Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 849: Châu tế du lịch

Ludwig đã ăn xong cái bánh thịt bò cá đỏ nóng hổi trong tay, ngồi xổm xuống trước ghế dựa, lấy từ trong túi xách bằng vật liệu cứng màu đỏ ra một cây bút máy và một quyển vở bài tập, chuyên chú và nghiêm túc viết cảm nhận sau khi ăn.
Lumen đang ở chỗ tối thấy vậy bĩu môi:
"Miệng thì nói sợ, nhưng cơ thể vẫn bản năng lặp lại thói quen đã hình thành ở giáo hội Tri Thức.
"Nếu không có nhiều kỳ thi và việc học tập như vậy, có lẽ ngươi đã trở thành tín đồ hợp cách của 'Tri Thức Cùng Trí Tuệ Chi Thần' rồi..."
Lumen vừa chế giễu Ludwig, vừa đánh giá những thị dân xung quanh.
Ánh mắt hắn lướt qua người thanh niên đang yên tĩnh đọc sách bên trong quán cà phê ở phía đối diện xéo, lướt qua học giả trung niên đang đứng ở ngã tư đường nhưng mãi không đi qua mà chỉ quan sát người đi đường và xe ngựa, rồi dừng lại trên người họa sĩ đang dựng giá vẽ dưới gốc cây ngô đồng Intis, với biểu cảm trống rỗng đang phác họa cảnh đường phố.
Lumen rời khỏi bóng râm, đi vài bước đến phía sau họa sĩ kia, giống như mấy người qua đường trước đó, tò mò nhìn tác phẩm của đối phương.
Bức họa kia trông bình thường, hắn không nhận thấy sự tồn tại của lực lượng siêu phàm.
Lumen tiếp tục đi về phía trước, thầm cảm thán:
"Xem ra trước mắt đúng là một họa sĩ bình thường, chỉ là trạng thái tinh thần có chút không ổn.
"Đây là họa sĩ Trier à, đôi khi còn giống tín đồ Tà Thần hơn cả tín đồ Tà Thần...
"Ai, ở Trier, muốn dựa vào hành vi cử chỉ bất thường để tìm ra tín đồ Tà Thần thực sự quá khó khăn, dùng lời của Franca mà nói chính là, trạng thái tinh thần của rất nhiều thị dân 'tương đối mỹ lệ'... Trong chuyện này, Kỷ Đệ Tứ Trier và phong ấn tổng thể phải chịu một nửa trách nhiệm, còn chính bọn họ chịu nửa còn lại..."
Lumen vừa nghĩ, vừa thấy một người đàn ông hoàn toàn trần trụi đâm đầu đi tới, vật duy nhất bằng vải trên người hắn là chiếc mũ dạ màu đen, che ở trước bụng dưới.
Người đàn ông này đi đường ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn quanh đầy tự hào, không hề có chút ngượng ngùng nào vì hình ảnh hiện tại của mình, phảng phất như đã làm chuyện gì đó vô cùng đáng để kiêu ngạo.
Sau khi đi qua Lumen bảy tám mét, bàn tay hắn bỗng nhiên bị nóng lên một cái.
Hắn bản năng rụt tay về, nhìn thấy chiếc mũ dạ màu đen của mình đang bốc lên ngọn lửa màu đỏ thẫm, từ từ rơi xuống đất.
Hắn mất đi vật che chắn cuối cùng.
Lumen quay lưng lại với hắn, tiếp tục tiến lên, im lặng mấp máy môi:
"Không cần cảm ơn, để ngươi khoe khoang triệt để hơn một chút thôi.
"Chỉ có thế này mà cũng dám ra đây chạy khỏa thân à? Lần sau miễn phí đưa ngươi đi tham quan Tân Bạch Ngân thành."
Lumen đút hai tay vào túi, đi vào bóng râm, chuyển sự chú ý trở lại trên người Ludwig.
Hắn đã theo dõi một thời gian khá dài, nhưng vẫn không phát hiện người nào khả nghi là tín đồ của "Thôn phệ vòng xoáy".
Tuy nhiên, nghĩ đến từ lúc quen biết Ludwig đến nay, cậu bé này chưa từng gặp phải tín đồ Tà Thần cùng đường tắt nào, Lumen liền nghi ngờ phong ấn trên người hắn hẳn là có hạn chế đối với việc này, nếu không một vị Thiên Sứ Tà Thần như vậy chạy loạn khắp nơi, sớm đã không biết gây ra bao nhiêu tai nạn thần bí học rồi.
"Có lẽ còn một nguyên nhân khác, rất nhiều Kẻ Được Tà Thần Ban Ơn dù nhận được thần tính, chỉ cần không mất kiểm soát hoặc nửa điên, bình thường cũng có thể ngụy trang thành người thường. Nhưng 'Thôn phệ vòng xoáy' có lẽ không được. Ludwig chưa khôi phục lại thành 'Tước Đoạt Giả' mà đã có thể ăn nhiều như vậy trong một bữa, Bán Thần Danh sách 4 tương ứng dù cho không thả lỏng khẩu vị, sức ăn cũng nhất định có thể kinh động các thành viên của 'Tịnh Hóa giả' và 'Máy Móc Chi Tâm'...
"Thôi được rồi, dù sao 'thuần hóa' Ludwig mới là mục đích chính, dụ ra tín đồ khác của 'Thôn phệ vòng xoáy' chỉ là ý tưởng phụ thêm, không có cũng không sao..."
Lumen đi trên đường quan sát lâu như vậy, cũng không phát hiện trạng thái ăn uống của thị dân nào có vấn đề.
Sau khi nhận được lá thư thứ hai của Franca, Lumen tới căn hộ 702, số 9 phố Orosa sau bữa tối.
Jenna đến sớm hơn hắn hai ba phút, vẫn trang điểm kiểu Vampire như cũ, mặc bộ váy bào màu đen cứng nhắc, bảo thủ.
Lumen liếc nhìn Jenna, há miệng rồi lại ngậm lại.
Jenna thấy vậy, lập tức hơi nhướng cằm nói:
"Có phải ngươi đang định chế giễu bộ dạng bây giờ của ta không?"
Lumen "ha ha" cười nói:
"Ta chỉ nhớ ra một chuyện cười thôi. Trước kia có một vị công tước, để làm da trắng hơn, đã tin lời khuyên của lang băm, ăn thuốc viên chứa thạch tín trong thời gian dài. Hắn quả thực đã cải thiện thành công màu da của mình, nhưng cũng nhận được một tác dụng phụ: hắn chết."
"Ngươi đọc truyện cười này ở đâu vậy?"
Jenna tò mò hỏi.
"Tạp chí Quỷ Kiểm . Mà theo ta thấy thì chuyện cười này xảy ra không lâu trước đây đâu. Ở quán trọ Kim Kê, có một vị khách trọ nói với ta là có thể dùng cách vỗ vào mặt mình để sắc mặt trông hồng hào, khỏe mạnh, tiện cho việc tìm việc làm."
Lumen cười một tiếng, "Mấy kẻ to xác các ngươi cũng nên đọc nhiều sách báo tạp chí vào, đừng làm người mù chữ, nếu không sẽ bị các nhân viên thần chức của giáo hội Tri Thức khinh bỉ đấy."
Ta chỉ bảo ngươi cứ biểu hiện bình thường chờ cơ hội nói chuyện, chứ đâu có bảo ngươi cứ mãi chế nhạo... Jenna bỗng nhiên hơi nghiến răng:
"Ngươi tưởng ta là ngươi chắc, đến giáo dục bắt buộc còn chưa học xong..."
Nói đến đây, Jenna dừng lại.
Lúc này, Franca, người nãy giờ cứ che che giấu giấu viết gì đó ở chỗ bàn trà, đứng dậy nói:
"Hai người các ngươi thôi đi, đừng làm lỡ việc chính sự."
Vì đã biết qua lá thư thứ hai rằng vị khách đến từ đảo Phục Sinh, Harrison, đã xuất hiện trở lại, Franca muốn mau chóng đưa Amandine đến khu vực biên giới của "Con suối của phu nhân Samaritan" để chờ. Lumen khẽ gật đầu nói:
"Trạng thái của ta cơ bản đã khôi phục."
"Nhanh thật đấy..."
Franca hơi kinh ngạc.
Ánh mắt Jenna thoáng rời đi trong giây lát, rồi lại quay về phía Lumen, khẽ gật đầu nói:
"Đúng vậy, nhanh hơn ta dự đoán."
Lumen "Chậc" một tiếng:
"Đây chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao?
"Bây giờ chúng ta có thể hỏi ý kiến Amandine rồi."
"Ừm ừm."
Franca hưng phấn, định lấy "Băng chi bùa hộ mệnh" ra.
Lumen trước khi đến đây đã đốt "Hắc Lệ" trong không gian độc lập hơn nửa giờ, hắn lấy vật phong ấn cấp "1" này ra:
"Dùng cái này đi, sẽ không bị tiêu hao số lần sử dụng."
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn quét qua tấm gương soi toàn thân trong phòng khách, cửa sổ kính lộ ra màn đêm và món đồ trang sức có mặt đồng hồ kim loại.
Nhờ vào ma pháp tấm gương của "Hắc Lệ", hắn không phát hiện những vật phẩm có mặt kính này có gì bất thường, cũng không cảm giác được có ánh mắt nào từ bên trong chiếu về phía nhóm người mình.
Hắn lập tức ném "Hắc Lệ" cho Franca, khẽ gật đầu, ý bảo "Hắc Chi Ma Nữ" hiện tại hẳn là không đang nhìn trộm nơi này.
"Ta đã viết những điều muốn nói với Amandine ra giấy rồi, để tránh bị nghe lén..."
Franca cầm "Hắc Lệ" và tờ giấy trong tay, bao phủ Ngọn Lửa Đen rồi ấn vào bề mặt tấm gương soi toàn thân bằng kính trong phòng khách.
Nàng phải tốc chiến tốc thắng, kết thúc chuyện này trước khi tác dụng phụ của "Hắc Lệ" phát huy!
Đại lục phía Nam, bang Matane, cảng Paros.
Amandine bật đèn gas áp tường, ngồi trước bàn sách, lại một lần nữa xem tài liệu thần bí học mà vị nữ sĩ Franca kia cung cấp.
Mỗi lần đọc những kiến thức này, nàng đều kinh ngạc, tôn kính, hướng tới và cả hoảng sợ từ tận đáy lòng.
Trong hai ba tuần qua, nàng đã nhiều lần gặp mặt mấy người quen trong đội tuần tra, cũng tham gia hai buổi tụ họp thần bí học, phát hiện ra những kiến thức thần bí học ghi chép trong tài liệu này lại không được đại đa số Người Phi Phàm biết đến, bất kể họ có thuộc về giới quan phương hay không.
"Đây thật sự là quà tặng sao..."
Amandine vừa cảm thán như vậy, đã nhìn thấy chiếc gương trang điểm mà nữ sĩ Franca tặng, vốn được cố ý đặt ở bên cạnh, trở nên u ám, nổi lên ánh nước.
Bên trong ánh nước, từng chữ Intis hiện ra:
"Ta là Franca, Lumen đã trở về.
"Hắn nhờ ta hỏi ngươi, ngươi dự định khi nào đến Trier? Hắn sẽ dẫn ngươi đến khu vực mà bóng người kia có khả năng xuất hiện..."
Louis Berry quay lại Trier rồi... Amandine suy nghĩ mấy giây, nói với tấm gương:
"Đêm nay là được rồi."
Ban đầu nàng đã định đêm nay sẽ không gặp bất kỳ ai, để học cho tốt những kiến thức thần bí học còn lại.
Nàng đã sớm dặn dò nữ hầu của mình khóa trái cửa phòng ngủ.
Amandine vừa trả lời xong, trong gương liền truyền ra giọng nói hơi dồn dập của Franca:
"Ngươi đặt tay lên gương đi."
Amandine có chút thấp thỏm nhưng cũng khá mong đợi và tò mò đưa lòng bàn tay về phía bề mặt gương trang điểm.
Nàng cảm giác tấm kính cứng rắn, lạnh lẽo kia dường như mất đi cảm giác thực thể, giống như một lớp dòng nước không có nhiệt độ.
Tay phải Amandine hoàn toàn xuyên qua bề mặt kính, bên trong đột nhiên bùng nổ một lực hút kinh khủng.
Cả người nàng lập tức bị kéo vào, rơi vào một đường hầm u ám, hư vô, rơi về phía cuối vòng xoáy.
Amandine còn chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy đầu váng mắt hoa.
Chờ nàng định thần lại, nàng phát hiện mình đang đứng trong một phòng khách không lớn, đối diện là nữ sĩ Franca đã gặp trước đó.
Vị nữ sĩ này vẫn xinh đẹp như lần trước, đồng thời vì khoảng cách đã gần hơn, không còn bị tấm gương ngăn cách, mị lực rõ ràng mạnh hơn, khiến cho Amandine, dù là một nữ tính, cũng có chút ngượng ngùng khi nhìn nhiều nhưng lại không thể không nhìn nhiều.
Amandine vừa chuyển tầm mắt, liền nhìn thấy một nữ tính xinh đẹp với sắc mặt tái nhợt, bờ môi đỏ tươi, trông càng có vẻ thiếu nữ, rồi nhìn thấy Lumen Lee đang ngồi trên ghế sô pha đơn, mặc áo sơ mi và áo jacket, chân phải vắt lên đùi trái.
Phụ nữ bên cạnh tên ngốc này ai cũng xinh đẹp như vậy sao? Hắn hình như cũng đẹp trai hơn một chút... Amandine bỗng nhiên có chút tự ti về dung mạo của mình.
Nàng vội nhìn quanh một vòng, xem kỹ nơi xa lạ này.
Franca thì nhanh chóng gỡ "Hắc Lệ" xuống, ném trả lại cho Lumen.
"Thật thần kỳ..."
Amandine cuối cùng lấy lại tinh thần, ánh mắt lấp lánh hỏi, "Ta đến đây thông qua tấm gương sao? Nơi này là Trier à?"
Lumen nhét "Hắc Lệ" trở lại vào không gian độc lập bên trong "Lữ giả bọc hành lý", cười sửa lại:
"Là thông qua thế giới trong gương."
"Thế giới trong gương..."
Amandine nhẩm lại danh từ này, "Vậy, ta có cách nào giống như các ngươi, thông qua thế giới trong gương để đi đến những nơi khác nhau không?"
Lumen bật cười:
"Ngươi chẳng lẽ không biết các đường tắt không liền kề thì không thể trao đổi sao? Ngươi chẳng lẽ không biết sự tồn tại của vật phẩm thần kỳ à?"
Nói rồi, Lumen đứng dậy, đi về phía cửa:
"Chúng ta bây giờ xuất phát."
"Nàng, các nàng không đi sao?"
Amandine chỉ về phía Franca và Jenna. Nàng còn chưa kịp chào hỏi nữa!
"Không cần."
Lumen kéo cửa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận