Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 2: Ý kiến

Sau khi triệu hồi tín sứ mang lá thưu đi, Lumen ngồi yên trước bàn, ngóng nhìn rèm cửa sẫm màu thấm đẫm ánh trăng đỏ rực, kiên nhẫn đợi cô ‘Ma thuật sư’ đến.

Không biết qua bao lâu, từng vì sao lấp lánh nở rộ trong căn phòng tối tăm, phác thảo thành bóng dáng của ‘Ma thuật sư’.

Cô đã đổi một chiếc váy vải cotton dày kẻ sọc trắng và nâu nhạt.

“Chào buổi tối, cô ‘Ma thuật sư’.” Lumen nhìn một vòng xung quanh, nói: “Có chuyện quan trọng.”

‘Ma thuật sư’ hiểu ý của cậu, lúc này cô khiến cho bóng tối xung quanh ngưng đọng lại tựa như thủy tinh hư ảo, gấp khúc và uốn cong, ngăn không cho ánh trăng đỏ rực và âm thanh bên ngoài rót vào bên trong.

“Chuyện quan trọng gì?” Sau khi hoàn thành thủ pháp giữ bí mật, cô ‘Ma thuật sư’ mới mở miệng hỏi.

Lumen tạo ra một quả cầu lửa trắng rực để làm đèn, im lặng vài giây rồi nói:

“Tôi đã xác nhận được lai lịch của tinh linh hình thằn lằn.”

“Không đến từ Tà thần bên ngoài lớp lá chắn sao?” Cô ‘Ma thuật sư’ trầm tư, nói.

Khóe miệng của Lumen nhếch lên:

“Cũng xem như là Tà thần, nhưng không phải ở bên ngoài lớp lá chắn.”

‘Ma thuật sư’ hơi nhíu mày, nói:

“Nói cụ thể đi.”

Lumen hạ thấp giọng, bắt đầu kể lại từ lúc mình ký kết khế ước với "Kẻ sám hối" Bayanfei, đạt được tác động tiêu cực tương ứng, đến khi thấy tượng thần ‘Tạo vật chủ chân thực’ cùng với một tinh linh nhỏ trong hình dạng thằn lằn ở một giáo đường bí mật của ‘Hội Cực quang’, và cảnh tượng hư ảo nghi ngờ là Thần quốc.

Cô ‘Ma thuật sư’ không ngắt lời cậu, chỉ chăm chú lắng nghe xong mọi chuyện, sau đó thở dài một hơi rồi nói:

“Thật ra lúc ấy tôi đã nghi ngờ tinh linh nhỏ trong hình dạng thằn lằn có liên quan đến Ngài, nhưng cho dù là hình thái của sinh vật thần thoại thuộc con đường ‘Người quan sát’ hay con đường ‘Người treo ngược’, rõ ràng đều khác với hình thái của loại tinh linh này, năm sáu năm trước cũng chưa từng xuất hiện loại tương tự, ngoài ra, hai vị am hiểu giải mật và giải mộng đều có khuynh hướng cho rằng loại tinh linh nhỏ này đến từ Tà thần ở bên ngoài lớp lá chắn, điều này rốt cuộc cũng khiến tôi từ bỏ suy đoán này.

“Hiện tại xem ra, vị kia bắt đầu tham dự vào vụ tai nạn ở làng Cordouan từ rất sớm.

“Như vậy mới đầy đủ được, loại sự kiện lớn này đã thẩm thấu tới các thành viên của Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn được một khoảng thời gian rất dài rồi, chỉ là tại sao ngài vẫn luôn nhìn, vẫn luôn nghe nhưng lại không chú ý tới, không thuận thế làm chuyện gì đó?”

“Rốt cuộc Ngài muốn làm cái gì?” Biểu cảm trên mặt Lumen khẽ vặn vẹo.

‘Ma thuật sư’ chăm chú nhìn Lumen vài giây, thở dài nói:

“Tôi chỉ có thể xác định được một trong số mục đích, đó là tạo ra một người phi phàm có thể nhanh chóng tiêu hóa ma dược con đường ‘Thợ săn’, thăng cấp thần tốc.”

“Cậu nghĩ lại xem, từ khi cậu trở thành ‘Thợ săn’ đến giờ, cũng mới chỉ hơn nửa năm, mà cậu đã là người phi phàm danh sách 5, hơn nữa ma dược ‘Kẻ thu gặt’ của cậu cũng đã được tiêu hóa trên diện rộng, có lẽ chỉ hai ba tháng nữa thôi, cậu hoàn toàn có thể nghĩ đến việc đẩy cánh cửa thần tính, tiến lên danh sách 4, trở thành Bán thần.”

“Trên ‘Hành trình’ này, cho dù là phong ấn Termiporus mang đến cấp bậc Thiên sứ giả, hay là nhờ vậy đạt được sức mạnh ban ân thuộc con đường túc mệnh, cũng như cơ hội rèn luyện và tiêu hóa hoặc ít hoặc nhiều đều tràn ngập hơi thở đã an bài sẵn, đều có đóng góp quan trọng trong sự dần lớn mạnh của cậu.”

“Ngài muốn một ‘Linh mục đỏ’ và thôi thúc ‘Linh mục đỏ’ quyết chiến với ‘Ma nữ nguyên sơ’.

“Trước đó tôi còn lo lắng, quá trình thăng cấp của cậu sẽ không thuận lợi, mà hiện tại xem ra, toàn bộ món quà vận mệnh đều đã và đang âm thầm đánh dấu giá cả, hơn nữa còn đã trả tiền đặt cọc.”

Dưới ánh sáng rọi từ quả cầu lửa trắng rực, Lumen khàn giọng lẩm bẩm nói:

“Tôi thà mình là người bình thường.”

Cô ‘Ma thuật sư’ lắc đầu, nở một nụ cười phức tạp: “Càng gần tận thế, với xuất thân và trạng thái của Aurore, cho dù lần đó làng Cordouan không xảy ra thảm họa, thì lần sau, lần sau nữa cũng sẽ không thể tránh được, cậu quên khi cậu là người thường ở trong thảm họa đó, cậu đã bất lực và đau đớn như nào sao?”

Hai bàn tay của Lumen bất giác nắm chặt, đầu cúi thấp nói:

“Tôi, tôi chỉ hy vọng mình không đạt được sức mạnh thông qua phương thức này.”

Cô ‘Ma thuật sư’ không tiếp tục đề tài này, chuyển sang nói:

“Chắc chắn Ngài còn có mục đích khác, ví dụ như, vật phẩm phong ấn hình người kia chẳn ghạn, cho dù đi đến nơi nào, đều có tác dụng có thể thu hút người nhận ban ân Tà thần xung quanh, khiến cho mưu đồ của bọn họ bị phơi bày sớm hơn, cho chúng ta có nhiều thời gian xử lý hơn.”

Lumen vẫn im lặng, không đáp lời.

Cô ‘Ma thuật sư’ nhìn cậu một cái, rồi thở dài hỏi:

“Tiếp theo cậu muốn làm gì?”

Thân thể của Lumen khẽ run lên, giống như sắp không áp chế được cảm xúc trong lòng.

Cậu nghiến răng nghiến lợi, nói:

“Tôi muốn vung nắm đấm về phía Ngài!”

Sau khi nói ra lời này, hai tròng mắt của Lumen nhuốm lửa đỏ như máu.

Thẳng thắn mà nói, gần như trước đó cậu chưa từng sinh ra ý nghĩ trả thù thần linh, kế hoạch đã vạch ra từ trước là giết chết thành viên trung tâm của ‘Ngày cá tháng tư’ và gia đình Sanson thuộc tổ thức ‘Tội nhân’, sau đó sẽ cố gắng trở thành Thiên sứ, rút lấy phần lớn sức mạnh của Termiporus, sau đó mới thả vị Thiên sứ túc mệnh đã suy yếu này ra để xử lý.

Cậu biết ngọn nguồn thật sự gây ra thảm họa ở làng Cordouan là vị tồn tại mang tên Túc mệnh kia, nhưng bởi vì chênh lệch giữa hai bên quá lớn và sự hãi trước vị thần thiên nhiên, cậu chỉ thỉnh thoảng mắng đôi lời, cay nghiệt hai câu, chứ chưa từng thực sự đặt đối phương vào danh sách báo thù của mình.

Mà hiện tại, cậu muốn khiến thần linh đáng chết này rơi khỏi Thiên quốc, giống như sao băng xẹt qua bầu trời đêm!

Cô ‘Ma thuật sư’ nhìn Lumen, nghiêm túc hỏi:

“Cậu có biết câu nói vừa rồi của cậu đại biểu cho cái gì không?”

“Biết.” Lumen chậm rãi gật đầu, “Tôi chờ một ngày tìm ra hắn, cũng là đang nghiêm túc hỏi chính mình.”

Không ngừng hỏi, hỏi khi phẫn nộ, hỏi khi bi thương, hỏi khi bản thân đã bình tĩnh hơn một chút.

Cô ‘Ma thuật sư’ lại nhìn cậu với ánh mắt thương hại quen thuộc.

Lúc này đây, Lumen biết rõ đối phương đang thương hại điều gì.

Một nhân loài muốn vung nắm đấm về phía thần linh.

Lumen nhìn lại vị nắm giữ lá bài ẩn chính Major Arcana này, ánh mắt kiên định không lùi bước.

Một lúc lâu sau, ‘Ma thuật sư’ khẽ gật đầu nói:

“Cậu nói cho tôi biết mục tiêu của cậu, là hy vọng tôi sẽ cho cậu lời khuyên có ích đối với ý nghĩ này, để xem nó có khả thi hay không sao?”

“Ừ, đề nghị của tôi là, trước khi ngài ‘Kẻ Khờ’ bắt đầu thức tỉnh, cậu phải kìm chế cảm xúc, cố gắng tăng cường thực lực của bản thân, chỉ đến khi trở thành Bán thần, đợi ngài ‘Kẻ Khờ’ bắt đầu thức tỉnh, cậu mới có cơ hội ngồi vào bàn chơi bài kia, đương nhiên dưới dạng hình thức lá bài hoặc thẻ bài thôi, nhưng cậu đừng vì thế mà tuyệt vọng, cậu là thế, tôi cũng vậy, các Bán thần khác cũng vậy, thời điểm mấu chốt, ý chí và lựa chọn của chúng ta đều có thể phát huy tác dụng quan trọng, chúng ta đều có thể lợi dụng lá bài trong tay.”

Lumen nặng nề nói:

“Ngài Kẻ Khờ’ sẽ, sẽ giúp tôi chứ?”

Cô ‘Ma thuật sư’ trịnh trọng gật đầu:

“Sẽ.”

Ánh mắt của cô bất giác trở nên sáng ngời:

“Ngài Kẻ Khờ’ sẽ che chở cho chúng ta.”

“Mỗi người trong chúng ta đều sẵn sàng hy sinh vì thế giới này, nhưng không thể bị hy sinh.” Lumen đột nhiên thở hắt ra, cả người tựa như mất hết sức lực, cảm giác đứng thẳng cũng không được, thân thể khẽ lung lay.

Cậu vẫn kiềm chế, cố hết sức kiềm chế, cho đến tận bây giờ.

Cô ‘Ma thuật sư’ nhìn cậu, suy nghĩ một chút rồi nói:

“Tôi cũng phải nhắc nhở cậu, vị kia chắc hẳn đã biết suy nghĩ của cậu, bởi vì cậu đã biểu hiện dị thường trước tượng thần của ngài.”

“Tôi không phải đang phê bình cậu, mà chỉ đang nói rõ một sự thật, trong tình huống này, cho dù là ‘Thằng hề’ hay ‘Người quan sát’ cũng rất khó khống chế được cảm xúc và vẻ mặt của mình, huống chi cậu chỉ là ‘Tu sĩ khổ hạnh’.

“Tôi biết.” Lumen gian nan đáp lại một câu.

Trước khi bị cô ‘Ma thuật sư’ vạch trần, quả thật trong lòng cậu chỉ cảm thấy may mắn.

‘Ma thuật sư’ cười nói:

“Đây cũng là chuyện tốt, cậu còn sống đến tận bây giờ, chứng tỏ cậu vẫn còn tác dụng, còn giá trị lợi dụng đối với Ngài, còn chưa trả được hết tất cả món quà vận mệnh, chỉ cần cậu không từ bỏ chính mình, không tham dự vào hành động có thể phá sắp xếp quan trọng của Ngài, Ngài đều không nhìn ra thù hận của cậu, thậm chí còn tiếp tục cho cậu cơ hội gặp một vài chuyện, đạt được vài thứ, cho đến khi cậu bước lên sân khấu mà Ngài định sẵn.”

“Điều này nói ra cũng rất bất đắc dĩ, nhưng đó là sự thật, trong mắt tồn tại như Ngài, hiện tại cậu chỉ như một hạt bụi, Ngài cũng có thể biến cậu thành bụi bất cứ lúc nào, căn bản không rảnh để ý đến suy nghĩ của cậu đâu.”

Sau một lúc lâu yên lặng, Lumen khàn giọng nói:

“Ý của cô là, trước khi ngài ‘Kẻ Khờ’ bắt đầu thức tỉnh, tôi dốc sức lợi dụng sắp xếp của vị kia sao?”

‘Ma thuật sư’ khẽ gật đầu, nói:

“Lấy thứ gì đó của kẻ thù để tăng cường bản thân cũng là một dạng báo thù.”

“Đương nhiên, điều này cậu phải càng cẩn thận và khắc chế hơn, như tôi vừa nói, toàn bộ món quà vận mệnh đều đã và đang âm thầm đánh dấu giá cả, chính cậu sẽ phải cân nhắc xem tương lai cậu có sẵn sàng, có khả năng trả cái giá tương ứng hay không.”

Lumen cúi đầu nhìn sàn nhà được chiếu sáng bởi quả cầu lửa trắng rực, một lúc lâu sau, nói:

“Được.”

Cậu chuyển qua hỏi:

“Khi nào ngài ‘Kẻ Khờ’ có thể bắt đầu thức tỉnh?”

“Không ai có thể biết được.” Cô ‘Ma thuật sư’ mỉm cười, “Nhưng cậu đừng thất vọng vì đáp án này, tôi đoán những người nắm giữ lá bài Tarot chúng ta sẽ phát huy tác dụng rất quan trọng trong chuyện này, vì thế chúng ta cùng nhau cố gắng.”

“Nên cố gắng như nào đây?” Lumen tiếp tục hỏi.

Cô ‘Ma thuật sư’ suy nghĩ một chút rồi nói:

“Trước cứ tốt chính mình đã, sau đó kiên nhẫn chờ đợi thời cơ đến.”

Thời cơ? Lumen hoàn toàn không nảy sinh liên hệ giữa những lá bài ẩn phụ Minor Arcana tựa như mình với chuyện ngài ‘Kẻ Khờ’ tỉnh lại, đành phải cẩn thận hỏi:

“Tiểu thư, có phải ngài cố ý đặt ‘Kẻ sám hối’ trong danh sách chọn tín sứ không?”

Không có tác động tiêu cực do Bayanfei mang lại, mình căn bản không có cơ hội thấy tinh linh nhỏ trong hình dạng thằn lằn ở giáo đường bí ẩn của ‘Đấng tạo hóa chân thật’.

“Phải, mà cũng không phải.” Cô ‘Ma thuật sư’ đáp lại, “Tôi biết hắn có liên hệ nhất định với vị kia, cũng biết mối quan hệ hợp tác giữa chúng ta và ‘Hội Cực quang’ rất mong manh, cậu chỉ được phái qua nằm vùng chứ không thật sự gia nhập, tương lai có lẽ sẽ nảy sinh vấn đề nào đó, mà hắn có xác suất mang đến khả năng mới, cho nên mới đưa hắn vào danh sách tín sứ, xem vận mệnh có khiến cậu lựa chọn hắn hay không, cũng không ngờ, nhờ vậy mà vạch trần được một bí ẩn cực kỳ quan trọng.”

Lumen đã sớm quen với phong cách trả lời như thần côn của cô ‘Ma thuật sư’, ngược lại nhanh chóng sàng lọc ý kiến vừa rồi của đối phương.

Cậu trầm giọng nói:

“Tiểu thư, sắp tới tôi muốn đi thăm dò ‘Kẻ báo thù u lam’ của ngài ‘Người treo ngược’.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận