Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần

Mau Xuyên Mục Tiêu Xử Lý Chủ Thần - Chương 101: Ủy khuất trắc phi (length: 8525)

Những người khác thì cố gắng nhịn cười, rốt cuộc thân phận Minh vương cao quý, nếu giễu cợt ngay trước mặt, ngày khác hắn lại ghi thù, bản thân mình cũng không giống như Tĩnh vương có chỗ dựa vững chắc.
Nếu bị vạ lây, vậy thật là xui xẻo!
Một đám nữ quyến cũng kinh ngạc đến ngây người, từ khi nào Minh vương lại biến thành bộ dạng này, không nghe nói hắn bị đánh a?
Có người nghĩ nhiều, cho rằng Minh vương cố ý biến mình thành bộ dạng này, ít nhất có thể bầu bạn cùng Vương Thiến Nhi, không để cho nàng quá mức xấu hổ, không khỏi cảm khái trước thâm tình của Minh vương!
Minh Nguyệt từ trong đám người kia đi tới, nàng cười hì hì kéo ống tay áo Vương Thiến Nhi, làm cho mọi người thấy rõ ràng bộ dạng của nàng!
"Đường muội, đừng che giấu, ngươi nhưng là tân nương tử đặc biệt nhất ta từng gặp, mọi người nói có phải hay không!"
Vương Thiến Nhi vừa sợ vừa giận, muốn hất tay nàng ra, nhưng tay Minh Nguyệt giống như kìm đồng, mặc cho nàng giãy giụa như thế nào cũng không nhúc nhích mảy may!
Chỉ có thể gào thét, "Mau buông tay, vương gia cứu ta!"
Minh vương tự nhiên muốn cứu, đáng tiếc khi đối đầu Minh Nguyệt, chỉ có thể tốn công vô ích.
Bị nàng vung tay áo một cái làm cho lui ra mấy bước, Minh Nguyệt cười khanh khách nói, "Ta có một khoảng thời gian không ra khỏi cửa, cũng không biết hiện giờ trang dung trong hôn lễ lại lưu hành như vậy!"
Tĩnh vương cũng không rảnh nghĩ nhiều, bình thường nhát như chuột Vương Minh Nguyệt như thế nào đột nhiên to gan như vậy, bất quá hành động này của nàng làm hắn rất hài lòng!
Gật đầu nói, "Trang dung của tân nương tử đích xác không giống bình thường, nhìn kỹ một chút giống như là bị đánh, ai nha nha! Đây là ai tàn nhẫn như thế, lại đem tân nương tử đánh thành đầu heo!"
Minh Nguyệt mỉm cười, "Đường muội đắc tội cừu gia nào, lại bị làm cho thê thảm như vậy, bất quá muội muội cũng không cần quá lo lắng!"
"Ngươi mặc dù biến thành bộ dạng này, nhưng vương gia một điểm ghét bỏ, đối với ngươi quả nhiên tình thâm ý trọng! Đúng, vương gia làm chính mình giống như ngươi, là cố ý làm nổi bật thân phận chính phi của ngươi đi!"
Minh Nguyệt có ẩn ý, nhìn hai vị trắc phi đang kinh ngạc, cười nói, "Rốt cuộc mọi người đều biết thân phận muội muội thấp kém, vương gia nhất định là sợ ngươi chịu ủy khuất, cố ý làm cho không giống bình thường chút, thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt!"
Minh vương lúc này vô cùng kinh hãi, hắn mặc dù bị thương, nhưng tập võ nhiều năm, không có khả năng bị một cái nữ tử yếu đuối tùy tiện vung đi, nữ nhân này có vấn đề!
Hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Minh Nguyệt, trước đó ở trong cung, nữ nhân này cũng không thong dong như thế.
Lúc ấy nàng kinh hãi, run rẩy, than thở khóc lóc, đau khổ cầu xin, rõ ràng là nữ nhân mềm yếu vô năng!
Hôm nay sao dám trước mặt mọi người chế nhạo bọn họ, cho dù có Tĩnh vương làm chỗ dựa, nàng cũng không nên to gan như thế!
Hắn quát khẽ, "Mau thả vương phi!"
Áp suất thấp trên người hắn làm cho hai vị trắc phi có chút sợ hãi, nhưng Minh Nguyệt lại không hề bị lay động!
"Này còn chưa bái đường đâu, tân lang quan gấp cái gì? Muội muội này của ta trèo lên được một mối hôn sự tốt, làm tỷ tỷ tới cửa chúc mừng, chẳng lẽ không nên!"
Vương Thiến Nhi giãy thế nào cũng không thoát được Minh Nguyệt, tức đến muốn giơ chân, "Ngươi mau buông tay!"
Minh Nguyệt lại cười tủm tỉm, "Tốt xấu gì cũng là tỷ muội trong nhà, muội muội mang dung mạo xấu xí như vậy làm tân nương tử, tỷ tỷ cũng thay ngươi thấy ủy khuất! Đến, làm tỷ tỷ thay ngươi trang điểm lại!"
Xoay người lại liền túm lấy một bầu rượu trên bàn, tưới lên mặt Vương Thiến Nhi, Vương Thiến Nhi liên tục gào thét, nhưng vẫn không cách nào tránh thoát!
Minh Nguyệt lại túm lấy chiếc khăn trong tay Thường trắc phi, người đang xem náo nhiệt, rồi lau loạn một phen lên mặt Vương Thiến Nhi!
Vốn dĩ mặt Vương Thiến Nhi đã đầy vết thương chồng chất, lực tay của nàng lại không nhỏ, đau đến Vương Thiến Nhi khóc thét!
"A, cứu mạng, mau buông ta ra, ngươi là đồ điên, mau buông tay!"
Thao tác vừa rồi của Minh Nguyệt quá nhanh, ngay cả Minh vương cũng không kịp phản ứng, nghe được tiếng người trong lòng nghẹn ngào khóc rống, cũng không kịp nghĩ nhiều, liền tung một chưởng tới!
Tĩnh vương đang xem náo nhiệt rất vui vẻ, không nghĩ Vương Minh Nguyệt thay đổi tính tình, hành sự càng hợp ý hắn!
Tự nhiên không muốn để cho Minh vương thu thập tàn cuộc, vội vàng đón đỡ, "Vương thúc, làm cái gì vậy? Trắc phi nhà ta có hảo tâm giúp tân nương tử trang điểm, ngươi hung thần ác sát như vậy chẳng lẽ muốn g·i·ế·t người?"
Minh vương tức đến muốn hộc máu, không rảnh lo hình tượng, vung một chưởng đi, Tĩnh vương từ nhỏ cũng tập võ, mặc dù không bằng Minh vương nhưng cũng có thể dây dưa vài lần!
Những tân khách phía dưới thấy vậy, nhao nhao lùi lại, biểu tình của mọi người khác nhau, người ta là thúc cháu dây dưa, mọi người cứ việc xem, tuyệt đối đừng để bị liên lụy!
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Minh Nguyệt đã lau son phấn trên mặt Vương Thiến Nhi, lộ ra khuôn mặt sưng tím xanh, mọi người xem, âm thầm tặc lưỡi!
Minh Nguyệt chậc chậc gật đầu, "Như vậy mới đúng, bộ dạng này của ngươi không tệ, mau đi bái đường đi, đừng làm lỡ giờ lành!"
Thuận tay liền ném Vương Thiến Nhi qua, trực tiếp đập vào ngực Minh vương, hai người bị lực trùng kích mạnh đụng phải liên tiếp lui về phía sau, té ngã trên mặt đất!
Tĩnh vương đại hỉ, "Ha ha, mọi người xem, vương thúc cao hứng đến đứng không vững!"
Với võ công của Minh vương, vốn là có thể tiếp được Vương Thiến Nhi, đáng tiếc tối qua hắn bị Minh Nguyệt giày vò một trận, mấu chốt không còn linh hoạt, cho nên hai người mới lăn xuống mặt đất!
Thấy vị vương gia tuấn lãng cao quý này chật vật như thế, mọi người xôn xao một mảnh, sắc mặt hai vị trắc phi cũng có chút khó coi!
Có thể gả cho Minh vương, hai nàng tự nhiên là cao hứng, mặc dù chỉ là trắc phi, cũng là có thể ghi tên vào ngọc phả hoàng gia!
Không nghĩ tới, khẩu vị của vương gia đặc thù như vậy, tân nương tử mang một gương mặt đầu heo, vương gia cũng cam tâm tình nguyện biến mình thành bộ dạng này để theo nàng, xem ra nữ nhân này có địa vị rất khó lay chuyển trong lòng vương gia!
Hiện giờ vương gia lại vì nữ nhân xấu xí này, không tiếc mất mặt trước đám đông, quả nhiên là kình địch!
Hai nàng lặng lẽ dùng ánh mắt trao đổi, trước khi đấu đổ chính phi, bọn họ đã bí mật kết minh!
Tân lang và tân nương ngã xuống, tự nhiên có hạ nhân xông tới đỡ dậy.
Sắc mặt Minh vương đã đen kịt, hắn khôi ngô tuấn tú, đáng tiếc lại được Minh Nguyệt đặc biệt chiếu cố qua, khuôn mặt kia rất giống Vương Thiến Nhi!
Đều là sưng to tím xanh, giờ phút này lại không nể mặt ai, ánh mắt âm trầm trừng Minh Nguyệt, thật dọa người!
Ngay cả Tĩnh vương đều bị ánh mắt tàn nhẫn này của hắn dọa cho trong lòng run lên, nghĩ Vương Minh Nguyệt nói thế nào cũng là nữ nhân của mình, hơn nữa hành vi vừa rồi cũng là giúp hắn hả giận, liền ngăn ở trước mặt Minh Nguyệt!
Cười ha hả, "Giờ lành đã đến, mau bái đường đi!"
Ngực Minh vương cuồn cuộn, hắn có loại xúc động muốn hủy thiên diệt địa, đám người này ngoài mặt là tới chúc mừng, nhưng ánh mắt một đám không hề che giấu sự đùa cợt!
Hắn thề, không chỉ phải bắt cho bằng được kẻ đã âm thầm làm hại bọn họ, mà mỗi người có mặt ngày hôm nay đều không thể bỏ qua!
Vương Thiến Nhi thì cúi gằm đầu, nước mắt tuôn rơi, vì sao lại như vậy?
Rõ ràng bản thân là một "xuyên không nữ", mọi việc đều thuận lợi, ngay cả vương gia thân phận cao quý đều quỳ dưới váy nàng, rốt cuộc là kẻ nào âm thầm giở trò, đem hôn lễ hoàn mỹ mà bản thân chờ đợi biến thành thế này!
Không tìm được kẻ đầu sỏ, nàng dùng ánh mắt chứa đầy độc dược nhìn chằm chằm Minh Nguyệt, đều là do nữ nhân đáng c·h·ế·t này!
Không phải ả đã bị cấm túc, đày vào lãnh cung sao, sao còn xuất hiện?
Nhất định là do ả hôn nhân không hạnh phúc, ghen ghét mình nên cố ý tới làm rối!
Trong lòng nàng đã quyết tâm, cũng không cần quan tâm tình tỷ muội gì, nhất định phải làm cho Vương Minh Nguyệt hối hận vì hành vi hôm nay!
Hai phu thê này cũng có nghị lực lớn, bị Minh Nguyệt một phen thao tác làm mất hết mặt mũi, nhưng bọn họ vẫn nhẫn nhịn, không phát tác tại chỗ!
Hạ nhân vương phủ thay bọn họ thu dọn lại, dưới sự chỉ huy của người chủ trì, thuận lợi bái đường!
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận