Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 263

Nàng vốn không có ý định mở cửa hàng ở huyện Bạch Hoa, bây giờ nếu muốn mở, tự nhiên phải lên kế hoạch thật tốt một chút. Lát nữa về nhà còn phải dạy học cho Lạc Tử Hoài, dạy xong lại phải châm cứu cho Phong Trí, thật sự là bận không ngơi tay. Cho nên, Lạc Khê tranh thủ thời gian ghi lại kế hoạch.
Không bao lâu sau, Phong Thập Bát đánh xe ngựa chạy nhanh trở về, chỉ là, nàng và Lạc Khê trong xe ngựa đều không chú ý đến. Có một người quen vừa đi lướt qua bên cạnh các nàng.
Người đó không phải ai khác, chính là Lạc Điệp đang trên đường về nhà mẹ đẻ. Nàng trông thấy Phong Thập Bát đánh xe ngựa vượt qua mình tiến vào thôn Lạc Liễu, đôi mắt nhìn về phía xe ngựa lóe lên vẻ ác độc. Nghe nói Lạc Khê thỉnh thoảng sẽ ngồi chiếc xe ngựa này ra vào thôn, mặc dù Lạc Điệp không biết vừa rồi Lạc Khê có ngồi trong xe ngựa đó không, nhưng điều này không cản trở việc nàng căm hận Lạc Khê.
Vừa nghĩ tới mình không gả được cho Lâm tú tài, mà Lạc Khê rất có thể sẽ gả cho hắn, Lạc Điệp liền hận đến nghiến răng. Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì nàng phải gả cho một lão già buồn nôn đáng tuổi cha mình, còn Lạc Khê lại có thể ngày càng tốt đẹp hơn? Bây giờ nàng ta đã có thể ngồi xe ngựa ra ngoài, ngày sau gả cho Lâm Tú Tài làm quan thái thái, chẳng phải là có một đống nha hoàn nô bộc sao? Đây chính là cuộc sống mà Lạc Điệp tha thiết mơ ước, Lạc Điệp làm sao chịu được trơ mắt nhìn Lạc Khê có thể sống cuộc sống như vậy?
Nhưng mà, hiện tại Lạc Điệp ngay cả cửa nhà Lạc Khê còn không vào được, chẳng làm gì được Lạc Khê. Nàng đành phải giấu đi phẫn nộ trong lòng, chậm rãi đi về phía nhà Lão Lạc trong thôn. Người đàn ông nàng gả cho không chỉ già mà còn nghèo, trong nhà đói kém, Lạc Điệp lần này là về nhà mẹ đẻ vay lương thực.
Mà Lạc Khê không hề hay biết gì, sau khi về đến nhà, Lạc Tuyết và Lạc Tử Hoài đã đến được một lúc rồi. Hai chị em đều đợi trong thư phòng của Lạc Khê, Lạc Tuyết đang ôn tập công khóa của mình, Lạc Tử Hoài đang luyện chữ.
"A Khê, ngươi về rồi, ta nghe thím Đông nói ngươi ra ngoài, nên ở đây đợi cùng Tử Hoài một chút." Lạc Tuyết vừa thấy Lạc Khê đến liền lập tức đứng dậy.
Bình thường khi Lạc Khê dạy học cho Lạc Tử Hoài, những kiến thức đó với trình độ hiện tại của nàng thì đều không học được, cũng nghe không hiểu. Để không làm phiền đệ đệ học tập, Lạc Tuyết đều không đợi ở thư phòng này của Lạc Khê, mà đến phòng khách được chuẩn bị riêng cho nàng để ôn tập. Cho nên, lần này Lạc Khê đến, nàng liền rất tự giác thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
"Ừm, hôm nay về hơi muộn, các ngươi đợi lâu chưa?" Lạc Khê vừa đặt sổ ghi chép của mình vào ngăn bàn, vừa nói.
"Không đợi lâu lắm, vậy các ngươi học đi, ta ra ngoài trước đây." Lạc Tuyết cũng nhanh chóng thu dọn xong, bước đi.
"Tiểu Tuyết, hôm nay ta còn phải thi châm cho bá phụ Phong Trí, lát nữa sẽ tan học sớm một chút." Lạc Khê nhân lúc Lạc Tuyết chưa bước ra khỏi cửa nhắc nhở nàng một tiếng.
"Được, ta biết rồi." Lạc Tuyết gật gật đầu, đi hẳn ra ngoài. Bên A Khê tan học sớm hơn, mình cũng phải mau chóng học tập.
Lạc Tuyết rất thích học tập ở nhà Lạc Khê, chỗ của nàng ở xa thôn, Tích Lạc tiểu viện lại không có mấy người, rất yên tĩnh. Lạc Tuyết không biết có phải ảo giác không, nàng cảm thấy mình học tập ở đây còn tiếp thu nhanh hơn bình thường.
"Tử Hoài, lấy bài tập hôm qua ra ta xem một chút." Lạc Khê đợi Lạc Tuyết đi rồi, nhẹ nhàng cài chốt cửa phòng, quay người hỏi.
"Sư phụ, mời người xem qua." Lạc Tử Hoài khuôn mặt nhỏ tỏ vẻ nghiêm trang, nhanh chóng lấy công khóa của mình ra cho Lạc Khê kiểm tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận