Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 365: Quan sát

Cách bài trí bên trong quán cà phê Red House mang hơi thở của thị trấn nhỏ nơi vùng quê với dụng cụ ăn tráng men, trần nhà có xà ngang, khăn trải bàn kẻ ô vuông nhỏ và tô điểm bằng những bức tranh khung gỗ mộc khiến cho nó mang phong vị trang nhã, thuần khiết mà mộc mạc, hoàn toàn bất đồng với vẻ rực rỡ bên ngoài.
Franka gọi một tách cà phê Intis thơm ngào ngạt, rồi ngồi ở vị trí bên cạnh cửa sổ, hưởng thụ ánh nắng mặt trời.
Cô tùy ý quét xung quanh, quan sát một lượt nhóm bồi bàn và mấy vị khách khác đang ngồi trong quán:
Hầu hết người ở trong quán đều là phụ nữ, kể cả bồi bàn cũng không có một người đàn ông nào, bọn họ đều mặc quần áo sạch sẽ, phong thái nhẹ nhàng, rõ ràng đã được huấn luyện chuyên nghiệp.
Chỉ có hai người đàn ông có vẻ đều là thương nhân buôn rượu nho từ bên ngoài vào, ngồi đối diện nhau, đang thảo luận về tình hình khí hậu năm nay mưa quá nhiều và nắng vừa đủ ảnh hưởng đến chất lượng quả nho.
Trong ba vị khách nữ thì có một người có tuổi khá lớn, mái tóc trắng xóa, quần áo đơn giản, thường xuyên cất tiếng chào hỏi đối với người đi đường đi ngang qua cửa sổ, có vẻ là dân bản địa, một người ước chừng khoảng trên dưới ba mươi tuổi, tay giữ một chiếc mũ màu đen có mạng che mặt, mặc váy dài chiết eo màu xanh thiên lam, ngũ quan tương đối bình thường, một người có dung mạo khá đẹp, mặt mày thanh tú, mái tóc màu nâu uốn xoăn gợn sóng được thả tự nhiên, mặc một bộ váy màu trắng thuần khiết, khí chất hơi u tĩnh.
Ngoại trừ bà lão người địa phương kia thì hai người còn lại đều giống người tham dự bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ… Franka thu hồi ánh mắt, cảm thấy lầu một có kê gần hai mươi cái bàn này trông không giống một nơi tổ chức bữa tiệc bí mật.
Cô nghi ngờ hoặc là nó nằm ở dưới tầng hầm hoặc là ở tầng áp mái của quán cà phê có mái nhà hình nấm màu đỏ tươi này.
Từ vị trí mà Franka ngồi này, có thể thoải mái quan sát tình hình bên ngoài cửa, thấy Lumen đã biến thành một con chó lớn có bộ lông màu nâu nhạt lẳng lặng nằm úp sấp phơi nắng ở nơi đó, mắt nhìn chằm chằm bồi bàn và mỗi vị khách ra vào quán cà phê Red House.
Không ai thèm để ý đến một con chó hoang nằm bên đường như vậy, ngoại trừ một con chó hoang khác ở gần đó.
Nó nhe răng nhếch miệng, liên tục sủa về phía Lumen, kẻ đang chiếm vị trí quen thuộc mà nó nằm hằng ngày.
Lumen cũng rất bất lực, chung quy lại thì cậu cũng không thể dùng hình dạng chó để đánh nhau với một con chó khác được, đúng không?
Với cậu mà nói thì đây không phải chuyện gì quá lớn, căn bản cậu cũng không quan tâm đến cái gọi là thể diện, nhưng quan trọng là ‘Thuật tạo súc’ đã phong ấn gần như toàn bộ năng lực siêu phàm của cậu, ngay cả sức mạnh cũng bị hạn chế ở cấp độ của một con chó.
Đương nhiên, với hình thể của con chó mà cậu đã biến thành này, cậu thoải mái dọa dẫm sinh vật giống chó loại nhỏ và vừa, nhưng con chó đang giương nanh múa vuốt trước mặt cậu đây thì cũng là giống chó lớn, chỉ là nó hơi gầy một chút.
Đánh nhau đi! Đánh nhau đi! Franka nhìn qua ô cửa kính thấy cảnh tượng như vậy thì đột nhiên phấn khích đến mức suýt không thể khống chế được cảm xúc.
Chẳng qua, cô cũng không muốn khống chế, hiếm khi được nhìn thấy Lumen rơi vào cảnh lúng túng đánh cũng mất mặt không đánh cũng mất mặt như vậy, sao có thể không xem phấn khích được chứ?
Lumen nằm ghé cạnh cửa nâng bàn tay phải lên, không, là bàn chân trước bên phải lên, dựa theo kinh nghiệm lần trước, cậu phân ra một tia tinh thần, lan tràn đến lòng bàn tay.
Cảm giác điên cuồng và mùi máu tươi mà chỉ có Lumen mới có thể ngửi thấy xuất hiện trong phạm vi cực nhỏ.
Con chó lớn gầy trơ xương có bộ lông xơ xác kia hơi sững người một chút, ngay sau đó nó cúp đuôi chạy trối chết.
“Hả… Tiến lên đi chứ? Sao lại bỏ chạy như vậy?” Franka ngồi trong quán cà phê Red House không khỏi thất vọng.
Cô không rõ vì sao con chó kia lại đột nhiên sợ hãi Lumen.
Rõ ràng đối phương không thể dùng năng lực của ‘Thợ săn’, cùng lắm cũng chỉ có thể tản ra hơi thở khiêu khích!
Cùng lúc đó, Lumen cũng đang thầm cười nhạo trong lòng:
“Nếu ‘Hoàng đế máu’ mà biết mình dùng hơi thở của hắn để dọa chó, liệu hắn có lột da mình không nhỉ?”
Sau một hồi nhạc đệm như vậy, Franka lại chuyển lực chú ý trở lại quán cà phê.
Cô cố ý bắt chước theo những miêu tả trên tạp chí, dựa trên kinh nghiệm sống suốt một năm ở nơi này, tao nhã uống cà phê, từng động tác cử chỉ đều có thể toát ra vẻ quyến rũ nữ tính.
Cô cảm giác gần như mỗi người trong quán cà phê này đều đang đánh giá mình, có người âm thầm, rất bí mật, có người lại quang minh chính đại, thậm chí còn nở nụ cười hòa ái nhìn về phía cô.
Bà lão lớn tuổi người địa phương kia, sau khi mỉm cười với Franka thì chợt cầm một cái cánh gà nướng mật ong ở trên bàn, đi ra ngoài quán cà phê Red House.
Bà ta đứng trước mặt Lumen, ngạc nhiên lẩm bẩm:
“Một con khác sao…”
Lumen đột nhiên có dự cảm không tốt, cậu thấy bà lão kia ngồi xổm xuống, đưa cái cánh gà nướng bóng mỡ màu nâu nhạt kia đến trước miệng mình.
Cậu do dự một giây, sau đó giống như những con chó khác, cắn cánh gà, bắt đầu nhai, cũng để mặc cho bà lão kia vuốt ve cái đầu xù lông của mình.
Nói thật, cậu còn chưa thích ứng với kiểu ăn uống của loại sinh vật giống chó này, nhưng may mắn là bà lão kia chỉ vuốt ve hai cái, sau đó đứng dậy rời đi.
Bên trong quán cà phê Red House, Franka nhìn Lumen vụng về cắn cánh gà thì cũng không kiềm chế được cảm xúc bị phóng đại nữa, cô nín cười đến mức thân thể bắt đầu run rẩy.
Nếu không phải để ý đến hình tượng thì cô sẽ phải ngửa ra sau cười ha hả thành tiếng.
Cô cũng muốn lấy chút thức ăn mang ra ngoài cho Lumen ăn!
Franka không tiếp tục cố ý bắt chước nữa, cứ biểu hiện trạng thái tự nhiên của bản thân như vậy, khiến cô trở nên quyến rũ hơn trong mắt những người khác ở quán cà phê.
Sức hấp dẫn từ mái tóc đen đôi mắt nâu ẩn chứa vẻ thần bí, cử chỉ tùy tiện mà tao nhã của cô hoàn toàn khác biệt với những người phụ nữ khác.
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc trang phục đi săn màu nhạt, cưỡi một con ngựa màu nâu rám nắng đi từ trường đua ngựa phía rừng rậm đông Lognes trở về, dừng trước cửa quán cà phê Red House.
Cô ta xoay người xuống ngựa một cách chuyên nghiệp, cởi chiếc mũ trên đầu ra.
Mái tóc dài màu đỏ cam lập tức thoát khỏi trói buộc, xõa xuống như thác nước đổ, khiến cho khuôn mặt vốn sạch sẽ thanh thuần mà xinh đẹp kia lại tăng thêm vài phần hoang dã.
Người phụ nữ mặc trang phục đi săn, cầm roi ngựa đi vào quán cà phê Red House, tiến về phía cô gái trẻ tuổi có khuôn mặt thanh tú, khí chất u tĩnh kia.
Franka đã ngừng cười nhạo Lumen, cô cảm giác người phụ nữ mới tới kia càng giống người tham dự bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ hơn tất cả những người khác có mặt ở nơi này.
Cho dù cô ta có xinh đẹp nhất, ngũ quan có tinh xảo nhất, thoạt nhìn còn có vẻ rất thanh thuần nhưng lại có loại khí chất có thể sắm vai đàn ông.
Người như vậy tất nhiên sẽ tồn tại trong bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ.
Franka nâng tay phải lên, vén mấy sợi tóc đen rơi xuống bên môi, cử chỉ động tác âm thầm toát ra sức quyến rũ của phái nữ.
Người phụ nữ có mái tóc dài màu đỏ cam vốn chỉ theo bản năng đưa mắt đánh giá người trong quán cà phê, lúc này, rõ ràng hơi sững người một chút, giống như bị kinh diễm.
Nhưng Lumen yên lặng nằm úp sấp ngoài cửa lại phát hiện ra, sau khi người phụ nữ mặc trang phục đi săn kia bị kinh diễm, cô ta lại hơi nhíu mày.
Cô ta thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi về phía người phụ nữ u tĩnh có mái tóc uốn xoăn cuộn sóng kia, cúi đầu cười cợt với đối phương mấy câu.
Sau đó hai người vừa thoải mái trò chuyện với nhau vừa đi lên cầu thang hướng lên lầu hai.
Franka dùng khóe mắt liếc nhìn hai người kia, trong lòng cũng đã có suy đoán:
Hai người kia rất có thể đều là người tham dự bữa tiệc sung sướng của phụ nữ, nhưng không biết biết thuộc ‘Hội Khoảnh khắc’ hay là ‘Hội Narcissus’.
Franka chỉ thong thả uống cà phê, cũng không thử làm bất cứ việc gì.
Qua hơn nửa giờ sau, cô thấy hai người phụ nữ kia vẫn không xuống thì chủ động đứng dậy rời khỏi chõ ngồi, ra khỏi quán cà phê Red House giống như một vị khách bình thường.
Cô định hôm nay sẽ dừng ở đây, nếu quá trình tiếp xúc diễn ra quá nhanh chắc chắn sẽ bị hoài nghi.
Cô tính toán sẽ giả làm một người sống ở gần bến tàu Lavigne, cứ cách hai ba ngày lại đến thị trấn Chaillot, thậm chí có thể thường xuyên hơn một chút, dù sao nơi đây cũng nổi tiếng với nghề sản xuất rượu nho, phong cảnh khá đẹp, hàng ngày cũng có rất nhiều khách du lịch đến tham quan, chắc chắn nó rất có sức hấp dẫn đối với một vị tiểu thư mới chuyển đến khu vực gần đây.
Lumen vẫn lặng yên nằm ghé ở cạnh cửa của quán cà phê Red House, giống như không liên quan gì đến Franka.
Gần như cùng lúc đó, trong lúc nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy người phụ nữ sinh đẹp có mái tóc dài màu đỏ cam kia đứng sau ô cửa sổ thủy tinh của một căn phòng nào đó trên lầu hai quán cà phê.
Cô ta lẳng lặng nhìn theo bóng lưng Franka, nét mặt không hề có cảm xúc yêu thích của người đồng tính mà là nghiêm túc, cảnh giác và suy tư.
Tại sao đối phương lại có phản ứng như vậy? Cô ta phát hiện ra Franka có vấn đề sao? Nhưng phát hiện bằng cách nào chứ? Trong lúc hàng loạt suy nghĩ nảy ra trong đầu, Lumen đứng lên, giống như phơi nắng quá lâu, bắt đầu đi vòng sang con hẻm tắt nhỏ nằm giữa quán cà phê và một ngôi nhà khác.
Con đường này gần với hướng Franka rời đi hơn.
Rất nhanh sau đó, người phụ nữ có mái tóc dài màu đỏ cam, mặc trang phục đi săn xuất hiện ở phía sau cửa sổ bên hông của lầu hai.
Cô ta nhìn xung quanh, thấy không có ai ở nơi này, chỉ có một con chó lớn có bộ lông màu nâu đang nằm ngủ trong góc thì khẽ đẩy cửa sổ ra, một chiếc lông chim nhẹ nhàng rơi xuống con hẻm nhỏ.
Ngay sau đó, người phụ nữ có khuôn mặt sạch sẽ khí chất thanh thuần này lui vào trong bóng tối.
Lumen đang giả như ‘ngủ mê mệt’, yên lặng quan sát toàn một sự việc, suy nghĩ trong đầu cũng thay đổi thật nhanh:
“Lông chim rơi… ẩn mình trong bóng tối… Khuôn mặt xinh đẹp… sức hấp dẫn hơn người… Đây là một Ma nữ sao?”
“Cũng bởi vì bản thân cô ta cũng là ‘Ma nữ’, cho nên mới phát hiện ra ngoại hình và sức hấp dẫn của Franka không bình thường và quyết định theo dõi quan sát sao?”
Lumen đứng dậy, uốn người duỗi bốn chân, dùng dáng vẻ giống như đi dạo chơi, đi về phía Franka ở xa xa.
Về phần người phụ nữ có mái tóc dài màu đỏ cam, mặc trang phục đi săn, vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối kia, Lumen không thể xác định được vị trí của cô ta, chỉ biết chắc là cô ta cách Franka không xa.
Franka không vội vàng rời khỏi thị trấn Chaillot mà giống như một khách du lịch thực thụ, đi thăm thú trang trại trồng nho gần nhất, nhấm nháp rượu vang miễn phí trong cửa hàng trưng bày sản phẩm, mua vài món đặc sản địa phương.
Đến gần giữa trưa, cô mới đi vào một cửa hàng bách hóa nằm trong thị trấn giàu có này, thử đủ kiểu quần áo phụ nữ, kiểu dáng không giống nhau.
Gần mười lăm phút sau khi không nhìn thấy bóng dáng Franka, Lumen thấy người phụ nữ có khuôn mặt sạch sẽ, mặc trang phục đi săn kia đi ra từ trong góc tối của cửa hàng bách hóa, tìm kiếm khắp nơi.
Cô ta cũng bị Franka bỏ rơi.
Một nụ cười vui vẻ xuất hiện trên khuôn mặt chó ngu ngốc của Lumen.
Thoát khỏi kẻ theo dõi giả tưởng là hành động cuối cùng trong kế hoạch ngày hôm nay, Franka đã phối hợp rất tối ‘Nói dối’ và năng lực phản bói toán.
Vừa rồi chắc chắn cô đã lợi dụng khu vực mua sắm đông người này, dùng quần áo để xóa dấu vết, thay đổi hình dáng, quang minh chính đại rời đi.
Đợi người phụ nữ mặc trang phục đi săn kia không tìm được gì, quay trở lai quán cà phê Red House, Lumen cũng rời khỏi thị trấn Chaillot, đi về hướng khu Erato.
Cậu phải thừa dịp mình vẫn là một con chó để thăm dò thực địa xung quanh lâu đài Red Swan.
‘Thuật tạo súc’ này của Guillaume Besne có thể duy trì được bảy ngày, tới thời gian cuối nó sẽ tự động giải trừ, phải cử hành nghi thức một lần nữa mới có thể sử dụng tiếp.
Đúng như dự đoán của Lumen, Red Swan chính là tòa lâu đài cổ xưa màu vàng nhạt dính nhuốm rất nhiều vết máu cũ trong cơn ác mộng của cậu, nó lẳng lặng sừng sững đứng trên đỉnh quả núi nhỏ, một con sông không lớn vờn xung quanh.
Lumen đi vòng quanh vài vòng, rồi đi đến giáo đường gần nhất - Tu Đạo Viện Thánh tâm của giáo hội ‘Mặt trời vĩnh hằng’.
Dưới tán cây xanh che khuất ánh nắng mặt trời, cậu lẳng lặng ngồi chồm hỗm nhìn tòa nhà lớn màu vàng với rất nhiều đỉnh tháp nhọn.
Quan sát một hồi, Lumen phát hiện cách đó hơn mười thước có một con chó lớn có bộ lông màu vàng đang ngồi chồm hỗm hướng ánh mắt nhìn về phía Tu Đạo Viện Thánh tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận