Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 396: Pháp bảo của ngươi? Ta!

**Chương 396: Pháp bảo của ngươi? Của ta!**
"Cái gì?!"
Lời này vừa thốt ra, Đường Phong nhất thời kinh ngạc.
Được hoàng tử và hoàng nữ đồng thời tiến cử?
Cái này... Đây sao có thể?
Đại Viêm ai mà không biết hoàng tử và hoàng nữ thường hay bất hòa?
Khiến cho hai bên đồng thời tiến cử hắn?
Hắn... Hắn rốt cuộc đã làm cái gì?
Khác với sự nghi hoặc của Đường Phong, An Như Yên sau khi nghe nói như thế thì kinh ngạc liếc nhìn Cố Thần An.
Giờ phút này, các thế lực bên ngoài Đại Viêm vương triều còn không biết Tô Lạc Anh tại dưới sự khuyên nhủ của Cố Thần An đã làm hòa với Tô Ngự.
Cho nên An Như Yên vô cùng kinh ngạc khi nghe chuyện này.
Trong lòng nàng, hoàng tử và hoàng nữ có thể coi là đối thủ một mất một còn, khiến cho hai bên đối địch đồng loạt tiến cử Cố Thần An, rốt cuộc thì Cố Thần An này đã làm cái gì?
Lại có điểm gì hơn người?
"Tại hạ định không phụ sự trọng vọng của hoàng tử và hoàng nữ, toàn tâm toàn ý vì Đại Viêm đoạt được vị trí thứ nhất trong bí cảnh!" Cố Thần An chắp tay.
"Tốt!"
Tiên Hoàng nghe vậy rất vui mừng: "Hay cho câu đoạt được vị trí thứ nhất, ngươi quả nhiên là anh hùng thiếu niên, khó trách Lạc Anh lại bị ngươi thuyết phục mà làm hòa với Ngự nhi."
"A?"
Lời này vừa nói ra, Đường Phong lại ngẩn người.
Cái gì?
Hoàng nữ vậy mà lại làm hòa với hoàng tử? Hơn nữa còn là công lao của Cố Thần An?
Cái này... Sao có thể như vậy?
Theo lời tông chủ nói thì trước đây hoàng tử cũng đã phái không ít người đi giải thích với hoàng nữ, có lần nào thành công?
Những người được Tô Ngự phái đi giải thích, may mắn thì bị đánh trọng thương chạy ra, xui xẻo thì hoàn toàn mai danh ẩn tích?
Thế mà Cố Thần An lại có thể bình yên vô sự làm được đến mức này?
Chẳng lẽ hắn thật sự là thiên tài?
"Đây chính là tiểu nhân bỉ ổi Cố Thần An mà ngươi nói đó à?" Đúng lúc Đường Phong suy nghĩ lung tung, trong đầu truyền đến thanh âm của Tư Dao.
"Ừm, chính là hắn." Đường Phong hung hăng gật đầu.
"Dáng vẻ thì đúng là dạng chó hình người." Tư Dao mắng.
"Hừ, nhưng chẳng làm việc của con người!"
Nói xong, Đường Phong nghiến răng không cam lòng nói: "Ta không hiểu vì sao Cố Thần An có thể khiến hoàng tử và hoàng nữ làm hòa, rốt cuộc hắn đã làm thế nào để được như vậy?"
"Ngươi không hiểu cũng đúng, quân tử có suy nghĩ của quân tử, tiểu nhân có biện pháp của tiểu nhân, vi sư biết ngươi là người cương trực, nhưng đôi khi lại hành động theo cảm tính, cho nên ngươi khẳng định không nghĩ ra Cố Thần An dùng biện pháp gì." Tư Dao trấn an nói.
"Ai ~"
Đường Phong thở dài: "Sư tôn, người thật tốt, luôn luôn ở bên cạnh trấn an đệ tử khi tâm đệ tử bất ổn."
"Thầy trò chúng ta không nói chuyện này." Tư Dao lạnh lùng nói: "Lập tức phải đi bí cảnh, ngươi bây giờ cần phải đặt trọng tâm vào chuyện bí cảnh, còn về Cố Thần An ngươi không cần phải lo lắng, nếu ngươi không trừ được hắn, vi sư có chuẩn bị hậu chiêu!"
Nghe vậy, mắt Đường Phong sáng lên, lập tức mở miệng nói: "Đa tạ sư tôn!"
Sau đó, Tiên Hoàng lại dặn dò năm người sắp đi hướng bí cảnh một vài chuyện, rồi tuyên bố sau ba ngày để năm người khởi hành, nói xong hết thảy liền cho năm người rời đi trước.
"U, đã lâu không gặp."
Bên ngoài đại điện của Tiên Hoàng, Cố Thần An vừa ra khỏi cửa thì cười hướng về Đường Phong đưa tay chào hỏi.
Nhìn nụ cười ấm áp như gió xuân của Cố Thần An, Đường Phong giận không có chỗ phát tiết.
Ngươi đặc biệt là Cố Thần An, đoạt pháp bảo của ta, tránh nữ nhân của ta đã không nói gì, ngươi lấy mặt mũi ở đâu mà chào hỏi ta?
Tiểu nhân không biết xấu hổ!
"Đường sư đệ, các ngươi quen biết nhau à?"
Một bên An Như Yên liếc nhìn Cố Thần An rồi lại nhìn Đường Phong, tò mò hỏi.
"Thanh Vân đệ tử Cố Thần An gặp qua An tiểu thư." Cố Thần An cung kính hướng về An Như Yên cúi người.
"An Như Yên, chúng ta đi thôi, tuyệt đối đừng để ý đến Cố Thần An này."
Sau chuyện của Bạch Ngữ Điềm và Liễu Mộng Ly, Đường Phong hoàn toàn bị Cố Thần An làm cho sợ hãi, hắn sợ vạn nhất An Như Yên cùng Cố Thần An nói chuyện nhiều hơn vài câu rồi lại mạc danh kỳ diệu bị Cố Thần An cướp đi.
"Hửm? Sao thế? Đường sư đệ và Cố công tử có mâu thuẫn sao?"
An Như Yên vẫn rất ngạc nhiên, nhưng năm người bọn họ phải lập tức đi đến bí cảnh, đồng thời nàng đã biết nàng và Đường Phong phải cùng hai người của Tiên Đạo môn tranh đoạt bảo vật trong bí cảnh, vậy dĩ nhiên là phải lôi kéo Cố Thần An, người đang đứng giữa về phía mình?
Nghĩ tới đây, An Như Yên cười trêu ghẹo nói: "Đường sư đệ, bất luận ngươi và Cố công tử đã từng xảy ra chuyện gì, chuyện bây giờ đều đã qua."
"Chúng ta đã muốn đi hướng bí cảnh thì coi như là đồng bạn, làm sao có thể đối mặt với đồng bạn bằng bộ dạng này, ngươi nói có đúng không, Đường sư đệ?"
An Như Yên sợ hành động lôi kéo Cố Thần An của mình sẽ khiến Đường Phong không vui, vừa nói lời hòa giải vừa quan sát sắc mặt của Đường Phong.
"Đã qua? Nói đơn giản!"
Tính cách nóng nảy của Đường Phong khiến hắn nghe xong lời của An Như Yên thì nhất thời trợn mắt nói: "An sư tỷ có biết Cố Thần An này đã làm gì với ta không?"
Nói xong, hắn giận dữ nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười của Cố Thần An, nói: "Tiểu nhân bỉ ổi này đã cướp đi pháp bảo của ta!"
Đường Phong sinh khí thì sinh khí nhưng vẫn còn lý trí, hắn không có nói chuyện của Bạch Ngữ Điềm và Liễu Mộng Ly, dù sao hắn còn muốn có được An Như Yên.
"Cái gì?"
Nghe xong lời này, An Như Yên nhất thời nhíu mày.
Công pháp linh khí, pháp bảo đan dược, trong bốn thứ này, nói thứ quan trọng nhất thì nhất định là pháp bảo.
Công pháp linh khí có thể quyết định giới hạn của ngươi, pháp bảo liền có thể quyết định giới hạn cao nhất của ngươi, bị người khác đoạt mất bảo bối, việc này có thể xem như mối thù g·iết cha đoạt vợ.
Cũng khó trách Đường sư đệ lại tức giận như vậy, hóa ra Cố Thần An lại là loại người này.
Không thể nhìn ra!
Nhất thời, An Như Yên từ từ nheo mắt lại, trong mắt thoáng hiện lên một chút hận ý đối với Cố Thần An.
Nhưng đúng lúc này, biểu lộ trên mặt Cố Thần An lại ngưng kết thành một trận mộng bức.
Hắn thần sắc nghi hoặc, rất khó hiểu nói: "Đường công tử, cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung được?"
"Ta khi nào thì cướp đi pháp bảo của ngươi?"
"Hửm?"
Đường Phong sửng sốt, sau đó tức giận nói: "Cố Thần An, ngươi không khỏi cũng quá không biết xấu hổ đi, nam tử hán đại trượng phu thậm chí ngay cả chuyện cướp pháp bảo của ta cũng không dám thừa nhận sao?"
"Nhưng ta không nhớ rõ đã cướp pháp bảo của ngươi." Cố Thần An giang tay.
"Ngươi!"
Đường Phong tức giận nói: "Vậy ta hỏi ngươi, Thôn Thiên Bảo Đỉnh của ngươi từ đâu mà có?"
"Hửm?"
Cố Thần An sửng sốt, sau đó lại ngay trước mặt Đường Phong và An Như Yên tế ra Thôn Thiên Bảo Đỉnh, vuốt ve nói: "Ngươi nói hắn à?"
Thấy Cố Thần An vuốt ve pháp bảo của mình, Đường Phong càng thêm tức giận: "Mau bỏ cái tay bẩn thỉu của ngươi ra khỏi pháp bảo của ta?!"
Nói xong, hắn lại mắng: "Ngươi nói ngươi không có cướp pháp bảo của ta, vậy nó lại là chuyện gì xảy ra, lẽ nào nó tự chui vào tay ngươi?"
"Ta chính là không có cướp của ngươi mà?"
Cố Thần An giả bộ khó hiểu nói: "Đường công tử, hai chúng ta trước sau phát hiện ra pháp bảo này, chẳng lẽ chỉ vì ta không nhường cho ngươi, mà ngươi lại để ý đến thế sao?"
"Cái gì?!" Đường Phong trừng mắt: "Cái này rõ ràng là của ta!"
"Của ngươi? Đường công tử không thể nói như vậy, theo ngươi nói, ta còn nói nó là của ta đấy!" Cố Thần An giang tay, lại đem bảo đỉnh thu về.
"Ngươi... Ngươi..."
Đường Phong chỉ vào Cố Thần An, không nói nên lời.
Trên thực tế, pháp bảo này đích thực là của Đường Phong, nhưng không phải là Đường Phong của thời khắc này, mà chính là nguyên thân Đường Tứ của Đường Phong.
Cho nên, nói cách khác, ngoại trừ Đường Phong và Cố Thần An, căn bản không có ai biết thân thế của Đường Phong.
Nếu như vậy, quyền sở hữu pháp bảo này có thể tranh cãi.
Ngươi nói đây là của ngươi? Chứng cứ đâu?
Người khác không biết ngươi là Đường Tứ, huống chi pháp bảo này là ta và ngươi trước sau tìm thấy.
Mặc dù ta là một đường theo dõi ngươi, nhưng nếu ta không nói thì ai có thể biết?
Trong mắt người khác, chẳng qua là ngươi và ta đều để ý đến pháp bảo này, nhưng bởi vì thực lực của ngươi không đủ, cho nên không thể đoạt lấy được mà thôi.
Chỉ vì như thế, mà ngươi lại thống hận ta không thôi...
Tê ~
Xem ra, ta hình như đã tìm được cách khiến ngươi và An Như Yên nảy sinh hiềm khích rồi!
Vốn dĩ ta còn có chút lo lắng, sau khi đến bí cảnh ngươi sẽ có lão nãi nãi trong giới chỉ và An Như Yên trợ giúp.
Nhưng bây giờ...
Ha ha.
Cố Thần An khẽ cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận