Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Chương 493: Lưu Kim Quang Minh khải

Đoạn Thụy lại nói: "Hay là mời Kiến Xương Hầu rời núi, Kiến Xương Hầu những năm gần đây thường xuyên ngao du giang hồ, hẳn là hắn rất hiểu rõ các thế lực giang hồ, để hắn chấp chưởng Thượng Vũ tự thì không ai phù hợp bằng!" Kiến Xương Hầu Trương Loan cũng là võ giả Tiên thiên, mười ba năm trước hắn đột phá cảnh giới Tiên thiên, từng giữ chức tả đô đốc phủ Tiền quân Đô Đốc, từng làm Tổng binh trấn An Tây ở phía tây, am hiểu chiến sự, hiểu rõ giang hồ, cũng là một người khá thích hợp. "Ấy, chỉ sợ Kiến Xương Hầu không muốn thôi!" Chu Mậu có chút bất đắc dĩ nói. Hắn rất hiểu tính tình của Kiến Xương Hầu, tính cách của Kiến Xương Hầu phóng khoáng, thích nhất là kết giao bạn bè bốn phương, ngao du thiên hạ, trước kia nếu không vì Kiến Xương Hầu phủ, thì có lẽ hắn đã không vào triều làm quan rồi. Bây giờ lại muốn để hắn vào triều làm quan, rất có thể sẽ bị hắn cự tuyệt. Diên Bình Đế hỏi: "Có biết hiện tại Kiến Xương Hầu ở đâu không?" "Hẳn là đang thăm bạn ở Thuận Nam phủ, hắn quen biết môn chủ Lý Chấn của Bá Hổ môn ở Thuận Nam phủ." Đoạn Thụy nói. Thuận Nam phủ là một phủ ở phía nam tỉnh Lũng Nam, cách kinh đô không quá tám trăm dặm. Còn Bá Hổ môn là một tông môn giang hồ ở Thuận Nam phủ, môn chủ Lý Chấn đương nhiệm cũng là một võ giả Tiên thiên, khi còn trẻ Lý Chấn đã từng ở trong quân, từng làm tới du kích tướng quân. Lý Chấn và Kiến Xương Hầu Quách Anh là kết bạn trong quân, hai người có tình đồng đội sâu sắc. "Trẫm sai người đi hỏi thử, nếu Kiến Xương Hầu bằng lòng, thì Kiến Xương Hầu sẽ chấp chưởng Thượng Vũ lệnh, còn nếu Kiến Xương Hầu không muốn..." Diên Bình Đế nghĩ ngợi, nói: "Vậy thì lại chọn người khác vậy!" Mọi người không có ý kiến gì khác, việc này xem như đã tạm thời định xong. Sau đó mọi người lại xác định từng chức quan chủ yếu khác. Hai chức Thiếu khanh của Thượng Vũ tự, lần lượt do Võ Anh bá Tổ Thiên Tường và Cao Dương bá Kiều Bính đảm nhiệm, hai người này cũng được xem là cao thủ võ đạo trong giới huân quý, Tổ Thiên Tường có tu vi nửa bước Tiên thiên, còn Kiều Bính có tu vi Hậu thiên tầng chín. Các chức Thập tam ti chỉ huy sứ còn lại của Thượng Vũ tự sẽ chọn cao thủ võ đạo trong quân đảm nhận. Một buổi tiểu triều hội kéo dài gần hai canh giờ mới kết thúc, khi Dương Chính Sơn đi ra khỏi hoàng thành thì đã quá trưa. Về đến phủ đệ, Úc Thanh Y không có ở nhà, nàng cùng Dương Minh Thành và Vương thị cùng đi Hải Xương Bá phủ. Hôn kỳ của Dương Thừa Mậu đã định, mùng tám tháng bảy, hiện tại hai nhà đang thương lượng về các việc liên quan tới hôn lễ. Ban đầu Hải Xương Bá Tiết Thường An muốn định hôn kỳ vào đầu tháng sáu, bởi vì Dương Thừa Mậu bái được một sư phụ lợi hại, ông ta sốt ruột mong hai nhà có thể nhanh chóng kết thúc hôn sự, sợ cháu rể mình bị người khác cướp mất. Hiện tại Dương Thừa Mậu tuyệt đối là một ‘hương mô mô’, xuất thân từ Tĩnh An Hầu phủ, có một ông nội cảnh giới Tiên thiên, còn có một sư phụ cảnh giới Tiên thiên, thêm vào đó cha hắn là Dương Minh Chí cũng là tham tướng trấn Trọng Sơn. Xét về bối cảnh gia thế này, thì còn được yêu thích hơn cả mấy đệ tử huân quý có tước vị kế tục. Tiếc là Dương Thừa Mậu đã sớm định hôn sự, một đám phu nhân huân quý chỉ có thể ghen tị, ngưỡng mộ Hải Xương Bá phủ gặp may mắn. Nhưng các phu nhân huân quý này từ bỏ Dương Thừa Mậu, lại nhắm đến những đứa con khác của Dương gia. Bây giờ Tĩnh An Hầu phủ được xem là như mặt trời ban trưa, trước đó vì Diên Bình Đế lạnh nhạt với Dương Chính Sơn nên mọi người đều không muốn kết thân với Tĩnh An Hầu phủ, nhưng trong khoảng thời gian này, Dương Chính Sơn chẳng những thể hiện tu vi Tiên thiên mà còn nhiều lần được Diên Bình Đế triệu kiến nghị sự. Tuy hiện giờ Dương Chính Sơn vẫn chỉ có chức quan hữu danh vô thực, nhưng mọi người đều hiểu Tĩnh An Hầu phủ vẫn được nhà vua coi trọng. Cho nên trong khoảng thời gian này có không ít huân quý cố ý muốn kết thân với Tĩnh An Hầu phủ, ngưỡng cửa Hầu phủ sắp bị những người này tìm bà mối đến đạp sập. Mà nhà Dương gia thì con cái cũng không ít, như Dương Uyển Thanh, Dương Thừa Hiền, Khương Ninh đều đã đến tuổi bàn chuyện cưới xin. Nhưng mà người đầu tiên cần bàn hôn sự ngược lại không phải là bọn họ, mà là cậu út Vương Minh Triết này. Vương Minh Triết và Dương Uyển Thanh bằng tuổi, Dương Chính Sơn đã hứa chuyện chung thân của Dương Uyển Thanh do nàng tự quyết định, còn việc hôn sự của Vương Minh Triết thì phải do sư phụ và sư nương quan tâm. Vương Minh Triết năm nay vừa tròn mười lăm tuổi, lại mới đột phá trở thành võ giả vào nửa tháng trước. Vì vậy, chuyện hôn sự của Vương Minh Triết cũng nên được đưa vào danh sách quan trọng. Lúc ăn tối, Dương Chính Sơn nói với Úc Thanh Y: "Hôn sự của Thừa Mậu đã định, tiếp theo là chuyện hôn sự của Minh Triết, nàng nên lo liệu cho tốt nhé!" "Ừ, ta biết rồi, khoảng thời gian trước ta còn trao đổi chuyện này với Vân Xảo qua thư." Úc Thanh Y cười nói. "Vân Xảo có ý tưởng gì không?" Dương Chính Sơn hỏi. Úc Thanh Y khẽ lắc đầu: "Không có nhiều ý kiến lắm, tính tình của Minh Triết thế nào chắc ngươi biết, nàng ấy có vẻ như muốn tìm cho Minh Triết một người vợ biết chăm lo thôi!" Nhắc đến tính tình của Vương Minh Triết, Dương Chính Sơn cũng có chút đau đầu. Cậu mập nhỏ này thì lười biếng quá mức, nhưng mà nếu nói hắn lười biếng, thì việc tu luyện của hắn lại không hề bỏ bê, mười lăm tuổi đã thành võ giả, không kém gì so với Thừa Nghiệp và Thừa Mậu, thậm chí còn sớm hơn cả Dương Uyển Thanh. Vương Minh Triết cùng tuổi với Dương Uyển Thanh, sinh nhật hai người còn cách nhau mấy ngày, nhưng bây giờ Vương Minh Triết đã là võ giả, còn Dương Uyển Thanh thì vẫn chưa. Có thể thấy cậu nhỏ này không hề lười biếng. Hắn đại khái là thích ngủ, ngoài việc ngủ ra thì những chuyện khác đều không có hứng thú. Dương Chính Sơn nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy thì nàng xem có cô nương nào dịu dàng ngoan ngoãn chút không." Úc Thanh Y gật đầu đồng ý. Dương Chính Sơn vừa ăn cơm vừa nói tiếp: "Ngày mai nàng nói với Vân Tuyết một tiếng, đợi Diễn Võ các xây xong thì để Khương Hạ đến Diễn Võ các làm chủ bộ đi!" Chủ bộ Diễn Võ các là quan chức Tòng thất phẩm, có trách nhiệm trông coi văn thư, coi như là văn thư thư ký của Dương Chính Sơn. Mặc dù chỉ là một chủ bộ, nhưng dù sao cũng là quan chức, thực tế Khương Hạ cũng có tu vi không thấp, bây giờ hắn đã có tu vi Hậu thiên tầng năm, nhưng Khương Hạ chưa từng giao chiến, luyện võ mấy chục năm, đừng nói là giết người, ngay cả đánh nhau hắn còn chưa từng có. Mà bình thường hắn cũng không thích đấu đá, Dương gia thương pháp đã bị hắn luyện thành bài thể dục mất rồi. Điều này cũng liên quan tới tính cách của Khương Hạ, mặc dù trước đây Khương Hạ lên núi đi săn, nhưng thật ra hắn là một người rất hiền hòa, cũng không thích chém giết. Đương nhiên Khương Hạ cũng không phải là không có ưu điểm, trước đây hắn quản lý sản nghiệp của Dương gia không hề xảy ra sai sót gì, làm việc cẩn thận chu đáo, so với Lục Văn Hoa không hề kém cạnh. Vì vậy, Dương Chính Sơn mới sắp xếp cho hắn một chức quan chủ bộ, ngày thường giúp hắn xử lý một vài công việc vặt. Còn việc bổng lộc chủ bộ có đủ cho bọn họ chi tiêu hay không thì không cần lo lắng. Lúc Khương Hạ cùng Dương Vân Tuyết tự lập môn hộ, Dương Chính Sơn đã cho bọn họ một trang viên, trang viên không lớn, chỉ có hơn năm trăm mẫu đất, đủ cho bọn họ chi tiêu. Úc Thanh Y gật đầu, đồng ý. . . . Một đêm bình yên trôi qua. Sáng sớm hôm sau. Trong lúc Dương Chính Sơn đang bận rộn ở không gian linh tuyền, Ngô Hải vội vàng gõ cửa thư phòng. "Hầu gia, có thánh chỉ đến ạ!" Nghe tiếng động, Dương Chính Sơn vội vàng từ trong không gian đi ra, mở cửa, kinh ngạc nói: "Thánh chỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận