Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 522

Lại quên mất rồi, vị hôn phu của nàng, Nam Cung Mạch thế nhưng là đã đặc biệt đến đón nàng, vậy mà lại cứ thế này bị nàng quên mất!
Nam Cung Mạch mím môi, đứng tại chỗ nhìn bóng lưng của tiểu nha đầu, còn có cảnh nàng và Lạc Tuyết đang nắm chặt tay nhau, có chút không vui!
“Tình cảm của các tiểu cô nương thật tốt, đúng không, thế tử điện hạ?” Trương Thái Y dĩ nhiên nhìn ra cảm xúc của Nam Cung Mạch, tiến lên phía trước cười nói.
Người ta là tiểu tỷ muội lớn lên từ nhỏ, tình cảm sâu đậm, vì để trấn an cảm xúc của tiểu tỷ muội, nhất thời không để ý đến người bên cạnh cũng là có thể thông cảm được.
“Ừm!” Nam Cung Mạch khẽ gật đầu đáp một tiếng, bỗng nhiên trông thấy tiểu nha đầu quay đầu lại.
“Này họ Nam Cung, gia gia, các ngươi đang nói gì đó, mau đi thôi, các ngươi không đói sao!” Lạc Khê vẫy tay về phía Nam Cung Mạch, cười hô lên.
Nói thật, nàng đói bụng thật rồi!
“Đến đây!” Từ khoảnh khắc Lạc Khê quay đầu lại, trên mặt Nam Cung Mạch liền nở nụ cười.
Nghe thấy tiểu nha đầu thúc giục, hắn lập tức sải bước chân dài đi đến bên cạnh Lạc Khê, sau đó đưa tay dắt lấy tay kia của Lạc Khê cùng đi.
“Người trẻ tuổi a!” Trương Thái Y ở phía sau lắc đầu, vuốt vuốt chòm râu của mình, chậm rãi đi theo sau!
Vẫn như cũ là ngồi kiệu, mấy người rất nhanh đã tới Anh Đức điện nơi Chiến Vương đang ở!
Quả nhiên, Lạc Tử Hoài đã sớm đến, đang cùng Chiến Vương mắt lớn trừng mắt nhỏ, ờ không phải, là đang bị Chiến Vương khảo bài đâu!
“Nam Cung Bá Bá, ngài lại đang làm khó tiểu đồ nhi của ta à?” Thấy tình huống này, Lạc Khê nói với vẻ hết cách.
Lạc Khê vừa nói xong, Trương Thái Y cùng Lạc Tuyết liền hành lễ với Chiến Vương!
“Đều là người một nhà, không cần đa lễ như vậy. Tiểu cô nương này chính là bạn tốt của nha đầu, là tỷ tỷ của tiểu gia hỏa Tử Hoài phải không?” Hôm qua chỉ là nhìn thoáng qua từ xa, bây giờ lại gần, Chiến Vương liếc mắt liền nhìn ra Lạc Tuyết và Lạc Tử Hoài trông rất giống nhau!
“Đúng vậy ạ, nàng tên là Lạc Tuyết, là tỷ tỷ của Tử Hoài, cũng là bạn tốt của ta. Nam Cung Bá Bá, ngài không ngại thêm một đôi đũa chứ?” Lạc Khê cười híp mắt kéo Lạc Tuyết giới thiệu với Chiến Vương!
“Đương nhiên là không rồi. Nhưng mà, rốt cuộc ngươi đã dạy Tử Hoài thế nào, sao mới mấy ngày không gặp mà việc học của hắn lại tiến bộ nhiều như vậy?” Chiến Vương buồn cười lắc đầu, nhiều người cùng ăn cơm cũng náo nhiệt hơn một chút.
Huống chi, hắn thấy tiểu cô nương này rất vừa mắt. Đệ đệ của nàng lợi hại như vậy, đã gặp qua là không quên được, không biết tiểu cô nương này có phải cũng rất thông minh không đây!
“Nam Cung Bá Bá, là do Tử Hoài tự mình thông minh, không phải do ta dạy tốt đâu!” Lạc Khê cười hì hì, khiêm tốn nói.
Nàng đúng là có một bộ phương pháp dạy học, nhưng cái đó chỉ thích hợp với Lạc Tử Hoài thôi, cho dù nàng nói cho Nam Cung Bá Bá, ông ấy cũng không cách nào dùng để bồi dưỡng những người khác được.
“Đứa nhỏ này quả thật rất thông minh, ngày sau nhất định là tể phụ chi tài!”
“Được rồi, tất cả đừng đứng nữa, ngồi xuống chuẩn bị dùng bữa đi!” Chiến Vương nhìn Lạc Tử Hoài, vô cùng tán thành!
Đôi khi ông ấy ra đề cho Lạc Tử Hoài, tuy nói là vượt quá chương trình, nhưng chỉ cần ông ấy giải thích một lần, lần sau hỏi lại, là hắn có thể trả lời cẩn thận tỉ mỉ.
Đứa trẻ như vậy quả thực chính là thần đồng a, ngày sau trên triều đình nếu có thêm mấy nhân tài như vậy thì tốt quá.
Cho nên, Chiến Vương mới thèm muốn phương pháp dạy học của Lạc Khê đến vậy.
Đáng tiếc, nha đầu nói cũng không sai, là do Lạc Tử Hoài quá thông minh mà thôi, phương pháp kia của Lạc Khê áp dụng lên học trò bình thường chắc chắn là không kham nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận