Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần

Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần - Chương 516: Bản cung sống đủ (length: 8251)

Trong phòng vừa nghe được thông báo, biết con gái rốt cuộc đã trở về, lão thái thái rất cao hứng, cười nói: "Là Minh Nguyệt tới, mau vào gặp tiểu cô cô của con một chút."
Minh Nguyệt âm thầm cười lạnh, nếu đã an bài thân phận mới, lão thái thái cũng nên thu liễm một chút.
Đi vào trong phòng, các nữ quyến trong nhà đều có mặt, Ôn thị cùng Đổng thị là con dâu nên đã đến hầu hạ từ sớm, chờ đến khi nhìn thấy vị biểu cô nương bà con xa này, cũng giật nảy cả mình. Tuy rằng gầy đi không ít, nhưng dáng vẻ này rõ ràng chính là tiểu cô tử Hoa Ấu Mỹ đã qua đời, đợi nàng mở miệng nói chuyện lại càng khẳng định thêm mấy phần. Lão gia, lão thái thái đã nói là biểu cô nương bà con xa, hai người cũng không dám vạch trần.
Hoa Ấu Mỹ ở trang trại giữ gìn ba năm, rốt cuộc cũng trở về, đáng tiếc phải đổi thân phận, cảm thấy chính mình quá ủy khuất, giờ phút này đang rúc vào bên cạnh lão thái thái.
Ngẩng đầu đã nhìn thấy một tiểu cô nương xinh đẹp đi tới trước mặt, trên mặt còn mang nụ cười giễu cợt, Hoa Ấu Mỹ trong nháy mắt liền bốc hỏa. Chính mình chịu khổ chịu tội, tử nha đầu này ngược lại càng sống càng dễ chịu.
Rốt cuộc bị nhốt ba năm, nàng không giống như lúc trước xúc động, biểu tình vặn vẹo cười nói: "Mẫu thân, đây là...?"
Minh Nguyệt dáng vẻ quy củ hướng lão thái thái thỉnh an, sau đó nói: "Tổ mẫu, vị này là ai, sao mở miệng lại gọi người là mẫu thân? Ta nhớ tiểu cô cô nhà ta đã qua đời rồi mà."
Lão thái thái biết tôn nữ cực kỳ thông minh, không thể không che giấu một phen, bèn nói: "Đây là chất nữ của nhà mẹ đẻ ta, đứa con duy nhất còn lại của muội muội khổ mệnh của ta. Nàng ấy tuổi xuân thủ tiết lại không có một mụn con, cuộc sống không qua nổi nên mới tới nương nhờ ta. Nhìn thấy nó, ta như nhìn thấy tiểu cô của con, liền quyết định nhận nó làm con gái. Về sau trên dưới trong phủ chỉ coi nó là Ấu Mỹ số khổ của ta đi."
Nói xong, hai mẹ con ôm đầu khóc rống, công khai là khóc thương Hoa Ấu Mỹ yểu mệnh, thực tế là trút hết niềm vui sướng trùng phùng sau bao ngày xa cách.
Ôn thị cùng Đổng thị chỉ có thể tiến lên khuyên nhủ, tự mình múc nước cho các nàng rửa mặt, thu thập xong mới vừa ngồi xuống nói chuyện.
Minh Nguyệt xem xét kỹ Hoa Ấu Mỹ, nói thật nàng rất có tư sắc, so với trước kia gầy hơn, có dáng vẻ liễu rủ trong gió, cho dù đổi thân phận, có thái sư làm chỗ dựa vẫn có thể gả cho người trong sạch. Đáng tiếc Minh Nguyệt sớm theo trong mắt nàng nhìn ra sự ghen ghét, nữ nhân này bị giam ba năm, vẫn tâm thuật bất chính!
Hoa Ấu Mỹ cũng đang quan sát Minh Nguyệt, xú nha đầu đã trổ mã, thấp thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng của thái sư, bất quá tư chất trung nhân, tướng mạo như vậy cũng xứng làm thái tử phi? Nàng cố ý xem nhẹ khí độ bất phàm trên người Minh Nguyệt.
Xoay chuyển ánh mắt lại rơi xuống người Hoa Kiểu Nguyệt, nhìn thấy đứa con gái giống mình như đúc, lại thành thứ nữ của nhị phòng, nàng vừa chua xót lại kiêu ngạo, cố ý vẫy tay với cô bé.
Hoa Kiểu Nguyệt tuy cẩn thận, có nhiều tâm nhãn, được nuôi lớn bên cạnh lão thái thái, tự nhiên rõ ràng lão thái thái đối với biểu cô cô mới tới này là thực lòng yêu thương, nhu thuận đi tới bên cạnh nàng, nhỏ giọng gọi một tiếng "Tiểu cô cô".
Dù sao cũng là cốt nhục liền tâm, Hoa Ấu Mỹ còn trông cậy vào đứa con này sau này có thành tựu, giúp chính mình hả giận, sờ khuôn mặt nhỏ của cô bé, cười đến rất thân thiết, "Ngoan, con là Kiểu Nguyệt!"
Hoa Kiểu Nguyệt cũng có hảo cảm tự nhiên đối với vị cô cô có dung mạo tương tự mình, cười ngọt ngào: "Vâng ạ, tiểu cô cô tới, ta thấy tâm tình tổ mẫu vô cùng tốt, buổi trưa hôm nay nhất định có thể ăn nhiều thêm một bát cơm."
Lý thị vui vẻ nói: "Con bé này cái miệng nhỏ nhắn lanh lợi thật biết ăn nói, về sau hai cô cháu các con phải thân thiết với nhau nhiều hơn."
Ôn thị xin chỉ thị: "Lão thái thái, biểu cô nương về sau muốn ở lại trong nhà, người xem nên an bài ở đâu thì thích hợp?"
Ba chữ "biểu cô nương" này làm nhói đau tâm của Lý thị, giận tái mặt, khẽ nói: "Lời ta nói sao các ngươi lại coi như gió thoảng bên tai thế? Về sau đứa bé này chính là tam tiểu thư trong phủ."
Minh Nguyệt khẽ cười nói: "Tổ mẫu yêu thương biểu cô cô cũng không thể bạc đãi con gái ruột của mình. Cho dù tiểu cô cô ruột thịt của ta đã đi rồi, tổ mẫu cũng không nên xóa bỏ hết thảy những gì của cô ấy. Biểu cô cô mới đến liền chiếm vị trí của cô cô, người khác còn cho rằng người không thật lòng yêu thương tiểu cô cô đoản mệnh của ta đâu."
Lão thái thái bị nghẹn không nói nên lời, cũng ý thức được không nên quá mức trương dương, thở dài: "Thấy đứa nhỏ này có dung mạo, phẩm hạnh tương tự Ấu Mỹ nhà ta, nhất thời lầm lẫn. Thôi, biểu cô nương thì cứ là biểu cô nương vậy."
Hoa Ấu Mỹ âm thầm cắn răng, ủy khuất nói: "Chỉ cần có thể ở bên cạnh mẫu thân, con không quan tâm đến danh phận gì cả."
Lý thị không chịu được bộ dạng ủy khuất của nàng, nhất thời chua xót: "Đối ngoại thì xưng hô là biểu cô nương, đóng cửa lại thì cứ coi như tiểu cô cô ruột thịt của các con trở về, dọn dẹp Lãm Hoa Các cho nó ở."
Lãm Hoa Các là viện tử trước kia của Hoa Ấu Mỹ, Ôn thị trong lòng hiểu rõ, sai người đi an bài.
Lý thị lại nói: "Đứa nhỏ này cũng không mang theo hành lý gì, các con làm tẩu tử phải chuẩn bị chu đáo, không được để nó chịu ủy khuất."
Ôn thị và Đổng thị cùng lên tiếng, Minh Nguyệt nói thêm: "Con thấy thân thể của biểu cô cô này yếu quá, phảng phất một trận gió là có thể thổi bay, sau này phải bồi bổ nhiều hơn mới được."
Hoa Ấu Mỹ nghiến răng nghiến lợi, Lý thị vội nói: "Đứa nhỏ này phẩm hạnh tốt, trước kia giữ đạo hiếu chưa từng ăn đồ mặn, tự nhiên sẽ gầy, giờ hết hiếu rồi, hảo hảo điều dưỡng sẽ ổn thôi."
Minh Nguyệt làm bộ như thật gật đầu: "Đúng là nên ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có thể thân thể khỏe mạnh. Không chỉ có biểu cô, muội muội Kiểu Nguyệt cũng nên ăn nhiều một chút. Xem xem con gầy trơ xương thế kia, xanh xao vàng vọt, không biết còn tưởng rằng phủ chúng ta bạc đãi thứ nữ."
Hoa Kiểu Nguyệt tự nhiên trúng đạn, tuy còn nhỏ tuổi, nhưng không bụ bẫm, đáng yêu như những đứa trẻ khác, có lòng phản bác. Chỉ là, vị đại tỷ tỷ này là thái tử phi tương lai, ở nhà được sủng ái nhất, chính mình cho dù ỷ vào lão thái thái yêu thương cũng không thể mạnh hơn nàng, chỉ có thể ủy khuất bĩu môi, không dám lên tiếng.
Hoa Ấu Mỹ lại gấp, tử nha đầu này lại dám làm khó dễ con gái mình trước mặt nàng, lập tức nói: "Có người ngược lại quá béo, sắp thành heo rồi, dáng vẻ này sau này làm sao gả ra ngoài được."
Lời vừa nói ra, Ôn thị và Đổng thị sắc mặt rất khó coi. Hai đứa con gái của Ôn thị, Minh Nguyệt ăn được ngủ được, hoạt bát hiếu động lại bắt đầu tập võ, khẩu vị vô cùng tốt, cao lớn, tráng kiện hơn so với nữ hài cùng tuổi, trên mặt còn có nét bụ bẫm của trẻ con.
Trăng Tròn xấp xỉ tuổi Hoa Kiểu Nguyệt, nhưng lại cao hơn một cái đầu, còn có phần béo hơn.
Về phần Đổng thị có một đứa con gái mới vừa tròn tuổi, đứa bé bú sữa thì làm sao mà không mập cho được? Biểu cô nương này thế mà mở miệng trực tiếp châm chọc ba đích nữ.
Nếu nàng thật sự là cơ khổ không nơi nương tựa đến nương nhờ, trừ phi là điên khùng, nếu không sao dám vừa gặp mặt lần đầu liền châm chọc khiêu khích như vậy.
Hai chị em dâu càng thêm khẳng định, cái gì mà biểu cô nương, rõ ràng là tiểu cô tử đanh đá kia.
Ra ngoài sống mấy năm, đổi thân phận trở về, 1% là nàng đã làm chuyện sai trái lớn, chọc giận thái sư.
Đã không có danh phận đứng đắn, thì nên thu liễm một chút, nếu không phải bà bà còn ở đây, hai vị này nhất định sẽ xé xác Hoa Ấu Mỹ.
Minh Nguyệt cười lạnh: "Không cần biểu cô cô phải hao tâm tổn trí, đích nữ Hoa gia không lo chuyện gả chồng. Còn nhỏ, cần phải bồi bổ để lớn lên khỏe mạnh, ta cũng chỉ quan tâm tới Kiểu Nguyệt muội muội. Nghe nói muội muội thường năm canh đã dậy, trẻ nhỏ ngủ không đủ giấc có thể sẽ không cao, con cùng Trăng Tròn bằng tuổi lại thấp hơn một cái đầu, không lo lắng sau này sẽ không cao lên được sao?"
"Còn nữa, ngủ không đủ giấc tự nhiên sẽ ăn không ngon, con xem tuổi còn nhỏ mà quầng thâm mắt đã đậm như vậy, sau này phải chú ý hơn mới được."
Hoa Kiểu Nguyệt tuy nhỏ nhưng lại rất thích làm đẹp, nghe vậy trực tiếp trở mặt, hận không thể lập tức chạy đi soi gương, xem xem mình có quầng thâm mắt hay không.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận