Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Chương 698: Nhị gia vẫn là như vậy hào sảng!

**Chương 698: Nhị gia vẫn hào sảng như xưa!**
Ở một diễn biến khác, Dương Minh Chí cũng đã đến Trấn Trọng Sơn.
Dương Minh Chí mang theo hai ngàn tướng sĩ, bọn họ cưỡi chiến thuyền của thủy sư Thần Mộc Đảo đến Đằng Long vệ, sau đó tại Đằng Long vệ đổi sang chiến thuyền cỡ trung, trực tiếp xuôi theo Nghênh Hà đi tới Trọng Sơn quan.
Hai ngàn tướng sĩ nhìn qua thì có vẻ không nhiều, nhưng đây đều là tinh binh đến từ Thần Mộc Đảo.
Trong đó có một ngàn cường cung thủ và một ngàn đao thuẫn binh, nói cách khác, Dương Minh Chí đã mang toàn bộ cường cung thủ của Thần Mộc Đảo đến đây.
Tại bến tàu phía bắc Trọng Sơn quan, hai ngàn tướng sĩ mặc giáp da lần lượt xuống thuyền. Hàn Phi đứng trên bến tàu, nhìn từng người tướng sĩ, trong mắt ánh lên vẻ sắc bén.
Một lát sau, hắn nhìn thấy bóng dáng Dương Minh Chí, lập tức bước nhanh về phía trước nghênh đón.
"Gặp qua Nhị gia!"
Dương Minh Chí mặc một bộ lưu kim sơn văn giáp, sải bước xuống thuyền, nhìn thấy Hàn Phi liền cười lớn.
"Ha ha, Hàn lão đệ, đã lâu không gặp!"
Hàn Phi và hắn tuổi tác không chênh lệch nhiều, hình như chỉ nhỏ hơn hắn hai tuổi.
Hai người tự nhiên quen biết nhau, trước đây khi Dương Chính Sơn còn ở An Nguyên thành, Hàn Phi thường xuyên theo sau lưng Dương Chính Sơn làm chân chạy việc, kỳ thật khi đó Hàn Phi cùng với Lý Xương, Vương Lỗi đều là hầu cận của Dương Chính Sơn.
Mặc dù nhiều năm không gặp, nhưng khi gặp lại Hàn Phi, Dương Minh Chí không hề cảm thấy xa lạ, ngược lại còn thấy mười phần thân thiết.
"Nhị gia vẫn hào sảng như xưa!" Hàn Phi cũng cười nói.
"Ha ha, có không ít người quen ở đây a!" Dương Minh Chí nhìn về phía đám người sau lưng Hàn Phi.
Mặc dù phần lớn binh tướng của Trấn Trọng Sơn đều đã được điều đi, nhưng ở đây vẫn có rất nhiều người quen của Dương Minh Chí, thậm chí trong đó có không ít đệ tử Dương thị vừa mới bộc lộ tài năng trong mấy năm gần đây.
"Bái kiến Nhị gia!" Đám người đồng thanh hô lớn.
"Ha ha, tốt, tốt" Dương Minh Chí cười lớn.
Lập tức đám người hàn huyên một phen, rồi cùng nhau đi về phía Trọng Sơn quan.
Hai ngàn Thần Mộc binh tự nhiên không cần Dương Minh Chí phải bận tâm, Hàn Phi đã sớm sắp xếp ổn thỏa mọi việc, doanh địa của bọn họ ở ngay gần bến tàu, trong doanh địa cần có gì đều có, tự nhiên là không thiếu thứ gì.
Mà Dương Minh Chí đi vào Trọng Sơn quan kỳ thật chẳng khác nào về nhà, nhìn tường thành và quân doanh quen thuộc, Dương Minh Chí cũng không nhịn được lộ ra vẻ mặt hồi tưởng.
Một lát sau, bọn họ đến Tổng binh phủ, Hàn Phi đã chuẩn bị sẵn rượu thịt, bày tiệc khoản đãi Dương Minh Chí.
Sau khi nâng ly cạn chén, Dương Minh Chí trước tiên là ngủ một giấc, sau đó mới nói chuyện chính sự với Hàn Phi.
Trong thư phòng của Hàn Phi, Dương Minh Chí bưng một bát trà xanh, vừa thong thả nhìn bố trí trong thư phòng, vừa hỏi: "Nói một chút về kế hoạch tác chiến lần này của chúng ta!"
Hàn Phi lại nghiêm nghị nói: "Chu tướng quân ra lệnh cho chúng ta từ Đại Ninh vệ tây tiến, trước tiên tấn công Tháp Tháp Nhĩ bộ, sau đó bắc tiến đánh Xích Thứ bộ!"
Tháp Tháp Nhĩ bộ nằm ở phía Nam mông hác sơn mạch, đại khái là hướng chính tây của Trọng Sơn trấn Tây Lộ.
Lần trước Dương Chính Sơn là từ phía bắc Tuyết Nguyên chi địa vòng qua mông hác sơn mạch, lần này bọn họ sẽ đánh từ phía nam mông hác sơn mạch tới, đánh trước Tháp Tháp Nhĩ bộ.
Về phần mông hác Sơn Khuyết, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì sẽ không chạy đến tấn công mông hác Sơn Khuyết.
"Chỉ là Tháp Tháp Nhĩ bộ và Xích Thứ bộ?" Dương Minh Chí khẽ cười nói.
"Đương nhiên không chỉ có vậy, Chu tướng quân ra lệnh cho chúng ta là hành sự tùy theo hoàn cảnh, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta nhất định phải tiêu diệt Tháp Tháp Nhĩ bộ, áp sát Xích Thứ bộ!" Hàn Phi giải thích.
Lần này chinh phạt Ngột Lương vương đình, Đại An sẽ xuất động ba đường binh mã, Trọng Sơn trấn từ phía đông khởi xướng tấn công, đánh Tháp Tháp Nhĩ bộ và Xích Thứ bộ.
Bắc Nguyên trấn từ phía nam tấn công, đánh Uông Cổ bộ, sau khi tiêu diệt Uông Cổ bộ sẽ chỉ huy tây tiến, áp sát Ba Ngạn Đức Lặc Hắc Thành ở kỳ địa của Khắc Liệt bộ.
Mà lúc này Ngột Lương vương đình đang tụ tập đại quân ở phía bắc Lũng Bắc trấn, vị trí đóng quân của đại quân chính là ở phía Tây Nam Ba Ngạn Đức Lặc Hắc Thành.
Chu Lan sẽ suất lĩnh tân biên cấm vệ quân trợ giúp Lũng Bắc trấn, chặn đánh và kiềm chế đại quân Ngột Lương vương đình tại Lũng Bắc trấn.
Ở phía Lũng Bắc trấn, cho dù có Chu Lan trấn giữ thì e rằng cũng rất khó ngăn cản đại quân Ngột Lương vương đình, cho nên mục tiêu chiến lược của Trọng Sơn trấn và Bắc Nguyên trấn chính là ép Xích Thứ bộ, Tháp Tháp Nhĩ bộ, Uông Cổ bộ và Khắc Liệt bộ phải lui binh, từ đó giải trừ tình thế nguy hiểm ở Lũng Bắc trấn.
Đương nhiên, nếu Trọng Sơn trấn hoàn thành nhiệm vụ đã định, cũng có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh, lập thêm nhiều chiến công.
Dương Minh Chí không có ý kiến gì về kế hoạch của Chu Lan, bất quá hắn khẳng định không cam lòng chỉ chiếm được Tháp Tháp Nhĩ bộ và Xích Thứ bộ.
Thật vất vả mới lại được cầm quân đánh một trận, hắn tự nhiên muốn đánh mấy trận thống khoái, mà lại dưới trướng hắn còn có hai ngàn tinh binh đến từ Thần Mộc Đảo, hắn còn muốn để cho hai ngàn tinh binh này đại triển thần uy, nghiệm chứng thành quả luyện binh trong hai năm qua của hắn.
Trong thư phòng của Hàn Phi có bày một bộ bản đồ Ngột Lương vương đình, Dương Minh Chí đi qua xem lướt qua một phen.
Kỳ thật đối với tình hình Ngột Lương vương đình, hắn biết rất tường tận, bất quá hiểu biết của hắn về Ngột Lương vương đình còn dừng lại ở hai mươi năm trước, có một số chỗ vẫn khác so với hai mươi năm trước.
"Ô Lạp bộ đâu? Không diệt bọn hắn trước?"
Ô Lạp bộ vẫn còn ở bờ tây tát Nhật Hồ, cách lãnh địa hiện tại của Trọng Sơn trấn nhìn sang bên kia hồ.
Theo lý thuyết thì đánh Ô Lạp bộ là dễ dàng nhất, đơn giản, nhanh chóng, không có bất kỳ trở ngại nào, cũng không cần phải đi đường vòng.
Hàn Phi lộ vẻ hơi quái dị, "Hai ngày trước ta vừa nhận được tin tức, Ô Lạp bộ đã dời về phương bắc!"
Dương Minh Chí ngạc nhiên, "Bọn hắn lại muốn chạy?"
"Xem ra là như vậy!" Hàn Phi có chút bất đắc dĩ nói.
Bản lĩnh chạy trốn của Ô Lạp bộ quả nhiên không ai sánh bằng, ban đầu bọn hắn từ Đông Hải Hồ tộc chạy tới đầu nhập vào Ngột Lương vương đình, về sau Dương Chính Sơn suất lĩnh đại quân tiến về mông hác Sơn Khuyết, bọn hắn lại chạy tới Tuyết Nguyên chi địa, bây giờ bọn hắn lại muốn trốn vào Tuyết Nguyên chi địa.
"Không thể để bọn hắn chạy thoát, phải áp sát bọn hắn!" Dương Minh Chí nhìn bản đồ, nhẹ giọng nói.
"Nhị gia là nghĩ?" Hàn Phi hỏi.
Dương Minh Chí trầm tư một lát, nói: "Vấn đề Ngột Lương vương đình cũng nên được giải quyết, trước kia là không có cách nào giải quyết, nhưng lần này chúng ta vẫn có cơ hội giải quyết triệt để Ngột Lương vương đình!"
"Coi như không thể hoàn toàn giải quyết Ngột Lương vương đình, thì cũng phải chiếm được tất cả các khu vực ở phía đông mông hác sơn mạch, khống chế mông hác Sơn Khuyết!"
"Đương nhiên, nếu có thể giải quyết triệt để Ngột Lương vương đình thì càng tốt hơn! Đem cương thổ Đại An mở rộng đến tận mật Lộc lĩnh, chiếm cứ Diệp Mật thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận