Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 506

Đây là lần đầu tiên, Quách Phu Nhân nói về mấy người ở nhị phòng trước mặt Lạc Khê. Nhắc đến bọn họ, ngay cả Quách Phu Nhân lúc nào cũng ưu nhã, cũng không nhịn được nhíu mày, lộ rõ vẻ căm ghét! Có thể thấy được nhị phòng nhà họ Quách này, đích thực không phải thứ tốt lành gì!
“Chỉ cần ngài cảm thấy đáng giá là được rồi, Quách Thẩm Thẩm, ngài là trưởng bối ta kính yêu, ta hy vọng ngài sống vui vẻ, chứ không phải gượng cười vì một vài chuyện.”
“Ngài yên tâm, có thể làm con gái nuôi của ngài, ta hoàn toàn nguyện ý. Đến lúc đó ngài cứ xem, ta sẽ giúp ngài thu thập mấy khối u ác tính trong nhà ngài!” Lạc Khê không nhịn được kéo tay Quách Phu Nhân, an ủi nàng.
Có thể khiến Quách Phu Nhân khí chất lịch sự tao nhã như vậy cũng phải lộ ra vẻ mặt thế này, đủ thấy nhị phòng nhà họ Quách kia quả thực không phải dạng vừa đâu. Lạc Khê cũng muốn xem thử đó là hạng yêu ma quỷ quái gì!
“Vậy ta cứ chờ xem ngươi thu thập bọn họ thế nào. Có điều, ta tuổi tác lớn thế này, làm mẹ nuôi của ngươi có phải là không hay lắm không?”
“Chỉ sợ nói ra, đám quan quyến khắp kinh đô lại chê cười mất!” Quách Phu Nhân nói, tự giễu.
Nàng thật sự không muốn Lạc Khê giúp mình ra mặt, chỉ là nàng đã gần năm mươi tuổi, sao tiện làm mẹ nuôi của Lạc Khê được? Nhưng không làm mẹ nuôi, Lạc Khê lại cứ gọi nàng là thẩm thẩm mãi, giờ đột nhiên gọi bà bà, dường như lại càng kỳ quái!
“Chê cười? Ta xem ai dám chê cười!”
“Thẩm thẩm yên tâm, nếu người nào dám lắm lời nửa chữ, ta sẽ khiến nàng mười ngày nửa tháng không nói được lời nào!” Lạc Khê làm bộ mặt hung dữ.
Thật ra, nàng càng muốn nói là khiến người ta cả đời này không nói được lời nào, nhưng làm vậy dường như quá ác độc. Kệ đi, tùy tình hình vậy, nếu Quách Phu Nhân làm mẹ nuôi của nàng, mà còn có kẻ dám nói này nói nọ sau lưng, nàng không ngại đi nghiên cứu chút thuốc mới đâu!
“Được được, có lời này của ngươi, ta yên tâm rồi!”
“Chờ lát nữa trở về, ta cũng sẽ cho người đi mời thầy phong thủy chọn ngày giờ.”
“Lần này ta muốn để cho toàn bộ nữ quyến kinh đô biết rằng, ta, Thư Ngọc Hoa, cũng là người có con gái!”
“Mà lại là một đứa con gái thông tuệ nhường này, chọc mù mắt chó của những kẻ kia!” Quách Phu Nhân cũng tỏ vẻ vô cùng kiêu ngạo.
Dường như việc có thể làm mẹ nuôi của Lạc Khê là một chuyện đặc biệt đáng để kiêu ngạo! Trên thực tế, có thể làm mẹ nuôi của Lạc Khê, thật sự là một chuyện đáng để kiêu ngạo!
“Vâng, việc này cứ giao hết cho ngài làm chủ. Nhưng mà hôm qua Nam Cung có nói với ta.”
“Nam Cung Bá Bá sẽ đăng cơ trong vòng một tháng nữa, thẩm thẩm, ngài xem chúng ta tổ chức tiệc nhận người thân trước lúc đó tốt, hay là sau đó tốt hơn?” Lạc Khê lập tức bắt đầu chia sẻ tin tức với Quách Phu Nhân!
Việc tổ chức yến tiệc trước khi đăng cơ và tổ chức yến tiệc sau khi đăng cơ đều có những điểm cần chú ý, đều có cái lợi và cái hại riêng!
“Mấy ngày nữa trong cung không phải là sắp tổ chức một buổi yến tiệc sao?”
“Ta muốn đặt thời gian sau buổi yến tiệc đó, nhưng trước khi bệ hạ đăng cơ.”
“Đến lúc đó ta sẽ mời các nhà cựu thần ở Kinh Đô, còn ngươi thì phụ trách mời quan quyến từ Tây Nguyên tới. Cũng xem như góp một phần sức lực cho mong muốn của bệ hạ, để các lão thần cũ và mới có dịp giao lưu!”
“Chỉ là làm như vậy có thể sẽ có nhiều chuyện cần kiêng kỵ, ngươi và ta phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn. Khê nhi, ngươi thấy có khả thi không?” Quách Phu Nhân suy nghĩ rồi đề nghị!
Tuy nói Chiến Vương hiện giờ vẫn chưa đăng cơ, nhưng các quan viên trong kinh đô đều đã gọi ngài là bệ hạ rồi, Quách Phu Nhân tự nhiên cũng không ngoại lệ. Việc muốn làm chuyện này trước khi bệ hạ đăng cơ, chính là ‘đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi’. Đợi đến sau khi bệ hạ đăng cơ rồi mới làm loại chuyện này, thì lại có chút ý tứ bám víu nịnh hót.
Bây giờ là thời khắc giao thời giữa triều cũ và triều mới, các nhà cũng không tiện tổ chức yến tiệc gì, nhất là một số nhà tự cho mình là thanh lưu, lại càng không chủ động nịnh hót những người từ Tây Nguyên tới. Nhưng Quách Phu Nhân thì khác, phu quân nhà nàng đã qua đời, nàng dù có nịnh hót bệ hạ cũng không có tác dụng lớn lắm. Chẳng qua là được chút thể diện trước mặt bệ hạ thôi, trong nhà lại không có người trên triều đình, chẳng có quyền lên tiếng gì!
Hơn nữa, tuy đám quan quyến khắp kinh đô đều chế giễu Quách Phu Nhân sau lưng, nhưng phẩm hạnh cương trực công chính của nàng thì ai mà không biết? Cho dù không có con nối dõi, Quách Phu Nhân cũng chưa từng ăn nói khép nép trước mặt mẹ chồng là Quách Lão Thái Thái, huống chi là đi nịnh bợ bệ hạ!
Quách Phu Nhân, một người quả phụ, phu quân tuy từng là đế sư nhưng đã sớm qua đời, nàng dù không nịnh bợ bệ hạ, bệ hạ cũng sẽ không làm gì nàng! Nhưng Quách Phu Nhân lại là một sự tồn tại đặc thù ở Kinh Đô, có thể nói các gia tộc danh gia vọng tộc không ai không nể mặt nàng. Nhất là những người từng theo học Quách Thái Sư, hoặc từng được Quách Thái Sư chỉ điểm, nhận Ân Huệ của Quách Thái Sư. Nếu Quách Phu Nhân mở tiệc, quan quyến của bách quan đa phần đều sẽ đến!
Không nên xem thường sức mạnh của phụ nhân nơi hậu trạch, nhiều khi những việc các đại nhân ở tiền triều không tiện làm, đều phải nhờ các phu nhân ở hậu trạch đứng ra vun vén! Cho nên, nếu Quách Phu Nhân mở tiệc trước khi bệ hạ đăng cơ, thật đúng là một cơn mưa đúng lúc! Tuy nói mấy ngày nữa cũng sẽ có cung yến, nhưng trong cung dù sao cũng câu nệ nhiều, đám quan quyến cũng không tiện tụ tập cùng nhau nói chuyện gì!
“Thẩm thẩm đoán không sai, tổ chức yến tiệc trước khi Nam Cung Bá Bá đăng cơ quả thực tốt hơn so với sau đó!”
“Về phần đám quan quyến từ thành Tây Nguyên có những điều kiêng kỵ gì, cái này thì ta cũng không rõ lắm.”
“Nhưng mà lúc ở Tây Nguyên ta cũng có nhận một nhà kết nghĩa, là nhà của Trương Thái Y, hiện là Viện chính Thái Y Viện.”
“Nhà hắn có nàng dâu cả rất mực già dặn, đã quán xuyến ở Tây Nguyên nhiều năm, chắc hẳn nàng ấy đều biết cả.”
“Lúc trước tiệc nhận người thân của ta ở nhà họ Trương tại thành Tây Nguyên chính là do nàng tự tay tổ chức, ta thấy rất tốt!”
“Hơn nữa quan hệ giữa ta và con gái của Trương Đại Phu Nhân không tệ, Trương Đại Phu Nhân cũng rất chăm sóc ta, ta đi mời thì nàng nhất định sẽ đến.”
“Đến lúc đó ngài định ngày giờ xong, ta sẽ mời nàng ấy đến đây hỗ trợ!” Lạc Khê cũng góp ý.
Nàng chưa từng tổ chức yến tiệc nên cũng không biết những khúc mắc trong đó, nhưng đạo lí đối nhân xử thế tối thiểu thì Lạc Khê vẫn hiểu. Nếu tổ chức yến tiệc, người chủ trì phải sắp xếp ổn thỏa mối quan hệ giữa các nhà và chỗ ngồi. Nhà nào với nhà nào quan hệ thân thiết thì có thể ngồi cùng bàn, nhà nào với nhà nào có hiềm khích, bất hòa thì không thể ngồi cạnh nhau. Còn có việc nam nữ ngồi chung bàn hay tách riêng, những chuyện có thể phát sinh trong ngày hôm đó, vân vân, đều phải cân nhắc từng việc một.
Quan hệ giữa các nhà ở kinh đô thì Quách Phu Nhân tự nhiên rõ ràng, điều nàng không rõ chính là những tân quý vừa mới vào kinh đô này! Cho dù đều là thân tín của bệ hạ, giữa bọn họ với nhau chắc chắn cũng có xa gần thân sơ, đây đều là những điều cần phải cân nhắc!
“Cũng tốt, vậy hôm khác ngươi hẹn vị phu nhân kia ra ngoài, chúng ta cùng trò chuyện!” Nghe Lạc Khê nói có người như vậy, Quách Phu Nhân mừng còn không kịp!
“Thẩm thẩm nói rất đúng, hay là mời Đại phu nhân đến tiệm Hoa Anh Thảo của chúng ta ngồi một lát đi, vừa hay ta cũng chưa đến cửa hàng của chúng ta ở kinh đô lần nào!”
“Nhân cơ hội này, đi xem cửa hàng thế nào!” Lạc Khê nảy ra ý tưởng!
Nói gì thì nói, nàng hiện tại cũng có danh phận ở Trương gia, mời hai vị phu nhân của hai phòng trên đến cửa hàng của mình làm mặt nạ, hưởng thụ một chút cũng là điều nên làm. Đương nhiên, Lạc Khê cũng là muốn nhân tiện quảng cáo một chút cho cửa hàng nhà mình, mở rộng thêm chút thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận