Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 386

Tuy nhiên, mặc dù người bị mạo phạm không phải Lạc Khê, nhưng nhìn dáng vẻ của Thế tử Gia thì vẫn không vui. Đường Huyện lệnh nhớ đến gia đình bên bà nội toàn những người cực phẩm của Lạc cô nương, âm thầm cảm thán mình xui xẻo, đang nghĩ đến việc sau này sẽ hạ lệnh không cho phép gia đình đó vào thành nữa.
Chỉ nghe thấy Nam Cung Mạch môi mỏng khẽ mở, nói.
“Đuổi người ra ngoài!”
Nói xong, Nam Cung Mạch không để ý đến vụ náo động ở cửa thành nữa, vẫn đi lên lầu trên cổng thành. Mặc dù đây là cửa Bắc, không phải cửa Nam nơi binh mã triều đình phòng ngự, nhưng vẫn không thể lơ là.
Đường Huyện lệnh thấy Phong Thập Thất nhận lệnh đi đuổi người, bản thân liền vội vàng đuổi theo bước chân của Nam Cung Mạch. Hắn vừa bước nhanh đuổi theo, vừa nghĩ thầm trong lòng, vị trí của Lạc cô nương này trong lòng Thế tử gia thật đúng là quan trọng mà.
Ban đầu, Đường Huyện lệnh còn không biết mấy ngày nay Nam Cung Mạch dẫn binh đến rồi biến mất là đã đi đâu. Nhưng về sau nghe Phong Thập Thất nói muốn đến Lạc Liễu Thôn một chuyến, lúc trở về liền mang theo Thế tử Gia về, Đường Huyện lệnh còn có gì không hiểu nữa?
Thế tử Gia chắc chắn là đã đi gặp Lạc cô nương, gặp người ta rồi chưa tính, còn ở lại chỗ đó mấy ngày, không ai thúc giục thì hắn cũng không về. Đường Huyện lệnh cũng không ngờ rằng, Lạc Khê ở trong lòng Nam Cung Mạch lại còn quan trọng hơn cả việc hắn đối kháng với binh mã của triều đình.
Xem ra như vậy, nếu không có gì bất ngờ, Lạc cô nương sau này không chừng sẽ trở thành mẫu nghi thiên hạ đó nha! Đường Huyện lệnh vừa theo Nam Cung Mạch leo lên lầu vừa nghĩ, không biết bây giờ đưa con trai đi bái sư còn kịp hay không?
Lên đến nơi, Nam Cung Mạch tự mình kiểm tra lại cách bố trí các trạm gác.
Tại cửa thành, Phong Thập Thất trực tiếp dẫn người đuổi cặp vợ chồng Lạc Điệp ra ngoài.
“Hai người này là vợ chồng, không biết đang giở trò gì ở đây, mọi người đừng để bị bọn hắn lừa gạt.” Phong Thập Thất thấy đám đông dân chúng vây xem dường như vẫn còn đồng tình với Lạc Điệp, không khỏi giải thích một câu.
Nhìn quân phục Phong Thập Thất đang mặc trên người, dân chúng biết hắn là người của Tây Bắc Quân, điều này không thể xem thường. Chẳng phải chuyện của hai vợ chồng Lạc Điệp đây là đã bị phía quan phủ đóng dấu xác nhận rồi sao? Sau khi Tây Bắc Quân tiến vào thành không hề khiến dân chúng Bạch Hoa Huyện phải chịu khổ vì chiến loạn, nên dân chúng đương nhiên rất tin tưởng. Bây giờ nghe Phong Thập Thất nói như vậy, chiều gió dư luận lập tức thay đổi.
Họ nhao nhao khiển trách Lạc Điệp, nói nàng không tuân thủ phụ đạo vân vân, tóm lại là nói những lời khó nghe nhất có thể.
“Đa tạ đại nhân đã thay kẻ yếu như ta đây bênh vực, vợ của ta thật sự không ra thể thống gì, ta sẽ lập tức mang về dạy dỗ một trận!” Ngược lại, chồng của Lạc Điệp lại tỏ vẻ vui mừng, cúi đầu khom lưng với Phong Thập Thất.
Vừa rồi hắn thật sự sắp tức chết, hắn không ngờ Lạc Điệp lại giỏi diễn trò như vậy, chuyện chết cũng có thể nói thành sống được. Vừa rồi ánh mắt những người kia nhìn hắn, chỉ thiếu điều ném trứng thối, rau thối vào hắn thôi!
“Ngươi mau chóng mang người đi đi, Thế tử Gia có lệnh, kể từ hôm nay, các ngươi không được phép bước vào Bạch Hoa Huyện dù chỉ một bước!” Phong Thập Thất chẳng thèm để ý đến người đàn ông đó.
Nói xong liền xoay người rời đi, không hề để tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của hai người phía sau. Nhìn thêm nữa thật sự khiến người ta chán ghét không chịu nổi, Phong Thập Thất cảm thấy vô cùng ghét bỏ.
“Này, ngươi đừng đi, ngươi dựa vào đâu mà không cho ta vào thành?” Lạc Điệp nóng nảy hét lên.
Không cho nàng vào thành, làm sao nàng tìm được vị quý nhân kia? Làm sao có thể thay thế vị trí của Lạc Khê, giẫm nàng ta dưới lòng bàn chân?
“Ngươi mau im miệng, có biết đó là ai không hả? Mau cùng lão tử về nhà, xem lão tử xử lý ngươi thế nào!” Chồng của Lạc Điệp thấy Lạc Điệp nổi điên như vậy, sợ đến mức vội vàng bịt miệng nàng lại, kéo nàng đi về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận