Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Chương 645: Linh tuyền không gian nhóm đầu tiên cư dân

Chương 645: Không gian linh tuyền những cư dân đầu tiên.
Không có gia tộc truyền thừa, cũng không có sư đồ truyền thừa, mặc dù đã từng được tiền bối chỉ điểm, nhưng phần lớn vẫn là do chính nàng tự mình mò mẫm tu luyện.
Việc nàng có thể trở thành Tiên Thiên võ giả, chủ yếu là bởi vì nàng sở hữu thiên phú tuyệt luân.
Trước đây nàng chưa từng bái sư, bây giờ nếu có bái một sư phụ thì trong lòng nàng cũng rất dễ dàng chấp nhận.
Úc Thanh Y đỡ nàng dậy, "Đã ngươi bái ta làm thầy, vậy vi sư cũng nên tặng ngươi một phần lễ gặp mặt chứ?"
"Tặng cái gì đây ạ?"
Úc Thanh Y suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn Hồng Vân bên cạnh, cười nói: "Ngươi ra tiền viện xin lão gia hai viên Dịch Kinh Đan, coi như tặng cho sư muội các ngươi lễ gặp mặt!"
Dịch Kinh Đan, dùng Khinh Linh quả làm chủ dược luyện chế thành linh đan, có công hiệu mở rộng kinh mạch, uẩn dưỡng kinh mạch.
Kinh mạch là nền tảng vận chuyển Tiên Thiên chân khí, cũng là thông đạo để Tiên Thiên võ giả khống chế Tiên Thiên chân khí, nói một cách khác, kinh mạch càng rắn chắc, sức bộc phát Tiên Thiên chân khí càng lớn, kinh mạch càng rộng, Tiên Thiên võ giả tu luyện chân khí càng nhanh.
Cho nên Dịch Kinh Đan đối với Tiên Thiên võ giả mà nói là một loại đan dược vô cùng thiết thực.
Hiện tại trong không gian linh tuyền, Khinh Linh quả đã có rất nhiều, nhưng Dương Chính Sơn cũng không đưa Dịch Kinh Đan vào phạm trù bổng lộc tu vi, bởi vì thứ này luyện chế khá phiền phức.
So với Chân Nguyên Đan, Băng Tâm Ngọc Cốt Đan còn phiền phức hơn nhiều, gần tương đương với Phụ Linh Đan.
Hiện tại Dương Chính Sơn có thể luyện chế, nhưng Vương Minh Triết vẫn chưa luyện được, cho nên Dương Chính Sơn chưa cấp Dịch Kinh Đan số lượng lớn.
Đợi khi Vương Minh Triết có thể thuần thục luyện chế Dịch Kinh Đan, Dương Chính Sơn mới cân nhắc cấp Khinh Linh quả cho mọi người.
Hiện tại, số lượng linh đan bị hạn chế không phải vì linh quả, mà là vì luyện đan sư.
Tuy rằng những năm nay Tinh Nguyệt đảo luôn bồi dưỡng luyện đan sư, nhưng luyện đan sư thực sự có thể luyện chế linh đan cũng chỉ có Dương Chính Sơn và Vương Minh Triết, những người khác cần phải luyện thêm vài năm nữa mới được.
Nàng dâu đã mở lời, Dương Chính Sơn tự nhiên không có lý gì từ chối, bất quá việc Úc Thanh Y nhận Tùy Thanh Mặc làm đồ đệ khiến hắn có chút kinh ngạc.
Đương nhiên, hắn chỉ hơi kinh ngạc một chút, cũng không hề có ý ngăn cản.
Chỉ là thu nhận một đồ đệ thôi, đâu phải chuyện gì lớn.
Đồ đệ của Úc Thanh Y không nhiều, nhưng cũng có vài người.
Thanh Hà, Hồng Vân và Ngọc Lộ, ba người này đều là đồ đệ của Úc Thanh Y.
Có danh phận sư đồ, Tùy Thanh Mặc ở trên Tinh Nguyệt đảo cũng hợp tình hợp lý hơn.
Dương Chính Sơn không vội vàng để nàng đi Đại Tĩnh vương triều, dù sao tình hình Đại Tĩnh vương triều đã ổn định, Tùy Thanh Mặc ở lại Tinh Nguyệt đảo thêm một thời gian cũng không thành vấn đề.
Bất quá, việc Dương gia chuyển đến Thần Mộc đảo đã được đưa vào danh sách quan trọng.
Vào tháng năm, các nhà ở Tinh Nguyệt đảo đã cho một bộ phận người cùng người hầu đi trước Thần Mộc đảo, dọn dẹp nhà cửa, bày biện đồ đạc, chuẩn bị các loại vật tư.
Đồng thời, quan nha cũng chiêu mộ một nhóm thanh niên trai tráng đến Thần Mộc đảo xây nhà và phủ đệ.
Đến đầu tháng sáu, nhóm di dân đầu tiên của Đằng Long vệ đã đến Thần Mộc đảo, lần này Dư Thông Hải và Tiết Bình đưa đến không phải người t·h·iếu niên, mà là những cặp vợ chồng trẻ tuổi.
Khoảng hai mươi tuổi, có người mới kết hôn không lâu, có người thì đã cưới vài năm, còn mang theo con nhỏ.
Bọn họ đều là người thân, con cháu hoặc anh em của các tướng sĩ Bắc Hải thủy sư.
Tuy việc chinh phạt Thần Mộc đảo và Tháp La vương triều đã kết thúc vô cùng đơn giản, nhưng Dương Chính Sơn đương nhiên sẽ không nuốt lời.
Đất đai cần phải cho vẫn là phải cho.
Chỉ là, nhà cửa cần họ tự xây dựng, ruộng đất cần tự khai khẩn, thậm chí cả thôn trấn cũng cần chính tay họ xây nên.
Đương nhiên, Dương gia sẽ cung cấp mọi vật tư sinh hoạt cho họ, ít nhất là chi phí trong một năm.
Việc di chuyển từ Tinh Nguyệt đảo sang Thần Mộc đảo là một việc hết sức rắc rối.
Không chỉ liên quan đến con người mà còn bao gồm đủ loại vật tư.
Như tàng thư lâu, cũng cần phải chuyển cả đến Thần Mộc đảo.
Còn có kho hàng của các hiệu buôn và quan nha, các loại vật tư, hàng hóa.
Để chuyển đồ, quan nha đã huy động toàn bộ dân chúng trên Tinh Nguyệt đảo.
Từ Tinh Nguyệt đảo đến Thần Mộc đảo, khắp nơi đều một mớ hỗn độn.
Cứ như vậy, mãi đến hạ tuần tháng sáu, Dương Chính Sơn và Úc Thanh Y mới chuyển đến Thần Mộc đảo.
Ngôi nhà mới với sân vườn, hai người tràn đầy hứng khởi bài trí lại căn nhà này.
Cái sân này lớn hơn sân ở Tinh Nguyệt đảo một chút, đặc biệt là sân trước, còn rộng rãi hơn rất nhiều.
Bởi vì nơi này trước đây là nơi ở của gia quyến Thường Lâm, Thường Lâm là Đại Tế Ti Thần Mộc giáo, con cháu cũng không ít.
Sân lớn như vậy mà chỉ có Dương Chính Sơn và Úc Thanh Y ở, thực sự có hơi rộng.
Nhưng cũng chẳng còn cách nào, hoặc là hai người bọn họ ở, hoặc là để bọn nhỏ ở chung, nhưng cái viện này lại không đủ chỗ cho nhiều người ở, cũng không thể để chúng ở cùng một chỗ với mình được, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hòa khí gia đình.
Bận rộn hai ngày, Dương Chính Sơn và Úc Thanh Y mới bài trí ổn thỏa nhà mới.
"Cha, tất cả đã được sắp xếp xong!"
Dương Chính Sơn vừa mới sắp xếp nhà cửa xong thì Dương Minh Thành đã đến tìm.
"Ừm, đi thôi!" Dương Chính Sơn cũng không thấy lạ, buông cuốn sách trên tay, liền theo Dương Minh Thành đến sân nhà hắn.
Trong sân nhà hắn đứng rất nhiều người, đều là những cặp vợ chồng trẻ tuổi, còn có một vài đứa trẻ con, ước chừng khoảng một trăm hai ba mươi người.
"Bái kiến lão thái gia!"
Nhìn thấy Dương Chính Sơn đến, mọi người vội vã dập đầu cúi chào.
Trong sân nhà của Dương Chính Sơn, hắn là lão gia, còn tại chỗ Dương Minh Thành thì hắn liền biến thành lão thái gia.
"Đều đứng dậy đi!" Dương Chính Sơn cười nói.
Đám người đứng dậy, an tĩnh chờ Dương Chính Sơn phát biểu.
Ánh mắt Dương Chính Sơn lướt qua bọn họ, ừ, thấy được không ít gương mặt quen thuộc.
Ví như cháu trai của Ngô Hải, tên gì nhỉ, Dương Chính Sơn quên mất rồi.
Còn có cháu trai của Vương thị, chính là con của người anh ba của Dương Minh Thành.
Những mối thông gia đời đầu của Dương gia gồm có Lục gia, Vương gia, Lý gia, Khương gia và Lương gia.
Lục gia thì không cần phải nói nhiều, từ khi Lục Văn Uyên tên đề bảng vàng thì Lục gia cũng được coi là phát đạt.
Lương gia cũng không cần phải bàn, Lương tam gia đã qua đời, việc buôn bán vải vóc của Lương gia cũng đã ngừng từ lâu, bây giờ Lương Tu vẫn đang làm quan tại Trọng Sơn trấn, hắn cùng La Bác coi như là cánh tay đắc lực của Dương Thừa Nghiệp.
La Bác chính là cháu trai của La Thường.
Còn lại Vương gia, Lý gia và Khương gia trước đây đều là những hộ nông dân bình thường, tuy Dương gia phát đạt thì họ cũng được hưởng lợi không ít, nhưng không hề nhanh chóng phát triển.
Gia đình nhỏ muốn phất lên thật sự quá khó khăn, không phải Dương Chính Sơn không muốn chiếu cố họ, mà là không thể nào chiếu cố được.
Như ba người anh của Vương thị, khi Dương Chính Sơn ở Trọng Sơn trấn, muốn sắp xếp một chức vị cho bọn họ cũng không được, đến chữ nghĩa còn không biết, có thể trông cậy gì vào họ.
So ra thì Lục gia lại khác, hai anh em Lục Văn Xuân và Lục Văn Hoa đều có thể đào tạo được, bởi vì bản thân họ đã có năng lực.
Đương nhiên, đời thứ hai của Vương gia thì không được, nhưng đến đời thứ ba đã bắt đầu phát triển.
Đệ tử đời thứ ba của Vương gia đều được đọc sách học võ ở tộc học của Dương gia, có lẽ họ không thể trở thành người tài giỏi, nhưng cũng có thể kiếm được một chức quan nửa chức, hoặc giúp đỡ Dương gia xử lý vài việc.
Và từ khi Dương gia dời đến Tinh Nguyệt đảo, Khương gia, Vương gia và Lý gia đều đã phái con cháu tới.
Đến bây giờ, đệ tử của ba nhà này cũng đã có người bộc lộ tài năng, chỉ là vì người tài giỏi dưới trướng Dương gia quá nhiều nên bọn họ có vẻ không được nổi bật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận