Kết Hôn 5 Năm, Lão Bà Phá Thai Vì Bạch Nguyệt Quang
Chương 84: Trần Dương chỉnh đốn Tô Thị tập đoàn
Chương 84: Trần Dương chỉnh đốn tập đoàn Tô Thị. Riêng việc cắt giảm nhân viên vẫn chưa đủ để tập đoàn Tô Thị hồi sinh, Tô Hàn Yên lại muốn xem Trần Dương còn chiêu nào khác không. Nếu không có vốn mới rót vào mà Trần Dương vẫn có thể vực dậy công ty, nàng sẽ rất bội phục. Còn nếu chỉ là ném tiền vào thì khác gì nàng đâu? “Bước thứ hai của Trần Dương là chia tất cả hạng mục của công ty thành ba loại.” Tô Văn Dũng tiếp tục: “Hạng mục chất lượng tốt, hạng mục trung bình và hạng mục kém, sau đó gộp các hạng mục lại với nhau.” “Trần Dương dùng hạng mục để góp cổ phần, tìm kiếm công ty hợp tác cùng khai thác.” “Hạng mục tốt góp sáu phần cổ phần, hạng mục trung bình góp năm phần, còn hạng mục kém góp bốn phần.” “Ra thế này à?” Tô Hàn Yên mắt sáng lên. “Thằng nhóc này được đấy, dùng lợi nhuận của bộ phận tốt bù vào tổn thất của bộ phận kém, dù phải nhường ra một phần lợi ích nhưng lại bảo toàn được tất cả hạng mục.” Tô Phụ cũng tán dương: “Hơn nữa còn giảm mạnh áp lực vốn của bản thân.” “Không khác gì một chiêu hóa giải ngay lập tức khó khăn về vốn của công ty, quá tuyệt!” “Nhưng như vậy thì nhường ra nhiều lợi nhuận quá, ai chẳng biết làm thế?” Quý Vân Hàng lập tức mỉa mai. “Với tình hình công ty hiện tại, việc tìm được vốn đầu tư là rất khó, điều quan trọng nhất là sống sót.” Tô Phụ trầm giọng nói: “Vượt qua được khó khăn này, giảm bớt áp lực cho công ty, đến lúc đó không cần vướng bận quá nhiều, nhẹ nhàng xuất trận thì chắc chắn có thể giành được nguồn vốn đầu tư trở lại.” “Lúc trước Dương Húc cũng muốn góp vốn vào các hạng mục mới của công ty.” Quý Vân Hàng đáp lời. “Hắn chỉ muốn góp vốn vào các hạng mục sinh lời nhất thôi.” Tô Hàn Yên nhắc nhở Quý Vân Hàng. “Nhưng chúng ta cũng nghĩ ra cách này mà…” “Vậy sao lâu như thế rồi ngươi không đề xuất biện pháp này? Ai chẳng biết là ‘mã hậu pháo’?” Tô Hàn Yên nhấn mạnh. Quý Vân Hàng im bặt. “Thôi, đừng tranh cãi nữa, ăn cơm.” Tô Phụ vội hòa giải. “Hắn… bọn họ còn bước thứ ba không?” Tô Hàn Yên hỏi. “Bước thứ ba là từ bỏ kế hoạch phát triển ở nước ngoài.” Sau khi nói đến đây, Tô Văn Dũng liếc nhìn Quý Vân Hàng. Chính Quý Vân Hàng là người đưa ra ý tưởng này, giờ thì bị Trần Dương cắt thẳng tay. “Bước thứ tư là trả lương cao để thuê nhân tài chuyên nghiệp.” Tô Văn Dũng tiếp tục: “Bước thứ năm là làm suy yếu quyền lực của ban giám đốc, mua lại cổ phần, tạm thời chỉ có vậy, không biết khi áp dụng thì kết quả sẽ ra sao.” “Làm suy yếu quyền lực ban giám đốc?” Tô Hàn Yên giật mình, “Việc này không dễ làm đâu, những kế hoạch này của Trần Dương khó mà được ban giám đốc thông qua.” “Cho nên sáng mai sẽ tổ chức đại hội cổ đông toàn thể.” Tô Văn Dũng nghiêm mặt: “Tất cả các cổ đông không được vắng mặt, nếu không sẽ bị coi là từ bỏ quyền cổ phần.” “Việc Trần Dương có thể làm được những việc này hay không vẫn phải xem quyết định của ban giám đốc ngày mai.” Tô Hàn Yên cũng im lặng, các thành viên trong ban giám đốc công ty cũng không phải dễ đối phó, bản thân nàng cũng luôn bị cản trở. Đó đều là những bậc lão làng của công ty. “Em gái, đám cưới có tiếp tục không?” Tô Văn Dũng lái sang chuyện khác. Quý Vân Hàng khẽ giật mình, tay cầm đũa như đang run rẩy. Hắn đã làm sai không ít chuyện, lần này đi uy hiếp Trần Dương, hoàn toàn chọc giận Trần Dương, mà ý này cũng là do hắn đưa ra. Nếu không, có lẽ Trần Dương đã không đến tập đoàn Tô Thị để giành quyền kiểm soát, chức phó tổng của hắn cũng không bị mất. Quan trọng nhất là Tô Hàn Yên vốn tính cách mạnh mẽ, giờ cũng mất đi vị trí chủ tịch và tổng giám đốc. Dù vừa rồi Tô Hàn Yên nói là tranh thủ lúc rảnh để điều dưỡng thân thể nhưng ai cũng biết, đó chỉ là cái cớ khi nàng đã hết cách mà thôi. Nàng không cam lòng. Nếu Trần Dương thất bại thì tốt, như vậy chứng tỏ Trần Dương cũng chẳng hơn ai, chứng tỏ Tô Hàn Yên cũng bất lực nên mới khiến công ty ra nông nỗi này. Cũng không phải do nàng không có năng lực, chỉ là "không bột sao gột nên hồ". Nhưng nếu Trần Dương thành công, vực dậy tập đoàn Tô Thị thì Tô Hàn Yên sẽ nghĩ sao? Quý Vân Hàng chính là kẻ cầm đầu gây ra mọi chuyện, Tô Hàn Yên hủy hôn cũng không ai trách móc nàng. “Mọi thứ vẫn như cũ!” Tô Hàn Yên đáp rồi buông bát đũa: “Ta no rồi!” Nói xong, nàng đi thẳng về phòng. Quý Vân Hàng thở phào nhẹ nhõm, Tô Văn Dũng thì tỏ vẻ không cam tâm, anh thật sự muốn khuyên em gái không nên tổ chức đám cưới này. Tô Văn Dũng đã nhìn thấu bộ mặt thật của Quý Vân Hàng, gã này chỉ được cái mã ngoài. Làm gì cũng không nên hồn, lại còn thích ra vẻ! Thế nhưng những lời này, Tô Văn Dũng cũng không tiện nói. Lúc Quý Vân Hàng về nước, Tô Văn Dũng đã giúp hắn nói chuyện không ít, rồi “rót mật vào tai” Tô Hàn Yên để nàng ly hôn với Trần Dương. Thậm chí việc Hối Phong đầu tư vào tập đoàn Tô Thị là do Nhậm Hán Cường, biểu thúc của Quý Vân Hàng giúp đỡ, chuyện này cũng là Tô Văn Dũng chủ động nói với Tô Hàn Yên. Quý Vân Hàng thì không dám trực tiếp nói với Tô Hàn Yên mà lại đi nhờ Tô Văn Dũng. Quý Vân Hàng thuộc kiểu người làm được việc tốt thì lại muốn người khác biết nhưng bản thân thì không tự miệng nói ra, mà muốn để người khác nói thay. Như vậy sẽ tỏ ra là người thâm sâu khó lường. Khi người khác hỏi có phải do hắn làm không thì Quý Vân Hàng sẽ ngạc nhiên hỏi lại "sao ngươi biết?", sau đó, khi được người ta cảm kích thì sẽ giả bộ khiêm tốn bảo: "chuyện nhỏ thôi, không đáng gì." Giờ Tô Văn Dũng mới thấy rõ Quý Vân Hàng quả thực xảo trá hết chỗ nói, nhưng biết sao giờ? Hai người đã đăng ký kết hôn, đã làm giấy hôn thú. Mà đã làm sai nhiều chuyện như vậy, em gái vẫn đồng ý kết hôn càng làm Tô Văn Dũng không hiểu. Em gái hắn rốt cuộc nghĩ gì? “Ta cũng no rồi.” Bình thường ăn không hết hai bát lớn thì Tô Văn Dũng chưa thấy no, giờ anh cũng đứng lên rời đi. Không về phòng mà ra ngoài gọi điện rủ người đi uống rượu. Chỉ còn lại Quý Vân Hàng, Tô Phụ và Tô Mẫu ngồi ăn, không khí ngượng ngùng như nhau. “Tôi về chuẩn bị hôn lễ.” Quý Vân Hàng mấy miếng đã vét sạch đồ ăn trong chén, đứng dậy bỏ đi. “Haiz!” Tô Phụ và Tô Mẫu nhìn nhau thở dài....... Hôm sau, chín giờ năm mươi mấy phút sáng, phòng họp tập đoàn Tô Thị. Các cổ đông của tập đoàn Tô Thị không quá nhiều nhưng cũng không ít, tất cả có chín người. Bao gồm Tô Hàn Yên và Tô Văn Dũng, hai anh em họ đều đến. Tô Hàn Yên và Tô Văn Dũng muốn xem Trần Dương sẽ làm cách nào để làm suy yếu quyền lực của ban giám đốc. Tô Hàn Yên là người nắm giữ số cổ phần ít nhất trong số này, vì tám tỷ vốn đầu tư đều bị biến thành nợ, cổ phần của nàng chuyển đổi ra không đủ 3%. Cổ phần của các cổ đông khác tự nhiên bị pha loãng, sau khi Hối Phong cơ cấu lại nợ thì đã nắm giữ 67% cổ phần. Chiếm quyền cổ phần tuyệt đối. Cổ đông lớn thứ hai là Tô Văn Dũng, tiếp theo mới là các cổ đông khác. Thật ra dù Tô Hàn Yên không muốn từ bỏ vị trí chủ tịch thì Hối Phong cũng có thể thông qua số cổ phần tuyệt đối để cáo buộc Tô Hàn Yên, buộc nàng phải xuống đài. Chỉ là tốn thêm thời gian mà thôi. Mà bảy cổ đông còn lại không có ý kiến gì về việc Hối Phong tiếp quản tập đoàn Tô Thị. Công ty phát triển đến giờ đã rơi vào cảnh khó khăn, Tô Hàn Yên dường như đã bất lực nên để Hối Phong tới có lẽ sẽ có cơ hội hồi sinh. Tuy nhiên việc Trần Dương tự ý giảm biên chế mà chưa thông qua ban giám đốc đã khiến các cổ đông còn lại rất tức giận. Hơn nữa, trong bản kế hoạch của Trần Dương lại công khai nói sẽ làm suy yếu quyền lực của ban giám đốc. Giờ sắc mặt của ai nấy đều không vui vẻ gì, mọi người đều im lặng khiến không khí trở nên rất nặng nề. Mà phía sau mỗi người họ đều có hai vệ sĩ lực lưỡng đứng, trong cuộc họp lẽ ra bọn họ phải đứng bên ngoài, giờ lại xuất hiện trong phòng họp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận