Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 1: Đêm muộn

Trong một căn phòng bỏ hoang ở khu Đường Tưởng niệm.

Angouleme de Francois đội mũ trùm đầu hình sư tử, đứng ở cạnh cửa sổ, mắt nhìn chằm chằm một ngọn đèn đường khí gas, kiên nhẫn chờ đợi.

Sau vụ ‘Mất liên lạc’, hắn và ‘Tụ kiếm’ đã lập tức thay đổi phương thức liên hệ khẩn cấp trong trường hợp diễn đàn điện báo không thể phát huy tác dụng, cho dù không có sự hỗ trợ từ tín sứ của cô ‘Hella’, cũng có thể nhanh chóng kết nối liên lạc được với đối phương.

Rạng sáng ngày hôm qua, ngay sau khi xử lý xong vụ án liên quan đến Moran Avni, hắn lập tức thử liên lạc với ‘Tụ kiếm’.

Cuối cùng, ‘Tụ kiếm’ Franka mặc trang phục thích khách, bước ra từ trong bóng tối.

Angouleme cũng chẳng kịp chào hỏi, mà hỏi thẳng:

“Là các cô mang Moran Avni đi, đúng không?”

“Nếu không thì sao?” Franka cười hỏi lại một câu.

Tuy việc xoáy nước mà ‘Người giám sát’ Perle nói, giống như thanh kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu, khiến cho Franka không dám thả lỏng, dù đã biết được nguyên nhân khiến Moran Avni tử vong và thu hoạch được đủ tin tình báo, những cô cũng không đến mức bởi vậy mà mất tinh thần, buồn trĩu hay nóng nảy.

Loại chuyện nghe có vẻ rất nghiêm trọng này tự nhiên đã có nhóm lá bài ẩn chính Major Arcana lo lắng, đám người bọn họ chỉ cần hoàn thành các nhiệm vụ tương ứng theo phân công là được rồi, lo lắng, phiền não cũng không có tác dụng.

Hơn nữa, tin tình báo thu hoạch được từ lần này cực kỳ quan trọng cũng rất có giá trị, cho dù là giáo hội ‘Mặt Trời Vĩnh Hằng’ hay là giáo phái Ma nữ, chắc chắn đều không thể ngồi yên được!

Đúng vậy, Franka đang rất mong chờ.

“Đúng là các cô rồi.” Angouleme nhịn không được cảm thán một câu.

Lực hành động của ‘Tụ kiếm’ và đồng đội của cô ấy rất mạnh, nói sẽ đối phó với bộ trưởng của một quốc gia, không lâu sau đó đã thực sự ra tay, hơn nữa còn thành công.

Franka nói qua loa một câu để che dấu cho Lumen :

“Vốn dĩ chúng tôi đang đợi Moran Avni tự tiến vào mặt gương kia, ai biết, người của ‘Hội Cực quang’ đột nhiên đến ám sát hắn, buộc hắn rơi vào cạm bẫy của chúng tôi sớm hơn.”

Kết hợp vời tình hình ở hiện trường lúc ấy, Angouleme khẽ gật đầu, nói:

“Thì ra là trùng hợp.”

Điều này khớp với rất nhiều chi tiết đã được nhóm ‘Người tịnh hóa’ xác nhận trước đó.

Angouleme chuyển sang hỏi:

“Moran Avni đâu?”

“Đã chết.” Franka ‘Chậc’ một tiếng, nói: “Hắn đúng là ‘Người trong gương’, hơn nữa, hắn cũng đã khai rất nhiều thông tin quan trọng.”

“Thông tin gì?” Angouleme vội hỏi.

Franka cười ‘hì hì’, nâng tay phải lên, ngón cái và ngón trỏ khẽ chà vào nhau:

“Phí cung cấp thông tin của tôi đâu?”

Angouleme vừa bực mình lại buồn cười nói:

“Cô đừng quên, tôi cũng góp không ít công sức vào kế hoạch nhắm vào Moran Avni này, cho dù không thể được phân chia chiến lợi phẩm thì nghe một ít thông tin, không có vấn đề gì đúng không?”

Franka vẫn luôn tự xưng là công bằng trong chuyện ‘Phân chia trang bị’, nghe thấy vậy thì không khỏi xấu hổ, hắng giọng nói:

“Tôi đùa thôi, đùa thôi.”

“Chẳng qua, thông tin này đúng là rất quan trọng, cấp trên của anh chắc chắn sẽ trọng thưởng cho anh, anh không được quên lấy phí cho người cung cấp thông tin giúp tôi đấy nhé!”

“Cô nói trước đi.” Angouleme trầm giọng nói.

Không phải hắn keo kiệt tiền phí cho người cung cấp thông tin, nhưng ‘Tụ kiếm’ nhấn mạnh tính quan trọng của thông tin này đến hai lần, khiến hắn nóng lòng muốn biết ngay.

Franka giấu những chi tiết liên quan đến ‘Hội Tarot’ và ‘Hội Cực quang’, bắt đầu thuật lại từ lúc bắt được Jebus, đến lúc người trong tranh, cũng chính là ‘Người giám sát’ Perle xuất hiện và phỏng đoán của Lumen đối với toàn bộ chuyện này.

Ban đầu Angouleme còn khá bình tĩnh, diễn biến của vấn đề ‘Người trong gương’ này vẫn miễn cưỡng nằm trong phạm vi suy đoán của nhóm ‘Người tịnh hóa’, nhưng đợi đến đoạn Moran Avni bị lừa tiết lộ ra thông tin thủ lĩnh ‘Người trong gương’ là Russell Gustav trong gương, hắn chỉ cảm thấy đầu ong lên, tiếng ong ong không giảm, mà kéo dài, càng ngày càng vang.

Tại sao nhóm người ‘Tụ kiếm’ lại có thể luôn gặp phải loại chuyện lớn đến mức này?

Sự kiện ‘Nhà trọ’ mới qua được bao lâu, sao đã thêm một cái ‘Xoáy nước’ nữa rồi?

Đợi Franka nói xong, Angouleme nhịn không được nâng tay phải lên, xoa bóp thái dương căng chướng bị che bởi mũ trùm đầu hình sư tử, trong lòng phức tạp không nói lên lời.

“Thế nào, kế hoạch ‘Xoáy nước’, ‘Người trong gương’ và kẻ phản bội đang ẩn tàng kia đều là tin rất quan trọng đúng không?” Franka hơi đắc ý, hỏi lại.

Thấy ánh mắt của Angouleme trở nên ngưng trọng, môi mím lại, khẽ động giống như đang nghiến răng nghiến lợi, Franka phản xạ có điều kiện, bổ sung:

“Anh đừng trách tôi!”

“Không phải chúng tôi gây ra mấy vấn đề này, mà là bản thân Trier khiến cho đủ loại vấn đề không ngừng xuất hiện, chúng tôi cũng là người bị hại thôi!”

Angouleme chậm rãi thở hắt ra một hơi, nói:

“Đêm nay tôi sẽ trình báo tin này lên cấp trên.”

“Tôi sẽ không quên chuyển yêu cầu của cô thành người cung cấp thông tin cho tôi, cô muốn gì?”

Lúc nói đến cụm từ ‘Đêm nay’, Angouleme chợt kích động, phải tạm dừng mất một giây.

Một giờ trước, hắn mới vừa kết thúc công việc của ngày hôm nay, rời khỏi giáo đường Thánh Vieve, hiện tại, lại phải quay trở về!

“Tôi là điệp viên ‘007’, không phải gia súc một tuần làm việc đủ bảy ngày, mỗi ngày làm việc từ 0 giờ đêm hôm trước đến 0 giờ đêm hôm sau!” Angouleme tức giận, mắng thầm một câu, nhưng ngoài mặt vẫn giữ ổn định cảm xúc, tỏ vẻ trầm tĩnh, đáng tin tưởng.

Franka nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi nói:

“Toàn bộ tài liệu của ma dược ‘Vui vẻ’.”

Cô nghĩ, phần ma dược ‘Đau đớn’ của mình có thể thu được từ phần thưởng của giáo phái Ma nữ, Jenna thì không, chỉ có thể dựa vào phía chính phủ.

“Chẳng phải cô đang là ‘Vui vẻ’ rồi đấy thôi?” Angouleme lẩm bẩm một câu nhưng không hỏi, gật đầu nói: “Tôi sẽ cố gắng giúp cô.”

Hắn không hỏi ‘Tụ kiếm’ đang chuẩn bị ma dược ‘Vui vẻ’ cho ai, cũng như không hỏi làm thế nào ‘Tụ kiếm’ và đồng đội của cô lại có thể sống sót khi đối đầu với một bán thần, cũng chính là người trong tranh kia.

Sau khi nhận được lời hứa hẹn của ‘007’, Franka vui sướng, thầm nghĩ:

Lấy được ‘Vui vẻ’ từ phần thưởng của giáo hội ‘Mặt trời vĩnh hằng’, lấy được ‘Đau đớn’ từ phần thưởng của giáo phái Ma nữ, chắc chắn tiểu thư ‘Thẩm phán’ cũng sẽ thưởng, một tin tình báo bán được ba lần, hiện tại mình đã có thể hiểu được niềm vui của Lumen sau một nhiệm vụ lại lĩnh được ba phần thưởng rồi!

Angouleme lại day day thái dương, lẩm bẩm nói:

“Nếu không phải có mấy vị hồng y giáo chủ thuộc con đường ‘Mặt trời’, giáo khu này cũng có nhiều giám mục, thì thực sự cũng không biết kế tiếp sẽ tra ra cái gì, chỉ hy vọng phạm vi ảnh hưởng không quá lớn.”

Hắn đang nhắc đến chuyện thành viên trung tâm của ‘Ngày cá tháng tư’ trà trộn trong giáo hội ‘Mặt trời vĩnh hằng’, sau khi xác định được phương hướng, cho dù đối phương hoàn thành việc nào đó thông qua ‘Lái buôn’ thì cũng không khó tra ra.

Không đợi Franka đáp lại, Angouleme suy nghĩ một chút rồi nói:

“Giao dịch vật phẩm phong ấn hình người kia đã được phê chuẩn, các cô có thể báo lại phương thức giao dịch bất cứ lúc nào.”

“Cuối cùng cũng phê chuẩn.” sau khi lẩm bẩm mấy câu chê bai quy trình làm việc quan liêu, mất thời gian, Franka tò mò hỏi, “Rốt cuộc câu chuyện liên quan đến món vật phẩm phong ấn hình người kia là gì vậy?”

Ở nghi thức cầu biển, cô đã tận mắt nhìn thấy vật phẩm phong ấn hình người kia, biết được sự cường đại và bất thường của cô ta.

Angouleme lắc đầu:

“Tôi không đủ tư cách để xem tư liệu kia, chỉ biết trước kia cô ta là một bán thần thuộc con đường ‘Người quan sát’, cấp bậc khoảng danh sách 4, về sau đột nhiên phát điên nhưng không xác định được là cô ta điên rồi mới bị ô nhiễm Tà thần hay là bởi vì ô nhiễm Tà thần mà bị phát điên.”

“Có lẽ là khả năng sau.” Franka suy nghĩ một chút rồi nói, “Không phải cảm xúc của người phi phàm thuộc con đường ‘Người quan sát’ rất ổn định, khó có thể mất khống chế sao?”

Angouleme phủ định cách nói của Franka:

“Theo như tôi biết, ‘Người quan sát’ thường không có vấn đề, nhưng một khi có vấn đề thì rất phiền toái.”

“Cũng đúng.” Franka nghĩ tới ‘Tôi có một người bạn’.

Lại trò chuyện thêm mấy câu, Angouleme tạm biệt ‘Tụ kiếm’, rời khỏi căn phòng bỏ hoang này.

Lúc bước ra khỏi cửa, trong đầu hắn nhanh chóng rà lại thông tin mà mình vừa nhận được, sau đó hắn nặng nề cảm thán một câu:

“Trier có hơi nhiều sự kiện thần bí học quá không?”



Tại khu chợ, Jenna tranh thủ thời gian để thực hiện thêm một lượt sắm vai ‘Vu nữ’.

Cô mặc quần áo sẫm màu, khoác áo choàng dài màu đen, đi dọc bóng đen bên đường, vừa tìm kiếm cơ hội sớm vai mới vừa suy nghĩ thêm nhiều hướng sắm vai khác:

“Không thể cứ gắn ‘Vu nữ’ với làm chuyện xấu được, chuyện tà ác, chuyện thiên về bóng tối cũng chưa hẳn là chuyện xấu.”

“Trong số các loại truyền thuyết về Vu nữ mà hiện tại mình sưu tập được, phần lớn đều đều nói Vu nữ thể hiện sự thần bí, lợi dụng năng lực tà ác và bóng tối để giúp người khác thực hiện tâm nguyện, dẫn dụ con người đọa lạc.”

“Trong những truyền thuyết này chắc hẳn sẽ còn dấu vết khi nhóm ma nữ sắm vai ‘Vu nữ’, có thể cân nhắc đến việc bắt chước, hơn nữa, dụ dỗ người đọa lạc cũng là một nghĩa sâu hơ của ‘Kẻ xúi giục’, sắm vai ‘Vui vẻ’ cũng sẽ khiến mục tiêu đọa lạc.

“Chà, sức mạnh tà ác, bóng tối, thần kỳ, dụ dỗ người đọa lạc, đọa lạc mang đến tai họa.”

Mạch suy nghĩ của Jenna dần trở nên rõ ràng.

Cô vừa nghĩ vừa rẽ vào phố Chaos, tính toán tìm cơ hội sắm vai ‘Vu nữ’ trong con phố không yên bình này.

Vừa đi được vài bước, Jenna đột nhiên nghe thấy giọng hát rống giống như kẻ điên:

“Trier phủ đầy vàng;

“Nhảy múa đến hừng đông;

“Gà nướng béo ngậy, bóng mỡ;

“Bánh ngọt cao như tòa tháp;

“Người phục vụ đeo nơ di chuyển giữa những vị khách;

“Bước chân nhảy múa vui mừng;

“Người yêu dấu của tôi, ở trong số bọn họ;

“Ở trong số bọn họ.”

“Đây là thành phố của niềm vui, đây là Trier vĩnh cửu!”

Giọng này… Jenna ẩn mình trong bóng đen, ngẩng đầu lên nhìn về phía khách sạn Kim Kê, thấy Lumen mặc áo khoác màu nâu ngồi ở cửa sổ lầu ba, tay cầm một chai thủy tinh đựng chất lỏng màu xanh lục.

Chẳng phải cậu ấy tới ‘Hội Cực quang’, chưa quay trở về hay sao? Jenna nhíu mày, rời khỏi bóng đen.

Lumen cũng nhìn thấy cô, cậu mỉm cười, nhảy từ lầu ba xuống, đứng vững ngay trước mặt cô.

“Sao cậu lại ở đây?” Jenna quan tâm hỏi.

Lumen không để tâm, cười nói:

“Đột nhiên muốn tới nơi này, về đây uống chút rượu.”

Cảm giác được một sự kích động kỳ dị trên người Lumen, Jenna đắn đo hỏi:

“Xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có.” Lumen lập tức phủ nhận mà không do dự, sau đó nhấn mạnh, “Tôi rất tốt.”

Cậu cầm chai đựng rượu ngải cứu, đi về phía lối ra của phố Chaos, Jenna không hỏi thêm, chỉ yên lặng đi theo phía sau cậu.

Dưới ánh trăng đỏ rực và ánh đèn khí gas rải rác bên đường, Lumen im lặng một hồi lâu, đột nhiên bật cười, tuyên bố:

“Tôi bắt đầu báng bồ thần.”

“Không, tôi đã bắt đầu rồi.”

Cậu không xoay người lại, bước chân vẫn đi về phía trước.

“Chẳng phải cậu vẫn luôn báng bổ hay sao?” Jenna thận trọng thử dùng giọng tự giễu mà bình thường Lumen vẫn dùng.

Lumen vẫn nhìn thẳng bóng tối phía trước, nụ cười càng rõ ràng, đáp lại:

“Lần này không giống.”

Cậu bước nhanh hơn, không nhắc lại chuyện này nữa.

Jenna liếc mắt thấy giày da của Lumen dính không ít bùn, lại nhìn mặt đất xung quanh tuy bẩn thỉu nhưng không có bùn đất ẩm ướt, cô mím môi, không hỏi thêm.

Lumen tiếp tục đi về phía trước, khi thì ngâm nga vài câu, lúc thì nói chuyện phiếm với Jenna, miệng nói giỡn, trên mặt vẫn lộ ý cười rõ ràng.

Cấu đi thẳng về nhà trọ mình mới thuê, bước vào trong phòng mình.

Jenna im lặng đứng ở phòng khách, nhìn Lumen đóng cánh cửa gỗ phòng ngủ lại.

Trong căn phòng tối tăm chỉ có chút ánh trăng đỏ rực hắt vào, Lumen ngồi trước bàn, trải giấy viết thư, cầm bút máy.

Cậu không thắp đèn tường khí gas, cũng không chế tạo ra quả cầu lửa trắng rực, trong bóng tối vây quanh chỉ có chút ánh sáng yếu ớt, cậu hạ bút.

Loạt xoạt, loạt xoạt, tiếng ngòi bút ma sát lên mặt giấy, nụ cười trên mặt Lumen nhanh chóng biến mất, cổ tay cầm bút di chuyển càng ngày càng chậm.

Cuối cùng, cậu đặt dấu chấm ở cuối lá thư ngắn gọn dị thường:

“Cô ‘Ma thuật sư’ tôn kính:

“Tôi muốn gặp mặt ngài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận