Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 160: Tiền thưởng

Louis Berry lại tới nữa sao? Camus nghe đến miêu tả ‘Đội mũ rơm’, thái dương lại giật lên hai cái.

Từ lúc quen biết nhà thám hiểm này, hắn liền có cảm giác cuộc sống của hắn bắt đầu bão táp, đầu tiên là ‘Bắt được’ hung thủ của vụ án giết người liên hoàn, tiếp theo là có mah mối của vụ án cũ từ bốn năm trước, sau đó là đối tượng bị nghi ngờ chủ động nhảy ra ngoài, với ý định giết chết mình và Kolobo, khiến cho đội tuần tra trở nên hỗn loạn.

Hiện tại, Louis Berry lại tới nữa?

Trái tim của Camus treo lên, áp lực tăng lên gấp bội.

“Louis Berry đang ở đâu?” Leiaza đã nghe Camus nhắc tới chuyện này.

Thành viên đội tuần tra vừa tiến vào báo cáo kia vội vàng đáp lại: “Đang ngồi chờ ở sảnh lớn.”

Leiaza gật đầu, rồi đi cùng Camus ra ngoài văn phòng, xuống lầu.

Trong tiếng bước chân quanh quẩn, Camus dần định thần lại.

Hắn nghĩ tới việc ngày hôm qua Louis Berry đã hoài nghi Tiwanaku, nghĩ tới việc đối phương chỉ hỏi vài cậu, thậm chí còn không hỏi thăm tình huống cụ thể, cũng loại bỏ suy đoán tương ứng, thay đổi mục tiêu điều tra, nghĩ tới việc sáng hôm nay nhà thám hiểm này đến tìm mình với hy vọng muốn thu hoạch được tin tình báo nào đó theo cách khá là vòng vo, mà không lâu sau khi Kolobo giao thông tin về Tiwanaku cho đối phương thì đã bị tấn công, hôn mê bất tỉnh, hiện trường để lại dấu vết chiến đấu kịch liệt rất rõ ràng.

Vì để né tránh dự đoán nguy hiểm của ác ma, cho nên mới chọn phương án vòng vo lại thận trọng như vậy sao? Tìm Kolobo để mua tin tình báo là để dẫn dắt Tiwanaku rơi vào bẫy sao? Không đúng, chẳng lẽ Tiwanaku không nhận ra nguy hiểm tương ứng sao? Chẳng lẽ cảm giác của hắn chỉ đến trước một hai phút, chờ phát hiện ra thì đã không kịp nữa rồi chăng? Camus từng là ‘Người trị an’, hiện tại là ‘Kẻ thẩm vấn’, nhanh chóng sinh ra rất nhiều liên tưởng, cũng có không ít phỏng đoán.

Hắn cảm thấy, sau khi Louis Berry biết Tiwanaku thích uống cà phê đen Fil không pha đường, đáng lẽ phải khóa mục tiêu, sở dĩ đối phương nói với mình rằng nghi ngờ là người của tổng cục cảnh sát, cũng không hỏi chi tiết tình hình, là vì lo sợ Tiwanaku dự đoán được nguy hiểm chăng!

Về phần hôm nay Louis Berry đã tạo ra một cãi bẫy dành cho Tiwanaku như thế nào mà không bị đối phương phát hiện thì tạm thời Camus vẫn không nghĩ ra được.

Hơn nữa, hắn nghi ngờ hành động của Louis Berry không thật sự thành công, bởi vì bên phía cửa hàng xuất nhập khẩu Matani không có dấu vết gì chứng minh Tiwanaku đã bị giết chết.

Gã này đã là danh sách 5 ‘Sứ đồ dục vọng’, hơn nữa còn có sức mạnh ở danh sách 5 ‘Oan hồn’, nếu không phải đích thân bán thần ra tay, chỉ sợ cần phải có tổ đội hai ba người phi phàm danh sách trung gồm những con đường ‘Mặt trời’, ‘Chiến sĩ’ mới có thể giải quyết được, hoặc là điều động một người phi phàm lên tới danh sách 5, cấp bậc tướng quân hải tặc sử dụng phẩm thần kỳ cường đại.

Rất nhanh, Camus và Leiaza nhìn thấy Louis Berry đang ngồi trên sô pha trong khu vực chờ dành cho khách ở sảnh lớn, dưới ánh sáng mặt trời chiếu vào bên trong sảnh, chiếc mũ rơm vàng óng ánh kia rực rỡ dị thường.

“Ngài Louis Berry, ngài lại có chuyện gì sao?” Camus dùng tiếng Intis, trầm giọng hỏi.

Lumen liếc mắt nhìn Camus một cái thật sâu, sau đó mỉm cười dùng tiếng Dutan không quá trôi chảy nói với Leiaza: “Tôi đến lĩnh thưởng.”

Cậu vừa nói vừa lôi đầu của Tiwanaku từ trong ‘Túi lữ hành’ ra.

Một cái đầu đẫm máu, trên đỉnh đầu còn đoạn sừng bị gẫy, hai hốc mắt trống rỗng, cạnh mũi có vết thương đáng sợ, và mấy chục vết cắt sâu hoắm trên mặt đồng thời đập vào mắt Camus và Leiaza

Tuy cái đầu này bị tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, nhưng Camus từng làm ‘Người trị an’, hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra nó thuộc về Tiwanaku Tupian!

Cậu ta đã thành công sao? Cậu ta thật sự thiết lập cạm bẫy và săn giết một ‘Sứ đồ dục vọng’ sao? Ánh mắt của Camus hơi ngước lên, nhìn kỹ thanh niên trẻ tuổi tên là Louis Berry với danh hiệu là nhà thám hiểm lớn của Biển Sương mù này.

Thực lực này đủ sức để đối đầu với bất kỳ vị tướng quân hải tặc nào trên năm biển!

Đương nhiên, đây chỉ so sánh trên năng lực của từng cá nhân, không bao gồm thuộc hạ của tướng quân hải tặc.

Leiaza im lặng xác nhận từ góc độ linh hồn, rồi nghiêng đầu nhìn về phía Camus, dùng tiếng Dutan hỏi: “Là Tiwanaku sao?”

“Đúng vậy” Camus khẳng định, sau đó âm thầm thở dài một tiếng.

Trận chiến giữa Tiwanaku và Louis Berry quả thật quá ác liệt, cho nên tình trạng khi chết mới thảm hại đến như vậy, không chỉ hai tròng mắt bị móc mất mà còn có rất nhiều vết thương, thi thể vẫn còn dấu vết đặc thù của trạng thái ác ma hóa một nửa.

Leiaza nhìn về Lumen, cân nhắc một lúc rồi dùng tiếng Dutan, nói: “Không biết cậu đã xem lệnh truy nã của Tiwanaku chưa, tiền thưởng chỉ có 70000 đồng Fil.”

Lúc trước bọn họ đều dựa theo tiêu chuẩn ‘Sát thủ liên hoàn’ để treo thưởng, nhưng bởi vì nạn nhân của ‘sát thủ liên hoàn’ đều là người phi phàm cho nên mới nâng lên 20000 đồng Fil.

Lumen miễn cương nghe hiểu, lại sửa thành tiếng Intis, cười nói: “Nếu để qua hai ngày nữa mới lĩnh thưởng, có phải tiền thưởng có thể được lĩnh nhiều hơn đúng không?”

Camus nghe xong, cẩn thận nghĩ lại, mới phát hiện đúng là như vậy: Nếu để thêm hai ngày nữa, tội phạm mà bọn họ truy nã là ‘Sứ đồ dục vọng’ cộng thêm ‘Oan hồn’ Tiwanaku, đã giết giết vài thành viên của đội tuần tra, mà không phải là ‘Sát thủ liên hoàn’ trong quá khứ kia!

Đương nhiên, với khả năng tài chính của Matanibon thì không có khả năng treo thưởng quá cao, cùng lắm chỉ nâng lên gấp đôi, sau đó thông báo mức độ nguy hiểm này với các tổ chức chính phủ bắc đại lục như giáo hội ‘Đại địa mẫu thần’ và giáo hội ‘Mặt trời vĩnh hằng’, để xem bọn họ có muốn tăng tiền thưởng hay không

Đợi đến khi Camus phiên dịch lai lời Lumen nói sang tiếng Dutan, Leiaza im lặng không biết nên trả lời thế nào.

Đối với đội tuần tra mà nói 70.000 - 80.000 đồng Fil đã là quá nhiều rồi!

Không đợi hắn đáp lại, Lumen cười bổ sung thêm: “Tuy nhiên tôi cũng không cần lấy tiền thưởng, chỉ cần đáp ứng hai yêu cầu của tôi là được, hai yêu cầu rất đơn giản.”

“Yêu cầu gì?” Nghe Camus phiên dích lại xong, Leiaza trầm giọng hỏi.

Lumen cười nói: “Thứ nhất, tôi muốn xem toàn bộ hồ sơ liên quan đến thị trấn Tizamo, thứ hai, tôi rất tò mò về lá bài của Tiwanaku, muốn xem qua, đương nhiên, chỉ xem thôi.”

“Cậu muốn điều tra sự liền năm ngoái ở thị trấn Tizamo sao? Chẳng phải mục đích duy nhất của cậu khi đến cảng Palos là tìm ra Tiwanaku sao?” Camus khó hiểu hỏi lại.

Lumen ‘Ha’ một tiếng: “Có cần tôi nhắc nhở anh không? Quê hương của Tiwanaku chính là thị trấn Tizamo.”

Chuyện này… Camus đột nhiên cảm thấy chuyện liên quan đến Tiwanaku sẽ không chấm dứt khi đối phương tử vong, phía sau nó còn cất giấu rất nhiều bí mật.

Về điểm này, ngay từ đầu Louis Berry cũng đã nói rồi.

Sau khi phiên dịch cuộc đối thoại của hai người cho Leiaza nghe xong, Camus cảm thấy cuộc điều tra trước đó của đội tuần tra đối với sự kiện thị trấn Tizamo có vẻ rất qua loa.

Leiaza im lặng nhìn Louis Berry, người vừa thành công giết chết một ‘Sứ đồ dục vọng’ có năng lực ‘Oan hồn’, vài giây sau mới nó: “Là ai ủy thác cho cậu điều tra vụ việc liên quan đến Tiwanaku?”

Lumen không đáp mà hỏi lại: “Có phải hắn tự xưng là thành viên của ‘Phái tiết chế’, tín đồ của ‘Kẻ Khờ’ không?”

“Không phải là tự xưng mà chúng tôi cũng đã xác nhận.” Sau khi nghe Camus phiên dịch, Leiaza dùng giọng điệu cực kỳ chắc chắn đáp lại.

Quả nhiên…Sau khi xác nhận xog, Lumen biện giải đôi lời cho giáo hội ‘Kẻ Khờ’: “Bất kỳ tổ chức nào đều có khả năng xuất hiện kẻ phản bội, cũng sẽ có kẻ dị tâm trà trộn vào.”

“Đây đúng là vấn đề của chúng tôi.” Camus tổng kết lại bài học một cách thành khẩn, “Để phán định một người là tốt hay xấu, có thể tuyển dụng hay không, không nên chỉ nhìn xem hắn đến từ tổ chức nào, mà còn phải quan sát ngôn ngữ và hành vi của hắn.”

Sau khi cân nhắc một lúc lâu, Leiaza đồng ý với yêu cầu của Lumen.

Hắn vừa sắp xếp cho một thành viên khác của đội tuần tra giúp Lumen làm thủ tục lĩnh thưởng, vừa để cho Camus dẫn Lumen đi xem lá bài Poker kia.

Trong lành lang âm u lãnh lẽo tĩnh mịch dưới lòng đất, Camus nhìn Lumen, thận trọng hỏi: “Rốt cuộc cậu đang điều tra gì thế?”

Đây chính là người đã giết chết một danh sách 5 ‘Sứ đồ dục vọng’!

Lumen cười một tiếng, nói: “Biết nhiều sẽ rất nguy hiểm đấy.”

Camus im lặng, kinh nghiệm nói cho hắn biết không thể hỏi nữa.

Lumen vừa đi về phía trước, vừa làm như nói chuyện phiếm, hỏi: “Lần này đội tuần tra đã chết mấy người?”

“Bốn, đều là người bị Tiwanaku khống chế.” Camus cười tự giễu, nói: “Cuối năm ngoái cũng vừa tuyển dụng một nhóm thành viên mới, ha ha, bọn họ thật may mắn đấy, nếu con đường thích hợp thì không cần phải lo lắng về ma dược của danh sách tiếp theo, nếu không thích hợp thì còn có vật phẩm phong ấn có thể sử dụng.”

Tài nguyên của một tổ chức chính phủ luôn tích lũy lâu dài theo cách như thế này.

Lumen khẽ gật đầu: “Kolobo đâu?”

Lần này nụ cười của Camus có vẻ thoải mái hơn: “Hắn ổn rồi, việc điều trị chắc cũng sắp kết thúc.”

Trong lúc nói chuyện, hai người đi đến một căn phòng lạnh lẽo được khảm rất nhiều xương trắng, lá bài Poker trông như được làm từ kim loại kia để ở trên mặt bàn trong phòng.

“Cẩn thận nhé, nó sẽ tiến vào thân thể cậu, khống chế cậu giống như ‘Oan hồn’ đấy.” Camus nhắc nhở một câu.

Lumen khẽ gật đầu, đi tới gần, đưa tay chạm vào lá bài Poker mười bích kia.

Một loại cảm xúc như truyền từ xương cốt chạy thẳng lên óc cậu, ngay sau đó là cảm giác lạnh lành như băng.

Tay phải của Lumen nhanh chóng bị bao phủ bởi một lớp băng giá.

Băng giá nhanh chóng ngưng tụ thành tinh thể, lan nhanh lên cánh tay.

Cùng lúc đó, bề mặt của lá bài Poker kia chợt thay đột, đột nhiên xuất hiện ‘Little king’ màu xám trắng’.

Nó nhanh chóng trở nên hư ảo, muốn dung nhập vào cơ thể Lumen.

Một ngọn lửa trắng rực đột nhiên bùng cháy trên cánh tay Lumen, cậu lật bàn tay, ngón tay chuẩn xác ấn lên lá bài Poker còn chưa hoàn toàn mờ đi, đặt lên ‘Little king’.

Ngay sau đó, lá bài Poker yên tĩnh lại.

Lớp băng phủ trên cánh tay Lumen cũng bong ra, rơi xuống mặt đất, hòa tan thành vệt nước.

Băng sương của ‘Xác sống’ và bám gá của ‘Oan hồn’… Quả nhiên là vật phẩm thần kỳ của con đường ‘Tù phạm’… Lumen rất nhanh đã có suy đoán cơ bản.

Nhưng năng lực biến hóa mà lá bài Poker này thể hiện không quá khớp với hiểu biết của cậu về con đường ‘Tù phạm’, ngược lại càng giống ứng dụng cấp thấp của ‘Người không mặt’.

Chẳng lẽ đã dung hợp với ô nhiễm mà Thiên Tôn mang lại sao? Còn nữa, thời điểm ‘Phái tiết chế’ cung cấp tài nguyên, không thể nào trực tiếp cấp luôn đến ‘Oan hồn’, mà là phải theo thứ tự và danh sách từ thấp lên… Lá bài Poker này được cường hóa từ từ sao?”

‘Hisoka’ hợp tác với một ‘Thợ thủ công’ cố định sao? Lumen thu hồi tầm mắt đang nhìn lá bài Poker kia, chậm rãi lui tới đứng bên cạnh Camus.

“Được rồi.” Cậu suy nghĩ một chút rồi nói, “Lúc các anh sử dụng vật phẩm này phải cẩn thận đấy nhé.”

Camus gật đầu: “Chúng tôi sẽ sử dụng nói như vật phẩm phong ấn mà không phải vật phẩm thần kỳ.”

Quay trở lại mặt đất, Camus đi lấy toàn bộ hồ sơ liên quan đến thị trấn Tizamo đếm đến cho Lumen.

Lumen lựa một chút rồi cầm lấy một bộ trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận