Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 806: Thiện ý

Amandine? Nếu là người khác, Franca có lẽ đã không còn ấn tượng gì, nhưng vị thiếu nữ tham dự "Lễ Mộng", người có thể gọi "Minh đạo nhân" một tiếng lão sư này, thì nàng vẫn còn nhớ rất rõ... Sau khi nàng triệu hoán Khôi Giáp U Ảnh Trần Đồ, để thu hoạch thêm nhiều tin tức hơn, có lẽ vẫn cần Amandine cung cấp sự trợ giúp nhất định.
Nghĩ đến đây, Franca đưa tay vào "Lữ giả bọc hành lý" đếm số vàng mà bản thân hiện tại đã gom góp được.
Tính cả số dư mà "Người nào đó", thành viên "Hội nghiên cứu Khỉ Đầu chó Lông Xoăn", thanh toán, nàng đã có vàng trị giá 8.2 vạn Verl d'or, đồng thời còn có gần hai vạn Verl d'or tiền mặt, chỉ cần đổi một chút là đủ để thỏa mãn yêu cầu của Khôi Giáp U Ảnh Trần Đồ, hoàn thành một lần đối thoại.
Đương nhiên, Franca cũng không nghĩ sẽ làm chuyện này ngay lập tức:
Một là vì Lumen đang ở Morola, nếu không thông qua mối liên hệ đặc thù giữa hắn và đối tượng khế ước để hoàn thành triệu hoán, dù đã biết Khôi Giáp U Ảnh tên là Trần Đồ, Franca cũng không chắc mình có thể triệu hồi được vị quỷ hồn đến từ thế giới này, dù sao đó chưa chắc là tên thật của đối phương, hơn nữa dùng cổ ngữ Hermes hay các ngôn ngữ siêu phàm khác phiên dịch ra có khi lại tương ứng với sinh vật Linh giới khác; Hai là vì nếu không có bán thần ở đây, đối mặt trực diện với Khôi Giáp U Ảnh rất có thể là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Mà sự tồn tại của Amandine có khả năng thay thế bán thần ở một mức độ nào đó, trấn nhiếp Khôi Giáp U Ảnh.
"Chờ Lumen từ Morola trở về là có thể triệu hoán Trần Đồ lần nữa rồi?"
Franca vừa mong đợi xúc động, lại vừa thấp thỏm hoảng sợ, những cảm xúc này hỗn tạp thành một trạng thái gọi là "gần hương tình e sợ".
Sau một lúc lâu, nàng chậm rãi thở hắt ra, quyết định thay mặt Lumen hồi âm cho Amandine.
"Ừm, Lumen đã hứa là sẽ đưa Amandine đến khu vực xung quanh 'Con suối của phu nhân Samaritan', để nàng có cơ hội nhìn thấy 'Minh đạo nhân' bên ngoài 'Lễ Mộng'.
"Đây đối với chúng ta mà nói là một chuyện tốt, nhưng với thực lực hiện tại của ta thì vẫn quá nguy hiểm, hơn nữa ta không chắc chắn việc xuyên qua nhờ 'Phúc Sinh Huyền Hoàng Thiên Tôn' cộng thêm thân phận lá bài Minor Arcana của hội Tarot có thể giúp ta xuyên qua lớp sương mù phong tỏa 'Con suối của phu nhân Samaritan' hay không.
"Đợi Lumen thoát khỏi 'Morola' rồi thử lại sau, trong khoảng thời gian này ta trước tiên thể hiện chút thiện ý với Amandine, đặt nền móng cho hợp tác sau này... À, sắp xếp lại một phần tri thức thần bí học tương đối quan trọng, đưa miễn phí cho Amandine, không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật mà, sau này 'Minh đạo nhân' nếu phát hiện ta đối xử tốt với tiểu đồ đệ của hắn như vậy, nói không chừng thái độ cũng sẽ khác đi....
"Lại hỏi Amandine xem ngoài lực lượng ban ơn, nàng muốn đi theo Con Đường Thần Linh nào, giúp nàng thu được phương pháp phối chế ma dược và tài liệu tương ứng, cái này không thể miễn phí, nếu tất cả đều miễn phí sẽ khiến chúng ta trông quá tầm thường, ngược lại dễ bị coi thường, ân tình quá lớn sẽ biến thành cừu hận.
"Amandine chắc chỉ có thể chọn trong ba con đường 'Hắc ám', 'Tử Thần' và 'Chiến sĩ'. Phương pháp phối chế ma dược và đặc tính phi phàm của các danh sách thấp trong con đường 'Chiến sĩ' tương đối dễ tìm, con đường 'Hắc ám' có lẽ có thể thông qua nữ sĩ 'Thẩm Phán' nhờ tiên sinh 'Ngôi sao' giúp đỡ, hắn hình như là cao tầng trong đội ngũ Trực Đêm Giả của giáo hội 'Hắc Dạ nữ thần', lần trước còn đeo Hồng Thủ Sáo...
"Vừa hay, ta đang định tổng hợp bí mật về giáo phái Ma Nữ mà 'Hắc Chi Ma Nữ' giảng để báo cáo lên, chuyện của Amandine cũng tiện thể nói luôn, xem tri thức thần bí học nào có thể nói, cái nào không thể tiết lộ ra ngoài..."
Làm rõ dòng suy nghĩ, Franca trở lại phòng ngủ, ngồi xuống trước bàn sách, viết báo cáo.
Phía nam đại lục, cảng Paros bang Matane, bên trong một biệt thự ba tầng được xây bằng đá cẩm thạch trắng.
Cuối cùng quyết định gửi lá thư này, Amandine càng về đêm càng tỉnh táo, đi đi lại lại trong phòng ngủ có phong cách dịu dàng nhưng không quá nữ tính, chờ đợi hồi âm của Lumen.
Càng tiếp xúc nhiều với tri thức thần bí học và Phi Phàm giả, nàng càng hiểu rõ chênh lệch giữa mình và Lumen lớn đến mức nào, bản thân mình trước đây đã vô tri đến mức nào.
Mặc dù nàng cảm thấy mình có thể tiếp tục sống với trạng thái hiện tại, mãi mãi làm một nhân sĩ thượng lưu bề ngoài bình thường nhưng thực tế lại có năng lực siêu phàm nhất định, nhưng những chuyện xảy ra trong "Lễ Mộng" và đủ loại tin đồn biết được từ các giới thần bí học trong khoảng thời gian này vẫn khiến nàng nảy sinh cảm giác nguy hiểm và cấp bách.
Thân ở phía nam đại lục, thân ở thời đại đủ loại tai họa ngày càng dồn dập, chỉ dựa vào thực lực danh sách 7 "Ác Mộng" và hiện trạng trước mắt chỉ có thể một mình ứng phó, nàng thật sự vô cùng sợ hãi có một ngày cả nhà trở thành vật hiến tế trong nghi thức huyết tế của "Hoa Hồng học phái", sợ hãi vấn đề ẩn giấu của "Lễ Mộng" đột nhiên bùng nổ, nuốt chửng chính mình.
Biết càng nhiều, càng hoảng sợ.
Amandine cảm thấy mình mãi mãi không thể quay về trạng thái vô tri nhưng tùy ý trước kia nữa, hơn nữa, nàng cũng có khao khát mãnh liệt đối với thực lực càng khoa trương hơn của các danh sách cao hơn. Điều đó có nghĩa là nàng có thể làm được nhiều hơn, biết được nhiều hơn.
Đột nhiên, Amandine nhìn thấy người đưa tin có dáng vẻ như thi thể cháy khốc liệt lúc trước đi ra từ hư không, đưa cho mình một chiếc gương trang điểm không lớn.
Gương? Lumen Lee đưa gương cho ta là ý gì? Amandine vừa nghi ngờ vừa tò mò nhận lấy tấm gương, cảm thấy nó bình thường, không có gì đặc thù.
Nàng đang định hỏi "Sám Hối Giả" Bayinfer, chợt phát hiện mặt gương nổi lên ánh nước u ám.
Giữa dòng chảy ánh nước, chiếc gương trang điểm đó dần dần sáng lên, hiện ra một bóng người.
Điện báo thần bí học? Hơn nữa còn là loại có thể nhìn thấy đối phương, trao đổi trực tiếp? Tốt, thật thần kỳ... Amandine không chú ý người đưa tin mặc trường bào thần chức màu đen đã rời đi, sự chú ý hoàn toàn bị tấm gương trong tay thu hút.
Nàng lập tức phát hiện bóng người trong gương không phải Lumen Lee, mà là một nữ tính xa lạ.
Nữ tính đó có đôi mắt màu hồ nước, vừa sáng ngời lại tĩnh mịch, cho người ta cảm giác cất giấu thiên ngôn vạn ngữ, khiến người ta muốn tìm tòi nghiên cứu, mũi nàng thanh tú thẳng tắp, bờ môi hồng nhuận cùng làn da trắng nõn tạo thành tổ hợp rất có sức hấp dẫn, còn đôi lông mày bay vào tóc mai và mái tóc dài màu nâu sẫm buộc đuôi ngựa lại mang đến mấy phần khí chất phóng khoáng.
Đẹp, đẹp quá... Amandine suy nghĩ xuất thần, bản năng khen ngợi vài câu trong lòng.
Bản thân nàng cũng là thiếu nữ có dung mạo xuất chúng, luôn rất tự hào về điều này, nhưng lần này, nàng không hề nảy sinh ý nghĩ so sánh, hoàn toàn đắm chìm trong vẻ đẹp mà nàng chưa từng thấy qua.
Ánh mắt nàng tự nhiên dời xuống, nhìn thấy cái cổ thon dài trắng nõn, cũng nhìn thấy cổ áo sơ mi được viền ren hình đóa hoa bao quanh.
Không biết tại sao, Amandine lại nảy sinh xúc động muốn nhìn toàn thân nữ sĩ trong gương, muốn xem dáng vẻ trần trụi của nàng rốt cuộc có thể đẹp đến mức nào.
Nàng cảm thấy đây không phải vấn đề của mình, đổi lại là cha cố Carley chỉ thích đàn ông đến đây, cũng chắc chắn sẽ có xúc động tương tự!
Franca, người đã hơi dùng "Mị Hoặc" để tăng hảo cảm nhằm thuận tiện cho cuộc nói chuyện sau đó, cũng đang đánh giá Amandine.
Thiếu nữ này có mái tóc đen dài mượt như thác nước, đôi mắt xanh thẳm, mang một loại khí tức thanh xuân tự do tự tại, tự mình nở rộ.
Những nữ tính Lumen quen biết đều rất xinh đẹp nhỉ... Đây là thiên phú của "Thợ Săn" sao? Franca nhếch miệng, nở nụ cười xinh đẹp qua mặt kính:
"Lumen gần đây có việc, không thể thoát thân, bảo ta trao đổi với ngươi một chút."
Amandine đột nhiên tỉnh táo lại, thoát khỏi trạng thái say đắm vẻ đẹp của đối phương.
Nàng nhìn Franca trong gương, dấy lên cảm xúc tò mò:
"Ngươi chính là người bạn kia của Lumen Lee, à, tiên sinh? Người bạn mà tương lai có thể cần ta cung cấp sự giúp đỡ nhất định?"
"Đúng vậy."
Franca cười gật đầu.
Hừ hừ, còn nói các ngươi không phải người yêu, nữ sĩ xinh đẹp như vậy ta nhìn còn động lòng muốn ngủ cùng, huống chi là một người đàn ông như ngươi... Amandine cảm thấy mình đã nhìn thấu lời nói dối của Lumen.
Nàng vén mái tóc đen như thác nước, ánh mắt long lanh hỏi:
"Ta nguyện ý giúp ngươi một tay, các ngươi có thể thực hiện lời hứa không?"
"Chuyện này có lẽ cần đợi một chút, chờ Lumen kết thúc công việc trước mắt, hơn nữa, ngươi vẫn chưa đủ mạnh."
Franca nói ngắn gọn rồi hỏi:
"Ngoài lực lượng ban ơn, ngươi có muốn thăng cấp thông qua ma dược không, muốn chọn con đường nào trong ba con đường 'Tử Thần', 'Hắc ám' và 'Chiến sĩ'?"
Tốc độ nói của Franca rất nhanh, vì năng lượng của "Bùa hộ mệnh Băng" chỉ có thể duy trì trong thời gian có hạn.
Sau khi đặt câu hỏi, nàng đột nhiên nghĩ đến một việc: Nghe nói ma dược của con đường "Chiến sĩ" có hiệu quả tăng chiều cao rõ rệt, đến giai đoạn sau, thậm chí có thể khiến người uống biến thành Cự Nhân...
Ách, để một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy biến thành mỹ nữ Cự Nhân cao ba bốn mét cảm giác thật kỳ lạ... Franca không biết mình đang lo lắng hay là đang mong chờ.
Amandine trước đó đã nghe Lumen nói qua mình có thể đi những con đường nào, trong khoảng thời gian này cũng đã suy nghĩ nghiêm túc, nhanh chóng trả lời:
"'Hắc ám'."
Là một thiếu nữ từ nhỏ giỏi đoán ý cha mẹ, luôn tỏ ra ngoan ngoãn dễ bảo trong mắt trưởng bối, Amandine cảm thấy nếu bóng người trong "Lễ Mộng" kia chỉ cho mình sức mạnh của con đường "Hắc ám", không kèm theo sức mạnh "Tử Thần" cho Robert, hay sức mạnh "Chiến sĩ" cho một bộ phận người trông mộ, điều đó nói lên rằng đối phương có thể hy vọng mình thuần túy một chút, chuyên chú vào con đường "Hắc ám".
Mà nàng còn dự định trong "Lễ Mộng" lần sau sẽ đến tòa cổ mộ kia để nhận được nhiều ban ơn hơn, tự nhiên không hy vọng làm bóng người kia thất vọng.
Ta còn muốn xem thử sức mạnh con đường "Tử Thần" hoặc "Chiến sĩ" trộn lẫn với ban ơn "Hắc ám" sẽ trông như thế nào đây.... Franca nghiêm mặt nói:
"Ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm và thu thập, nhưng cần ngươi thanh toán tiền tương ứng, hoặc hoàn thành nhiệm vụ ta chỉ định."
Amandine đã không còn là thiếu nữ vô tri như trước, hiểu rõ sự quý giá của phương pháp phối chế ma dược và tài liệu phi phàm, gật đầu nói:
"Được."
Franca trong gương nở nụ cười:
"Mặt khác, ta rất cảm ơn ngươi đã đồng ý giúp đỡ, bất kể Lumen đã hứa hẹn gì với ngươi, ta đều sẽ tặng thêm cho ngươi một phần tri thức thần bí học, không cần ngươi làm gì cả."
"Thật sao?"
Amandine kinh ngạc vui mừng.
Nữ sĩ xinh đẹp này thật đúng là hào phóng! Đồng thời còn không phải kiểu hào phóng có cạm bẫy, phương pháp phối chế ma dược và tài liệu phi phàm đều phải thu phí.
Franca không trả lời trực tiếp mà vừa cười vừa nói:
"Nhớ kỹ, ta tên là Franca."
Đang nói chuyện, nàng giơ tay phải lên, đẩy một chồng giấy được đóng lại với nhau về phía trước.
Trong mắt Amandine, chồng giấy đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, cuối cùng xuyên qua mặt kính, rơi vào lòng bàn tay của mình, mà bóng dáng Franca trong gương đã biến mất không còn tăm hơi.
Franca... Lumen Lee và nàng ấy cũng khá xứng đôi... Amandine tưởng tượng một chút cảnh tượng Lumen ở cùng Franca, đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ.
Nàng lặng lẽ lẩm bẩm:
"Vậy chắc chắn rất duy mỹ, thật muốn xem một chút a..."
Thu lại hình ảnh tưởng tượng trong đầu, Amandine nhìn vào tập giấy trong tay, lướt qua một dòng chữ trong đó:
"Định luật hội tụ đặc tính phi phàm..."
Cái này... Amandine vô cùng mờ mịt, lại không hiểu sao thấy rung động.
Morola, đêm khuya.
Sau khi quán bar "Động vật ăn thịt" đóng cửa, Lumen đi ra từ cửa sau, nhìn thấy Cổ Tân đội mũ dạ lụa nửa cao.
Cổ Tân... nở một nụ cười:
"Ta bây giờ sẽ dẫn ngươi đến nơi tiếp nhận khảo nghiệm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận