Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần

Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần - Chương 150: Đoạn tử tuyệt tôn lão đầu (length: 8291)

Minh Nguyệt tay không bóp nát nghiên mực ngọc thạch của huyện lệnh, nhìn ngọc thạch cứng rắn biến thành bụi phấn, huyện lệnh không khỏi hoảng hốt!
Thôi vậy, có thể bắt được mật thám đã là công lao ngất trời, chuyện ngân phiếu, chỉ có hai người hắn biết, không nhắc tới cũng được!
Về phần hai thiếu nữ, xác nhận là mua về, không tham gia hoạt động!
Lúc này đồng ý cho Minh Nguyệt lĩnh về, tự mình sửa lại hộ tịch, cấp hai thiếu nữ đổi tên, Chử Chỉ Lan, Chử Đinh Lan!
Tam Hợp thôn lão Chử gia, Minh Nguyệt một đêm không về, ngày thứ hai, thế mà mang về hai nữ nhi xinh đẹp, cả nhà đều kinh ngạc!
Hai vị thiếu nữ dung mạo tuyệt sắc, so sánh với thôn cô bình thường, quả thực là tiên nữ trên trời hạ phàm!
"Chúng ta về đến nhà rồi!" Minh Nguyệt chào hỏi hai nàng, chính mình làm không được mỹ nữ, làm hai mỹ nữ làm nữ nhi cũng không tệ!
Chử Chỉ Lan, Chử Đinh Lan trên đường đi, đã quen thuộc với Minh Nguyệt, ngay lập tức tiến lên, "Vâng, phụ thân!"
Chử Nhị Lang kinh hô, "Cha! Các nàng gọi người là gì?"
Minh Nguyệt cười tủm tỉm, "Ta ở trên trấn gặp hai nữ hài không nhà để về, thực thích nên thu các nàng làm nữ nhi, về sau các nàng chính là muội muội của ngươi!"
Tôn thị cùng Hồ thị thấy công công mang về hai nữ hài xinh đẹp, ban đầu còn hoảng hốt, kết quả nghe giới thiệu, cư nhiên là muội muội, trong nháy mắt nhiệt tình hẳn lên!
Minh Nguyệt đem hai tiểu mỹ nữ đưa đến bên cạnh Chử lão nương, "Về sau các ngươi sẽ ở cùng a nãi! Thay ta hiếu kính lão nhân gia!"
Thật xinh đẹp, lại còn thơm ngào ngạt, tiểu mỹ nữ đồng thời giòn tan mở miệng, kêu một tiếng, "A nãi!"
Chử lão nương vui mừng đến khóe mắt tràn ra hoa cúc, "Tốt tốt! Trong nhà nhiều thêm hai tôn nữ ngoan, về sau Chử gia chúng ta sẽ càng ngày càng thịnh vượng!"
Minh Nguyệt thu dưỡng hai nữ hài, cũng là hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ, tử tôn hưng thịnh, mặc kệ là thân sinh hay thu dưỡng, chỉ cần gọi hắn cha là tốt rồi!
Bên này cả nhà vô cùng náo nhiệt, Chử Trác cùng Mã bà tử vẫn còn lo lắng chờ tin tức!
Lão Chử gia có thêm một đôi hoa tỷ muội xinh đẹp, đám thanh niên chưa vợ trong Tam Hợp thôn, thập thò ngoài tường viện nhà hắn!
Lý chính mang lễ vật tới cửa bái phỏng, nhìn thấy dung mạo hai vị thiếu nữ, đáy lòng run rẩy!
Chử lão hán quả nhiên thâm tàng bất lộ, nông gia bình thường căn bản không bảo vệ được nữ hài tử xinh đẹp như vậy, mà hắn một lúc lại dắt về hai người, xem ra hắn không chỉ bản thân võ nghệ cao cường, sau lưng còn có thế lực, từ đó đối với Minh Nguyệt càng phát cung kính!
Có tiền, Minh Nguyệt tự nhiên không muốn tiếp tục sống những ngày nghèo khổ, nhìn Tam Hợp thôn non xanh nước biếc, rất thích hợp dưỡng sinh, cũng không có ý định dọn nhà!
Bỏ tiền mua một mảnh đất tốt, chuẩn bị xây nhà lớn, chấn hưng gia tộc, tử tôn hưng thịnh, ít nhất phải xây một đại trạch viện năm gian!
Cùng lúc đó, trong đầu nghe được Phương Đầu nhắc nhở, "Tích tích! Tiến độ nhiệm vụ 60%!"
Minh Nguyệt cười thầm, có tiền thì có thể nuôi lớn hài tử, gia tộc thịnh vượng!
Trong tay có tiền, lý chính lại mở một đường bật đèn xanh, tin tức Chử gia muốn xây lại đại trạch viện truyền ra, người ở bốn phương tám hướng đều chạy tới làm công!
Trong nhà đại trạch hừng hực khí thế khởi công, Chử Nhị Lang cùng những người khác nghĩ mãi không thông, lão cha chỉ đi trấn trên một chuyến, mang về hai nữ nhi xinh đẹp, còn kiếm được một món tiền lớn!
Hai nữ hài không có căn cơ, có Minh Nguyệt thì còn tốt, ngày sau nàng rời đi, hai nữ hài có lẽ sẽ bị coi thường!
Minh Nguyệt cố ý nói tiếp nhận hai nữ hài, thuận tiện tiếp nhận một phần di sản, làm gia nhân coi trọng hai nữ hài thêm mấy phần!
Bọn họ cho rằng, cuộc sống ngày càng tốt lên là nhờ phúc của hai muội muội!
Chỉ Lan mười bốn, Đinh Lan mười ba, đang tuổi thanh xuân mỹ mạo, vốn tưởng đến nông thôn cuộc sống sẽ khổ cực, không ngờ, người cha mới nhận này rất có bản lĩnh, xây lại nhà lớn, ăn mặc chi phí không hề kém so với trước kia!
Mặc dù có tiền nhưng cũng không thể ngồi ăn núi lở, Minh Nguyệt dắt Chử Nhị Lang đi trấn trên mua cửa hàng, thu tiền thuê!
Lại để cho lý chính an bài mua 100 mẫu đất gần đây, giao cho Chử Nhị Lang xử lý.
"Tích tích! Tiến độ nhiệm vụ 70%!" Thao tác như vậy rất hợp tâm nguyện nguyên chủ, nhiệm vụ thực thuận lợi!
Chử Nhị Lang một đường ngỡ như đang trong mộng, đột nhiên liền biến thành địa chủ, cha còn rất yên tâm, giao sản nghiệp cho hắn xử lý, cảm giác vai bên trên trách nhiệm càng nặng!
Hắn vẫn luôn làm việc vất vả, đột nhiên lại phải quản lý, quả thật không biết bắt đầu từ đâu, Minh Nguyệt bảo hắn có vấn đề cứ tìm lý chính thương lượng!
Lý chính không biết Minh Nguyệt sâu cạn, đối với hắn rất e ngại, đối với Chử Nhị Lang cũng không dám chậm trễ, chỉ điểm một ít kinh nghiệm quản lý, Chử Nhị Lang dần dần đi vào quỹ đạo!
Chử gia mọi sự đều tốt, Mã bà tử cùng Chử Trác vẫn bị nhốt, vẫn giống như trước kia, không làm việc thì không được ăn cơm!
Hiện giờ trong nhà phát triển không ngừng, đều là lão cha dẫn dắt tốt, hắn làm bất luận quyết định gì, đều không ai dám nghi ngờ!
Tôn thị và con ở lại tân phòng, hổ thẹn trong lòng, cách cửa vấn an, đổi lại đa phần là Mã bà tử chửi mắng.
Chử Trác ngẫu nhiên thu liễm tính tình, ép Tôn thị thả hắn ra ngoài, Tôn thị không dám, hắn liền gào thét ầm ĩ, Tôn thị cũng lạnh lòng!
Công công tự tay khóa cửa, lên tiếng không ai được phép hỏi nhiều, Tôn thị ban đầu thật lo lắng, một ngày ba bữa tỉ mỉ chuẩn bị đưa tới!
Khuyên bọn họ kiên nhẫn dưỡng thương, thương thế tốt lên, công công tự nhiên sẽ thả người, kết quả hai mẹ con mắng nàng một trận!
Nàng chỉ có thể nhẫn nhịn, một thời gian sau, trong nhà lại thay đổi, dần dần nảy sinh lòng phản nghịch, căn bản không hề nghĩ đến chuyện cầu tình!
Nữ tử lấy chồng làm đầu! Nhưng Chử Trác đã phế, lại không được công công chào đón, Tôn thị đã nghĩ thông suốt, nàng có hai nhi tử, chỉ cần làm tốt phận sự của mình, công công sẽ không bạc đãi đại phòng!
Trong nhà phát triển càng tốt, tương lai đại phòng được lợi càng nhiều, bình thường đưa cơm xong liền đi, không ở lại nghe hắn mẹ con chửi mắng!
Chử Nhị Lang hiện giờ bận rộn tối mày tối mặt, ngẫu nhiên nhớ tới nương cùng đại ca còn bị nhốt, hỏi một câu, bị Minh Nguyệt trực tiếp gạt đi!
Cũng không biết bọn họ chọc giận cha như thế nào, khuyên không được, nghĩ không thiếu ăn mặc, nương cùng đại ca đều bị thương, không ra ngoài cũng tốt!
Trong nhà xây nhà lớn, lại đặt mua gia cụ bài trí, còn mua rất nhiều vải vóc cho nữ nhân may quần áo, làm giày, người người đều có việc bận, cũng không còn dư tâm tư quản chuyện khác!
Mã bà tử vì sinh hoạt mà câm nín, ngoan ngoãn dệt vải, Chử Trác cũng chỉ có thể miễn cưỡng sao sách, nét chữ của hắn nguệch ngoạc, xem ra tâm không tĩnh!
Vài ngày sau, nghe tiếng Hóa Lang rao hàng ngoài cửa, Minh Nguyệt trợn trắng mắt, gia hỏa này thật chịu khổ!
Đương nhiên nhìn thấu, lại có kiên nhẫn chờ đến bây giờ mới tới cửa!
Hóa Lang rất sốt ruột, bất quá hắn làm việc cẩn thận, đi dò hỏi tin tức Mã bà tử trước, chờ tình huống không sai biệt lắm, mới giả bộ bán hàng, đi tới cửa Chử gia!
Chử Nhị Lang mang Đại Lâm, Tiểu Lâm, ở tân phòng giám sát, nữ nhân đều ở trong phòng Chử lão nương may quần áo!
Minh Nguyệt mở cổng lớn, "Hóa Lang đi vào, ta xem ngươi có đồ tốt gì!"
Hóa Lang đang chờ, nhanh chân bước vào cổng lớn Chử gia, đặt gánh hàng xuống, vừa ngẩng đầu nhìn thấy gương mặt già của Minh Nguyệt, sợ tới mức lùi lại hai bước!
Sao lại là hắn?
Minh Nguyệt nhìn hắn kinh hãi không nhỏ, cười hắc hắc nói, "Coi như tới, lão bà tử nhà ta chờ ngươi lâu lắm rồi!"
Hắn nói như vậy, Hóa Lang có chút hoảng hốt, Mã Nhị Lan dám nói thật với lão già này?
Thăm dò người khác làm vợ lẽ của hắn, lão già này bị cắm sừng mà không tức giận?
Nhìn thần sắc hắn khẩn trương, Minh Nguyệt khoát khoát tay, "Một lần lạ, hai lần quen, chúng ta cũng coi là người quen, đừng khẩn trương!"
Lấy chìa khóa mở cửa phòng phía đông, "Lão bà tử, có người tìm ngươi!"
Nói xong, Minh Nguyệt chắp tay sau lưng quay người về phòng!
(còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận