Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần

Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần - Chương 533: Già mà không chết gọi là tặc (length: 8563)

"Không ai giao phó, vậy ta đành phải dùng cực hình ép cung!" Vị lão cảnh sát hình sự chính trực bỗng lộ ra nụ cười tà ác, khiến đám lão học giả trợn tròn mắt, "Ngươi không phải cảnh sát hình sự, ngươi rốt cuộc là ai? Cảnh vệ sao còn chưa tới?"
Đã có người chạy về phía lối ra, đáng tiếc nơi này đã bị Minh Nguyệt che giấu, người đó đâm đầu vào bình chướng vô hình, ngã nhào một cái, "Chuyện này là thế nào?"
Những người khác cũng kinh ngạc, không xa lối đi là có vệ binh, tại sao họ không nghe thấy tiếng gọi của bọn hắn, cũng không nhìn thấy cảnh tượng hoảng loạn bên trong?
Còn phòng theo dõi thì sao, người cũng c·h·ế·t rồi à, sao còn chưa tới cứu người?
Một đám lão già này thật khó giải quyết, Minh Nguyệt không có tâm trạng phân biệt ai trung ai gian, nhanh chóng quấn quanh một vòng, trừ giáo sư Chu, những người còn lại đều bị đ·á·n·h bất tỉnh, nằm la liệt trên đất.
Đánh đám lão già này, có chút "thắng mà không võ" a!
Lần nữa nắm lấy vạt áo giáo sư Chu, "Dẫn đầu họ Chu, ngươi là gì của Chu lão thái thái, hay là Chu Nhược Tư thuê ngươi?"
Tròng mắt giáo sư Chu hơi co lại, hắn vốn là người thông minh tuyệt đỉnh, p·h·át hiện sự tình đã vượt quá phạm vi khống chế của mình. Hành vi của cái kẻ tự xưng là cảnh sát hình sự này quá không bình thường, chẳng lẽ hắn có công năng đặc dị?
"Ngươi, ngươi muốn ta nói gì?" Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, huống chi giống như hắn loại này hy vọng xa vời kéo dài tuổi thọ lão gia hỏa, tất yếu lúc nên cúi đầu liền cúi đầu, dù sao hắn cũng không phải thật sự là phía sau màn chủ sử.
Thấy hắn chịu thua, Minh Nguyệt hài lòng ném người xuống, "Nói một chút đi!"
Tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, thả ra khôi lỗi người giấy, tiểu bí thư online lập tức chuẩn bị sẵn giấy bút, ghi chép lại.
Bắp chân giáo sư Chu run lên, đây là tà thuật hay ma pháp, một trang giấy cắt hình người thế mà lại sống?
Đều nói khoa học cuối cùng là thần học, lúc trẻ hắn từng là người kiên định theo chủ nghĩa duy vật, cho đến khi hắn biết một chuyện mới có chút dao động, càng già càng hy vọng trên đời thật có thần linh tồn tại, ít nhất có thể thỏa mãn nguyện vọng được tái sinh của hắn.
Minh Nguyệt gõ mặt bàn, chú ý đến ánh mắt không kiên nhẫn của nàng, giáo sư Chu lập tức thu hồi những suy nghĩ vẩn vơ, cúi đầu khai báo hết thảy.
Hắn là cháu họ xa của Chu lão thái thái, từ nhỏ đã thông minh, đáng tiếc gia cảnh bần hàn, cũng may Chu lão thái thái tinh tường nhận ra tài năng, nguyện ý giúp đỡ hắn học tập.
Giáo sư Chu thích học tập, cũng muốn làm ra thành tích báo đáp, chờ hắn công thành danh toại lúc, liền đi Chu lão thái thái sinh vật sở nghiên cứu công tác.
Chu lão thái thái tuổi tác đã cao, nảy sinh ý định kéo dài tuổi thọ, khi đó hắn chỉ nghĩ nghiên cứu ra dược tề xúc tiến tế bào của nhân thể, ngoài ra cũng nghiên cứu các vấn đề về nội tạng nhân bản, cũng đạt được những thành tựu nhất định.
Chu lão thái thái có thể sống đến hơn 100 tuổi, nghiên cứu của hắn đã phát huy tác dụng lớn, nhưng con người cuối cùng rồi cũng phải c·h·ế·t, khi tốc độ tái sinh của tế bào không đuổi kịp tốc độ lão hóa, cơ thể không thể đảo ngược quá trình suy yếu.
Lúc đó, Chu lão thái thái đã không còn cách nào tiến hành cấy ghép nội tạng, nhưng bà sống qua trăm tuổi, tính là người trường thọ cực kỳ hiếm có trong đám người, hẳn là có thể nhắm mắt.
Cho đến một ngày, Chu lão thái thái trước khi lâm chung lấy ra một miếng ngọc bội, tự mình giao đến tay con gái Chu Nhược Tư, đôi bàn tay khô gầy của bà nắm chặt lấy bàn tay đang giữ ngọc bội của Chu Nhược Tư, thật lâu không chịu buông ra, cho đến khi bà trút hơi thở cuối cùng.
Sau khi Chu lão thái thái qua đời, Chu Nhược Tư mở bàn tay ra, miếng ngọc bội cực phẩm kia thế mà vỡ thành bột phấn, linh khí hoàn toàn không còn.
Lúc đó, giáo sư Chu không nghĩ nhiều, chờ tang lễ kết thúc, Chu Nhược Tư tới tìm hắn mới p·h·át giác không thích hợp, ánh mắt của Chu Nhược Tư trước mắt thay đổi, nàng có khuôn mặt giống hệt Chu lão thái thái, cứ như Chu lão thái thái năm nào lại xuất hiện trước mặt.
Chu Nhược Tư ném xuống sở nghiên cứu một lượng lớn tài chính, yêu cầu hắn đặt trọng tâm nghiên cứu vào nhân bản cơ thể người và cấy ghép tư duy.
Ý tưởng vượt quá giới hạn này khiến giáo sư Chu rất kinh ngạc, cho đến khi Chu Nhược Tư trước lúc rời đi lộ ra một nụ cười quen thuộc, trong đầu hắn đột nhiên lóe lên một tia chớp, hoài nghi thân phận thật sự của nàng.
Những ngày sau đó, giáo sư Chu tận lực quan sát, p·h·át hiện tất cả thói quen của Chu Nhược Tư đều thay đổi, người phụ nữ trẻ tuổi tràn ngập phong thái này, rõ ràng chính là Chu lão thái thái thời trẻ.
Càng nghĩ càng hoài nghi, giáo sư Chu ngồi không yên tự mình tìm nàng chứng thực, Chu Nhược Tư không trực tiếp thừa nhận cũng không phủ nhận, muốn hắn tăng cường nghiên cứu kỹ thuật nhân bản.
Còn yêu cầu hắn làm cho mình mấy cái nhân bản thể, lúc này giáo sư Chu không còn nghi ngờ, Chu lão thái thái đã sống lại trong cơ thể Chu Nhược Tư, cái gọi là "mượn xác hoàn hồn", nàng là trực tiếp chiếm lấy thân thể của người sống.
Không có gì bất ngờ, linh hồn của Chu Nhược Tư cũng bị thôn phệ, chuyện này nghe rợn cả người, hắn bất giác khủng bố ngược lại lại như thấy được ánh rạng đông.
Rốt cuộc hắn cũng không còn trẻ, được chăm sóc tốt mà sống qua trăm năm đã là cực hạn, nhưng lòng người không đáy, có Chu lão thái thái làm ví dụ sống sờ sờ, hắn nhất định phải thử.
Nếu Chu lão thái thái thật sự thông qua một thủ đoạn nào đó mà được trọng sinh trong cơ thể con gái, vậy chờ nghiên cứu thành công, hắn cũng có cơ hội giành lại tuổi xuân.
Dồn hết tinh lực vào nghiên cứu này, đương nhiên công việc nghiên cứu p·h·át minh dược tề không gián đoạn, một ngày hắn nảy ra ý tưởng, dùng những nhân bản thể thất bại làm thí nghiệm, p·h·át hiện ra bí mật trong m·á·u và nội tạng của con người, hắn thực sự kích động.
Chiêu binh mãi mã, tìm đến rất nhiều học giả cuồng nhiệt cùng nhau nghiên cứu, hai hạng mục song song tiến hành đều đạt được những tiến triển nhất định, nhưng còn xa mới đạt được mục tiêu dự kiến của hắn.
Đúng lúc này, trợ thủ của Chu Nhược Tư là Ôn Kiện Huy tìm đến vật thí nghiệm mới, một người trẻ tuổi khỏe mạnh, nhìn bề ngoài hẳn là lao động chân tay lâu dài.
Trong m·á·u của người trẻ tuổi khỏe mạnh, tràn đầy sức sống, tế bào sinh động "Pick long thể" càng hoàn mỹ, vì gia tốc nghiên cứu này liền cần lượng lớn m·á·u tươi.
Hắn chỉ phụ trách dẫn dắt đoàn đội làm nghiên cứu, tìm kiếm m·á·u tươi giao cho Ôn Kiến Huy, lần lượt tới rất nhiều người trẻ tuổi khỏe mạnh, hoạt tính nhân tử trong m·á·u mỗi người đều khác nhau, càng đáng giá nghiên cứu.
Khoa học nghiên cứu với số lượng lớn cần một nền tảng vững chắc, cùng nhiều đối tượng thí nghiệm hơn, không chỉ muốn nghiên cứu m·á·u tươi, còn hy vọng lấy được càng nhiều nội tạng cơ thể sống để làm thí nghiệm.
Thủ đoạn bình thường có được nội tạng mang theo bệnh tật, không dùng được, mà nội tạng nhân bản dường như hiệu quả không tốt.
Giáo sư Chu nói với Ôn Kiện Huy về tình hình, hắn trầm mặc một lát, quay đầu liền vào phòng thí nghiệm, cầm lấy d·a·o phẫu thuật, trực tiếp rạch bụng một vật thí nghiệm tình nguyện, lấy đi nội tạng của hắn, tứ chi của người đó bị trói, chỉ có thể đau đớn kêu rên rồi c·h·ế·t.
Sau đó, Ôn Kiện Huy mặt không biểu cảm rút hết m·á·u trong cơ thể người c·h·ế·t, giáo sư Chu suýt chút nữa thì đ·i·ê·n rồi, đây chính là một mạng người, hắn thế mà lại g·i·ế·t người!
Ôn Kiện Huy mặt không đổi sắc, nói bất luận nghiên cứu nào cũng cần có hy sinh, vật thí nghiệm là hắn dùng tiền thuê, nếu cơ thể sống trẻ tuổi khỏe mạnh càng hữu hiệu, vì sao lại không dùng.
Giáo sư Chu run rẩy, người nguyện ý đến tham gia thí nghiệm chỉ là vì kiếm thêm, cũng không có nghĩa là người ta nguyện ý hy sinh tính mạng.
Lại nói người c·h·ế·t rồi, bị cảnh sát p·h·át hiện liền xong đời, Ôn Kiện Huy lại bảo hắn yên tâm làm nghiên cứu.
Hắn là một kẻ đ·i·ê·n cuồng, tà ác lại cực kỳ có tài hoa, tập hợp một nhóm quái tài y học đ·i·ê·n cuồng giống hắn, tham gia vào nghiên cứu.
Những người này khác với những nhà nghiên cứu lão làng, bọn họ thực sự dám dùng cơ thể sống làm thí nghiệm, lúc này giáo sư Chu cũng không dám vào phòng thí nghiệm, chỉ phụ trách nghiên cứu số liệu cuối cùng.
Một đám biến thái cực kỳ tàn ác, dùng m·á·u và nội tạng của người sống làm thí nghiệm, hiệu quả chiết xuất hoạt tính nhân tử "Pick long thể" càng tốt.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận