Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 530

Mà giờ khắc này, trong đại sảnh, các vị quan quyến ngồi trên ghế dài đều đã đứng dậy, chú ý đến diễn biến tình hình. Các nàng đều là khách quen của Hoa Anh Thảo này, chưa từng thấy nơi này xảy ra chuyện như vậy. Dù sao những nữ nhân đến đây tiêu phí đều không phú thì quý, cũng đều là người giữ thể diện. Nhiều nhất cũng chỉ là nói vài lời bóng gió trào phúng một hai câu thôi, rất hiếm khi ồn ào đến mức trực tiếp động thủ.
Cho nên, tất cả mọi người đều nhìn Quách Phu Nhân, không biết nàng sẽ xử lý việc này như thế nào. Việc này hôm nay, nói nhỏ thì chỉ là hai tiểu cô nương cãi vã nhau. Nhưng nếu nói lớn chuyện ra, thì đây chính là sự khác biệt giữa phe cựu thần và tân thần!
Dù sao, Lâm tiểu thư này mọi người đều biết, là đích nữ của Hộ bộ Thượng thư Lâm Chi Viễn, ngày thường rất được cưng chiều, muốn gì được nấy. Lâm Gia cũng không phải gia đình quan lại bình thường, cũng được xem là danh môn vọng tộc, đời đời trâm anh, thuộc phe cựu thần!
Còn cô nương bị Lâm tiểu thư chỉ vào kia thì mọi người có lẽ không nhận ra, nhưng có mấy vị quan quyến lại nhận ra Trương gia Nhị phu nhân đang đứng bên cạnh nàng. Chuyện Trương Thái Y nhậm chức viện chính tại Thái Y Viện, quan viên Kinh Đô không ai không biết, mà phu quân (tướng công) trong nhà của mấy vị quan quyến kia đều là thái y, là cấp dưới của Trương Thái Y. Là nội quyến, các nàng tự nhiên phải đến bái phỏng gia thuộc của cấp trên, vì thế nên đã từng gặp mặt hai vị phu nhân Trương gia.
Người có thể đi theo bên cạnh nàng, khẳng định cũng là tiểu thư nhà quan từ Tây Nguyên tới. Nhưng mấy vị quan quyến có qua lại với Trương gia lại rất khẳng định, đây không phải vị tiểu thư tên Phán Nhi của Trương gia kia.
Chỉ trong một lát công phu, mọi người trong đại sảnh đã làm rõ ràng mối quan hệ của người hai bên, chỉ là không biết thân phận chân thật của Lạc Khê, rốt cuộc là gì. Đều đang chờ xem Quách Phu Nhân nên xử lý thế nào.
Quách gia mặc dù cũng là cựu thần, nhưng bất kể là Quách Thái Sư, hay là Quách Phu Nhân, luôn luôn liêm khiết thanh bạch, trong bang không giúp thân. Chỉ là tình hình hiện nay căng thẳng, không biết rốt cuộc nàng sẽ làm thế nào.
“Suối nhi, đây là có chuyện gì?” Trương Nhị Phu Nhân ở bên cạnh Lạc Khê, nhỏ giọng hỏi. Nàng chỉ mới đi nhà xí một lát công phu, sao lại phát sinh chuyện này rồi? Tiểu thư kia còn nói Lạc Khê sai bảo hạ nhân hành hung? Cái này sao có thể? Lạc Khê lại cùng với nàng không có thù!
“Không có việc gì, vận khí không tốt lắm, gặp được một cái chó dại thôi.”
“Rõ ràng là nàng trước đâm đến ta, còn trả đũa, ác nhân cáo trạng trước!” Lạc Khê lắc đầu với Trương Nhị Phu Nhân, cười lạnh một tiếng liếc nhìn Lâm tiểu thư. Cô nương này không chỉ có tính tình không tốt, đầu óc cũng có vấn đề. Tìm người hỗ trợ cũng tìm không đúng!
“Ôi, đụng phải? Mau để ta xem một chút, đụng vào chỗ nào? Có bị thương không?” Quả nhiên, Quách Phu Nhân vừa nghe Lạc Khê nói là nàng bị đụng ngã, lập tức vội vàng đi tới, vẻ mặt tràn đầy sự quan tâm!
“” Đại sảnh đám người ngơ ngác, tình huống như thế nào, cái này Quách Phu Nhân cùng Trương Gia Phu Nhân, còn có vị cô nương kia nhận biết sao?
“Cô nương gia gia cũng không thể chà phá da giấy, ta chỗ này có kem bảo vệ da tốt nhất, ngươi nhanh cầm lấy đi dùng!” Trương Đại Phu Nhân vốn đi theo sát Quách Phu Nhân, lúc này cũng vội vàng bước tới.
“” Mấy vị quan quyến nhà thái y ngạc nhiên, Trương Gia Đại Phu Nhân sao cùng Quách Phu Nhân đi cùng một chỗ, bọn họ nhận biết?
“” Lâm tiểu thư trợn tròn mắt, đồ nhà quê kia vậy mà có thể được Quách Phu Nhân quan tâm như thế này? Lúc này hẳn là người bị quan tâm chẳng lẽ không phải nàng sao?
Lâm tiểu thư ủy khuất xoa cổ tay đỏ bừng bị Phong Thập Bát nắm chặt của mình, lúc này, mới thật sự khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận