Kết Hôn 5 Năm, Lão Bà Phá Thai Vì Bạch Nguyệt Quang
Chương 242: Các chủ quyết định
Chương 242: Các chủ quyết định Không biết sống chết a! Uông Chí Học cũng nhìn chằm chằm Trần Dương, tên tiểu tử này lại dám công khai nghi vấn quy tắc của Quan Tinh Các, thuộc loại đại bất kính, ngỗ nghịch! “Kẻ lưu manh ngoài đường còn biết đạo lý, họa không lây đến người nhà.” Trần Dương cứ lý luận tranh cãi: “Trần Túc Phạm gây ra sai lầm lớn, đáng phải dùng tính mạng của hắn để trả lại.” “Chứ không phải đem Hàn Xuân Mai đày làm người hầu, càng không thể đem con của nàng đưa đi nơi khác, thiên nhân cách biệt.” “Thời đại đã thay đổi, ta cảm thấy quy tắc cũng nên sửa lại.” “Làm càn!” “To gan!” “Ngươi chỉ là một ngoại môn đệ tử nửa bước tiên thiên, mà dám nghi vấn quy tắc do tiền bối Quan Tinh Các đặt ra?” “Quỳ xuống!” Bốn vị trưởng lão chấp pháp đường đồng loạt giận dữ quát lên, khí thế tiên thiên đại viên mãn, tất cả đều đè về phía Trần Dương. Trần Dương bực bội hừ một tiếng, gắng gượng chống đỡ bốn cỗ uy áp cường đại này, cũng may thần thức của hắn đủ mạnh, đạt tới xuất khiếu. Còn thần thức của bốn vị trưởng lão này, nhiều nhất cũng chỉ là xuất khiếu mà thôi, so với hắn cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Rồi điều động thiên địa linh khí, như những tảng đá lớn từ trên đỉnh đầu đè xuống, ép hắn không thở nổi, xương đầu còn kêu răng rắc, suýt chút nữa đã quỳ xuống. Trần Dương nghiến chặt nắm đấm, điều động sức mạnh của các vì sao xung quanh, để ngăn cản cỗ áp lực này. Hắn không thể quỳ trước bốn người này, bọn họ dù là trưởng lão Quan Tinh Các, nhưng chưa từng truyền thụ cho hắn bất kỳ đạo pháp nào, chưa từng chỉ điểm cho hắn bất kỳ điều gì. Vậy hắn không thể quỳ. “Còn dám ngoan cố chống lại?” Sắc mặt Hứa Ứng Long lại lạnh đi, bước thêm một bước, uy áp càng mạnh hơn, dồn về phía Trần Dương. Trong lòng Uông Chí Học lại mừng như mở cờ trong bụng, không ngờ còn chưa cần hắn ra tay, tên tiểu tử này đã đắc tội hết cả bốn vị trưởng lão. Đáng chết! Trong lòng Trần Dương thầm mắng một tiếng, lần này không chỉ nắm chặt nắm đấm, mà cả hàm răng cũng nghiến ken két, lưng cong lại, toàn thân suýt bị đè sấp xuống đất. Tuyệt đối không khuất phục! Trần Dương điên cuồng hấp thu lực lượng của các vì sao xung quanh, thế nhưng lực lượng của các vì sao một bộ phận bị áp xuống trong thân thể, xung thẳng vào kỳ kinh bát mạch. Các kinh mạch trước đó chưa từng được khai thông, lúc này lại liên tiếp mở ra ba huyệt vị. “Ơ? Còn có chuyện này?” Trong lòng Trần Dương giật mình, sau một khắc, thần thức của hắn đã xuất khiếu, xuất hiện trên không trung, nhanh chóng vận chuyển Quan Tinh luyện thần quyết. Tiếp theo, càng nhiều lực lượng các vì sao từ dưới đất trào lên, chui vào thân thể hắn. Dạo gần đây, hấp thu lực lượng các vì sao đả thông kinh mạch, hắn đều cảm thấy gặp phải một chút bình cảnh, nên mới ra khỏi phòng, đi ra ngoài đi dạo. Không ngờ những huyệt vị mấu chốt này, lại dễ dàng khai thông như vậy. Xem ra quả thật cuộc sống an nhàn không phải là cách đột phá nhanh nhất, áp lực mới là động lực. “Hả?” Hứa Ứng Long ngẩn người, hắn tuy cũng không thể hấp thụ lực lượng các vì sao để tu luyện, nhưng thần thức cũng đã đạt tới xuất khiếu, có thể cảm nhận rõ sự thay đổi của lực lượng các vì sao xung quanh. “Tên tiểu tử này vậy mà có thể hấp thụ lực lượng các vì sao để khai thông kinh mạch?” Một vị trưởng lão bên cạnh cũng ngây ra. “Hình như quả thật là vậy, hơn nữa, đã khai thông ít nhất một nửa kinh mạch rồi.” “Tên tiểu tử này có thể hấp thụ lực lượng các vì sao, vậy mà hắn lại che giấu?” Đệ tử nào có thể hấp thụ lực lượng các vì sao, lẽ ra phải lập tức báo lên trên, chỉ cần báo lên trên, sẽ lập tức nhận được sự bồi dưỡng trọng điểm của Quan Tinh Các. Bởi vì mỗi thời đại đệ tử của Quan Tinh Các, nhiều nhất về sau, cũng không vượt quá năm người có thể hấp thụ lực lượng các vì sao. Những người này, không một ai không phải là thiên chi kiêu tử của Quan Tinh Các, tiền đồ vô lượng. Phàm là đi theo tu luyện đàng hoàng, có sáu phần cơ hội phá tan tiên thiên đại viên mãn. Nụ cười của Uông Chí Học biến mất, hoàn toàn đông cứng lại. Tên tiểu tử này sao lại có thể hấp thụ lực lượng các vì sao để tu luyện? Hứa Ứng Long rút lại khí thế của mình, mấy người kia cũng liền dừng lại. Việc này làm Trần Dương ngược lại có chút bất mãn, còn hy vọng bọn họ tiếp tục nữa cơ. Hơn nữa, thật ra hắn thật không muốn lộ việc mình có thể hấp thụ lực lượng các vì sao, vẫn nên giữ lại một chút thực lực. Càng huống chi, ở Quan Tinh Các lâu hắn không thích ở đây, chỉ muốn thuận lợi đột phá tới cảnh giới tiên thiên rồi tìm lý do rời đi. Nếu để Quan Tinh Các phát hiện hắn có thể hấp thụ lực lượng các vì sao, vậy hắn muốn đi sẽ không dễ dàng như vậy. “Các ngươi đợi ở đây.” Hứa Ứng Long bỏ lại câu này, vội vàng đi về phía Chung Lâu của Quan Tinh Các. Uông Chí Học mặt mày tức tối nhìn Trần Dương, chỉ muốn ra tay độc ác, nhân lúc Trần Dương còn chưa hoàn toàn quật khởi mà diệt trừ tên tiểu tử này. Thế nhưng, bên cạnh còn có hai vị trưởng lão chấp pháp đường, cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám lúc này động thủ với Trần Dương. Trong Chung Lâu, Hứa Ứng Long đến năm lâu, gặp các chủ Cao Tương Hòa. “Ngươi nói tên tiểu tử Trần Dương kia có thể hấp thụ lực lượng các vì sao?” Cao Tương Hòa lạ lùng hỏi. “Đúng vậy, ít nhất đã đả thông một nửa kinh mạch, dự đoán lại cho hắn một năm, hoặc là có người khác giúp đỡ, trong vòng nửa năm, hắn liền có thể đột phá tới cảnh giới tiên thiên.” Hứa Ứng Long thật thà nói. “Tên tiểu tử này tại sao lại cố ý che giấu?” “Không biết, với lại, vừa nãy hắn còn nói ra những lời ngỗ nghịch đó......” Hứa Ứng Long thuật lại đại khái những lời Trần Dương nói. “Xem ra tên tiểu tử này đúng là không biết trời cao đất dày.” Cao Tương Hòa nhíu mày, “cho dù là thiên tài, nhưng không phục quản giáo thì thiên tài cũng vô dụng.” “Các chủ, vậy chúng ta nên xử trí hắn như thế nào?” Hứa Ứng Long hỏi. “Lần này cứ không phạt hắn xem hắn còn có thể gây ra chuyện gì nữa không.” Cao Tương Hòa trả lời. “Như vậy là bỏ qua cho hắn?” “Ừm, cũng không trừng phạt, càng không chủ động bồi dưỡng hắn, ta ngược lại thật muốn xem thử hắn mất bao lâu thì có thể đột phá đến cảnh giới tiên thiên.” “Lỡ hắn lại gây chuyện thì sao?” “Vậy thì trục xuất khỏi Quan Tinh Các, chẳng phải hắn cho rằng quy tắc của Quan Tinh Các không thích hợp sao? Để hắn đi đi.” “Vậy có cần phế tu vi của hắn không?” “Không.” Cao Tương Hòa lắc đầu: “Tô Lăng Vi thiên phú cực tốt, hiện tại đại trưởng lão đang toàn lực bồi dưỡng nàng, nếu như để nàng biết Trần Dương bị phế tu vi, trong lòng nàng chắc chắn sẽ không vui.” “Đã hiểu.” Hứa Ứng Long xoay người rời đi. “Sư phụ có thể giúp con cũng chỉ được bấy nhiêu thôi, có thể chiếm được cảm tình của Tô Lăng Vi hay không, hoàn toàn phải dựa vào chính mình.” Cao Tương Hòa nhìn Tam đồ đệ Tề Phong của mình, hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, đã đạt tới cảnh giới tiên thiên, thần thức cũng đã xuất khiếu. Nhưng bây giờ lại mắc kẹt chuyện tình cảm, có ý với Tô Lăng Vi. Bây giờ Tô Lăng Vi là Hậu thiên kiếm tu chi thân, ngược lại rất xứng đôi với Tam đồ đệ. Cao Tương Hòa không ngăn cản việc này. “Đa tạ sư phụ.” Tề Phong vội cảm tạ nói. “Nhớ kỹ, không được dùng vũ lực, nếu không bên phía đại trưởng lão ta không tiện bàn giao.” Cao Tương Hòa nghiêm nghị cảnh cáo. “Con hiểu.” Tề Phong đáp: “Sư phụ, vậy con xin phép ra ngoài trước.” Cao Tương Hòa nhìn ái đồ, cũng không biết sự lựa chọn này, rốt cuộc là đúng hay sai. Tiềm lực của Trần Dương không thể so sánh với ái đồ của mình, Cao Tương Hòa vẫn dứt khoát quyết định làm vậy. Cũng hi vọng tên tiểu tử Trần Dương kia, đừng thật sự gây ra chuyện gì nữa. Nếu thật sự phải trục xuất một đệ tử có thể hấp thụ lực lượng các vì sao thì đây quả là tổn thất cực lớn. Nhưng mặc kệ thế nào, Quan Tinh Các muốn những đệ tử biết nghe lời, chứ không phải loại phá hoại quy tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận