Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Chương 622: Tới, để lão tổ tông ôm một cái!

Chương 622: Đến đây, để lão tổ tông ôm một cái!
Dương Thừa Nghiệp không có ở trên đảo, cho nên con của bọn họ được nuôi dưỡng ở trong viện của Dương Minh Thành.
Dương Cần Viễn sau khi thành thân đã có tiểu viện của mình, cũng có gia đình nhỏ riêng.
Bất quá Dương Chính Sơn cũng không hỏi quá nhiều, chỉ là đơn giản hỏi thăm vài vấn đề, liền để mấy đứa trẻ kia lui xuống.
Đằng sau còn một đống lớn trẻ con, dù mỗi đứa chỉ dùng mấy phút, phỏng chừng cũng phải hai canh giờ mới gặp hết được.
Gặp xong đích tôn, Dương Minh Chí cùng Lý thị lại dẫn một đám người tới bái kiến, sau đó là bọn nhỏ phòng thứ ba, cuối cùng mới đến lượt Chu thị mang theo Dương Thừa An và Dương Uyển Kỳ tới bái kiến.
So sánh như vậy, phòng thứ tư có vẻ ít người quá.
"Minh Chiêu đâu?" Dương Chính Sơn hỏi.
"Ách, phu quân hắn ra ngoài đi du lịch!" Chu thị có chút khẩn trương nói.
"Du lịch? Một mực chưa về sao?"
"Không phải, nửa năm trước đã trở về rồi!" Chu thị vội vàng trả lời.
Dương Chính Sơn nhíu mày, nhìn về phía Dương Minh Thành, Dương Minh Thành thì ngượng ngùng nói: "Hai năm nay tiểu đệ vẫn luôn ở bên ngoài du lịch, mỗi năm đều sẽ trở về một hai tháng!"
"Ngươi không biết rõ hắn đi đâu sao?" Dương Chính Sơn hỏi.
Dương Minh Thành đáp: "Biết, hắn ở Đại Vinh, mỗi lần đều từ Tùng Hà phủ lên bờ."
Dương Chính Sơn nghĩ nghĩ, "Cái thằng nhóc này đang làm gì vậy?"
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Dương Minh Chiêu lại đang làm phản tặc, trong ấn tượng của hắn Dương Minh Chiêu luôn rất nhu thuận, sau khi lớn lên cũng khá điềm tĩnh, không phải người thích làm loạn.
Hắn sẽ không nghi ngờ Dương Minh Chiêu ở bên ngoài làm bậy, chỉ là cho rằng Dương Minh Chiêu có lẽ tìm được thứ gì đó khiến hắn thấy hứng thú.
Dương Chính Sơn không quá ước thúc con cháu, chỉ cần không phải làm càn, chỉ cần không bỏ bê tu luyện, bọn họ thích làm gì thì Dương Chính Sơn cũng không ngăn cản, đồng thời ủng hộ.
Đời thứ ba của Dương gia không phải chỉ biết đến việc tu luyện, mỗi người đều có chuyện riêng để làm, như Dương Thừa Mậu đang ở quan nha giúp Khương Hạ, Dương Thừa Hiền và Dương Thừa Hữu ở trong thủy sư, Dương Thừa Chương ở hiệu buôn, Dương Thừa Trinh thì chạy đến nhà họ Chu học rèn sắt mấy năm, bây giờ đang mở một tiệm thợ rèn trên đảo, cả ngày cặm cụi rèn sắt.
Còn có Dương Nhận Dụ, cái thằng nhóc này bây giờ đang đi cùng Vương Minh Triết, Dương Cần Vĩnh thì đang học luyện đan.
Về phần Dương Cần Viễn, thằng nhóc này thì đang trồng trọt, hắn phụ trách quản lý dược điền trên đảo, cả ngày nghiên cứu bảo dược.
Dương Chính Sơn từ trước đến nay không quản nhiều những chuyện này, mỗi người có sở thích riêng, chỉ cần bọn họ cảm thấy hứng thú thì Dương Chính Sơn liền vui vẻ ủng hộ.
Còn về chuyện nghề nghiệp sang hèn, chuyện đó không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến Dương gia, bởi vì gia tộc này vốn trọng võ, bọn họ trước hết là võ giả, sau mới là làm các nghề khác.
"Thử xem có liên lạc được với hắn không, nếu được thì mau chóng bảo hắn trở về!"
"Trong nhà con cái đều bỏ mặc, cứ ở bên ngoài mãi thì ra cái thể thống gì!"
Dương Chính Sơn nói.
Trong lòng hắn hơi nghi ngờ, chẳng lẽ thằng nhóc này ở bên ngoài xây nhà rồi, hay là kiếm thêm một nàng dâu nữa?
Chờ thêm mấy năm nữa, lỡ thằng nhóc này dẫn về một người phụ nữ và hai đứa con thì phải xử lý thế nào?
Nghĩ đến cảnh tượng đó, khóe mắt Dương Chính Sơn không nhịn được giật giật.
Dương gia có quy tắc không nạp thiếp, mà Chu thị lại là cháu gái của Chu Trường Hưng, chuyện này mà ầm ĩ lên thì gay go.
Trời ạ, con trai ơi, không lẽ thật sự phải đánh gãy chân hắn sao!
Nhưng chuyện này không thể nói trước mặt Chu thị được, vẫn là phải tìm được thằng nhóc đó đã rồi nói sau.
Chu thị không biết Dương Chính Sơn đang nghĩ gì, nghe ông nói vậy, trên mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.
"Dạ, con lập tức phân phó!" Dương Minh Thành vội đáp.
Dương Chính Sơn khẽ gật đầu, liền bắt chuyện với Dương Thừa An và Dương Uyển Kỳ.
Úc Thanh Y đứng bên cạnh nhìn hai đứa cháu nội lớn và cháu nội gái, vui vẻ khôn xiết, bà liên tục lấy quà ra cho chúng, tuy chỉ là mấy món đồ chơi nhỏ không đáng tiền nhưng đủ để thấy bà yêu mến cháu như thế nào.
Sau khi thân thiết với hai cháu một hồi, Dương Chính Sơn liền bảo Chu thị đưa chúng về nhà.
Đằng nào cũng đã về, không cần vội vàng, đằng sau còn rất nhiều người muốn gặp.
Lát sau, Khương Hạ và Dương Vân Yên mang theo các con tới, con cái nhà họ Khương cũng không ít, Khương Hạ có hai trai một gái, con trai út Khương Phong năm nay đã hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, sớm đã thành thân sinh con.
Sau khi gặp Khương Hạ và Dương Vân Yên xong, Dương Chính Sơn và Úc Thanh Y lại gặp mấy người con rể sống trên Tinh Nguyệt đảo.
Dương Uyển Nghi cùng Ngô Hải Dương, Dương Uyển Ninh cùng Hàn Chương Trạch, Dương Uyển Ngọc cùng Ô Vạn Sơn, Lương Thanh Thanh cùng Hàn Triết, bọn họ tuy đã kết hôn nhưng đều sống ở Tinh Nguyệt đảo.
Lương Thanh Thanh là con gái út của Dương Vân Tuyết, còn Hàn Triết là cháu nội của Hàn Thừa, cũng chính là con trai của Hàn Phi, chuyện hôn sự này là do Dương Vân Yên mai mối.
Hàn Triết mười ba tuổi đã được đưa đến ở trên đảo, Dương Vân Yên thấy thằng nhóc này không tệ nên muốn kiếm cho hắn một cô vợ.
Lúc đó con gái của Dương gia hoặc là đã đính hôn, hoặc là chưa đủ tuổi, Dương Vân Yên bèn nghĩ đến Lương Thanh Thanh, thế là viết thư cho Dương Vân Tuyết bàn chuyện này.
Sau đó hôn sự của hai người được định ra, Lương Thanh Thanh gả cho Hàn Triết, cũng ở lại trên Tinh Nguyệt đảo.
Sau khi gặp hết người nhà họ Dương, trời cũng đã nhá nhem tối.
Dương Chính Sơn không tổ chức gia yến, không còn cách nào, người quá đông, trong viện bày không đủ chỗ.
Hơn nữa hai ngày nữa là đến tết, đến lúc đó có thể cùng nhau ăn bữa cơm tất niên.
Ngày hôm sau, Dương Chính Sơn lại tiếp kiến La Thường, Chân Dương Thị, Tạ Uyên và Hàn Thừa.
Tạ Uyên và Hàn Thừa đều đã từ quan, bây giờ đang dưỡng lão ở Tinh Nguyệt đảo.
Hàn Thừa đang giữ chức quan ở Đằng Long vệ thì được Tạ Lâm Hiên kế nhiệm, Tạ Lâm Hiên là con trai của Tạ Uyên.
Đằng Long Tứ Vệ đã là một đoàn thể gắn bó chặt chẽ, từ Dư Thông Hải, Hàn Thừa, Ô Trọng Triệt, Trương Nguyên Vũ, Tiết Bình và Tạ Uyên sáu nhà thay nhau nắm giữ, đừng nói là người ngoài, ngay cả triều đình cũng không thể nhúng tay vào.
Mà bây giờ Tạ Uyên, Hàn Thừa, Trương Nguyên Vũ, Ô Trọng Triệt đều đã già, bọn họ quyết định sau khi bồi dưỡng tốt người kế nhiệm thì sẽ đến Tinh Nguyệt đảo dưỡng lão.
Dư Thông Hải đã là Tiên Thiên võ giả, ông ta có thể tiếp tục nắm quyền Đằng Long vệ, Tiết Bình còn trẻ, phỏng chừng sau khi Dư Thông Hải từ chức thì sẽ đến lượt ông ta nắm quyền.
Sáu nhà, bốn cái vị trí chỉ huy sứ vệ, nhìn có vẻ không đủ chia, nhưng thực tế không cần tranh đoạt, bởi vì lợi ích của Đằng Long Tứ Vệ không nằm ở chức quan mà là lợi nhuận do buôn bán trên biển mang lại.
Bốn cái vị trí chỉ huy sứ tuy quan trọng, nhưng lợi nhuận buôn bán trên biển mới là thứ quan trọng hơn.
Về lợi nhuận, bọn họ đã sớm có ước định, cho nên chỉ cần sáu nhà bọn họ chiếm bốn vị trí là được, không quan trọng là nhà nào nắm giữ.
Đương nhiên, tất cả những điều kiện trên đều dựa trên tiền đề nội bộ bọn họ sẽ không xảy ra tranh đấu.
Mà sự tồn tại của Dương gia vừa hay có thể ngăn chặn tranh đấu trong nội bộ bọn họ.
Tháng này cuối cùng rồi, xin một đợt nguyệt phiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận