Nông Môn Y Hương: Dắt Theo Chiến Thần Vương Gia Đi Làm Ruộng

Chương 118

“Ngươi nha đầu này thật sự là càng ngày càng biết nói chuyện, nói xem nào, ngươi đột nhiên cùng Tuyết Nhi tới nhà thế này, chắc chắn không phải chỉ đến thăm lão già ta đơn giản vậy đâu nhỉ?” Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của tộc trưởng lộ ra nụ cười đầy ý vị sâu xa.
“” Lạc Khê thầm nghĩ, chẳng trách người ta nói nhà có người già như có của báu? Tộc trưởng quả thật là tuổi già thành tinh, nàng vừa vào cửa đã có lời nói hay động tác thừa thãi nào đâu, sao lại nhìn ra được chứ?
“Ngài thật đúng là đa mưu túc trí, chuyện này mà cũng bị ngài nhìn ra sao?” Lạc Khê cười ngây ngô nói.
Tục ngữ có câu, tiên lễ hậu binh, với lại đưa tay không ai đánh người mặt cười.
“Nói đi, chuyện gì?” Tộc trưởng vui vẻ cười, sờ râu mép của mình.
Lạc Khê tiểu nha đầu này, ở trước mặt hắn còn non lắm.
Nha đầu này từ trước đến giờ chưa từng đến nhà mình, đột nhiên chạy tới không phải có việc thì là gì?
Nhưng mà, nghĩ đến nha đầu này cũng không dễ dàng, trước đó còn bất chấp nguy hiểm cứu Tuyết Nhi ra khỏi cái nơi ăn thịt người kia.
Tuy nói giấy bán thân Lạc Tuyết Nương ký là vô hiệu, nhưng một khi Tuyết Nhi thật sự bị chà đạp, cho dù giấy bán thân không có tác dụng thì nàng cũng không về được nữa.
Cho nên tộc trưởng nghĩ, chỉ cần không phải chuyện gì quá lớn, hắn có thể giúp thì nhất định sẽ giúp.
“Chuyện này tốt hơn hết là để Tiểu Tuyết nói với ngài thì phù hợp hơn, ta đến là muốn nghe ý kiến của ngài, tiện thể cũng để ngài nghe một chút ý kiến của ta.” Lạc Khê cười nhạt nói.
Nàng cảm thấy tộc trưởng có lẽ đã hiểu lầm gì đó, lời này nghe sao giống như là mình đến cầu xin ông ấy làm việc vậy?
Nhưng mà, Lạc Khê cũng không vạch trần, tình huống nàng đột nhiên đến nhà thế này, đúng là rất dễ khiến người ta hiểu lầm!
“Chuyện của Tuyết Nhi?” Tộc trưởng thấy làm lạ.
Tuyết Nhi có thể có chuyện gì tìm hắn chứ? Bây giờ vừa thu hoạch xong, tiền thuê đất cũng dưới sự giám sát của hắn, đều đã đưa cho hai chị em, đáng lẽ không thiếu ăn mới phải!
“Vâng, đúng là như vậy!” Lạc Khê cười gật gật đầu, nàng hôm nay chính là đến làm thuyết khách.
“” Tộc trưởng lập tức có chút xấu hổ, xem ra hắn là đoán sai.
Lạc Khê hôm nay đột nhiên đến nhà, không phải là có chuyện gì muốn tìm chính mình giúp đỡ, nhưng mà, trong lòng tộc trưởng lại bắt đầu nghi ngờ.
Tuyết Nhi có thể có chuyện gì tìm hắn chứ?
Rất nhanh, Lạc Tuyết liền từ phòng ngủ của bà nội nàng đi ra.
Bởi vì phu nhân của tộc trưởng sức khỏe không tốt, nên bà vẫn nằm trên giường trong phòng, Tiểu Thạch Đầu nghe lời của tỷ tỷ ở bên trong trông nom bà.
Lạc Tuyết một mình đi ra, thế nhưng, nàng vừa ra đến nơi liền quỳ xuống trước mặt tộc trưởng.
“Gia gia, cháu gái có một chuyện muốn nhờ, mong rằng gia gia cho phép.” Lạc Tuyết dập đầu một cái trước tộc trưởng, khẩn cầu.
“Tuyết Nhi, làm cái gì vậy, mau dậy đi, có chuyện từ từ nói.” Tộc trưởng trước tiên là giật mình, lập tức dùng gậy chống gõ xuống đất bảo Lạc Tuyết đứng lên.
Đồng thời, trong lòng cũng mơ hồ có dự cảm không tốt, có thể khiến Lạc Tuyết phải cầu xin như vậy, chuyện này e rằng không phải chuyện đùa.
“Không, gia gia, ngài nghe ta nói hết sự tình đã.” Lạc Tuyết ngẩng đầu, kiên định nói.
“Ngươi nói đi!” Thấy Lạc Tuyết như vậy, tộc trưởng vừa nhổm mông lên một chút lại ngồi xuống.
Bất kể là chuyện gì, cứ nghe trước rồi nói sau.
“Trong khoảng thời gian này ta cùng A Khê cùng nhau hái thuốc bán cho Bách Thảo Đường, chuyện này ngài biết mà.” Lạc Tuyết đầu tiên là nêu ra một chuyện, mở đầu.
“Ừ, việc này ta có nghe nói.” Tộc trưởng gật gật đầu, cháu gái chịu khổ kiếm tiền nuôi đệ đệ, trong lòng của hắn rất là vui mừng.
“Hôm qua, chưởng quỹ Bách Thảo Đường nói với chúng ta, bởi vì ta nhận biết thảo dược nhanh, nên muốn gọi ta đến Bách Thảo Đường làm học đồ.”” Sau này nếu là học thành y thuật, còn có thể làm nữ đại phu ở Bách Thảo Đường, khám bệnh kiếm tiền cho người ta.”
“Ta muốn đi, xin mời gia gia cho phép ta đi.” Lạc Tuyết nói đại khái nguyên nhân, lại dập đầu một cái trước tộc trưởng.
“” Lạc Khê nghĩ, nha đầu ngốc này, thương lượng chuyện với trưởng bối đâu cần phải hành đại lễ như vậy chứ?
Lạc Khê nhìn xem Tiểu Tuyết đang quỳ thẳng, xót xa không biết đầu gối nàng có đau không, nền nhà tộc trưởng cũng đâu có phẳng phiu gì.
“Cái gì? Nào có nữ nhi làm đại phu, cái này còn thể thống gì? Ngươi không thể đi.” Tộc trưởng lần này là thật sự kinh ngạc, hắn dùng sức gõ gậy chống hai lần, giọng điệu cứng rắn.
Đại phu kia đều phải bắt mạch cho người ta mới xem bệnh được, thỉnh thoảng còn phải băng bó vết thương ngoài da này nọ, tùy tiện là sẽ có tiếp xúc da thịt với người xa lạ, đâu phải là việc nữ tử có thể làm?
“” Lạc Khê nghĩ, đến rồi, quả nhiên là cái phản ứng này, chậc chậc.
Thời đại này, nam nữ thụ thụ bất thân, nữ tử cùng nam tử lẫn nhau sờ cái tay đều xem như chuyện lớn, việc đại phu bắt mạch này thật đúng là không thích hợp nữ nhân làm.
“Nhưng nếu như ta học xong y thuật, ta liền có thể chữa bệnh cho đệ đệ, cũng có thể chữa bệnh cho nãi nãi a, cái này có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền bạc?”
“Ngày sau, ta còn có thể kiếm tiền chữa bệnh để phụ giúp gia đình, gia gia, ngài liền đáp ứng ta đi!” Lạc Tuyết nói ra ý nghĩ của mình, lần nữa cầu xin.
“Không được, ngươi nếu là làm đại phu này, ngày sau còn thế nào lấy chồng? Lại muốn truyền đi chút gì không tốt thanh danh, các tỷ muội nhà chú bác của ngươi đều là phải bị vạ lây đó a!” Tộc trưởng chỉ vào Lạc Tuyết, nghiêm giọng nói.
Hắn nghe được việc này, điều đầu tiên lo ngại chính là thanh danh của Lạc Tuyết.
Thật muốn để nàng đi bắt mạch cho người ta, lại thêm đụng chạm kéo đẩy một hồi, đời này nàng đều sẽ không gả ra được.
Huống chi, lo lắng của tộc trưởng cũng không phải dư thừa, thời này trong nhà có chị em gái, một người thanh danh bất hảo, những người khác cũng sẽ bị liên lụy.
“Gia gia......” Lạc Tuyết lo lắng hô.
“Ngươi không cần cầu ta, việc này ta quyết không đáp ứng.” Tộc trưởng không chút do dự liền cắt ngang lời Lạc Tuyết, thậm chí còn quay lưng lại, không thèm nhìn Lạc Tuyết lấy một cái.
“Tộc trưởng gia gia, ta vừa mới khen ngài đa mưu túc trí đó, bây giờ ngài liền thiển cận vậy sao?” Lạc Khê từ trên ghế đứng lên, đi đến bên cạnh Lạc Tuyết, cứng rắn kéo người dậy.
Tuy nói chuyện này của Lạc Tuyết, xác thực cần sự ủng hộ của tộc trưởng, thế nhưng không cần phải cầu xin như vậy.
“A Khê, làm sao bây giờ, ta....” Vẻ mặt Lạc Tuyết đầy bối rối, nàng giống như đã làm hỏng chuyện.
“Đừng lo lắng, có ta đây.” Lạc Khê vỗ nhẹ lên vai Lạc Tuyết, ngay sau đó nàng nhìn về phía tộc trưởng đang quay lưng lại.
“Lạc Khê nha đầu, ngươi không cần nhiều lời, đây quan hệ đến thanh danh của Tuyết Nhi, còn có mấy đứa con gái trong nhà nữa, ta nói cái gì cũng sẽ không đáp ứng.” Tộc trưởng liếc mắt nhìn Lạc Khê một chút, lại gõ gậy chống một cái nói.
Tộc trưởng lúc này cuối cùng cũng hiểu vì sao Lạc Khê lại đi cùng, nhưng bất kể cân nhắc thế nào đi nữa hắn cũng sẽ không đồng ý.
“Thanh danh? Tộc trưởng gia gia sợ là nghĩ lầm rồi, nếu Tiểu Tuyết thật học thành, làm một tên nữ đại phu, vậy nàng chính là thầy thuốc cứu người, sẽ chỉ có thanh danh tốt.”
“Huống hồ, có một vị đại phu y thuật cao minh ở đây, ngài không nghĩ ra điều này sẽ giúp ích cho gia tộc lớn đến mức nào sao?” Lạc Khê lời lẽ đanh thép nói với tộc trưởng.
“Có thể nàng làm đại phu, muốn bắt mạch cho người ta, chuyện tiếp xúc da thịt này há lại nói rõ ràng được, chỉ sợ còn chưa cứu được người, thanh danh liền đã triệt để bại hoại rồi.” Tộc trưởng nghe được Lạc Khê lời nói, lúc này mới xoay người lại.
Nhưng mà, hắn vẫn giữ vững suy nghĩ của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận