Kết Hôn 5 Năm, Lão Bà Phá Thai Vì Bạch Nguyệt Quang
Chương 71: Sự tình bại lộ
"Chương 71: Sự tình bại lộ “Muội muội, đây chính là Quý Vân Hàng giở trò chuyện xấu.” Tại tập đoàn Tô Thị, trong văn phòng chủ tịch, Tô Văn Dũng đặt một bản báo cáo điều tra trước mặt Tô Hàn Yên, vẻ mặt giận dữ. “Thế nào?” Tô Hàn Yên hỏi. “Thế nào? Tự ngươi xem các báo cáo điều tra của mấy bộ phận đi.” Tô Văn Dũng trầm giọng nói: “Quý Vân Hàng đã cho người định giá các hạng mục sinh lời thành hạng mục thua lỗ, rồi bán gói cho công ty Phượng Dương, hắn từ đó trục lợi, nắm giữ 30% cổ phần của công ty Phượng Dương.” “Có chuyện này sao?” Tô Hàn Yên cầm lấy báo cáo điều tra, so sánh chúng. Quả nhiên, hai bản báo cáo điều tra này không giống nhau, báo cáo điều tra mà Quý Vân Hàng phái người đưa tới thể hiện các hạng mục bán đi đều là thua lỗ. Còn báo cáo điều tra mà Tô Văn Dũng phái người khác đi điều tra, lại phát hiện có ba hạng mục đều là hạng mục tốt. Chênh lệch ở giữa lên đến sáu bảy chục triệu. Tô Hàn Yên cầm điện thoại trên bàn, gọi ra ngoài: “Ngươi đến phòng làm việc của ta một chuyến.” Khoảng ba phút sau, Quý Vân Hàng đi đến, tay còn cầm một xấp văn kiện, thấy Tô Văn Dũng, hắn cũng không hoảng hốt, ngược lại khách khí chào hỏi: “Anh vợ sao lại rảnh tới đây?” “Câm miệng, ta không phải là anh vợ ngươi.” Tô Văn Dũng mắng: “Đã sớm biết ngươi dụng tâm bất chính, ta đã theo dõi ngươi, ngươi nghĩ mình làm chuyện gì mà có thể lừa gạt được Hàn Yên, còn muốn lừa gạt ta sao?” “Anh vợ đang nói đến chuyện của các bộ phận đó sao?” Quý Vân Hàng hỏi. “Đúng thế.” “Chuyện này ta vốn định hôm qua sẽ nói với mọi người, nhưng hôm qua vừa hay ta có chút việc, chưa kịp nói với mọi người.” “Vậy thì ngươi hãy cho ta một lời giải thích hợp lý đi.” “Anh xem cái này đi.” Quý Vân Hàng mở cặp tài liệu, từ bên trong lấy ra một bản hiệp nghị thư. “Hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần?” Tô Văn Dũng liếc qua, nghi hoặc nhìn Quý Vân Hàng. “Đúng vậy, trong cổ phần công ty Phượng Dương, có 20% là của anh vợ, chỉ có 10% là của ta và Hàn Yên.” Quý Vân Hàng giải thích. “Cái này......” Tô Văn Dũng trầm mặc, hắn không biết Quý Vân Hàng là nhìn thấy hắn tới nên mới chuẩn bị hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần, hay là đã chuẩn bị từ trước rồi. Nhưng mà, sắc mặt của Tô Hàn Yên lúc này lại âm trầm đáng sợ, Quý Vân Hàng vẫn chưa nhận ra, tiếp tục nói vẻ chính nghĩa: “Anh vợ, tôi làm vậy cũng là vì để lại đường lui cho anh và Hàn Yên.” “Bao năm nay, Hàn Yên đã rất khổ, lần này lại bị Trần Dương trả thù, khiến vốn của công ty đứt gãy, nếu không có cách xoay sở được vốn thì những nỗ lực của Hàn Yên sẽ đổ sông đổ biển.” “Dù sao thì chúng ta cũng phải suy tính cho mình chứ.” “Cũng phải.” Tô Văn Dũng gật đầu. “Đủ rồi!” Tô Hàn Yên đột nhiên đứng dậy quát lớn. “Hàn Yên, người không vì mình, trời tru đất diệt.” Quý Vân Hàng giải thích. “Các người làm như vậy, xứng đáng với nhà đầu tư sao?” Tô Hàn Yên giận dữ nói. “Nhà đầu tư? Đó chẳng qua chỉ là tiền của Hối Phong thôi, mà Hối Phong, là lấy tiền của người đầu tư, chẳng phải bọn chúng cũng đang cắt rau hẹ thôi sao?” Quý Vân Hàng khinh bỉ nói: “Mấy cái công ty tài chính này, chẳng có ai tốt đẹp cả.” “Có lý.” Tô Văn Dũng lần đầu đồng ý với cách làm của Quý Vân Hàng. Thật ra thì Tô Văn Dũng cũng từng nghĩ đến việc lấy vài hạng mục có giá rẻ của công ty về làm, nếu hắn tự mình làm thì không cần công ty lớn vận hành, chi phí sẽ thấp hơn nhiều. Chắc chắn là kiếm lời. Nhưng trước đó hắn đã bị muội muội Hàn Yên chính trực từ chối. “Lần trước đã lấy đi tiền mặt của công ty đi cho vay, bị Hối Phong phát hiện, khiến chúng ta mất luôn cả nguồn tiền vay, các người vẫn chưa rút được bài học sao?” Tô Hàn Yên lạnh lùng nói: “Giờ còn làm ra cái loại chuyện dơ bẩn này, nếu bị bên ngoài biết được, chúng ta không chỉ không có cách nào nhận được một đồng đầu tư nào, mà Hối Phong sẽ còn rút vốn.” “Chúng ta không xoay nổi vốn thì chúng nó sẽ cưỡng ép cơ cấu nợ, đến lúc đó chúng ta ngay cả tập đoàn Tô Thị cũng mất.” “Chuyện này tôi làm rất bí mật, sẽ không có ai biết đâu.” Quý Vân Hàng nghiêm mặt nói. “Vậy anh ta của tôi đã phát hiện bằng cách nào?” Tô Hàn Yên càng thêm tức giận. “Cái này……” Quý Vân Hàng nghĩ một hồi, phản bác: “Hàn Yên, nói thật thì tình hình công ty hiện tại phát triển đến mức này thật sự là rất khó khăn rồi.” “Sức khỏe của em lại không tốt, có lẽ có thể nhân cơ hội này nghỉ ngơi một chút.” “Việc bán giá rẻ các hạng mục của công ty cho công ty Phượng Dương là lựa chọn tốt nhất.” “Anh biết em không cam tâm làm bà chủ gia đình, cho nên anh và anh vợ cùng nhau nắm giữ công ty Phượng Dương.” “Anh hoàn toàn có thể bán lấy tiền, không cần cổ phần, nhưng nếu lựa chọn muốn cổ phần, mục đích chính là chờ em khỏe lại, lại đi quản lý công ty Phượng Dương.” “A! Hóa ra trong mắt anh, tập đoàn Tô Thị đã không còn cách nào cứu vãn được.” Tô Hàn Yên ngã người xuống ghế làm việc, vẻ mặt thất vọng cùng khổ sở. “Em……” Quý Vân Hàng cúi đầu. “Các người có biết vì sao Hối Phong lại đầu tư vào tập đoàn Tô Thị không?” Tô Hàn Yên giọng điệu phức tạp hỏi. “Chẳng phải là vì biểu thúc của Quý Vân Hàng sao?” Tô Văn Dũng nhìn sang Quý Vân Hàng bên cạnh. Quý Vân Hàng cúi đầu, hắn không dám nói gì, mặt đỏ bừng. Thì ra Tô Hàn Yên đã sớm biết, cũng không biết biết từ khi nào rồi, vậy mà cũng không vạch trần hắn. “Muội muội, muội phát hiện hắn nói dối từ khi nào?” Tô Văn Dũng tức giận hỏi. “Ban đầu ta chỉ nghi ngờ thôi, Nhậm Hán Cường chỉ là một quản lý nghiệp vụ quèn, căn bản không có quyền đầu tư tám trăm triệu vào tập đoàn Tô Thị.” Tô Hàn Yên lạnh giọng nói: “Ta cũng đã phái người đi điều tra, nhưng người của chi nhánh Hối Phong Hàng Thành lại không biết nguồn gốc số tiền kia.” “Mãi đến mấy hôm trước tại bữa tiệc tối, gặp được Trần Nhược Lan đó, ta mới phát hiện những nghi ngờ trước đây là đúng.” “Chắc không phải là vì Trần Dương chứ?” Tô Văn Dũng suy đoán. “Cũng chính là vì hắn, Trần Nhược Lan tổng quản lý chi nhánh Hối Phong Hàng Thành trước đây, chính là em gái hắn.” Tô Hàn Yên nhấn mạnh: “Trần Dương hẳn là tử đệ hạch tâm của Trần gia, hắn kết hôn với ta, thì Hối Phong mới không ngừng rót vốn vào.” “Bấy nhiêu năm nay, ta vẫn luôn coi thường hắn, vẫn cảm thấy hắn không giúp được gì cho ta, không thể chia sẻ áp lực của ta.” “Hiện tại đã mất đi đầu tư của Hối Phong, tập đoàn Tô Thị sẽ đóng cửa, ta đúng là đồ bỏ đi.” Nói đến đây, mặt Tô Hàn Yên lúc đỏ lúc trắng, xấu hổ không chịu nổi. “Vậy muội đã phát hiện rồi, tại sao còn đồng ý ly hôn với Trần Dương, sau đó lại đi đăng ký kết hôn với Quý Vân Hàng?” Tô Văn Dũng càng không hiểu. Tham gia tiệc tối là đêm hôm trước, ly hôn là ngày hôm sau. Hai người còn đang trong thời gian hòa giải, nếu Tô Hàn Yên không muốn ly hôn thì có thể rút lại thỏa thuận ly hôn được. Đương nhiên, nếu Trần Dương muốn làm tới cùng, thì có thể kiện ly hôn, vẫn có thể tránh được việc ly hôn ngay lúc đó. Lần này, Tô Hàn Yên không giải thích. Đúng vậy, nếu đã biết, vậy tại sao còn muốn kết hôn chứ? Đáp án chỉ có mình Tô Hàn Yên biết. “Hàn Yên, xin lỗi em, ta…… ta đã nói dối, nhưng ta làm vậy cũng chỉ là muốn gây sự chú ý của em thôi.” Quý Vân Hàng vừa nói xin lỗi, vừa chân tình thổ lộ: “Em biết tình cảm của ta dành cho em là thật mà.” “Thật em gái ngươi, cái tên hèn hạ vô sỉ nhà ngươi.” Tô Văn Dũng xoay người, một quyền đấm thẳng vào mặt Quý Vân Hàng: “Miệng toàn lời dối trá, ông đây đánh chết ngươi.” Đáng giận nhất là, cái tên này xuất hiện, làm cho mình mất đi một người em rể xuất thân từ hào môn đại gia tộc. Hào môn đại gia tộc của Yến Kinh đó. Hắn càng nghĩ càng giận, hận không thể bóp chết Quý Vân Hàng. “Đủ rồi.” Tô Hàn Yên quát lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận