Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 626: Công khai ác ý

Napoli Disley? Lumen thiếu chút nữa cho rằng ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này đang nói đùa.
Nhưng cậu lại nhanh chóng xác định một chi tiết: Khi đề cập đến chuyện ‘Chú văn tình yêu’, cậu chưa hề nói ra cái tên Napoli Disley!
Đây không chỉ bởi vì sợ Napoli Disley và ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này là kẻ thù của nhau, nói tên của hắn ra có thể sẽ kích thích đối phương, mang lại những phiền toái không cần thiết, mà cậu còn đang tuân theo lời dặn dò của cô ‘Ma thuật sư’, chỉ nghĩ không nói không được viết cái tên này.
Nếu đã như vậy thì tại sao ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này lại tư xưng là Napoli Disley?
Chẳng lẽ nó mới là Napoli Disley thật sao?
Vậy tại sao việc liên tục niệm cái tên ‘Napoli Disley’ lại dẫn một ma quỷ khác tới, mà không phải ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này?
Hoặc là, hai người này là một? Napoli Disley muốn mượn tay người khác để giết chính mình?
Lumen vừa kinh ngạc lại nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, nói:
"Tôi cũng không dám đọc ra cái tên này."
Cậu đang thử ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này.
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này nghiêng đầu, nhìn về phía Lumen:
"Cậu từng nghe đến cái tên Napoli Disley, cũng biết đọc ra cái tên này có khả năng ẩn chứa nguy hiểm sao?"
"Đúng vậy."
Lumen mỉm cười đáp lại.
Nhìn phản ứng của ma quỷ này, có lẽ nó không phải là kẻ truyền bá ‘Chú văn tình yêu’... Chuyện này càng thú vị rồi đấy... Lumen thầm nghĩ.
Tuy điều này có lẽ sẽ càng khủng khiếp hơn, bí ẩn cũng càng sâu hơn, nhưng đối với ‘Thợ săn’, nỗi sợ hãi và cảm thấy thú vị cũng không hề mâu thuẫn, giống như trong quân đội, ai cũng sợ chết nhưng điều đó cũng không cản trở việc bọn họ sát cánh, cùng nhau chiến đấu.
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng kia chậm rãi gật đầu nói:
"Ở trong giáo đường mẫu thần này, cậu không cần lo lắng việc đọc ra cái tên Napoli Disley sẽ gặp phải chuyện gì."
"Đây rõ ràng không phải cái tên mà anh thường sử dụng, vậy tại sao anh không nói cái tên kia cho tôi biết?"
Lumen không trả lời, ngược lại hỏi một câu.
Cậu luôn có cảm giác đối phương muốn hại mình.
Nếu không phải trước đó từng tiếp xúc với ‘Chú văn tình yêu’ và đã được cô ‘Ma thuật sư’ dặn dò, thì ngày hôm nay sau khi rời khỏi giáo đường ‘Đại Địa Mẫu Thần’, rất có thể ở một nơi nào đó, trong một trường hợp nào đó ở trên đảo Hunter, cậu sẽ kêu ra cái tên Napoli Disley, như vậy sẽ rất phiền toái!
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng im lặng vài giây rồi nói:
"Cái tên mà tôi sử dụng trong xã hội loài người, không có ý nghĩa gì đối với cậu cả."
"Hơn nữa, cậu có biết nếu cậu niệm ít nhất ba lần cái tên ‘Napoli Disley’ ở bên ngoài giáo đường..."
Nói tới đây, cơ mặt của ma quỷ mặc áo vest màu đen, có mái tóc hoa râm kia chợt co rút mấy cái, vẻ mặt nhuốm thêm mấy phần đau đớn:
"Là tôi có thể thiết lập mối liên hệ với cậu, đến khi nào tôi không khống chế được mình nữa thì có thể lựa chọn giết chết cậu, giết một nhà thám hiểm thiếu hiểu biết muốn điều tra chân tướng của truyền thuyết đảo Hunter như cậu sẽ làm tôi nhẹ lòng hơn so với giết một người bình thường, không có cảm thấy áy náy hay cảm giác tội lỗi mạnh như vậy nữa."
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng lại một lần nữa hướng về phía ‘Thánh huy sinh mệnh’, cúi thấp đầu, bắt đầu sám hối:
"Mẫu thân nhân từ, xin hãy khoan thứ cho tội lỗi của con, con không nên sinh tâm ác độc..."
Nghe xong, khóe miệng của Lumen không khỏi giật giật, sắc mặt trầm xuống.
Anh thật sự muốn hại tôi sao?
Đúng là giao tiếp với ma quỷ, không thể lơi lỏng dù chỉ là một giây, phải thời thời khắc khắc duy trì trạng thái cảnh giác, cho dù đó là ma quỷ tín ngưỡng ‘Đại Địa Mẫu Thần’, thì cũng vậy!
Hơn nữa, chỉ là hàn huyên đơn thuần thôi cũng đa yên lặng đặt một quả bom hẹn giờ, nếu đổi lại là nhà thám hiểm khác, có lẽ đã bị mắc mưu, không hổ là con đường ‘Tội phạm’ nổi tiếng với chỉ số thông minh cực cao...
Tàn nhẫn, thông minh, công khai ác ý...
Đợi ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng tự xưng là Napoli Disley kia sám hối xong, Lumen mới ra vẻ thản nhiên, cười nói:
"Thời điểm anh không khống chế được muốn giết người, thì hãy tìm cướp biển, đây là chấp hành theo chính nghĩa."
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng bình tĩnh nhìn thẳng, nói:
"Đây là ngục giam của tôi, tôi không thể rời khỏi nơi này trước khi chuộc tội xong."
"Nếu thật sự có cướp biển tiến vào cảng Hunter, tôi sẽ khiến bọn chúng biến mất trong rừng rậm ngoài thành."
Lumen gật đầu, kéo đề tài trở lại quỹ đạo:
"Chú văn tình yêu’ mà lúc trước tôi có nói với anh chính là cái tên này, ma quỷ muốn giao dịch với tôi cũng tự xưng là cái tên này."
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng kia vẫn ngóng nhìn ‘Thánh huy sinh mệnh’ phía trước, hồi lâu không nói gì.
Lumen cảm giác được từ trên người nó không phải sự phẫn nộ và thù ghét, mà là kinh ngạc và nghi hoặc.
Chuyện này... Nó cũng không xác định được thân phận thật sự của ma quỷ kia? Cho nên giữa hai bên không thể trực tiếp nảy sinh ra mối thù nào? Lumen thầm lẩm bẩm mấy câu.
Qua một hồi lâu, ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng tự xưng là Napoli Disley nói:
"Theo như cậu nói thì ‘Chú văn tình yêu’ kia đã được truyền bá một cách bí ẩn được rất nhiều năm rồi, nhưng tôi lại chưa từng thiết lập mối liên hệ với bất kỳ con người nào ở ngoài đảo Hunter cả."
"Tôi cũng đang nghi ngờ điểm này, chẳng lẽ còn có thể dùng cái tên để chỉ hướng, sau đó có thể sẽ cướp lấy thân phận của anh sao?"
Lumen ra vẻ là một nhà thám hiểm hiếu kỳ.
Cậu cảm thấy, căn cứ theo vài câu ngắn gọn của cô ‘Ma thuật sư’ thì ‘Ngài Kẻ Khờ’ cũng có thể làm loại chuyện tương tự như thế này, Amon cũng từng có thể, về phần ma quỷ có thể hay không thì tạm thời không thể biết được.
Ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng lại im lặng, vài giây sau mới trầm giọng nói:
"Người xứ khác, cậu đã hỏi đủ rồi đấy, nên chấm dứt ở đây thôi, nếu không, cậu sẽ chết lúc nào không biết đấy."
Ma quỷ mặc bộ vest màu đen, tự xưng là Napoli Disley kia chậm rãi đứng dậy, hai chân hơi mở ra, hai bàn tay đeo gang tay màu đen giơ lên cao, thì thầm nói:
"Ca ngợi đại địa, ca ngợi vạn vật mẫu thân!"
Sau đó, nó xoay người, cầm lấy gậy, bước chân hơi tập tễnh đi về phía cửa chính của giáo đường, đi hướng ánh mặt trời chói chang vào giữa trưa.
Lumen đánh giá ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng kia, phát hiện vóc dáng của hắn cũng không hề cao, dáng người hơi gầy, có cảm giác tiều tụy, trông hoàn toàn giống con người bình thường đến tuổi xế chiều, không có điểm nào giống với ma quỷ cường đại lại đáng sợ.
Quan sát một hồi, Lumen lại mơ hồ cảm nhận được bên dưới lớp da người mỏng manh và máu thịt cằn cỗi kia là một cỗ ác ý đen kịt, đang không ngừng bành trướng lại co rút lại, nó đang cố gắng khống chế chính mình, cố gắng không xé bỏ lớp ngụy trang yếu ớt kia.
Cái lõi đáng sợ bên trong hoàn toàn tương phản với vẻ bề ngoài gầy yếu, nhưng tổng thể vẫn rất già nua đơn bạc, vô cùng bình thường.
Cái này khá giống với Ludwig... Một kẻ là con quái vật nào đó đang bị phong ấn bên dưới lớp da trẻ con, một kẻ là ma quỷ đen tối giấu trong hình hài của ông già... Khó khăn lắm Lumen mới khống chế không cho bản thân tập trung tinh thần quan sát vận thế của ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng kia.
Ông già có mái tóc hoa râm, đeo gang tay da màu đen chống gậy, chậm rãi rời khỏi giáo đường.
Lumen không vội vàng quay trở về ‘Berry’ mà tiếp tục ngồi ở vị trí đầu của hàng ghế, suy nghĩ về cảm giác vừa trở nên rõ ràng lại nháy mắt trở nên càng bí ẩn hơn về truyền thuyết ma quỷ bản địa.
Đột nhiên, từ khóe mắt, cậu liếc thấy một bộ trang phục giáo sĩ màu nâu.
Đây là trang phục của nhân viên thần chức thuộc giáo hội ‘Đại Địa Mẫu Thần’.
Lumen ngẩng đầu lên, nhìn về hướng đó, thấy rõ ràng hình dáng của một người đàn ông trung niên với khuôn mặt nghiêm chỉnh, cặp lông mày dày đậm, thấy một đôi mắt màu xanh lam băng giăng tơ máu, mang theo đau đớn.
Đôi mắt màu xanh lam băng sao?
Mẹ kiếp! Lông tóc cả người Lumen dựng đứng, trong lòng thầm chửi thầm một tiếng.
Nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng kia ngồi xuống bên cạnh Lumen, cũng chính là vị trí mà ma quỷ kia vừa ngồi, hắn dịu dàng cười nói:
"Đừng kích thích Boselli, cũng đừng thử lời đề nghị của hắn, khả năng kiểm soát của hắn đã giảm dần theo tuổi tác."
"Boselli? Ý anh là ông lão có đôi mắt màu xanh lam băng vừa rồi sao?"
Lumen vờ như không biết, hỏi.
"Đúng vậy."
Nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng này khẽ gật đầu.
Lumen cân nhắc một chút rồi mỉm cười, nói:
"Vậy còn anh thì sao? Khả năng kiểm soát của anh thế nào?"
"Tôi tốt hơn hắn rất nhiều, vài năm mới có thể bị mất khống chế một lần."
Nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng thản nhiên đáp lại.
Hắn là đang thừa nhận mình cũng là ma quỷ sao? Nơi mình đang ngồi đây không phải giáo đường của ‘Đại Địa Mẫu Thần’, mà là nhà ăn của gia tộc ác ma chăng... Lumen rùng mình một cái, nhịn không được lẩm bẩm vài câu.
Ngoài mặt cậu vẫn bình tĩnh cười nói:
"Anh rất thân với hắn sao, hai người thuộc cùng một gia tộc sao?"
Nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chúng tôi đều là những đứa trẻ được sinh ra trong tu viện cảng Hunter."
Đứa trẻ được sinh ra trong tu viện? Lúc Lumen nghe xong những lời này, trong lòng cậu chợt hơi hỗn loạn.
Ở giáo hội khác, việc sinh con ở những nơi như tu viện chính là việc cực kỳ nghiêm trọng, đi ngược lại lời dạy bảo của thần linh, rơi vào nhục dục, báng bổ tín ngưỡng.
Lumen nghĩ một chút, lại cảm thấy bình thường.
Nhưng đây là giáo hội ‘Đại đại mẫu thần’, nữ tu sĩ và tăng lữ trong tu viện càng sinh nhiều con lại càng phù hợp với giáo lý của bọn họ!
Cậu chợt hiểu rõ tại sao nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng này và Boselli lại sinh ra trong tu viện.
Đây là cách rất tốt để có thể che giấu thân phận và lai lịch của chúng nó, không đến mức liên lụy đến gia đình bình thường.
Điều này khiến cho một số lập luận của Lumen về ma quỷ bản địa bị phá vỡ: Đám ma quỷ không cần phải mất tích để che giấu ‘thi thể’ của mình, giáo hội ‘Đại Địa Mẫu Thần’ sẽ giúp bọn chúng làm chuyện này, ví dụ như, dùng nước trong để thay thế cho nước thánh trong nghi thức an ủi, sau đó thậm chí còn có thể cung cấp thân phận và lai lịch hợp pháp.
Lập luận trước đó của mình được thành lập trên điều kiện là giáo hội ‘Đại Địa Mẫu Thần’ và ma quỷ bản địa không phải đồng minh, khó trách lại xuất hiện không ít sau lầm... Sau này khi thiết lập âm mưu, cần phải chú ý đến vấn đề, nếu điều kiện tiên quyết sai lầm thì tất cả kế hoạch sau đó dù có tỉ mỉ đến đâu cũng không còn ý nghĩa nữa... Hiện tại xem ra, giáo hội ‘Đại Địa Mẫu Thần trực tiếp che chở cho những ma quỷ có đôi mắt màu xanh lam băng này, là để hạn chế việc đối đầu lại hợp tác để bảo vệ sao? Lumen bắt đầu kiểm điểm lại cuộc điều tra trong hai ngày này.
Việc kiểm điểm lại không thể giúp cậu tiêu hóa ma dược, nhưng cậu cảm thấy nó sẽ có trợ lực rất lớn đối với việc tiêu hóa hoàn toàn ma dược.
Lumen nhìn về phía nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng, mỉm cười hỏi nói:
"Chẳng lẽ tên của anh cũng là cái tên mà Boselli vừa nói sao?"
Nhân viên thần chức có đôi mắt màu xanh lam băng kia nở nụ cười ấm áp, đáp lại:
"Đúng vậy, tôi cũng tên là Napoli Disley."
Không đợi Lumen hỏi lại, nó cân nhắc rồi nói:
"Tôi không rõ lai lịch của cậu, nhưng cậu có thể đến giáo hội chính thần khác để báo cáo chuyện ở đảo Hunter, tôi nghĩ bọn họ sẽ đều dặn dò câu đừng chạm vào chân tướng truyền thuyết ma quỷ."
"Giống như Boselli đã nói, người xứ khác, mọi chuyện hãy chấm dứt ở đây, cậu hãy rời khỏi đảo Hunter đi."
Lumen gật đầu, đứng dậy, xoay người rời khỏi giáo đường.
Dưới ánh nắng mặt trời, cậu chậm rãi bước đi trên phố, trong đầu đều là đôi mắt màu xanh lam băng và cái tên Napoli Disley, cảm giác cả người đều hỗn loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận