Kết Hôn 5 Năm, Lão Bà Phá Thai Vì Bạch Nguyệt Quang
Chương 89: Liệu địch tại trước
Chương 89: Liệu địch tại trước Về đến nhà, Lâm Vân tắm rửa một cái, để con gái ngủ, còn nàng thì nằm trên giường, trằn trọc mãi không ngủ được. Nghĩ đến tất cả mọi chuyện đã xảy ra, đều cảm thấy thật khó tin. Thật ra ban đầu, nàng cũng xem thường Trần Dương, cảm thấy hắn chỉ là dựa vào phụ nữ để tiến thân, vì trả thù nhà họ Tô, liền tạm dừng đầu tư vào tập đoàn Tô Thị. Sau đó lại tìm lý do để tiếp quản tập đoàn Tô Thị, coi như Trần Dương có tiếp quản vị trí chủ tịch, nàng cũng vẫn xem thường hắn. Nhưng Lâm Vân mặc kệ có xem trọng Trần Dương hay không, nàng đều sẽ làm tốt công việc của mình. Tô Hàn Yên cứ thế mà đi, không có bất kỳ sự giao tiếp nào, Lâm Vân biết, Tô Hàn Yên là sợ xấu hổ. Dù sao cũng là chồng cũ, đã ly hôn rồi, tiếp tục ở chung một chỗ để giao tiếp, thật sự là không thích hợp. Lâm Vân đành phải đảm nhận việc giao tiếp này, hơn nữa còn phải giao tiếp cho tốt, nàng đã chuẩn bị sẵn việc xin thôi việc. Nhưng những hành động liên tiếp của Trần Dương, thực sự đã khiến Lâm Vân bất ngờ. Đây có lẽ là biện pháp phá cục duy nhất không cần vốn đầu tư mới. Dù sao Lâm Vân cũng không thể nghĩ ra những hành động này, tuy nhiên, nàng cũng không hề khâm phục Trần Dương. Bởi vì những hành động này, có thể là do có cao nhân đứng sau chỉ điểm, Trần Dương chắc là chỉ làm theo phương pháp của người khác mà thôi. Thế nhưng, hôm nay nhìn thấy Trần Dương ra tay, Lâm Vân mới biết được Trần Dương lợi hại đến mức nào. Một người đơn thương độc mã, thế mà lại dẫm đạp gia tộc Tây đã tung hoành ở khu Tây mấy chục năm dưới chân, khiến cho gia tộc Tây mà ai nghe tin cũng khiếp sợ, ở trước mặt Trần Dương lại không hề có chút tính khí nào. Đây tuyệt đối không phải là kẻ ăn bám vô dụng, mà là một cao thủ thâm tàng bất lộ. Thậm chí là một cao thủ đỉnh cấp. Có thực lực như thế, thì những động thái chỉnh đốn tập đoàn Tô Thị kia, chắc hẳn cũng là do Trần Dương tự nghĩ ra. Đây mới là người vừa có dũng lại có mưu. “Tô tiểu thư, cuối cùng cô đã bỏ lỡ điều gì vậy?” Lâm Vân ở trong lòng đều cảm thấy tiếc nuối cho Tô Hàn Yên, vì một mối tình đầu mà từ bỏ một người chồng mạnh mẽ như thế. Hơn nữa, người chồng này chưa từng làm điều gì có lỗi với Tô Hàn Yên, vẫn luôn làm tròn bổn phận trách nhiệm của một người chồng. Có dũng có mưu, thế mà lại cam tâm lặng lẽ làm người đàn ông phía sau Tô Hàn Yên, nàng còn phải ghen tị với Tô Hàn Yên ấy chứ. Chỉ là, Lâm Vân thật sự không hiểu tại sao Trần Dương muốn dẫn nàng theo, chẳng lẽ chỉ là để cho nàng nhìn thấy sự cường đại của hắn? Cho đến khi điện thoại của Lâm Vân vang lên, là Tần Đức Lý gọi đến, Lâm Vân dường như mới hiểu ra được một chút điều gì đó. Lâm Vân đứng dậy, kết nối điện thoại, đồng thời còn bật chức năng ghi âm: “Tần tiên sinh, chào ngài, có chuyện gì không?” “Trần Dương thế mà lại dẫn cô đi ăn khuya, xem ra rất coi trọng cô đấy, sau đó hai người đi đâu?” Tần Đức Lý hỏi. “Về nhà.” Lâm Vân nghĩ nghĩ, nói dối. “Không phải về nhà đấy chứ?” “Thật sự về nhà rồi.” “Trần Dương có phải có ý đồ gì với cô không?” “Tôi đã kết hôn, ba mươi mấy tuổi rồi, Trần Đổng sao có thể có ý đồ với tôi được?” “Cô cũng không có già, rất nhiều người thích kiểu đầy đặn và trưởng thành như cô đó, chẳng phải ở công ty có rất nhiều người theo đuổi cô đấy sao?” “Làm gì có chuyện đó?” Lâm Vân tuy phản bác, thế nhưng nàng vẫn không nhịn được mà mở đèn lên, soi gương. Quả thật có rất nhiều người theo đuổi nàng, mà phần nhiều lại là những người trẻ tuổi tầm 20 tuổi. Nàng cũng đã hỏi qua những người kia, tại sao lại thích mẫu người như nàng, bọn họ đều nói thích loại chị đại này. Trưởng thành quyến rũ, lại biết quan tâm người khác. Lẽ nào Trần Dương cũng vậy sao? “Chắc chắn là thế rồi.” Tần Đức Lý trầm giọng nói: “Thế này đi, cô lại hẹn hắn ra ngoài đi.” “Bây giờ muộn rồi, ngày mai còn phải đi làm nữa.” “Lâm bí thư, giúp chúng tôi chuyện này đi, chỉ cần đuổi được Trần Dương đi, mấy cổ đông chúng tôi sẽ đề cử cô làm tổng quản lý.” “Đề cử tôi làm tổng quản lý?” Lâm Vân ngơ ngác, “Tần tiên sinh nói đùa, tôi có tài đức gì mà đảm đương cái chức tổng quản lý này?” “Cô theo Tô Siêu Đình bảy tám năm, lại làm việc cho Tô Hàn Yên năm năm nữa, tất cả mọi chuyện ở công ty cô đều hiểu rõ, cô hoàn toàn có năng lực đảm đương chức tổng quản lý này.” “Tần tiên sinh có thể tự mình hẹn hắn ra mà.” “Chúng tôi đâu chỉ đơn giản là hẹn Trần Dương ra, mục đích thực sự của chúng tôi là đưa hắn vào tù, mà chuyện này cần sự phối hợp của cô.” “Tôi cần phối hợp thế nào?” “Cô hẹn hắn ra khách sạn, đến lúc đó giả vờ đồng ý với hắn, sau đó cáo buộc hắn cưỡng dâm.” Giọng Tần Đức Lý lạnh lùng nói. Lâm Vân giật mình kinh hãi: “Đây là chuyện phạm pháp.” “Lâm bí thư, vị trí tổng quản lý tập đoàn Tô Thị, cộng thêm 10 triệu.” “Chuyện này......” Lâm Vân chấn kinh. “Lâm bí thư, điều kiện của chúng tôi đã rất hậu hĩnh rồi, cô không đồng ý thì cũng đừng trách chúng tôi không khách khí.” Tần Đức Lý uy hiếp với giọng điệu lạnh băng: “Nghe nói con gái cô đang học ở trường nhị trung khu Tây, đúng không?” “Tần Đức Lý, đồ hèn hạ!” Lâm Vân mắng lên. “Hoàn thành xong việc cho chúng tôi, cô sẽ không sao hết, con gái của cô cũng càng không sao.” “Tần Đức Lý, tôi sẽ không giúp các người làm chuyện như vậy đâu, đồng thời cũng nhắc nhở các người, hãy thành thật bán cổ phần đi, đó là lựa chọn tốt nhất của các người.” Lâm Vân tức giận nói xong, trực tiếp cúp điện thoại. Bây giờ nàng lại càng thêm khâm phục Trần Dương, hắn quả thực là liệu sự như thần. Trước khi tan sở, dường như hắn đã lường trước được tình huống này rồi. Cũng hứa hẹn vị trí tổng quản lý với nàng, rồi lại dẫn nàng đi đối phó gia tộc Tây. Rõ ràng đây là muốn nói với nàng, chỉ có đi theo ta, Trần Dương này, mới là lựa chọn đúng đắn nhất của cô. Nếu như Trần Dương không mang nàng đi tìm gia tộc Tây, với sự uy hiếp của Tần Đức Lý, vì sự an nguy của con gái, có lẽ nàng sẽ thật sự làm ra chuyện sai mất. Đến lúc đó, Trần Dương sẽ tha thứ cho nàng hay là đối phó nàng? Cho dù có tha thứ cho nàng thì nàng cũng không thể ở lại tập đoàn Tô Thị được nữa, thậm chí danh tiếng có thể sẽ tan nát. Trần Dương làm như vậy là vì tốt cho nàng, nên mới dẫn nàng đi ăn khuya, đi đối phó gia tộc Tây, đó chính là chủ động giúp nàng đưa ra lựa chọn. Bởi vì sau khi nàng biết được sự lợi hại của Trần Dương, liền sẽ không sợ sự uy hiếp của Tần Đức Lý nữa. Trần Đổng thật sự tâm tư kín đáo! Lâm Vân cảm thán trong lòng, cũng cảm kích, hành động đêm nay của Trần Dương chẳng khác nào là cứu nàng một mạng. Cũng may hai ngày nay khi làm việc ở công ty, nàng vẫn luôn tận chức tận trách, nếu không chỉ cần có một chút tâm tư riêng, hoặc lười biếng thôi, thì trước đó tất cả công sức của nàng đều đổ sông đổ biển hết. Lâm Vân cẩn thận bảo quản đoạn ghi âm, đứng dậy, ra ngoài khóa cửa phòng thật kỹ, nhìn căn phòng bên cạnh, thấy con gái đang ngủ say, lúc này nàng mới khẽ khàng đóng cửa lại rồi trở về phòng đi ngủ. Sáng sớm hôm sau, nàng cũng không đưa con gái đi học mà xin nghỉ một ngày, ở nhà chăm sóc con thật chu đáo. Đợi khi xe của Trần Dương xuất hiện ở cổng khu dân cư, nàng mới dám xuống nhà. Đến công ty, Trần Dương và hai người kia vừa bước vào cửa lớn, thì một nhân viên bảo an đã đi tới: “Trần Đổng, phòng nghỉ có người tìm ngài.” “Ồ?” Khóe miệng Trần Dương khẽ giật, hắn nhìn sang Lâm Vân và Giang Yến Ny: “Hai người lên lầu trước đi.” “Vâng!” Giang Yến Ny và Lâm Vân đi về phía thang máy, Trần Dương thì đi về phía phòng nghỉ ở tầng một của công ty. Bảo an giúp Trần Dương mở cửa, hắn vừa vào thì người bảo an kia liền lập tức đóng cửa lại. Trần Dương nhìn vào phòng nghỉ, Tần Đức Lý và những người kia không có ở đây, chỉ có vệ sĩ của bọn họ thôi. Bảy người vệ sĩ đứng thành hàng, mỗi người phụ trách một góc, có tổng cộng bảy người vệ sĩ đứng đó. Đêm qua không thể xuống tay được, làm Tần Đức Lý bọn họ nổi điên, thế mà lại chọn ra tay ở trong công ty. “Trần Dương, ký vào bản hiệp nghị này, rời khỏi tập đoàn Tô Thị, chúng tôi sẽ tha cho anh một mạng.” Một tên vệ sĩ lấy ra một tờ hiệp nghị đưa cho Trần Dương. Trần Dương cười hỏi: “Nếu như tôi không ký thì sao?” “Vậy thì chúng tao sẽ giết chết mày!” Bảy tên vệ sĩ đồng loạt xông lên, thậm chí có người còn lấy ra dao găm sắc bén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận