno thở phào một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng đã đoán ra vì sao đối phương lại có thể xuất hiện bên cạnh mình trước cả khi mình kịp phản ứng lại.
Còn luồng ánh sáng trắng kỳ dị kia, nhân vật cường đại như vậy tuyệt đối không dưới cấp độ Bán thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận